When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 954: Cuồng Hóa [1/2]
ếu là ở bên ngoài thì Liễu Minh đối mặt với một kích lôi đình của Cực Ảnh, mặc dù có thể tránh được nhưng sợ cũng phải chịu một chút tổn thương, nhưng mà trong không gian của Minh Ngục thì thần thức và ngũ giác của Cực Ảnh đều chịu ảnh hưởng rất lớn.
Thân ảnh của Liễu Minh chẳng qua chỉ nhoáng lên một chút thì sương mù bốn phía liền cuồn cuộn kéo đến, chắn trước người của hắn, đồng thời thân hình cũng bắn ngược ra đằng sau, toàn thân dung nhập vào bên trong hắc khí xung quanh.
“Tên Nhân Tộc nhu nhược, có gan thì đường đường chính chính ra gặp bổn tọa đánh một trận!” Một trảo của Cực Ảnh vồ hụt, liền nổi trận lôi đình, quát ầm lên với hắc khí xung quanh.
Thân hình Liễu Minh vô thanh vô tức trôi nổi trong hắc khí, di động bên ngoài phạm vi thần thức của Cực Ảnh, lẳng lặng quan sát nhất cử nhất động của hắn, đối với âm thanh gào thét của hắn thì giống như không hề nghe thấy.
Đột nhiên ánh mắt của hắn phát lạnh, dừng lại trên người của Cực Ảnh một lát, sau đó liền thúc giục kiếm quyết.
Phụ cận xung quanh Khổ Luân Kiếm lập tức quay cuồng, một hồi tử mang lập lòe, sau đó là vô số kiếm ti màu tím tuôn ra, bỗng nhiên hóa thành một hư ảnh kỳ lân lớn hơn mười trượng, toàn thân điện quang lượn lờ.
Thần thông hóa vật của kiếm này, trước đây Liễu Minh rất ít khi thi triển chứ thực sự không phải là không biết, mà dùng thuộc tính của Hư Không Kiếm lại thi triển ra thần thông kiếm đạo có thanh thế to lớn này cũng không thích hợp cho lắm.
Nhưng mà trải qua việc tế luyện mấy ngày này, Liễu Minh phát hiện kiếm này ngoài ý muốn đoạt được Khổ Luân Kiếm, cũng rất thích hợp cho việc thi triển ra loại kiếm quang hóa vật này.
Điện quang lóe lên, bốn chân của tử kỳ lân hiển hiện ra nhiều đóa tử vân, thân hình khổng lồ bay lên trời, được hắc khí xung quanh che đậy lại, bắn thẳng đến vị trí của Cực Ảnh.
Giờ phút này, ngũ giác của Cực Ảnh đã bị không gian Minh Ngục hạn chế, chờ cho hắn vừa phát giác ra động tĩnh thì thình lình tử kỳ lân đã xuất hiện cách hắn chưa đến bảy tám trượng.
Một hồi đùng đùng loạn hưởng truyền đến, hai lợi trảo phía trước dưới sự bao bọc của lôi đoàn màu tím, đột nhiên bổ về phía sau lưng của hắn.
Cực Ảnh đúng là người thân kinh bách chiến, vừa mới phát hiện không ổn thì cũng không quay đầu lại, trên người bỗng nhiên dâng lên một tầng huyết quang, toàn thân hóa thành một vầng mặt trời màu đỏ, tỏa ra những tia máu chói mắt.
“Phanh” một tiếng vang lên!
Hai lợi trảo của tử kỳ lân mang theo khí thế kinh người, vừa mới chạm đến vầng mặt trời huyết sắc thì liền bắn ngược lại, không thể hạ xuống một chút nào.
Vẻ tàn khốc trong mắt Liễu Minh lóe lên, kiếm quyết trong tay biến đổi, tử kỳ lân liền há miệng, phun ra một đạo điện mang chói mắt to cỡ thùng nước.
Lôi điện dùng tốc độ vô cùng nhanh chóng, chỉ thoáng một cái liền xé rách tia máu hộ thể của Cực Ảnh, đánh vào trên lưng của hắn.
Một tiếng nổ vang!
Trường bào huyết sắc trên người của Cực Ảnh bị đánh thủng một lỗ lớn, mà bộ lông dày màu đỏ trên lưng của hắn dưới một kích vừa rồi cũng hóa thành một mảnh cháy đen, toát ra khói xanh lượn lờ.
“Muốn chết!”
Trên mặt hắn lóe lên vẻ kinh nộ, gầm nhẹ một tiếng, sau đó xoay người, thân hình mơ hồ một cái, đồng thời há miệng phun ra liên tiếp mười mấy khối quang cầu huyết sắc, xoay tròn rồi nhanh chóng hóa thành một cơn lốc xoáy huyết sắc cực lớn.
Một màn kinh người xuất hiện!
Kiếm khí điện mang quanh thân tử kỳ lân lập tức hóa thành một đám tinh ti màu tím, dưới sự dẫn dắt của man lực thì nhao nhao chui vào trong lốc xoáy, lóe lên rồi biến mất.
Vẻn vẹn qua thời gian hai ba hơi thở, tử kỳ lân gào thét một tiếng, thân ảnh liền bị xoắn cho nát bấy, hiện ra bản thể phi kiếm màu tím. Sắc mặt Liễu Minh đại biến, điên cuồng thúc giục, cuối cùng phi kiếm mới có thể thoát khỏi sự vây khốn của lốc xoáy.
Liền lúc này, bóng đen lóe lên, thân ảnh Liễu Minh bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Cực Ảnh, hay tay rạch một cái vào hư không, vô số quyền ảnh màu đen tuôn ra.
Với khoảng cách gần như vậy thì dù cho Cực Ảnh muốn trốn tránh cũng đã muộn!
Một hồi âm thanh giống như vũ đả tiêu hà truyền đến, toàn thân trên dưới của hắn không biết bị đánh bao nhiêu quyền, hai chân liền đạp đạp, lùi về phía sau mấy bước.
(Vũ đả tiêu hà: mưa rơi trên sông?)
Nhưng mà thoạt nhìn thì hắn cũng không có dấu hiệu bị tổn thương chút nào, trên mặt lóe lên vẻ giận dữ, không chút nghĩ ngợi liền vung cánh tay lên, bắn ra mấy đạo tinh ti huyết sắc, hóa thành một tấm lưới lớn trùm về phía Liễu Minh.
“Phanh” một tiếng vang lên!
Hắc khí trên người Liễu Minh đại thịnh, ngưng tụ thành một đầu vụ giao màu đen, lập tức chống lại sự bao trùm của tấm lưới huyết sắc.
Tức thì, thân hình hắn bắn ngược lại phía sau một cách quỷ mị, một lần nữa chui vào trong hắc khí.
Thời gian tiếp theo, hai người cứ như vậy lâm vào một trạng thái giằng co quỷ dị, Liễu Minh tuy rằng không cách nào chính thức làm Cực Ảnh bị thương, nhưng mà dựa vào lợi thế của Minh Ngục, áp dụng chiến thuật đánh không được thì bỏ chạy, cũng khiến cho hắn không hề rơi xuống hạ phong.
Một lát sau, lúc Cự Ảnh một lần nữa bức lui công kích của Liễu Minh thì trong mắt hắn nổi lên từng đợt hồng mang, chợt ngửa mặt lên trời gầm lên, rồi há miệng phun ra mấy ngụm tinh huyết.
Tinh huyết đón gió rồi đột nhiên bốc cháy, hóa thành một tầng huyết diễm màu đen, bao toàn thân hắn lại, tiếp theo hai tay nhanh chóng niệm pháp quyết, muốn thi triển ra một bí thuật cường đại nào đó.
Liễu Minh trong hắc khí thấy một màn như vậy thì trong nội tâm rùng mình, tuy không biết Cực Ảnh muốn thi triển ra bí thuật gì nhưng tự nhiên là hắn không để cho Cực Ảnh được như ý.
Hắn không lưỡng lự liền thúc giục kiếm quyết, Khổ Luân Kiếm trước người liền bắn ra, hóa thành một đạo kiếm quang màu tím dài hơn mười trượng, hung hăng chém về phía Cực Ảnh đang biến thành huyết diễm.
Một tiếng sét đánh vang lên!
Kiếm quang màu tím trảm lên phía trên thì giống như là đụng phải một vách tường vô hình, cuối cùng lại dễ dàng bắn ngược lại, căn bản không thể làm thương tổn Cực Ảnh trong huyết diễm nửa phần.
Trì hoãn một chút như vậy thì pháp quyết trên hai tay của Cực Ảnh đã dừng lại, hắn mở miệng khẽ hít một cái, huyết diễm vốn đang bao bọc toàn thân hắn lập tức tràn vào trong miệng hắn.
Sau một khắc thì trong miệng hắn truyền ra một tiếng thét dài thê lương, thân hình trong nháy mắt biến lớn, cao hai trượng, đầu của hắn đã hoàn toàn biến thành một cái đầu sói mặt xanh nanh vàng, lông bờm dài thượt, thân hình tuy vẫn giữ hình dáng con người nhưng so với trước kia đã tráng kiện gấp đôi.
“Cuồng hóa thuật…”
Cảm nhận được yêu lực cường đại dị thường tản mát ra từ trên người Cực Ảnh, ánh mắt Liễu Minh lóe lên.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký