Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Cao Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1059 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6108 / 62
Cập nhật: 2015-06-13 10:29:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1076: Đại Chiến Tùy Đường (21)
ồi bẩm Điện hạ, Tần Vương ởThiển Thủy Nguyên không địch lại quân Tùy, hailần đều chiến bại. Hiện tại đã luibinh về huyện Tân Bình. Khẩn cầu Điện hạ viện trợ.
Một lúc lâu sau LýKiến Thành không nói được gì, vẻ mặt cực kỳ ảm đạm. Mặc dùtrong lòng ycũng hiểu được, khả năng quân Đường chiến thắng quân Tùy làrất nhỏ. Nhưng khi tinbại trận thật sự truyền đến, trong lòng yvẫn làtràn đầy chua xót.
Tên lính báo tinlại nói:
-Triệu Vương Điện hạ trong lúc tấn công đại doanh quân Tùy đã bỏ mình.
Lý Kiến Thành thở một tiếng thật dài. Chuyện chotới lúc này, hết thảy bất hạnh đều sắp trở thành sự thật. Một lúc lâu sau, LýKiến Thành lại hỏi:
-Tần Vương muốn taviện trợ ythế nào?
Lính báo tinlấy ra láthư dođích thân Tần Vương viết, hai taydâng lên cho LýKiến Thành:
-Đầy làthư dođích thân Tần Vương viết, mời Thái tử Điện hạ xemqua.
Lý Kiến Thành nhận lấy bức thư, đọc quamột lần. Trong thư, LýThế Dân nói ycòn haimươi ngàn quân đội. Nếu bốn mươi ngàn đại quân từ kinh thành cóthể đến viện trợ, vậy ycòn cóthể đánh với quân Tùy một trận nữa, vẫn còn cơhội giành thắng lợi, hyvọng mình cóthể thuyết phục phụ hoàng xuất binh trợ giúp y.
Phong thư này khiến LýKiến Thành naonao, chẳng lẽ Tần Vương không nhận được tintức phụ hoàng bệnh tình nguy kịch haysao? Yđem thư đưa choSài Thiệu, nói với thị vệ:
-Dẫn người đưa tinđi, thưởng cho ynăm mươi quan tiền.
- Đatạ Điện hạ banthưởng!
Sau khilính báo tin đixuống, LýKiến Thành hỏi Sài Thiệu:
-Chẳng lẽ Tần Vương không nhận được tintức bệnh tình phụ hoàng đang nguy kịch sao?
Vẻ mặt Sài Thiệu cũng u ámnhư y.Huyền Báchết, Thiển Thủy Nguyên binh bại, điều này khiến cholòng y vôcùng khó chịu. Một lúc lâu sau, ymới thở dài nói:
-Lấy sự sốt ruột sắp không chịu nổi của Tề Vương, làm sao ylại không nói choThế Dân. Hẳn làThế Dân nhìn ra ýđồ của Tề Vương, cólẽ cũng làtình thế khẩn cấp, ychẳng quan tâm đến việc hồi kinh. Điện hạ, xem raTần Vương vẫn không camlòng, còn muốn tái chiến.
Lúc này, Vương Khuê bên cạnh hưng phấn nói:
-Điện hạ, cólẽ đây làmột cơhội tốt nhất để cướp lấy binh quyền của Tề Vương.
Lý Kiến Thành ngẩn ra:
-Ngươi nói là tatự mình lãnh binh điviện trợ Tần Vương sao?
Vương Khuê gật gật đầu:
-Chính lànhư vậy. Điện hạ cóthể hướng Thánh thượng xinlệnh, suất quân điviện trợ Tần Vương. Cho dùThánh thượng chỉ cấp choĐiện hạ một nửa quân đội, chúng tacòn có cơhội lật đổ Tề Vương. Chờ sau khichúng tadùng thế sét đánh không kịp bưng taigiải quyết loạn Tề Vương, sauđó động viên dân chúng Trường Anủng hộ quân Đường. Lúc đó, cólẽ còn cóthể động viên được mấy chục ngàn quân đội.
Lý Kiến Thành chắp tay saulưng đilại vài bước, lại nhìn về phía Sài Thiệu. Sài Thiệu cắn răng nói:
-Điện hạ, chuyện đã tới nước này, chỉ códùng biện pháp không tưởng mới cóthể làm được những việc phithường.
Rốt cục LýKiến Thành cũng gật đầu:
-Tốt! Tađây phải đitìm phụ hoàng.
Bên ngoài điện Dưỡng Tâm của cung Thái Cực, LýKiến Thành một thân một mình đứng dưới bậc thang. Yđã đứng được gần nửa canh giờ nhưng trong điện lại không cóbất cứ động tĩnh gì. Lúc này, LýKiến Thành rốt cuộc không kìm nổi, bước lên bậc thang tiến về phía cửa điện. Mới vừa đitới cửa đại điện, vài tên thị vệ tiến đến cản ylại.
-Điện hạ, Thánh thượng đang nghỉ ngơi, xinngài không nên quấy rầy.
-Nhưng ta cóđại sự khẩn cấp, các ngươi để tavào!
Lý Kiến Thành tức giận, ánh mắc sắc bén nhìn chằm chằm đám thị vệ.
Nhưng đám thị vệ vẫn bất động như cũ, dùng trường kích ngăn đường đicủa LýKiến Thành lại, tái diễn ngữ điệu lạnh như băng:
-Thánh thượng đang nghỉ ngơi, bất cứ kẻ nào cũng không được quấy rầy.
Lý Kiến Thành tức giận giậm chân một cái, xoay người đixuống bậc thang, trong lòng vôcùng lo âunhưng lại không thể làm gì. Ychắp tay saulưng đi qua đilại trước bậc thang. Lúc này, Trần Thúc Đạt vội vàng chạy tới, ythấy LýKiến Thành còn chưa vào trong điện, kinh ngạc hỏi:
-Thánh thượng vẫn chưa tỉnh lại sao?
Lý Kiến Thành lắc đầu:
- Takhông biết tình hình trong điện thế nào cả.
Trần Thúc Đạt kéo LýKiến Thành quamột bên, thấp giọng nói:
- Tychức mới nghe được một tin, một canh giờ trước, có haitrăm người áođen từ của KimQuang vào thành.
Lý Kiến Thành cả kinh, lập tức giận dữ nói:
-Đoàn Đức Thao dám làm như thế ư?
-Chỉ sợ đây không phải là ýcủa Đoàn Đức Thao, làngười phía dưới bị Tề Vương muachuộc. Tướng phòng vệ cửa KimQuang làDương Khiếu, dưới tay y cógần ngàn người, khẳng định còn cónhững người khác cũng bị muachuộc. Ýcủa vithần là…
Trần Thúc Đạt nhìn thoáng quađám thị vệ, hạ thấp giọng nói:
- Cóthể nào thị vệ trong cung cũng bị Tề Vương muachuộc rồi không?
Lý Kiến Thành chắp tay saulưng đivài bước. Rất cókhả năng này. Từ lúc ytiến vào nội cung đã rất khó khăn, nếu không phải y cóquen biết một vài thị vệ, đến nội cung ycũng không vào được, nhưng đến điện Dưỡng Tâm vẫn bị ngăn cản. Bất kể ynói như thế nào cũng không được vào trong điện. Tình huống này từ trước đến naychưa từng gặp qua.
Đúng lúc này, một gãhoạn quan từ trong cung chạy ra.Người này họ Cố, ởtrong cung cũng cóchút địa vị. Yvừa nói vài câu, thị vệ liền để cho y đi ra. LýKiến Thành thấy y,tinh thần rung lên, lập tức đi rađón:
-Phụ hoàng tathế nào?
-Điện hạ, tình trạng của Thánh thượng cóchút không ổn, vẫn chưa tỉnh lại.
-Ngự yđâu?
Lòng LýKiến Thành nóng như lửa đốt:
-Bọn họ cótới không?
-Vương ngự y vàTrương ngự yđang châm cứu choThánh thượng, thời gian cũng không còn nhiều nữa. Nhưng Thánh thượng cótỉnh lại haykhông còn làvấn đề.
Lý Kiến Thành ngây dại, thời gian của phụ hoàng không còn nhiều lắm, điều này yđã sớm biết. Nhưng nếu không tỉnh lại, làm sao y cóthể nắm được quân quyền?
Lúc này, Trần Thúc Đạt đilên phía trước nói:
-Điện hạ, căn bản vẫn còn Tề Vương ởđó. Điện hạ và ynên nói chuyện một chút. Hivọng Tề Vương cóthể lấy đại cuộc làm trọng, phái binh điviện trợ Tần Vương.
Lý Kiến Thành trầm ngâm một chút lại hỏi:
-Nhóm Tướng quốc cóthái độ gì?
-Tiêu Tướng quốc vàBùi Tướng quốc đều ủng hộ xuất binh. Tuynhiên, Độc CôTướng quốc vàĐậu Tướng quốc chưa tới Chính Sự Đường.
