The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 509 : Chuyện Tày Trời Cũng Không Có Gì Quan Trọng (2)
hong Bất Quy chua xót nói tiếp: - Đến bây giờ ta cũng không biết phụ thân mình là ai! Sau đó bởi vì mẫu thân ta chưa kết hôn đã mang thai, lúc đó bên trong tông môn rất là hỗn loạn một trận, ngoại công ta cũng cảm thấy thật có lỗi với gia tộc Trường Phong kia, nên liền ủng hộ Trường Phong Vạn Lý lên làm tông chủ. Nhưng ngoại công ta rất yêu thương mẫu thân ta, cho dù là phạm vào sai lầm lớn như vậy cũng cho phép mẫu thân ta sinh ra ta. Mẫu thân ta đối với ta cũng rất tốt, không để bất kỳ kẻ nào khi dễ ta. Sau này lúc ta còn nhỏ mẫu thân ra ngoài tìm kiếm di tích đã xảy ra chuyện, cũng không trở về nữa, từ đó ta còn nhỏ được ngoại công ta chăm sóc tới lớn.
Nói tới đây, tâm tình Phong Bất Quy coi như bình tĩnh lại, thậm chí có cảm giác rất hạnh phúc, hiển nhiên đoạn cuộc sống khi đó hắn được ngoại công che chở, coi như hắn rất hạnh phúc.
- Nhưng cuộc sống như thế không kéo dài bao lâu, lúc ta chưa tới 10 tuổi, Ngự Phong Tông đi thăm dò phát hiện một di tích rất lớn. Lúc đó sau khi trở về ngoại công ta bị thương nặng, ngược lại thì lão tổ của gia tộc Trường Phong Vạn Lý bọn họ chiếm được chỗ tốt, đột phá cảnh giới. Rồi sau đó, đột nhiên bọn họ nói ngoại công ta giấu đi một môn thân pháp thượng cổ chiếm được từ trong di tích, nên bất ngờ tập kích ngoại công ta, ngoại công ta lúc đó không nhanh bằng, bọn họ bắt được ngoại công và ta!
- Bọn họ vì ép hỏi ngoại công ta, không ngừng... hành hạ ta... Phong Bất Quy nói đến đây, thanh âm bắt đầu trở nên nghẹn ngào, khó khăn, trong mắt lóe lên ý đau khổ thâm tình, hiển nhiên đoạn cuộc sống đó quá mức đau khổ.- Ta... Ta...
Trông thấy Phong Bất Quy lúc này như vậy, tuy rằng hắn không có nói ra cụ thể, nhưng cũng có thể nghĩ ra được... ngược lại Thường lão tứ có phần hối hận những lời nói vừa rồi của mình.
- Không sao, đều đã qua rồi! Ít nhất hiện giờ ngươi còn sống! Nếu như trước kia ngươi không dám nghĩ, như vậy hiện tại ngươi có thể ngẫm lại, có một ngày đánh trở về báo thù cho ngươi và ngoại công ngươi... Thậm chí chỉ sợ cái chết của mẫu thân ngươi cũng có vấn đề... Nhậm Kiệt nghe Phong Bất Quy nói tới đây đã có chút nói không nên lời, dường như hắn nhớ lại mà rơi vào trạng thái sợ hãi, liền bước tới vỗ vỗ sau lưng của hắn, rót một lực lượng vào trong cơ thể hắn, không ngừng trợ giúp hắn vận chuyển, tránh cho khí tức của hắn hỗn loạn.
Lực lượng vận chuyển bình thường, mà lời nói của Nhậm Kiệt cũng dẫn hắn đi một hướng khác, lập tức ánh mắt Phong Bất Quy biến đổi mấy lần.
- Gia chủ... ngài... ngài nói là mẫu thân ta?
- Ta chỉ nghĩ như vậy, rõ ràng Trường Phong Vạn Lý này là hạng người rất âm hiểm độc ác, ngươi cho rằng hết thảy có trùng hợp như vậy sao? Hiển nhiên hắn chịu nhục sau đó muốn trả thù cả nhà các ngươi. Ít nhất chính hắn nhất định cho là mình bị khuất nhục lớn lao, nếu không vì sao lúc ngoại công ngươi bị thương, hắn không vì tông môn nghĩ biện pháp cứu chữa, ngược lại đột nhiên đối đãi với các ngươi như vậy? Về phần nói công pháp gì đó, phỏng chừng hắn cũng biết rõ các ngươi chiếm được vốn chỉ là thiên thiếu sót, bất quá là cái cớ mà thôi! Chuyện mẫu thân ngươi, ngoại công ngươi phỏng chừng đều là hắn tính kế, về phần cuối cùng nếu muốn gán tội cho người khác, không sợ không tìm ra lý do, cho nên mới muốn bắt ngươi điều tra rõ ràng!
Tuy rằng chuyện năm đó Nhậm Kiệt vốn không rõ ràng lắm, tuy nhiên là người ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, rất dễ nhìn ra trong chuyện này có điều không thích hợp.
Phong Bất Quy là bởi vì bóng ma năm xưa, suy đoán đều không dám nghĩ tới. Hơn nữa năm đó hắn còn nhỏ, sau này một mực né tránh, một mực trốn tránh, thời điểm này nhất thiết hắn phải đối mặt với sự thật bị Nhậm Kiệt một lời vạch trần ra.
- Trường Phong Vạn Lý... tên súc sinh ngươi... Phong Bất Quy nghiến răng căm hận gào thét, vốn một chút sợ hãi, bóng ma, đã bị hận ý thay thế. Cừu hận tức giận cộng thêm dưới hướng dẫn của Nhậm Kiệt, đang không ngừng từ từ thiêu đốt bóng ma Trường Phong Vạn Lý thuở tuổi thơ kia.
