If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2462 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1037 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 00:15:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1086: Bát Môn Độn Giáp Cửa Thứ 6
hương 1086: Bát Môn Độn Giáp cửa thứ 6
Nam nhân mang mặt nạ ma quỷ trầm mặc một hồi lâu, mở miệng nói:
- Ta đến là vì báo cho các ngươi biết một thiên tài đỉnh cấp Tiêu Dao Đảo, trình độ thiên tài hơn xa Diệp Thủy Đồng, nhưng tu vi chỉ có Mệnh Vẫn tầng tám, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau mấy trăm năm, hắn trưởng thành sẽ khiến Đoạn Hồn Sơn đau đầu, mà sau mấy ngàn năm, hắn trưởng thành có thể dao động đến cơ sở Đoạn Hồn Sơn, đây là tư liệu về hắn, lần này hắn hẳn cũng sẽ xuất hiện ở Bí cảnh Hồng Hoang, làm như thế nào, các ngươi hẳn là hiểu rõ trong lòng.
Hắn nói xong vung tay, một quả ngọc giản bay đến trên tay Hồn Thiên Lý.
- Chậc chậc.
Hồn Thiên Lý liếm liếm môi, ý niệm đảo qua nội dung ngọc giản, đầu tiên đập vào mắt chính là hình chiếu của Lâm Minh, hắn cười nói:
- Mệnh Vẫn tầng tám sao? Tiêu Dao Đảo lần này thật hiếu chiến, ngay đệ tử cả tu vi không cao nhưng thiên phú tuyệt đỉnh đều phái vào Bí cảnh Hồng Hoang, cũng không chờ hắn trưởng thành lên, không sợ tổn hại?
- Ha ha, xem ra Tiêu Dao Đảo thật sự nóng nảy, phải đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng.
Một... đệ tử Đoạn Hồn Sơn khác đi phụ họa theo.
Mà lúc này, nam nhân mang mặt nạ ma quỷ hừ lạnh một tiếng:
- Các ngươi nghĩ Tiêu Dao Đảo là kẻ ngốc? Tuy rằng ta bày ra ra tư liệu Lâm Minh, nhưng chỉ là thực lực hắn biểu hiện ra ngoài mà thôi, đến tột cùng thực lực hắn cực hạn ở nơi nào ta cũng không biết, lần này ta đến là muốn khuyên các ngươi không nên coi khinh hắn, nếu không, các ngươi sẽ phải trả giá thảm! Tư liệu đều viết ở trên ngọc giản, chính mình suy nghĩ đi, ta chỉ có thể nói, người kia là cừu địch của ta, cho nên các ngươi không cần lo lắng tư liệu giả!
- Ha ha, đương nhiên không lo lắng. chúng ta rất rõ ràng phẩm cách Minh Ngọc huynh!
Hồn Thiên Lý cường điệu hai chữ Phẩm cách, hiển nhiên không phải khen Bạch Minh Ngọc phẩm cách cao thượng, sẽ không cấp tư liệu giả, mà là Bạch Minh Ngọc rất có dã tâm, không dung người khác uy hiếp tiền đồ hắn, cho nên không cần lo lắng hắn giở trò ở trên tư liệu.
Nói tới đây, Hồn Thiên Lý đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, trên mặt nổi lên một tia tươi cười nghiền ngẫm:
- Ta nói Minh Ngọc huynh, dường như ngươi ở Tiêu Dao Đảo không được tốt lắm a, luôn bị xa lánh. Địa vị lại thường xuyên bị uy hiếp, không bằng trực tiếp quy phụ Đoạn Hồn Sơn chúng ta đi, Đoạn Hồn Sơn chúng ta nghiên cứu đối với linh hồn, ở toàn bộ Chân Võ đại thế giới đều là đỉnh cao. Nếu chúng ta tiêu phí đủ giá phải trả, tăng thần hồn lực của ngươi lên. Tuyệt đối có thể cho thiên phú ngươi nâng ột bước.
- Ngươi thật lắm chuyện!
Nam nhân mang mặt nạ ma quỷ nói lạnh như băng, sắc mặt Hồn Thiên Lý cứng đờ, đang muốn tức giận. Mà đúng lúc này, toàn thân nam nhân mang mặt nạ ma quỷ đột nhiên thiêu đốt lên không hề có dấu hiệu báo trước, chỉ chốc lát liền hóa thành một đoàn ngọn lửa hừng hực, những ngọn lửa này, đều phát ra từ trong mặt nạ Ma quỷ, hơn nữa độ nóng cao đến khó tin, rất dễ dàng thiêu nam nhân mang mặt nạ ma quỷ thành tro tàn.
Nhìn thoáng qua di hài nam nhân mang mặt nạ ma quỷ lưu lại, Hồn Thiên Lý lắc đầu,
- Thật đúng là cẩn thận a, mỗi lần hắn đều không dùng bản thể tiến đến, hơn nữa một khi giao dịch chấm dứt, liền hóa thành tro tàn, không lưu lại bất kỳ dấu vết.
Đệ tử bên cạnh Hồn Thiên Lý, nói:
- Hắn đương nhiên phải phòng bị một chút, nếu không hắn chẳng những có thể bị Tiêu Dao Đảo phát hiện, còn có thể bị chúng ta mai phục rồi bắt giữ, người như thế ai cũng không dám tin tưởng.
- Ân... Thậm chí chúng ta cũng không xác định được thân phận chân thật, chỉ căn cứ tình báo cùng động cơ hắn nắm giữ mà đoán hắn là Bạch Minh Ngọc, đến tột cùng có phải hay không, chúng ta cũng không có bất kỳ chứng cớ.
- Hắc hắc, hơn phân nửa là không sai, hắn có thể ẩn tàng thân hình, nhưng động cơ lại không che giấu được, cộng thêm tình báo hắn cung cấp kỹ càng tỉ mỉ, cũng không phải người bình thường có thể nắm giữ, không phải hắn thì là ai? Người này thật đúng là chưa đạt mục đích không từ thủ đoạn, không tiếc bán đứng tông môn chính mình!
- Hừ, bán đứng chút tình báo như vậy tính cái gì, cho dù Tiêu Dao Đảo nhiều lần bị nhục ở trong Bí cảnh Hồng Hoang, cũng chỉ là suy yếu thực lực của nó, khiến nó chậm rãi hạ xuống tông môn bát phẩm thượng đẳng, không có khả năng làm tan rã nó, đối với Bạch Minh Ngọc căn bản không có ảnh hưởng gì, dù sao mục đích của hắn chỉ là trở thành đảo chủ, về phần Tiêu Dao Đảo là cửu phẩm Thánh địa hay là tông môn bát phẩm, so với chuyện hắn trở thành đảo chủ có vẻ không quá trọng yếu, cho ngươi chọn, ngươi muốn trở thành tiểu tốt tông môn đỉnh cao hay là trở thành tông chủ một cái tông môn bậc trung?
Hồn Thiên Lý hỏi lại một câu, đệ tử kia gật đầu nói:
- Không sai, thích tông chủ hơn một chút, ha ha ha.
Ở thời điểm hai đệ tử Đoạn Hồn Sơn nghị luận, ở Tiêu Dao Đảo, trong một chỗ mật thất bế quan bí ẩn, Bạch Minh Ngọc ngồi xếp bằng đột nhiên mở hai mắt.
- Hừ, hai tên này, nhiều lần dùng lời nói thử thân phận của ta, dường như đã hoàn toàn khẳng định ta là ai, thật sự là uổng phí tâm cơ! Bọn họ muốn bắt lấy nhược điểm của ta, uy hiếp ta, đáng tiếc bọn họ sẽ không tìm được bất kỳ chứng cớ, những con rối kia là ta làm nhiều năm trước bí mật giấu ở đáy Hồng Hoang Hải, truyền một lần tin tức dùng một khối, dùng xong lập tức tiêu hủy, cho dù những con rối kia bị bắt, cũng không có bất kỳ chứng cớ cho thấy chúng nó có quan hệ với ta, bởi vì chúng nó căn bản không phải là từ Tiêu Dao Đảo mà ra, thủ pháp chế tạo cũng không quan hệ với Tiêu Dao Đảo.
Bạch Minh Ngọc tự nói trong lòng:
- Lâm Minh, thật sự là thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới, thời điểm ở Tiêu Dao Đảo, ta không dám động ngươi, nhưng ngươi cố tình muốn đi tham gia chiến tranh ba đại tông môn, chiến tranh không có mắt, chết ở trong loạn quân có thể trách ai?
Nghĩ đến đây, trong mắt Bạch Minh Ngọc hiện lên một tia tươi cười dữ tợn, hắn nhắm hai mắt lại, bắt đầu ngồi xuống tu luyện, lần này phạm vi chiến tranh lan rộng khắp, tất nhiên máu chảy thành sông, hắn phải bảo trì trạng thái cho tốt, nếu không hắn không phải không có khả năng chết ở trong Bí cảnh!
Về phần tình báo của Bạch Minh Ngọc, kỳ thật cũng không bán đứng Tiêu Dao Đảo, chỉ là chỉ ra Lâm Minh, khiến hy vọng hắn sống sót ở trong loạn quân càng nhỏ, đương nhiên, nếu Đoạn Hồn Sơn thật sự vô dụng như vậy, Bạch Minh Ngọc không ngại hoàn toàn giết chết Lâm Minh ở địa phương bí ẩn.
Tuy rằng hắn cao hơn Lâm Minh bốn tiểu cảnh giới lại thêm một cái đại cảnh giới, nhưng hắn vẫn không dám phớt lờ, dù sao Lâm Minh có thể trưởng thành đến trình độ này, tất nhiên mệnh rất cứng rắn, đi tính toán,tính kế Lâm Minh, không chừng sẽ bị phản ngược lại. Hơn nữa thái độ cao tầng Tiêu Dao Đảo ám muội đối với Lâm Minh, cũng khiến Bạch Minh Ngọc càng thêm nghi kỵ trong lòng.
Ở thời điểm Bạch Minh Ngọc bế quan tu luyện, Lâm Minh cũng bế quan, mà địa phương hắn bế quan là Bí cảnh không gian trong Tiêu Dao Cung.
Phiến không gian này toàn là ruộng đất cùng cao nguyên hoang dã, hương hoa thơm ngát, chim muông hót líu lo, mà trên đỉnh đầu là tinh không mênh mông, tinh tú xa xôi, cảnh tượng như thế giống như một khối vùng quê màu xanh biếc nổi lơ lửng ở trong vũ trụ vô biên vô hạn.
Ở phía trước Lâm Minh, có một cây long cốt mang theo hào quang mờ nhạt màu xanh da trời chậm rãi nổi lơ lửng, tuy rằng long cốt rất nặng, nhưng trong không gian Ma Phương không có trọng lực, tự nhiên có thể lơ lửng dễ dàng.
Lần này Lâm Minh bế quan là vì mở ra Bát Môn Độn Giáp cửa thứ 6 - Cảnh Môn.
Cảnh Môn ở hậu tâm, chủ quản phòng ngự, sau khi mở ra, phòng ngự Lâm Minh tăng lên một cái cấp bậc, tuy nhiên đối với tăng lên phòng ngự Cảnh Môn, Lâm Minh hấp thu long cốt sẽ tăng phòng ngự lên cao hơn nữa.
Dung nhập tinh hoa long cốt vào trong xương cốt, xương cốt Lâm Minh còn cứng cỏi hơn so với Thánh khí cực phẩm.
Hấp thu long cốt, năng lực phòng thủ của Lâm Minh sẽ bay vọt về chất.
Cộng thêm năng lực khôi phục sức khỏe khủng bố, cho dù Lâm Minh đứng yên không nhúc nhích đánh võ giả cùng giai, những người đó đều đừng mong làm Lâm Minh bị thương.
Mộ Thiên Tuyết như tiên tử xuất trần đứng yên ở trên long cốt, mà ở bên cạnh Mộ Thiên Tuyết, còn có một người, trên mặt người này đã khắc lại không ít dấu vết năm tháng, nhưng có thể từ mặt nàng nhìn ra dung nhan xinh đẹp năm đó, người này chính là cô cô Mộ Thủy Thiên.
Hấp thu long cốt, là một chuyện lớn, năm đó Tu La Vương bí cảnh Thần Thú chiếm được long cốt rất sớm, nhưng theo thời gian dài, nó cũng chỉ hấp thu một nửa tủy Rồng trong long cốt, bản thân long cốt, nó lại không làm gì được, chủ yếu là muốn hấp thu long cốt rất khó khăn.
Long cốt cùng tủy Rồng không giống nhau, một cây long cốt lớn như vậy, cho dù thân thể to lên cũng không nuốt được, hấp thu long cốt, chỉ có thể tinh luyện tinh hoa trong đó dung nhập vào bản thân.
Nhưng Thương Long thái cổ là viễn cổ Thần thú, cho dù bản thể nó đã chết đi không biết bao nhiêu trăm triệu năm, xương cốt của nó cũng không phải người bình thường có thể luyện hóa.
Muốn tinh luyện tinh hoa trong đó nói dễ hơn làm?
Mà long cốt này lại không thể lộ ra ngoài, ở Phượng tộc thượng cổ Lâm Minh căn bản không dám lấy ra
Nếu không có cao thủ như Hỏa Liệt Thạch tương trợ, chỉ có thể dựa vào Mộ Thiên Tuyết sử dụng lực lượng pháp tắc tinh luyện tinh hoa long cốt từng chút từng chút, hiệu suất cực thấp, nhưng hiện tại bất đồng, có Mộ Thủy Thiên ở đây, thực lực nàng là nửa bước Giới Vương, còn mạnh hơn so với Hỏa Liệt Thạch và tộc trưởng Phượng tộc thượng cổ đương nhiệm!
Mộ Thủy Thiên đứng ở phía trước long cốt, đánh giá long cốt từ trên xuống dưới một phen, lại nhìn thoáng qua Lâm Minh, trong ánh mắt lộ tia sáng kỳ dị:
- Thật không thể tưởng được, cơ duyên như vậy đều có thể bị ngươi gặp, nếu năm đó có thể có một đoạn long cốt này, chữa khỏi hồn thương cho cha ta, Thiên Vũ Thánh địa không đến mức rơi vào kết cục như vậy...
Lâm Minh hơi hơi thi lễ, nói:
- Phiền toái Mộ tiền bối, vô cùng cảm tạ.
Lâm Minh biết, muốn tinh luyện tinh hoa long cốt, không phải một sự tình đơn giản, phải tiêu hao không ít tinh lực cùng nguyên khí, điều này xem như một cái ân đức không nhỏ.
Mộ Thủy Thiên khoát tay, nói:
- Cảm tạ thì không cần, không có ngươi, Tuyết Nhi vẫn còn phải ngủ say ở trong Ma Phương, chỉ sợ ta chết già vẫn không thấy được nàng, ân này lão thân nhớ kỹ! So sánh mà nói, luyện hóa cho ngươi một đoạn long cốt tính là gì? Nếu ngày sau ngươi thật có thể trọng tổ Thiên Vũ Thánh địa ta, ngươi chính là đại ân nhân Mộ gia ta, ân tình này, lão thân sợ là cả đời không trả hết, tuy nhiên đến thời điểm đó, ngươi sợ là cũng không cần nhân tình của ta.
Mộ Thủy Thiên nói tới đây, vung tay lên, một đại đỉnh ba chân hai tai bay ra từ trong Tu Di Giới, càng lúc càng lớn, đại đỉnh phát ra một cỗ lực hút mạnh mẽ bao phủ Long cốt Chí Tôn, Long cốt Chí Tôn càng ngày càng nhỏ, cuối cùng bị đỉnh này hấp vào.
Lâm Minh ở một bên nhìn, đây rõ ràng là một kiện bảo vật cấp linh khí, hơn nữa sợ là tồn tại nhất lưu ở trong linh khí...
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Vũ Cực Thiên Hạ Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu