Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 493 : Toàn Lực Đánh Một Trận
“D
ĩ nhiên bổn gia chủ biết, chính vì biết mới tới xem các ngươi làm như thế nào!?” Đương nhiên, nếu là ở tình huống bình thường, Nhậm Kiệt sẽ không sớm xuất hiện như vậy, hắn sẽ từ từ theo dõi, từ từ sẽ đến. Dù sao với thần hồn lực của hắn, Hoa Mỹ Ngọc cũng không có biện pháp phát hiện ra hắn.
Đợi đến cuối cùng mới xuất hiện cũng được, chỉ có điều lão nhân mặt cười ra mặt, Nhậm Kiệt vì để tránh cho vị Sát Thủ Vương này xảy ra chuyện gì, nên không thể không xuất hiện sớm.
- Bẫy rập? Hừ! Hiện tại ngươi ở trong đại trận của ta nói chuyện bẫy rập với ta! Buồn cười, còn muốn bắt giữ ta, ngươi tưởng ngươi là ai!?! Nhậm Kiệt nói ra vẻ khinh thường, thoạt nhìn rất là tự đại, cho rằng hết thảy bố cục đều nằm trong lòng bàn tay, thật ra hắn vô cùng cẩn thận, lưu ý hết thảy tình huống chung quanh, đồng thời hắn cũng để cho đoạn đối thoại giữa mình cùng Hoa Mỹ Ngọc này ở bên ngoài nghe được.
Lão nhân mặt cười này có pháp ẩn núp kinh người, lão không muốn ra mặt thì dù Nhậm Kiệt hiện tại cũng rất khó nắm bắt được lão. Nhậm Kiệt lại không thể bố trí trận pháp công kích lão. Nếu mình đã lộ diện tính toán vui đùa một chút cùng Hoa Mỹ Ngọc này, vậy chỉ có dùng phương thức này báo cho lão biết tình thế!
- Ta là ai, rất nhanh thì ngươi sẽ biết! Bổn phó đường chủ lần này thật ra tiện đường nhặt bảo, Đan Tiên Giáo khẩn trương như vậy, động tác lớn như vậy chính là tìm ngươi, bên trên cũng đều đang tìm ngươi, không nghĩ tới để bổn phó đường chủ gặp được, xem ra ngay cả ông trời cũng giúp ta! Hoa Mỹ Ngọc vô cùng tự tin, vô cùng vui vẻ nói, thân hình cũng chậm rãi lên cao, lần lượt phá mở trận pháp Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ diễn biến, ngưng tụ đơn giản ở trước mặt hắn.
Bởi vì Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này vốn chính là hắn đưa cho Cổ Nguyệt, cũng là lúc trước hắn trợ giúp Cổ Nguyệt luyện hóa, bên trong có thể dẫn động trận pháp cũng đều là dưới trợ giúp của hắn, Cổ Nguyệt mới có thể khống chế. Hơn nữa hôm nay tu vi cùng cảnh giới hắn tăng lên rất nhiều, những thứ này với hắn mà nói trở nên càng thêm đơn giản.
Những trận pháp trong có thể thương tổn tới tu vi m Dương Cảnh dương hồn, nhưng ở trước mặt Hoa Mỹ Ngọc không đợi gần người, liền trực tiếp tự động tan rã, càng làm cho vẻ cười trên mặt hắn trở nên càng thêm rực rỡ.
Hắn vốn là để lấy lòng Cổ Nguyệt, giúp Cổ Nguyệt, không nghĩ tới bên trên truyền đến một tin tức trọng yếu, bên trên đang tìm một người trẻ tuổi đeo mặt nạ tươi cười, lại đang xuất hiện ở Ngọc Kinh Thành, đây thật là thu hoạch ngoài ý muốn.
- Ồ! Tuy rằng trước đó Nhậm Kiệt âm thầm giám thị Hoa Mỹ Ngọc, nhưng chân chính đối thoại ngay mặt cùng hắn, vẫn khiến Nhậm Kiệt không nhịn được rùng mình một cái: “Con bà nó! Tên này nói chuyện giọng nói còn quỷ dị hơn so với thái giám bị thiến kia, thật khiến người ta không chịu được. Cố tình tên này còn theo đuổi nữ nhân như vậy, ngẫm lại đều khó tin!”
Tuy nhiên câu nói của Hoa Mỹ Ngọc, thật ra giúp Nhậm Kiệt càng thêm xác nhận phỏng đoán của mình: quả nhiên là chuyện liên quan tới Đan Vô Kinh, không nghĩ tới phản ứng nhanh như vậy, mình giả mạo người của Tàn Hồn đánh chết Đan Vô Kinh, xem ra nhấc lên sóng gió không nhỏ, nếu không Hoa Mỹ Ngọc này cũng sẽ không hành động như vậy, sau khi thấy mình xuất hiện lại hưng phấn như thế.
