Số lần đọc/download: 6108 / 62
Cập nhật: 2015-06-13 10:29:06 +0700
Chương 1077: Đại Chiến Tùy Đường (22)
N
ghĩ vậy, LýKiến Thành hừ lạnh một tiếng:
-Tề Vương đến tột cùng làbệnh thật haygiả bệnh tacũng mặc kệ, tachỉ muốn biết câu trả lời, rốt cuộc Tề Vương cóxuất binh haykhông?
Vương Thúc Bảo làngười vôcùng khôn ngoan, chỉ cóđiều donhân phẩm cóchút thấp kém nên dần dần bị LýUyên vứt bỏ, ybiết phải đối phó với cục diện trước mặt như thế nào chotốt, không chút hoang mang nói:
-Điện hạ, lúc trước, khiBệ hạ đem quân quyền của bốn mươi ngàn quân giao choTề Vương, người cónói rất rõràng. Bốn mươi ngàn quân này phụ trách bảo vệ xung quanh kinh thành, không chophép tự tiện rời khỏi kinh thành một bước. Tề Vương Điện hạ cẩn tuân thánh ý,không dám phạm chút sailầm. Hiện tại Thái tử Điện hạ yêu cầu quân đội rakhỏi thành đánh giặc, thần xinphép hỏi Điện hạ, rốt cuộc là ýchỉ của Thánh thượng lớn, hay ýchỉ của Điện hạ lớn?
-Ngươi …
Lý Kiến Thành thấy gãnói chuyện không chút khách khí, trong lòng tức giận. Cuối cùng ycũng nhịn được sự tức giận xuống, bình tĩnh nói:
-Tần Vương ởThiển Thủy Nguyên thất lợi, hiện giờ rất cần cóviện quân. Hiện tại quân đội caocấp của Đại Đường chỉ còn lại bốn mươi ngàn quân này là cóthể điều động. Hyvọng Tề Vương cóthể lấy đại cục làm trọng. Lấy đại cục làm trọng.
-Điện hạ, lời vừa nói khiến thần thấy ngạc nhiên. Quân đội Tần Vương bất lợi, cần viện quân, cái đó thần cóthể hiểu được. Nhưng quân đội thủ thành chẳng lẽ cũng không phải làlấy đại cục làm trọng sao? Hiện tại khắp Quan Trung, nơi nào màkhông cónguy cơ. Hôm trước quân đội của Trình Giảo Kimcòn xuất hiện ở BáThượng, mười lăm ngàn đại quân đã chiếm lĩnh Quan Đông, nhằm hướng Trường Anxuất phát. Nếu Tề Vương đem đội quân kiađiều rakhỏi thành, Trường Anphải làm saobây giờ? Bây giờ làTrường Antrọng yếu, hayhuyện Tân Bình trọng yếu? Thần thấy lúc này Tần Vương hẳn nên rút toàn bộ quân đội về Trường An,đấy mới làlấy đại cục làm trọng.
…
Ngươi của haibên tranh luận một hồi, cuối cùng giải tán trong không vui. Tề Vương LýNguyên Cát nhất định không chịu phái binh ra,vạn bất đắc dĩ, LýKiến Thành đành phải trở về Đông cung. Trên xagiá, LýKiến Thành tâm trạng nặng nề, yđang suynghĩ đối sách cuối cùng. Mặc dù cómột số việc ykhông muốn đối mặt, cũng không muốn lolắng, nhưng hiện giờ, nguy cơngày càng sâu, thời gian cũng ngày càng cấp bách, ycũng không cólựa chọn nào khác.
Có lẽ Tần Vương hồi kinh mới làgiải pháp cuối cùng để giải quyết nguy cơ, để Tần Vương đối phó Nguyên Cát. Tuynhiên, trước khiđưa raquyết định cuối cùng này, ycòn cần làm một chuyện, ycần đithăm hỏi Ngự lâm quân Đại tướng quân Trưởng Tôn Thuận Đức. Nghĩ vậy, LýKiến Thành lập tức ralệnh:
- ĐiHoàng thành!
…
Huyện Tân Bình cách Thiển Thủy Nguyên khoảng chừng tám mươi dặm, làmột cái huyện thành ởphía namThiển Thủy Nguyên. Từ sau khithất bại ởThiển Thủy Nguyên, LýThế Dân dẫn tàn quân lùi về đến chỗ này, chỉnh đốn bại binh, chỉ còn lại cóhơn mười bảy ngàn người, quân đội đã tổn thất hơn phân nửa. Quan trọng hơn là, lương thực vàquân tưcủa quân Đường hầu như đã bị đánh mất hoàn toàn. Lương thực tồn trữ của huyện Tân Bình chỉ đủ choquân Đường ăntrong bốn ngày.
Nói cách khác, trong vòng bangày tới, nếu lương thực không thể kịp thời đưa đến huyện Tân Bình, vậy thì cho dùquân Tùy không xuôi nam, quân Đường cũng không thể không rút khỏi huyện Tân Binh, trở về Trường An.
Trong màn đêm, LýThế Dân chắp tay saulưng đứng trên trường thành chậm rãi đitới, suynghĩ thật sâu. Yđang suynghĩ về tương laiĐại Đường, suynghĩ về vận mệnh của mình. Thật ra,trong lòng LýThế Dân cực kỳ rõràng, từ sau khithất bại ởKinh Tương, định mệnh diệt vong của Đại Đường đã được xác định. Hán Trung bị quân Tùy công chiếm, thời khắc diệt vong sắp sửa xảy ra.
Đại thế đã định. Lúc này, cho dùquân Đường cógiành được một trận thắng lợi, cũng không cải biến được vận mệnh thất bại cuối cùng. Trong lòng LýThế Dân tràn đầy chua xót. Nếu như Dương Nguyên Khánh không xuất hiện, chỉ cần triều Tùy diệt vong, như vậy, đối với triều Đường mànói, bất kể làTiết Cử, Lưu VũChu, Lương SưĐô, Đậu Kiến Đức hay LýMật, Vương Thế Sung, Tiêu Tiển, tiêu diệt bọn họ làviệc không quá khó khăn. Bởi vìđám quân phiệt cát cứ này không cócăn cơ, không chiếm được sự ủng hộ của các loại thế lực quý tộc kiểu như quý tộc Quan Lũng, bọn họ nhất định không thể tồn tại lâu dài.
Nhưng việc Dương Nguyên Khánh thành lập tân triều Tùy lại khác. Ykhông chỉ chiếm được sự ủng hộ của các thế lực triều Tùy cũ, còn chiếm được sự ủng hộ của thế lực quý tộc Sơn Đông. Đúng lànhờ cónhững thế lực này ủng hộ, mới khiến chotân triều Tùy đứng vững vàng ở HàĐông, HàBắc, từng bước từng bước nuốt lấy thiên hạ.
Mà triều Đường, thành cũng doquý tộc Quan Lũng, bại cũng doquý tộc Quan Lũng. Nếu không phải quý tộc Quan Lũng khống chế lượng lớn đất đai, nếu triều Đường cóthể thuận lợi thihành lệnh quân điền, quân Đường cũng sẽ không rơi vào tình cảnh bị động như ngày hôm nay.
-Điện hạ còn muốn đánh với quân Tùy một trận nữa sao?
Chẳng biết từ lúc nào, Phòng Huyền Linh đã xuất hiện saulưng y.
Lý Thế Dân gật gật đầu, thở dài nói:
-Gặp thất bại liên tiếp như vậy, thật không camlòng!
-Hiện tại thần cảm thấy người nên buông tay.
Phòng Huyền Linh hạ giọng nói.
Một lúc lâu sau LýThế Dân không nói gì. Ytrầm mặc ngắm nhìn bóng đêm. Bóng tối rất sâu, rất đen, khiến ykhông thể nhìn thấy điểm cuối.
-Điện hạ còn tính toán trở về Trường Ansao?
Phòng Huyền Linh hỏi rất kín đáo.
Lý Thế Dân cười khổ một tiếng:
-Nói thật, tacũng không biết nữa.
Ychắp tay saulưng, nhìn bầu trời đêm, thở dài một tiếng:
- Cho dùđoạt vị thành công, nhưng khitrở thành vuamất nước, vậy thì có ýnghĩa gì?
Đúng lúc này, một gãkỵ binh báo tinkhẩn cấp chạy tới, một lát sauđã đến dưới chân thành hô to:
- Tađược Thái tử Điện hạ phái ratruyền tinkhẩn cấp đến Tần Vương. Mau maumở cửa!
Không baolâu sau, mấy tên lính đem tên lính báo tinlên đầu thành, điđến trước mặt LýThế Dân. Tên lính báo tinlấy ramột phong thư, hai taydâng lên cho LýThế Dân:
-Thái tử Điện hạ cóthư tín khẩn cấp, mời Tần Vương xem.
Lý Thế Dân tiếp nhận thư tín, mở ra.Một gãthân binh đốt đuốc lên, chiếu sáng thư tín. LýThế Dân nhìn quamột lần, trên mặt không ngăn được một nụ cười lạnh. Chuyện đã đến nước này, Tề Vương vẫn nắm chặt quân quyền không buông, xem ra yrất hyvọng mình sẽ hồi kinh. Một khiđã như vậy, tasẽ thành toàn cho y.
Lý Thế Dân không chút nghi ngờ, lập tức hạ lệnh:
-Truyền mệnh lệnh của ta,đại quân tập kết, lập tức trở về Trường An.
Sau khicuộc chiến ởThiển Thủy Nguyên kết thúc, Dương Nguyên Khánh cũng không lập tức chỉ huyquân đội xuôi nam màđể toàn quân nghỉ ngơi vàchỉnh đốn haingày. Hắn biết rõTrường Anđang phát sinh nội chiến.
Nếu quân Tùy bức bách quá chặt, ngược lại sẽ khiến cho bahuynh đệ đồng lòng ngăn địch. Nếu thả lỏng một chút, như vậy nội chiến giữa bọn họ chắc chắn sẽ bùng nổ. Cứ như vậy, hắn cuối cùng cướp lấy Trường An,cũng không gặp phải trắc trở quá lớn.
Dương Nguyên Khánh rất rõràng thế cục hiện tại. Bắc tuyến cómột trăm ngàn đại quân, đông tuyến cómười lăm ngàn đại quân, còn cómột trăm ngàn đại quân Tùy ởtây tuyến cũng đã đột phá Đại Chấn Quan, giết vào quận Phù Phong, hướng Trường Anxuất phát, còn cónăm mươi ngàn quân Tùy ở namtuyến, sau khichỉnh biên xong cũng đã phong tỏa toàn bộ thông đạo xuôi nam. Sắp có batrăm năm mươi ngàn đại quân baovây Trường An,mặc kệ quân Đường gây sức épthế nào, đại thế cũng đã mất.
Lúc này, đại doanh quân Tùy cũng đã rời khỏi Thiển Thủy Nguyên, chậm rãi dichuyển dọc theo sông Kính Thủy xuôi nam, cuối cùng trú đóng ởmột thung lũng nằm giữa đồng trống, cách huyện Tân Bình ước chừng mười lăm dặm.
Vào lúc canh hai, khiDương Nguyên Khánh vừa đivào giấc ngủ thì bị thân binh đánh thức:
-Điện hạ! Điện hạ!
Dương Nguyên Khánh ngồi dậy hỏi:
-Chuyện gì?
-Thám báo truyền đến tintình báo, quân Đường ởhuyện Tân Bình đã rút về hướng nam. Ngưu Tướng quân xinchỉ thị của Điện hạ, cómuốn tập kết quân đội haykhông?
Dương Nguyên Khánh đứng dậy đi ralều lớn liền thấy Ngưu Tiến Đạt vàvài tên thám báo đang đứng ởngoài trướng vải chờ mệnh lệnh. Thấy Dương Nguyên Khánh đi ra,Ngưu Tiến Đạt lập tức tiến lên bẩm báo:
-Khởi bẩm Điện hạ, quân Đường ởhuyện Tân Bình đã rút lui, chúng ta cótruy kích haykhông?
Dương Nguyên Khánh híp mắt nhìn đen kịt bầu trời đêm, hắn dứt khoát hạ lệnh:
-Lập tức tập kết bốn mươi ngàn kỵ binh, suốt đêm truy kích quân Đường!
Mệnh lệnh được ban ra,một khắc đồng hồ sau (15phút), bốn mươi ngàn kỵ binh nhanh chóng tập kết. Dương Nguyên Khánh tự mình thống lĩnh bốn mươi ngàn thiết kỵ binh, lao rakhỏi đại doanh, dọc theo đường lớn rộng mở, nhằm thẳng hướng nam laonhanh. Mặt đất chấn động, khí thế hào hung, tiếng vóngựa như sấm rền truyền xađến vài dặm.
Lý Thế Dân suất lĩnh quân đội rời khỏi huyện Tân Bình đã được bốn mươi dặm, tiến vào bình nguyên Quan Trung rộng lớn. Lúc này, vài tên thám báo chạy gấp tới, hoảng sợ vạn phần, vội vàng bẩm báo:
-Điện hạ, kỵ binh quân Tùy giết đến rồi!
Lý Thế Dân chấn động, quay đầu nhìn về hướng bắc, chỉ thấy ởphương bắc làmột mảnh mờ mịt, khói bụi tràn ngập chelấp ánh trăng.
Rất nhanh, mặt đất bắt đầu rung lên, tiếng vóngựa như sấm rền vang lên ởphương bắc. Quân Đường hoảng sợ hô to:
-Quân Tùy đến rồi!
Lý Thế Dân lớn tiếng quát:
-Không được bối rối, bày trận!