Số lần đọc/download: 6108 / 62
Cập nhật: 2015-06-13 10:29:06 +0700
Chương 1068: Đại Chiến Tùy Đường (13)
T
ừ trong rừng rậm ởphía nambộc phát một loạt tiếng hòhét, hơn bốn ngàn kỵ binh quân Đường chạy rakhỏi rừng rậm, nhằm thẳng hướng đoàn xechở lương thực xông tới.
Lai Hộ Nhicười lạnh một tiếng, quả nhiên không ngoài dự đoán của y,quân Đường dùng kế điệu hổ lysơn. LaiHộ Nhicũng lập tức hạ lệnh:
-Cung tiễn bày trận, bắn quân địch!
Đội ngũ lương thực lập tức dừng lại, đám dân phusợ tới mức đều trốn vào bên trong xechở lương. Quân Tùy bắt đầu phản kích, sáu ngàn kỵ binh sắp thành bahàng, giương cung cài tên, một trận mưa tên chetrời phủ đất vọt về phía kỵ binh quân Đường. Tên rơi như mưa, kỵ binh quân Đường người ngã ngựa đổ thành một mảnh.
Lai Hộ Nhithấy thế tấn công của quân Đường khá hung mãnh, chỉ dựa vào cung tên thì không cócách nào ngăn chúng lại. Yliền vung chiến đao lên, hạ lệnh lần nữa:
-Dừng bắn tên, xông lên nghênh chiến!
Giết..! Hơn ngàn kỵ binh quân Tùy lalớn, trường mâu hướng về phía kỵ binh quân Tùy laođi. Một đội hơn mười ngàn kỵ binh ácchiến sườn dốc thoai thoải dài đến vài dặm. Lúc này trời còn chưa hoàn toàn về đêm, trong ánh sáng mờ mờ, song phương vẫn cóthể phân biệt rõđâu làđịch, đâu làbạn.
Chiến mã hídài, tiếng kêu larung trời. Rất nhanh liền có haiđội kỵ binh hơn mười ngàn người của quân Tùy từ tiền quân vàhậu quân chạy đến, từ haiphía trái phải giáp công quân Đường. Mặc dùsức chiến đấu của đội kỵ binh quân Đường này rất hùng mạnh, nhưng dù saongười ít, liên tục bị quân Tùy đông gấp mấy lần mình quần chiến, quân Đường chết thê thảm vànghiêm trọng, nhân số càng đánh càng ít.
Lưu Hoằng Cơthấy đại cục đã định, ygấp gáp hô to:
-Hướng namphá vây!
Ysuất lĩnh hơn haingàn kỵ binh còn lại nhằm hướng namphá vây, ýđồ chạy trốn vào trong rừng. Nhưng LaiHộ Nhi làloại người lão luyện nhường nào, ysớm đã códự liệu quân Đường chỉ cóthể trốn vào trong rừng rậm, ysẽ không tiếp tục choquân Đường một cơhội bỏ trốn, sớm đã điều bangàn kỵ binh chặn ởhướng nam, ngăn không chokỵ binh quân Đường bỏ trốn.
Khi quân của Lưu Hoằng Cơchỉ còn lại mấy trăm người, rốt cục cũng mở được một conđường máu chạy về cánh rừng ởphía nam, nhưng ychưa kịp vuimừng thì đã cóhàng ngàn mũi tên đen nhánh bayđến đón tiếp y.Trận mưa tên vôcùng lợi hại lập tức lấy đimạng sống của mấy trăm quân Đường.
Một tiếng mõvang lên, bangàn mũi nỏ đồng thời phóng ra,tên baydày đặc như mưa rào trong gió bão bayvề phía mấy trăm người đang định bỏ trốn. Lúc này Lưu Hoằng Cơmới phát hiện conđường chạy vào rừng đã bị một đội quân vây quanh. Ytrơ mắt nhìn trận mưa tên dày đặc đang bayvề phía mình, muốn tránh cũng không được. Lưu Hoằng Cơquát tomột tiếng, nhắm haimắt đầy tuyệt vọng.
Lai Hộ Nhicười lạnh một tiếng:
-Thằng nhóc con, muốn đấu với lão phu, còn non vàxanh lắm!
…...
Nếu như nói LaiHộ Nhitiêu diệt đám kỵ binh quân Đường đánh lén đội vận chuyển lương thực chỉ làmột loại phòng ngự, bảo vệ đường vận chuyển lương thực được thông suốt, trên phương diện chiến lược không tạo rasự ảnh hưởng lớn nào.
Vậy thì hành trình của Trình Giảo Kim ởđạo Đồng Quan, sớm hơn quân Tùy ởphía đông một bước đã làm chấn động toàn bộ đại cục, hơn nữa còn sinh ratính quyết định ảnh hưởng đến toàn bộ chủ lực của quân LýThế Dân ởThiển Thủy Nguyên.
Trình Giao Kimhạ quyết tâm phải làngười đầu tiên tiến vào Quan Trung. Khi ydẫn mười ngàn quân đến huyện Đồng Quan, lại vôtình chiếm được một tintình báo ngoài ýmuốn, một đội quân Đường cũng cómười ngàn người đang tiến về phía huyện Đồng Quan, còn cách huyện Đồng Quan bamươi dặm.
Tin này đột nhiên tới khiến choTrình Giảo Kimsợ tới mức kinh hồn bạt vía. Ylập tức hạ lệnh choquân Tùy tiến vào huyện Đồng Quan, tusửa thành trì chuẩn bị nghênh chiến quân Đường.
Huyện Đồng Quan làmột tòa huyện nhỏ, chu vikhông quá mười dặm, thành cao cómột trượng tám thước, cũng không cósông đào bảo vệ thành, thành cũng không có ýnghĩa phòng ngự gì. Trình Giảo Kimđứng trên đầu thành, chăm chú nhìn đám viện quân của quân Đường ởphía xa xa. Yđã nhìn thấy một đội quân Đường đang chạy về phía huyện thành, chỉ còn cách huyện thành hơn mười dặm.
Tuy nhiên, điều khiến ycảm thấy kỳ quái chính làtốc độ của đội quân này rất chậm. Chẳng lẽ bọn chúng đã biết huyện Đồng Quan bị quân mình chiếm lĩnh nên mới chậm rãi hành quân như vậy?
Đúng lúc này, Tiêu Diên Niên dẫn vài tên thám báo cưỡi ngựa chạy vội tới, đứng dưới thành hô to:
-Trình Tướng quân!
Qua sự việc Tiêu Diên Niên chiếm đoạt Ngô Công Lĩnh nhưng lại không tranh công với Trình Giảo Kim làđủ để Trình Giảo Kimtỏ thái độ tốt hơn một chút với y,lời nói cũng không còn dữ tợn và ácliệt như trước, cũng thường lộ chút tươi cười. Trình Giảo Kimhỏi:
-Phát hiện điều gì?
-Khải bẩm Trình Tướng quân, đội quân Đường này đều làtân binh, đội ngũ không đều, quân dung không chỉnh tề, thể lực cũng không đảm bảo. Phần lớn đã mệt mỏi, tinh lực cạn kiệt. Tychức đề nghị không nên chobọn chúng cơhội nghỉ ngơi, lập tức đón đầu tiêu diệt.
Trình Giảo Kimchớp chớp đôi mắt nhỏ, như vậy được không? Phải biết rằng với tính cách của y,trước tiên làtrốn tránh, chưa từng cócái gìgọi là ýtưởng đón đầu tiêu diệt, y cóchút dodự.
Tiêu Diên Niên nhận raTrình Giảo Kimđang dodự, càng hiểu được tâm tưcủa Trình Giảo Kim. Tiêu Diên Niên lại hôlớn:
-Trình Tướng quan, đây là cơhội lập công lớn. Đánh bại đội quân này, chúng ta cóthể dẫn đầu ápsát Quan Trung. Oaidanh của Trình Tướng quân sẽ vang khắp thiên hạ, là cơhội được phong tước Quốc công, mong Tướng quân hãy nắm lấy.
-Phong tước Quốc công!
Bốn chữ này đúng làđã đả kích tinh thần của Trình Giảo Kim. Đây là cơhội cuối cùng của y,nếu không nắm lấy, vậy cả đời chỉ cóthể làm một Huyện công.
- Conmẹ nó, sống haychết cũng phải đánh cuộc một phen!
Trình Giảo Kimhạ quyết tâm, quay đầu ralệnh:
-Chỉnh quân rakhỏi thành, theo tađón đầu tiêu diệt quân Đường!
Mười ngàn viện quân đó là doquân Đường mới chiêu mộ vài ngày trước. Mục đích của LýThế Dân làchiêu mộ đám tân binh này để đithủ thành, sau khitrải quahuấn luyện sẽ đưa đến hỗ trợ đạo Đồng Quan vàmặt trận phía đông, không ngờ LýNguyên Cát thuyết phục được phụ thân, lấy đibốn mươi ngàn quân thủ thành.
Dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, LýKiến Thành đành phải phái tân binh đến trợ giúp haiđịa phương. Mặc dù ycũng biết, đám tân binh này không hề cóchút ýnghĩa gì, nhưng dù saocũng khiến tâm trạng của yđược anủi một chút.
Mười ngàn tân binh từ Trường Anchạy một mạch đến đây, sớm đã rơi vào trạng thái mỏi mệt vàkiệt sức. Mắt thấy sắp đến huyện Đồng Quan, đại đasố mọi người đã không chạy nổi nữa rồi. Thậm chí còn cókhông ítngười quỳ rạp trên mặt đất, không baogiờ muốn đứng lên nữa.
Đám tân binh này hành quân rất chậm, đi haingày mới đến đạo Đồng Quan, vừa đúng lúc gặp thoáng quađội quân của ÂnKhai Sơn vừa rời đi.
Chủ tướng quân Đường suất lĩnh mười ngàn tân binh này làVĩnh AnVương LýHiếu Cơ. Yđại bại ở BaThục, đóng giả làm thương nhân trốn về Trường An,bị LýUyên chửi mắng một trận, bãi bỏ tước vị Vĩnh AnVương của y,giáng chức làm Tả Kiêu Vệ Tướng quân.
Tâm tình của LýHiếu Cơkhông tốt, tính tình cũng cực kỳ tàn bạo, dọc đường đikhông ngừng chửi mắng đám tân binh này, kẻ nào không nghe lập tức bị y chobinh lính dùng roiđánh đập.
-Các ngươi làđám phế vật vôdụng. Các ngươi đang điđánh giặc, không phải đingắm cảnh. Đứng lên!
Lý Hiếu Cơmột bên mắng to,một bên dùng roiquất vào mấy tên binh lính đang quỳ rạp trên mặt đất không chịu đứng lên. Lúc này, một gãthân binh cưỡi ngựa chạy như baytới:
-Vương gia!
Gã thân binh cóchút hoảng sợ nói:
-Thuộc hạ phát hiện huyện Đồng Quan cóbóng dáng quân Tùy.
-Cái gì?
Lý Hiếu Cơchấn động nắm chặt haitay, ynhìn về phía huyện Đồng Quan cách đó vài dặm, cũng không nhận rađiều gìkhác thường.
Đúng lúc này, bốn phía vang lên tiếng trống trận dồn dập. Tiếng trống tonhư sấm, đột nhiên xuất hiện cảnh tượng cờ xírợp trời, tiếng hò reophát ratừ bốn phương tám hướng.
Lý Hiếu Cơcả kinh, roingựa rời tayrơi xuống đất. Binh lực phải làmấy chục ngàn người mới cóthể tạo rathanh thế cỡ này. Phía trước bụi bay mùmịt, một đội kỵ binh ngàn người đang nhằm phía này đánh tới.
Lính Đường vôcùng hoảng sợ, đều lùi về phía sau. LýHiếu Cơvung đao hô to:
-Ổn định! Xông lên nghênh chiến!
Năm ngàn kỵ binh quân Tùy thế như sét đánh, giống một thanh chiến đao sắc bén bổ thẳng vào đầu quân Đường. Trên chiến trường, bụi bay mùmịt, đất cát tràn ngập, không ítlính Đường còn chưa kịp phản ứng, nên đánh haynên trốn thì kỵ binh quân Tùy đã giết thẳng vào trung quân của quân Đường.
Hàng loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên. Đám tân binh trong tình trạng kiệt sức sợ đến vỡ mật. Rất nhiều người trong số đó mấy ngày trước vẫn còn lànông dân, vác cày vác cuốc raruộng hoặc làtiểu thương nhân, đikhắp hang cùng ngõ hẻm bán hàng, mới đến Trường An,được phát một bộ khôi giáp nặng nề. Nhiều người còn chưa biết cách mặc khôi giáp, càng chưa nói đến vấn đề huấn luyện.
Cảnh tượng giết chóc thảm thiết xuất hiện trên chiến trường. Trong nháy mắt, đám tân binh quân Đường đã hỏng rồi, mười ngàn quân quay đầu bỏ trốn. Mặc dùbọn họ đã lâm vào tình trạng kiệt sức, nhưng vào lúc sinh mạng bị uyhiếp, tiềm năng trong cơthể được kích phát, giúp chobọn họ cóchút sức lực chạy trốn. Phía sau xôđẩy, dẫm đạp lên nhau, tiếng kêu khóc thảm thiết vang vọng khắp vùng quê.