The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Tác giả: Cao Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1059 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6108 / 62
Cập nhật: 2015-06-13 10:29:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1056: Sát Cơ Khắp Nơi
ề vương LýNguyên Cát bangày trước mới trở về Hán Trung, ybị épgiao quân quyền BaThục choĐoàn Chí Huyền, đồng thời dẫn hơn trăm tâm phúc rời thành đô. Nhưng trong mật chỉ của phụ hoàng cho ylại lệnh ycướp lấy quân quyền Hán Trung, LýNguyên Cát hiểu đây làphụ hoàng không yên tâm về LaNghệ, nhưng phụ hoàng lại không muốn gây nên cuộc tranh giành binh quyền ởHán Trung giữa Thái Tử vàTần vương, nên mới mật lệnh cho y ra taycướp quyền.
Lý Nguyên Cát lấy Thượng Phương thiên tử kiếm ra,dùng thủ đoạn mạnh mẽ ép LaNghệ giao quyền, trừ khi LaNghệ trực tiếp tạo phản, bằng không ông takhông giao quyền, LýNguyên Cát cóthể trực tiếp chém ông ta, LýNguyên Cát nắm chắc LaNghệ, contrai của ông talàm quan trong Đông cung, ông tadám tạo phản sao?
Nhưng đều làm LýNguyên Cát cóchút nuối tiếc làthủ hạ tâm phúc của lão không nhiều, ngoài việc miễn đimười mấy tâm phúc dưới trướng của LaNghệ, các quan viên văn võkhác lão chỉ cóthể dùng người cũcủa LaNghệ.
Hai ngày nayTề vương LýNguyên Cát cũng cóchút lolắng, yvừa chiếm quân quyền của LaNghệ thì liền nhận được tinTừ Thế Tích suất lĩnh bốn mươi nghìn quân Tùy tiến đến Hán Trung. Tinnày làm LýNguyên Cát hối hận không ngừng, sớm biết như thế yđã trực tiếp quay về Trường Anrồi, chiếm lấy quân quyền này cóích lợi gìchứ, công toi, lại thay LaNghệ thudọn tàn cuộc.
Nhưng lúc này ycũng không thể làm khác. Thời điểm này mà ylại vứt Hán Trung chạy về Trường Anphụ hoàng chắc chắn sẽ làm thịt y, ychỉ đành lệnh quân tử thủ thành trì, đồng thời cũng khẩn cấp cầu viện Trường An.
Chỗ ởcủa LýNguyên Cát chính làcăn nhà phía sauphủ Thái thú quận Hán Xuyên. Lúc này trời đã tối mịt, LýNguyên Cát một mình ngồi buồn trong phòng uống rượu, nếu theo tính cách của y, ynhất định sẽ phái quân lính đicướp nữ nhân cho y,không cóphụ nữ ngủ cùng, ykhông thể nào ngủ nổi.
Thế nhưng tối nay ykhông cótâm trạng đó, yvừa nhận được tình báo, quân Tùy đã vào quận Hán Xuyên rồi, cách NamTtrịnh không đến năm mươi dặm nữa, cũng cóthể nói sáng sớm ngày maiquân Tùy sẽ xuất hiện ởngoài thành NamKinh.
Lý Nguyên Cát nâng chén rượu lên một hơi uống cạn, cũng lúc này cóthị vệ bẩm báo ởcửa:
-Điện hạ, Thương Tào Vương Tham quân cầu kiến gấp, nói cóchuyện lớn trình báo.
Lý Nguyên Cát uống rượu chưa đã, liền lệnh:
-Dẫn tên đó tới gặp ta!
Chẳng baolâu, ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân, thị vệ bẩm báo:
-Điện hạ, Vương tham quân đến rồi.
-Vào đi!
Cửa mở, Thương Tào Tham Quân Sự Vương Kiến đivào, quỳ xuống hành lễ:
-Bái kiến Tề Vương điện hạ!
Lý Nguyên Cát liếc nhìn ymột cái, tên Thương Tào Tham Quân Sự này ychỉ gặp quamột lần, nghe nói làngười ởđây, người bản địa ythích, không phải tâm phúc của LaNghệ làđược, ngữ khí của LýNguyên Cát trở nên nhẹ nhàng:
-Vương Tham Quân, ngươi cóchuyện quan trọng gìmuốn bẩm báo?
-Khởi bẩm điện hạ, vừa rồi Latổng quản tìm vithần đến phủ của ông ta.
Lý Nguyên Cát ngạc nhiên lập tức cóhứng thú:
-Ông tatìm ngươi tới phủ làm gì?
-Ông tamuốn vithần viết một bản danh sách choông ta,trong thành NamTrịnh còn có baonhiêu quân, có baonhiêu quân lương, có baonhiêu tên, vũkhí... Tất cả vật dụng tác chiến, ông tađều yêu cầu thần cung cấp một danh sách chitiết, vithần không biết saoông talại cần những danh sách này, vàcũng không biết nên làm thế nào? Đặc biệt đến bẩm báo với điện ha, xinchỉ thị của điện ha.
Lý Nguyên Cát ngẩn người, conmắt của ytừ từ khép lại, những chuyện này đều làtình báo quân sự cực kìquan trọng, LaNghệ saolại cần? Ông tađem những tintình báo này cho ai?
Lý Nguyên Cát dù saocũng làTề Vương, mặc dùtrong lòng vôcùng tức giận, nhưng với cương vị làthân Vương yvẫn kiềm chế cơn thịnh nộ của mình, không để lộ rabên ngoài.
-Chuyện này tabiết rồi, ngươi cũng không cần nói cho ybiết sự thật, cố gắng kéo dài, đến khithực sự không thể kéo dài được thì tăng lên balần cho y, rõchưa?
- Vithần hiểu.
- Lui rađi!
-Tuân mệnh!
Vương Kiến hành lễ, chậm rãi cáo lui, trong phòng chỉ còn lại một mình LýNguyên Cát, trầm ngâm giây lát, ybảo tên thân binh ngoài cửa,
-Tìm Tiền tiên sinh tới đây!
Người được gọi là‘Tiền tiên sinh’ làniềm tự hào của LýNguyên Cát, tên làTiền Vinh, người quận Thục, đamưu túc trí, được LýNguyên Cát rất tín nhiệm. Không lâu sau, Tiền Vinh đã cómặt ởngoài cửa, khom người nói:
-Điện hạ chotìm thần sao?
-Vào trong nói!
Tiền Vinh vừa thấp bélại gầy còm, đôi mắt hình tamgiác chốc chốc lại phát raánh nhìn gian trá, bước nhanh vào trong phòng, đứng khoanh tay, đợi LýNguyên Cát chỉ giáo.
Lý Nguyên Cát trầm ngâm một lát nói:
-Vừa nãy Thương Tào Tham Quân Sự Vương Kiến tới tìm ta,nói là Langhệ gọi ytới, yêu cầu cung cấp những thông tintình hình chính sự quan trọng, như lương thực, vũkhí. Tarất nghi ngờ LaNgệ hỏi những chuyện này làm gì, liệu cóphải là yđã đầu hàng quân Tùy rồi không? Ngươi nói xemnếu như vậy thì tanên làm thế nào?
Sở dĩTiền Vinh được LýNguyên Cát tín nhiệm như vậy là vì gãhiểu rõtính tình của LýNguyên Cát, gãbiết rõcái gìnên nói vàcái gìkhông nên nói, gãbiết rõ LýNguyên Cát làngười rất bảo thủ, khăng khăng làm theo ýmình, tuy lànói như vậy, nhưng không phải lànghi ngờ mà là chorằng Langhệ đã đầu hàng quân Tùy.
-Nhưng điện hạ, concả của Langhệ đang ởĐông cung, yđầu hàng quân Tùy, màkhông sợ nguy hiểm tới tính mạng của contrai sao?
-Hừ! Ychỉ để ýtới tiền đồ của mình, concái đối với ykhông quan trọng, cùng lắm là saunày lấy vợ sinh con làđược.
Lý Nguyên Cát không hề chorằng contrai sẽ trở thành trở ngại trong việc LaNghệ đầu hàng, ycười nhạt một tiếng nói tiếp:
-Người này bị tađoạt lại binh quyền, tất nhiên sẽ ômhận trong lòng, nhưng ykhông thể đấu lại được với ta,vậy chỉ cần quân Tùy lôi kéo, ytất sẽ đầu hàng quân Tùy. Thực raphụ hoàng cũng đã nghi ngờ lòng trung thành của y,mới ralệnh cho ta thulại binh quyền Hán Trung. Tasợ rằng, một ngày nào đó ta dodự không quyết, tasẽ chết trong taykẻ này.