Đa số người trong lúc đang đắc ý, hưng phấn đều có một số biểu hiện giống nhau, tỷ như lời nói tăng nhiều, không tự chủ thổ lộ một ít điều gì đó, bởi vì bọn họ rất hưng phấn rất tự tin, cho rằng hết thảy mình đang nắm trong tay, cho rằng đối phương đã bị lừa, đã đi trúng vào bẫy của mình... mà lúc này Hoa Mỹ Ngọc đang ở vào trạng thái đó.
- Bẫy rập... Tổ cha nó! Vì sao địa phương nào đều có chuyện của tiểu tử ngươi! Lập tức, lập tức cút cho ta! Ta nghĩ biện pháp kéo lại tên này! Tổ cha nó! Ngươi cút rất xa cho ta! Ngươi điên rồi sao... Nhậm Kiệt đột nhiên xuất hiện thi triển Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ vây khốn Hoa Mỹ Ngọc cùng Cổ Nguyệt, nhất là đoạn đối thoại với Hoa Mỹ Ngọc tiếp đó, lập tức dẫn đi ra lão nhân mặt cười một mực âm thầm ẩn núp thân mình. Thời khắc này vị Sát Thủ Vương sắc mặt vô cùng tiều tụy, lại có vẻ vô cùng nóng nảy cấp bách.
- Ngài rốt cục chịu xuất hiện rồi, hai chúng ta thật là có ăn ý nha! Nhậm Kiệt vừa động thần hồn lực, Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ hơi biến hóa liền bao phủ lão nhân mặt cười mới vừa xuất hiện sáp nhập vào trong trận pháp, tuy nhiên đã cô lập lão tách biệt với Hoa Mỹ Ngọc, Cổ Nguyệt.
- Ăn ý tổ cha ngươi! Ngươi hiện tại lá gan càng lúc càng lớn, người này nói thượng tầng Tàn Hồn muốn bắt ngươi là chuyện gì xảy ra? Ôi! Quên đi... Lão nhân mặt cười cảm giác rất hỗn loạn rất nhức đầu khoát tay chận lại nói: - Ngươi mau nghĩ biện pháp chạy đi, ta kéo lại bọn họ, không được ngươi tạm thời giao quyền khống chế Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này cho ta, tên này đã có lòng tính toán, lần này rất nguy hiểm!
Lão nhân mặt cười bản thân đã rất phiền hà rất rối loạn, tuy rằng lúc này không còn trạng thái nóng nảy, cuồng bạo như lần trước Nhậm Kiệt gặp lão, nhưng cả người lão hiển nhiên cũng không bình thường, cho nên hỏi một câu cũng không muốn hỏi thêm Nhậm Kiệt chuyện gì xảy ra, chỉ là muốn bảo Nhậm Kiệt mau mau chạy đi.
- Ngài trước tiên nhìn xem trò diễn, sau đó chúng ta tiếp tục hàn huyên! Nhậm Kiệt ra mặt trước thời gian, nguyên nhân chủ yếu chính vì lão nhân mặt cười. Hiện tại lão xuất hiện mà đã đi vào Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ, xem như Nhậm Kiệt cũng yên tâm rồi.
- Cái gì, sau hàn huyên... Tiểu tử ngươi cho ta... Sát Thủ Vương bị hắn nói đâm ra mơ hồ, thầm nghĩ tiểu tử này muốn làm gì vậy? Lão nhích động thân hình định đi ra ngoài, nhưng dù muốn đi ra ngoài cũng không dễ dàng như vậy! Mặc dù lão vận dụng thân pháp đặc thù cũng khó mà thoát ra ngoài. Điều này làm cho vị đường đường là Sát Thủ Vương này cũng ngây ngẩn cả người: đây là chuyện gì xảy ra, Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này lão biết rõ: nếu như mình không bị thương, cho dù lúc trước Cổ Nguyệt khống chế cũng không có khả năng vây khốn được mình, đây là tình huống gì vậy?
- Rất nhanh ngươi cũng sẽ không nghĩ như vậy, đến lúc đó ngươi sẽ biết: đây là ông trời đang chơi ngươi, hơn nữa còn là muốn đùa chết ngươi. Thế nào? Tàn Hồn sợ Đan Tiên Giáo sao? Bất quá chỉ là dùng pháp bảo của các ngươi giết chết người Đan Tiên Giáo mà thôi, có phải bị đại giáo vô thượng Đan Tiên Giáo bức cho phải làm chạy chân tới tìm ta hay không? Hừ! Còn Tàn Hồn cái gì, ta xem dứt khoát gọi các ngươi là tên chó săn còn đúng hơn! Là cùng lúc Hoa Mỹ Ngọc bay lên nói, đồng thời Nhậm Kiệt một bên nhanh chóng trao đổi cùng lão nhân mặt cười, sau đó tuyệt không trễ nãi nói với Hoa Mỹ Ngọc.
Chỉ có điều nói với Hoa Mỹ Ngọc, Nhậm Kiệt nói câu nào đều là tính toán, hắn từ từ phát hiện muốn đối phó những nhân vật cường đại loại này, dùng phương thức từ từ tìm kiếm tin tức như vậy càng đơn giản dễ dàng hơn rất nhiều, có thể thu được một số tư liệu, tin tức hữu dụng cho mình.
“Bịch bịch bịch...” Nhậm Kiệt cố ý làm ra điều chỉnh, cho Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ tăng thêm rất nhiều uy lực, dĩ nhiên, biểu hiện ra lực lượng vẫn chưa hoàn toàn đạt tới trình độ uy lực của Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, cho nên Hoa Mỹ Ngọc vẫn như cũ không hề nhúc nhích tay chân, chỉ dựa vào thần hồn lực cùng một chút pháp lực bản thân phóng ra ngoài, trong nháy mắt có thể phá tan những trận pháp này.
Hắn có cảm giác như vào chỗ không người, nhất là trận pháp Nhậm Kiệt sử dụng, toàn bộ đều là lúc trước hắn từng dẫn phát, vô cùng quen thuộc, vô cùng thoải mái nắm trong tay, tự nhiên có thể thoải mái phá giải trừ bỏ.
- Buồn cười! Cho dù Đan Tiên Giáo liên hiệp với mấy đại giáo khác, Tàn Hồn cũng giống vậy không sợ! Huống chi hôm nay chỉ là một Đan Tiên Giáo. Tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng, không biết sâu cạn, một hồi xem ta bắt giữ ngươi, cho ngươi nếm một chút 720 loại pháp chơi đùa của Tàn Hồn, để ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong; để xem ngươi rốt cuộc có bí mật gì mà làm cho Đan Tiên Giáo khẩn trương như vậy?! Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ là bảo vật của Tàn Hồn ta, ngươi cho là ngươi luyện hóa có thể dựa vào nó sao? Nực cười! Chỉ bằng vào ngươi cũng dám ở trước mặt ta khoe khoang khoác lác! Ngọc Phong Kiếm! Tuy rằng Hoa Mỹ Ngọc phá trận pháp rất nhanh, nhưng hắn không có phát động lực lượng nên cũng không có biện pháp chạm tới Nhậm Kiệt.
Bất tri bất giác nói liên tiếp hai câu, Hoa Mỹ Ngọc này dù sao cũng không phải người mới vừa xuất đạo non nớt, hoàn toàn bất đồng với Đan Vô Kinh. Mặc dù trong đối thoại với Nhậm Kiệt, nói một vài thứ tự nhiên, nhưng ngay sau đó hắn cũng mơ hồ cảm giác có điều không đúng, bất quá hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ là không muốn tiếp tục nói lời vô ích, liền ra tay.
“Phù Phù Phù...” Đột nhiên, một đạo kiếm quang trong suốt nhoáng lên một cái rồi biến mất, xông thẳng tới phía Nhậm Kiệt. Kiếm này sáng bóng trong suốt lại vô cùng sắc bén, là Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm mà ở trong tay Thái Cực Cảnh càng bạo phát ra uy lực đáng sợ.
“Chết tiệt! Quả nhiên khác với tên Đan Vô Kinh mới xuất đạo kia! Chỉ trả lời mình một câu nói bình thường, hay là hắn tự cho là nắm trong tay cục diện cũng không cần nhiều lời liền trực tiếp động thủ; hiển nhiên là bản năng có cảm giác nên không nói tiếp. Tình huống này nếu còn muốn từ trong miệng hắn moi ra tin tức gì cũng không có khả năng lắm, một khi đã như vậy thì chiến đi!”
Trước đây đánh một trận cùng Đan Vô Kinh, tuy rằng vô cùng thống khoái, gần người vật lộn, cường độ thân thể Thái Cực Cảnh phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, nhưng Nhậm Kiệt cũng chưa đã ghiền, bởi vì hắn cũng chưa hoàn toàn bạo phát. Mà lúc Lam Thiên tới quấy rối, Nhậm Kiệt cũng không có biện pháp trực tiếp ra tay, dù sao hiện tại hắn có một số lá bài tẩy không thích hợp hiển lộ thân phận gia chủ Nhậm gia; cũng chỉ có lúc này, với một thân phận không muốn người biết này, hắn mới có thể thi triển ra hết toàn lực.
- Đi về! Nghĩ là rất hiểu biết trận pháp này đúng không, để xem ngươi biết tới trình độ nào? Nhậm Kiệt chợt quát một tiếng, lật tay ấn một cái, trong nháy mắt áp lực chung quanh chợt tăng lên gấp trăm lần, vốn Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ chỉ ngưng tụ ra uy lực đến gần Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, thoáng cái bạo phát ra lực lượng cấp bậc Lăng Thiên Bảo Khí: trong tiếng nổ ầm ầm uy lực trận pháp đột nhiên tăng mạnh, Ngọc Phong Kiếm kia “ầm” một tiếng bị chấn bay ra.
- Không ngờ lại lần nữa rèn luyện Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ, bất quá dù có làm thế nào đi nữa, muốn dùng vật của ta đối phó ta, cũng chỉ là mơ mộng hão huyền! Ngọc Phong Kiếm Trận! Cho dù Hoa Mỹ Ngọc lớn tiếng quát, thanh âm the thé kia cũng cực kỳ khó nghe. Thế nhưng động tác cùng lực lượng của hắn lại không the thé, ngược lại vô cùng uy mãnh. Trong nháy mắt hắn bấm pháp quyết, Ngọc Phong Kiếm đang bị chấn bay ra đột nhiên 1 hóa 10,10 hóa 100, trong nháy mắt biến thành 999 thanh Ngọc Phong Kiếm trong suốt khó có thể phát hiện, tạo thành trận pháp. Lập tức chẳng những kiềm chế ngược lại Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ, hơn nữa lấp lóe trong đó giống như ẩn hình, xuyên qua trận pháp công thẳng về phía Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt vừa thấy cũng cả kinh, lập tức nhớ lại tên sát thủ lúc trước ám sát mình, tên sát thủ kia khẳng định là cùng một hệ với Hoa Mỹ Ngọc. Tuy rằng hắn thi triển uy thế cùng lực lượng không bằng một phần ngàn của Hoa Mỹ Ngọc, nhưng cảm giác chỉnh thể giống y như nhau.
Thấy Ngọc Phong Kiếm Trận này lúc ẩn lúc hiện, hơn nữa ngưng tụ thành kiếm trận phản chế uy thế kinh người, Nhậm Kiệt cũng không thể tùy ý giống như vừa rồi.
- m Dương Vận Chuyển Càn Khôn Định! Muốn ở trong trận pháp của ta sử dụng trận pháp phản chế, nằm mơ đi! “Ầm...” Lúc này Nhậm Kiệt chân chính thúc giục Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ, ngụy trang vừa rồi hoàn toàn mất đi, trong nháy mắt Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm bạo phát uy lực đến mức tận cùng, nhất là Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ loại Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm này, uy lực của nó càng kinh thiên động địa. Trong tiếng nổ ầm ầm, hai tiếng long ngâm vang trời, Hỏa Long, Thủy Long trực tiếp chạy ra, nương theo lực lượng của Nhậm Kiệt tăng lên, nương theo tẩm bổ bên trong Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ, lúc này Thủy Long cùng Hỏa Long rất sống động, giống như có thân mình thực thể bình thường. Thủy Long múa trảo, thân mình vừa uốn lượn đã xông vào trong Ngọc Phong Kiếm Trận.
“Bịch bịch bịch...” Ngọc Phong Kiếm Trận liền bị nó làm rối loạn; còn Hỏa Long thì trực tiếp đánh về phía Hoa Mỹ Ngọc.
- Này... Này... Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng... Điều này sao có thể, Khí linh... Long khí... Biến cố này quá lớn, Hoa Mỹ Ngọc cả kinh biến sắc kêu lên. Cho dù Nhậm Kiệt lấy ra một kiện Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm hắn cũng không cả kinh như hiện giờ. Bởi vì Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này chính là hắn thỉnh cầu trưởng bối gia tộc luyện chế, lúc đó bởi vì quan hệ với Cổ Nguyệt chưa ổn định, Cổ Nguyệt cũng không đủ lực lượng, cộng thêm muốn tăng lên tới Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm hao phí quá lớn, ngay cả hắn đều có chút chịu không nổi cho nên cũng không có tăng lên... Đừng nói là tăng lên tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, cho dù là gia tộc của hắn cũng không thể dễ dàng chịu đựng được.
Làm sao có thể, lúc này mới bao lâu, làm sao có thể biến thành Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm. Thời gian ngắn như vậy, cho dù luyện chế một kiện Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm bình thường, thời gian cũng không đủ, huống chi tăng lên bảo vật như Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này... Chuyện này cũng quá khó tin đi!