Lý Kiến Thành thở dài, xem raĐộc Cô gia vàĐậu giađều khoanh tayđứng nhìn, không còn ủng hộ triều Đường, conđường này không đikhông được rồi. Bất đắc dĩ, yđành phải gật đầu:
-Được rồi! Bây giờ tasẽ đitìm y!
Không chỉ cóThái tử LýKiến Thành đitìm LýNguyên Cát, hơn chục trọng thần của triều Đường doTiêu Ly vàBùi Tịch cầm đầu cũng đã ởbên ngoài phủ Tề Vương. Bọn họ cũng đã nhận được tintức Tần Vương bại trận ởThiển Thủy Nguyên, đều đitới phủ Tề Vương, yêu cầu Tề Vương xuất binh xuống phía namtrợ giúp quân Đường đã rút về huyện Tân Bình.
Có điều bọn họ không có đivào phủ Tề Vương mà làbị ngăn ởngoài cửa chính. Một gãhoạn quan hầu hạ Tề Vương caogiọng hô:
-Các vị đại thần, Tề Vương ngày đêm làm việc vất vả, hiện tại đã ngã bệnh. Bệnh tình rất nghiêm trọng, thật sự không cócách nào gặp mặt các vị, mong các vị thứ lỗi!
Hoạn quan vừa nói xong lập tức khiến chocác đại thần giận dữ. Tiêu Lytiến lên tóm lấy ngực áotên hoạn quan:
-Cái gì màngã bệnh? Chuyện maquỷ gạt được ai?Nhanh bảo yđem quân quyền giao rađây. Đó làquân đội của triều đình, không phải tưquân của y!
Hoạn quan sợ tới mức toát mồ hồi, vội vàng nói:
- Nôtài phải đibẩm báo!
Tiêu Lybỏ y ra,hoạn quan ù téchạy vào trong phủ, cửa chính lại đóng sầm lại, sauđó cũng không cóbất cứ động tĩnh gì. Không baolâu sau, LýKiến Thành cũng đã đitới phủ Tề Vương. Xengựa của yvừa dừng lại, các đại thần đều tiến lên nghênh tiếp.
-Như thế nào? Ykhông chịu gặp các vị sao?
Lý Kiến Thành caumày nói.
Bùi Tịch lắc đầu:
-Tề Vương lấy cớ ngã bệnh, nhất định không chịu đi ra,cũng không chịu tỏ thái độ.
Tiêu Lycũng lolắng nói:
-Điện hạ, hiện tại chúng thần lolắng nhất là tinnày bị truyền rangoài. Nghe nói đã cóbại binh trốn về đến đây rồi. Rất cóthể ngày mai tinnày sẽ loan truyền khắp thành, khiđó quân tâm dân tâm rung chuyển, vậy thì cực kìphiền toái.
Lý Kiến Thành gật gật đầu:
- Tađến đàm phán với y.Bất kể thế nào cũng phải khiến yxuất binh.
Lúc này, sau khihơn chục thị vệ Đông Cung gõcửa ầm ỹ, Vương Thúc Bảo từ trong phủ đi ra.Chắc chắn làTề Vương sẽ không ramặt, mọi việc sẽ do ytoàn quyền đại diện.
Vương Thúc Bảo được đám thị vệ dẫn tới trước xagiá Thái tử LýKiến Thành. Vương Thúc Bảo thilễ:
-Tham kiến Thái tử Điện hạ!
Lý Kiến Thành lạnh lùng nhìn ymột cái:
-Nói như vậy, Tề Vương không đồng ý ramặt?
-Hồi bẩm Điện hạ, quả thật làTề Vương bị cảm nhẹ. Ngài cũng rất lolắng tình hình tuyền tuyến, chonên ủy thác hạ thần đến thương nghị với Điện hạ vàcác vị đại thần, làm thế nào mới cóthể hóa giải tình thế nguy hiểm này?
Tâm niệm LýKiến Thành vừa chuyển, ybỗng nhiên hiểu được vì saoTề Vương không chịu chobọn họ vào phủ rồi. Hiện tại trong Vương phủ, chắc chắn đang tụ tập đủ mấy ngàn dũng sĩ do ychiêu mộ. Nếu để bọn họ vào phủ, việc Tề Vương mộ quân tưsẽ bại lộ. Tề Vương chỉ cóthể giả bệnh, không chobọn họ vào trong phủ.
Thiên Hạ Kiêu Hùng Thiên Hạ Kiêu Hùng - Cao Nguyệt Thiên Hạ Kiêu Hùng