Lý Nguyên Cát nói xong chuyện này, nghiến chặt răng, ánh mắt đằng đằng sát khí. Tiền Vinh bỗng kinh hãi, gãbiết LýNguyên Cát muốn mượn cớ giết người rồi, gãkhông dám phản đối, bèn nói:
- Tychức không phản đối điện hạ giết LaNghệ, chỉ cóđiều nếu xử trí không thỏa đáng, erằng lợi bất cập hại. Nên nhớ rằng không phải tất cả các tướng lĩnh đều làngười của điện hạ.
Lý Nguyên Cát gật gật đầu, câu này đã nói trúng tim y, y lolắng LaNghệ sẽ hại y, ychắp tay saulưng đi haibước, hung ácnói:
- Tamuốn phái binh lính tới baovây phủ của y,làm thịt y!
-Không thể được!
Tiền Vinh vội ngăn sự kích động của LýNguyên Cát lại,
-Điện hạ, phủ của LaNghệ rất gần với bắc quân doanh, rất nhiều tướng lĩnh ởbắc quân doanh còn làngười của y,hơn nữa trong phủ cả y có batrăm thân binh, vội vàng không giết được y, ytriệu tập quân đội ởphía bắc đến, lại không cólợi chođiện hạ, không thể giết người ởtrong phủ của y.
Lý Nguyên Cát không kiềm chế được sự nôn nóng trong lòng, liền hỏi:
-Vậy ngươi bảo taphải làm thế nào để giết tên phản tặc này?
Tiền Vinh cười bíẩn,
-Điện hạ, tychức dự đoán sáng ngày maiquân Tùy sẽ xuất hiện ởngoài thành, điện hạ phái quân lính của doanh trại phía bắc đibảo vệ thành, lúc đó, điện hạ cóthể triệu LaNghệ tới bàn bạc việc quân, chỉ cần yvào quân nha, thì cái mạng nhỏ của ysẽ nằm trong tayđiện hạ?
Lý Nguyên Cát vuimừng, đây làmột kế hay, mượn cớ củng cố nội lực, LaNghệ sẽ không hề nghi ngờ, yvội gật đầu,
-Cứ quyết định như vậy đi!...
Sáng sớm ngày hôm sau, khimặt trời chiếu lên thành NamTrịnh, từ nơi xaxôi ởphía đông thành NamTrịnh xuất hiện một đội quân khoảng hơn bamươi nghìn người, vũkhí chỉnh tề, đội quân uyvũ, cờ baykhắp nơi, thanh thế rất lớn. Đó làquân Tùy đã đánh tới, quân lính canh gác ởđầu thành NamTrịnh bỗng trở nên hoang mang, không ngừng đánh chuông cảnh báo, tiếng chuông cảnh báo “Leng keng….” vang lên khắp thành.
Tề Vương LýNguyên Cát lập tức ralệnh, đại doanh nambắc, mười lăm nghìn quân lên thành phòng ngự. Trong thành vôcùng hỗn loạn, từng đoàn từng đoàn binh lính chạy lên đầu thành, chuẩn bị cung tên, nghiêm túc chờ đợi.
Bên ngoài thành cách chân thành khoảng haidặm, Từ Thế Tích dẫn hàng chục đại tướng cưỡi ngựa lên một ngọn đồi nhỏ, nhìn về phía thành NamTrịnh cách đó không xa.Thành trì này làtrung tâm kinh tế chính trị của Hán Trung, thành trì caolớn kiên cố, lại códòng sông Hán Thủy chảy quanh bảo vệ thành trì. Nếu như LaNghệ năng chinh thiện chiến đến bảo vệ thành trì, thì muốn tấn công thành trì không phải chuyện đơn giản, nhưng hiện tại người nắm giữ binh quyền không phải là LaNghệ.
Từ Thế Tích quay đầu lại lạnh lùng nói:
-Đưa Vương Giáo Úyđến đây!
Vương Giáo Úychính làVương Tế vào thành làm sứ giả, đêm qua ynhận được chỉ thị của LaNghệ, tới báo tin, đương nhiên làbáo khẩu tín của LaNghệ, nhưng Vương Tế cũng bẩm báo tình hình cục diện trong thành choTừ Thế Tích biết, để Từ Thế Tích xử lý.
Trong chốc lát, Vương Tế bị binh lính dẫn tới, yđứng trước ngựa khom người hành lễ,
-Tham kiến tổng quản!
Thiên Hạ Kiêu Hùng Thiên Hạ Kiêu Hùng - Cao Nguyệt Thiên Hạ Kiêu Hùng