Lúc này Nhậm Kiệt xem ra, ít nhất đã tốt hơn nhiều so với sợ hãi bóng ma lúc tuổi thơ ngày nào.
- A... Trường Phong Vạn Lý, ta phải giết ngươi... Giết ngươi... Ta nhất định phải giết ngươi... Phong Bất Quy đột nhiên lớn tiếng kêu gào, cả người có xu thế lập tức xông tới liều mạng.
- Phong Bất Quy! Thường lão tứ không nghĩ tới Phong Bất Quy có một đoạn chuyện xưa như thế, lúc này ngược lại cảm giác vừa rồi mình quá nặng lời, giờ nhìn thấy bộ dáng hắn, Thường lão tứ trịnh trọng nói: - Ngươi hiện tại còn không có khả năng giết được hắn, tuy nhiên sau này ngươi nhất định sẽ có cơ hội, bởi vì có sư phụ, có chúng ta...
- Muốn giết Trường Phong Vạn Lý cũng không khó, hơn nữa tình huống hiện tại hắn không ở tông môn, chỉ là có một số chuyện tốt hơn là ngươi tự mình động thủ! Bổn gia chủ cung cấp cho ngươi một số thứ cần thiết, còn lại thì phải nhìn chính ngươi. Về phần Ngự Phong Tông sau lưng hắn, cái này ngươi không cần lo lắng, sau lưng của hắn có Ngự Phong Tông, phía sau ngươi cũng có bổn gia chủ, có cả Nhậm gia! Chuyện chỉ cần biết rõ là dễ làm, đối với Nhậm Kiệt chuyện này vốn cũng không khó khăn gì lắm.
- Thường lão tứ, gia chủ ngài, các người... Cám ơn nhiều... Cảm ơn gia chủ, ta... Vốn Phong Bất Quy sắp mất khống chế, nghe Thường lão tứ cùng Nhậm Kiệt nói vậy, vốn hắn đã mất đi người nhà lại bị hành hạ, đau khổ, đột nhiên có một loại cảm giác hạnh phúc. Cho dù địch nhân là cả Ngự Phong Tông, nhưng gia chủ vẫn trợ giúp mình, duy trì mình, cảm giác có núi dựa có người duy trì đó, làm hắn nhớ lại lúc ngoại công còn sống ngày xưa.
- Tốt lắm! Đều là người một nhà, lời thừa thải cũng không cần nói. Tốt nhất ngươi tu luyện công pháp ta cho ngươi, đến lúc đó khẳng định tốc độ của ngươi sẽ nhanh hơn tất cả người của Ngự Phong Tông, đến lúc đó ngươi đã có thể hoa lệ trở về. Nếu ngoại công ngươi đã từng là tồn tại cường đại nhất Ngự Phong Tông, nói vậy hiện tại Ngự Phong Tông cũng sẽ có một số người duy trì lão nhân, đến lúc đó ngươi hoàn toàn có thể nắm trong tay Ngự Phong Tông. Trường Phong Vạn Lý này cướp đi Ngự Phong Tông từ trong tay ngoại công ngươi, chẳng lẽ ngươi không muốn giành lại sao? Cuối cùng Nhậm Kiệt chuyển đề, hỏi Phong Bất Quy.
Giành... giành lại Ngự Phong Tông?
Nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, cả người Phong Bất Quy đều ngẩn ngơ, bởi vì điều đó quá kinh khủng, trước kia hắn nghĩ cũng không dám nghĩ. Đây chính là một tông môn có truyền thừa còn cổ xưa hơn cả Minh Ngọc Hoàng Triều; là tông môn có lão tổ ngàn tuổi trấn giữ, tuy rằng so ra không bằng những tông môn truyền thừa vạn năm, đã tồn tại từ thời kỳ Hoàng triều thượng cổ, trải qua thời đại vạn tông hành hương kia, nhưng cũng đủ cường đại.
Bao nhiêu năm qua, hắn có thể làm chính là trốn tránh, tận lực không nghĩ tới những chuyện này, hiện tại hiểu thấu, tuy rằng vừa rồi muốn không tiếc hết thảy giết chết Trường Phong Vạn Lý, nhưng cũng chỉ là nhằm vào Trường Phong Vạn Lý, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới chuyện còn có thể giành lại cả Ngự Phong Tông... quá khoa trương, quá kinh khủng như vậy.
- Ngươi cần làm là làm sao có năng lực đối phó Trường Phong Vạn Lý, chuyện còn lại bổn gia chủ giải quyết cho ngươi! Dù sao đã là địch nhân, không phải chúng ta diệt bọn chúng, chính là bọn chúng diệt chúng ta. Cho ngươi tuyển chọn, khẳng định ngươi cũng sẽ chọn nỗ lực nghĩ biện pháp tiêu diệt địch nhân phải không? Mà ngươi đã có thân phận, bối cảnh, có cơ hội như thế, vậy chúng ta phải nghĩ biện pháp tận lực bằng cái giá nhỏ nhất, nghĩ biện pháp giết chết địch nhân của ngươi, sau đó nghĩ biện pháp nắm trong tay Ngự Phong Tông, chuyện này không có gì quan trọng! Với Nhậm Kiệt xem ra, không có gì không thể tưởng tượng, không có gì không dám nghĩ.
Dĩ nhiên, giai đoạn trước mắt này cũng như lúc trước gặp Thường lão tứ, lúc ban đầu giảng giải cho hắn một trong đường lối đánh bạc cho tương lai, đều là một loại kế hoạch đối với tương lai! Dĩ nhiên, kế hoạch này theo thời gian trôi qua, từ từ sẽ biến thành sự thật, cũng giống như Trường Nhạc Thiên Phủ hiện tại.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu