Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 1040 : Hắn Rốt Cục Là Ai? (1)
H
ắn cất bước trong hư không, một bước đi ra mấy chục thước, mỗi một bước làm nứt vỡ một mảng lớn hư không, cả người phát ra sát khí ác liệt vô cùng lăng lệ, thổ hệ linh lực cuồng bạo như sóng dữ bốc lên chung quanh người hắn, khí tức làm cho người ta sợ hãi cuồn cuộn xỏ xuyên không gian, thổ hoàng sắc cự kiếm lưu chuyển uy thế kinh người xuất hiện trong tay hắn, uy áp làm người sợ hãi phóng thích, trong miệng Mã Đặc gào thét nhắm ngay Kiệt Sâm chém tới.
- Hủy diệt ba chung kết chi kiếm!
- Oanh long…
Long trời lở đất, thiên không như đọng lại.
Mã Đặc chém ra một kiếm, thổ hoàng sắc linh lực tung hoành, một thanh thổ hệ cự kiếm nhắm ngay Kiệt Sâm áp xuống, trong thanh âm ông ông rung động chao đảo, không khí bị xé rách nổ đùng đùng ầm vang.
Mã Đặc xuất ra một chiêu này làm trời đất như tối đen, thổ hệ linh khí bao trùm khắp nơi, đối với việc vận dụng thổ hệ pháp tắc huyền ảo trong ngũ hành thuộc tính đã ạt tới tình trạng quỷ thần khó lường.
Trên khán đài toàn bộ người xem đều như nín hơi, một màn kinh người làm trong lòng mọi người rung động khôn cùng, đem ánh mắt nhìn qua phía Kiệt Sâm.
Đối mặt với một chiêu khủng bố của Mã Đặc, Kiệt Sâm giống như bị hoảng sợ tới ngây người, thân thể vẫn lẳng lặng đứng yên nơi kia không hề nhúc nhích.
Trong ánh mắt kinh hãi của vô số người xem, ngay khi cự kiếm của Mã Đặc sắp bổ trúng Kiệt Sâm, ngay lập tức hắn chợt động.
Quyền phải của hắn đột nhiên vung lên, tản mát ra kim mang chói mắt, ngay sau đó nhắm ngay Mã Đặc một quyền oanh tới.
- Oanh!
Kim sắc linh mang phá tan hư không, nắm tay của Kiệt Sâm nhìn qua như chậm chạp nhưng thật quỷ dị phát sau mà đến trước, oanh kích thẳng lên trên thổ nguyên tố cự kiếm.
- Ngũ hành áo nghĩa!
- Kim Đế Vương Quyền!
Trong hai mắt Kiệt Sâm tuôn ra kim sắc thần mang, trong miệng phát ra thanh âm lãnh khốc.
- Oanh long…
Quyền kiếm va chạm, thân hình Mã Đặc thoáng dừng lại, trong ánh mắt toát ra vẻ hoảng sợ, ngay lập tức cự kiếm trong tay hắn chợt run rẩy lên, không ngừng phát ra tiếng bạo tạc nổ tung.
- Ca! Ca! Ca!
Vô số vết rạn không ngừng xuất hiện trên cự kiếm, ngay sau đó phanh một tiếng, ầm ầm biến thành thổ hoàng sắc quang điểm đầy trời, hoàn toàn rách nát.
Trong ánh mắt kinh hãi của Mã Đặc, một quyền của Kiệt Sâm đã phá vỡ chiêu kiếm của hắn, kim sắc cự chưởng vẫn tiếp tục lao tới nặng nề oanh lên giữa ngực hắn.
- Oanh!
Trong tiếng nổ vang, thổ hệ linh lực bảo hộ bên ngoài thân thể Mã Đặc đồng thời liền bồng một tiếng nổ tung oa, thân thể văng ngược ra ngoài, đôi mắt hắn trợn mang theo vẻ kinh sợ, một chùm máu tươi từ trong miệng hắn mạnh mẽ phun ra, vung vãi đầy trời.
Mã Đặc rơi xuống lôi đài, trường bào bị máu tươi nhuộm đỏ chật vật không chịu nổi.
Mã Đặc hoảng sợ nhìn lên Kiệt Sâm trên cao.
Hai bên căn bản không cùng một cấp bậc, Kiệt Sâm tuyệt đối có được thực lực đế linh sư bát giai cao cấp!
Đường đường đế linh sư bát giai trung cấp, tộc trưởng Đường Ni gia tộc của đế quốc, vậy mà chỉ một chiêu đã bị bứt thành như vậy.
- Chỉ bằng ngươi cũng đòi giáo huấn ta?
Trên bầu trời, Kiệt Sâm lăng không đứng thẳng, đôi mắt lạnh như bằng nhìn xuống Mã Đặc.
Mấy chục vạn người xem tại hiện trường đều biến thành một mảnh tĩnh mịch.
Một chiêu liền đem đế linh sư bát giai trung cấp đánh bại, hơn nữa Kiệt Sâm còn trẻ tuổi như vậy, thủ đoạn lăng lệ ác liệt làm mọi người chấn động, mấy chục vạn người không ai dám lên tiếng.
Tĩnh mịch, yên tĩnh như cõi chết!
Tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn Kiệt Sâm lăng không đứng thẳng, một nỗi nghi hoặc chợt hiện lên trong lòng bọn họ, thanh niên kia rốt cục là ai?
Tĩnh, trong lúc nhất thời không ai dám mở miệng nói chuyện.
Trên lôi đài, Mã Đặc chật vật đứng nơi đó, hắn khống chế linh lực không ngừng chữa trị vết thương trên người mình cầm máu, ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm tràn đầy vẻ kinh sợ cùng khiếp hãi.
Thật sự do thủ đoạn của Kiệt Sâm quá mức lăng lệ ác liệt cùng cường thế, làm cho hắn không hề khởi nổi chút ý chí muốn phản kháng, hắn có thể cảm nhận được tuy khí tức trên thân thể thanh niên tóc đen kia thoạt nhìn không có vẻ mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng một kích hắn đánh ra tuyệt đối có được lực lượng của đế linh sư bát giai cao cấp.
Luận thực lực hắn chỉ là một đế linh sư bát giai trung cấp, kém hơn đối phương rất nhiều.
Trên bầu trời, Kiệt Sâm chậm rãi rơi xuống đi tới bên cạnh Lạc Khố Ân.
- Sư phụ!
Lạc Khố Ân cung kính lên tiếng.
- Sư phụ?
Nghe Lạc Khố Ân xưng hô, lập tức toàn bộ khán đài đều sợ ngây người, toàn bộ người xem đều bàn tán xôn xao, ánh mắt rơi lên trên người viện trưởng Mai Lý Nhĩ trên đài hội nghị.
Tất cả mọi người biết rõ Lạc Khố Ân là đệ nhất thiên tài của Linh Vũ học viện hoàng gia, ở trong học viện chỉ có lão sư, mỗi lão sư lại mang theo rất nhiều đệ tử, nhưng ở thời điểm nào Lạc Khố Ân lại có một vị sư phụ như vậy đây? Hơn nữa còn trẻ tuổi tới như vậy.
Càng làm cho người cảm thấy hiếu kỳ hơn chính là trong đế quốc chưa từng nghe nói qua có thanh niên tóc đen nào thực lực cường đại như thế, điều này làm nội tâm của mọi người vô cùng nghi hoặc.
Trên dãy ghế quý tân, khi cuộc quyết đấu giữa Lạc Khố Ân cùng Bố Lỗ Ni chấm dứt, đã làm một ít thành viên Cổ Lôi Tư gia tộc cảm thấy ngoài ý muốn, đặc biệt là Đức Phổ, hắn còn nhớ thật rõ hơn hai năm trước tại Thiên Hồng Thành, Lạc Khố Ân đến cầu thân lúc đó hắn chỉ là một tôn linh sư lục giai cao cấp, đã bị hắn là đế linh sư bát giai đê cấp dùng một chiêu ném ra khỏi phủ thành chủ.
Mà hai năm trước sau khi Lạc Khố Ân tấn giai hoàng linh sư thất giai đê cấp, muốn xâm nhập vào trong Cổ Lôi Tư gia tộc phủ đệ, Đức Phổ phải hao tốn chút công phu mới có thể chế ngự Lạc Khố Ân, còn đánh hắn bị trọng thương.
Hôm nay thời gian trôi qua hai năm, từ hoàng linh sư thất giai đê cấp tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp, mặc dù Lạc Khố Ân có danh xưng đệ nhất thiên tài của Linh Vũ học viện hoàng gia, nhưng chưa từng động thủ nên không ai biết rõ thực lực chân thật của hắn.
Hôm nay cùng Bố Lỗ Ni đánh một trận chiến, làm Lạc Khố Ân hoàn toàn thể hiện ra thực lực chân chính, chỉ hai chiêu đánh bại đệ nhất đệ tử Thánh Địa đế quốc, thiên phú như vậy tuyệt đối không thể chỉ dùng hai chữ thiên tài để mà đánh giá.
Càng làm cho Đức Phổ nghi hoặc chính là thân phận của Kiệt Sâm, không tính Ba Liên Đạt Nhân cùng Lạc Khố Ân là người quen biết, hắn có thể xem như là người hiểu rõ Lạc Khố Ân nhất trong đế đô, nhưng hắn lại chưa từng nghe qua Lạc Khố Ân còn có một vị sư phụ cường đại đến như thế.
- Kiệt Sâm đại sư!
Đúng lúc này Mai Lý Nhĩ viện trưởng lên tiếng, thanh âm của hắn có vẻ thật đột ngột vang lên trên đấu trường, vốn tuyệt đại đa số ánh mắt đang nhìn lên người của hắn, hiện tại liền đem toàn bộ ánh mắt mọi người đều hấp dẫn tới.
Nhưng vẻ mặt Mai Lý Nhĩ viện trưởng vẫn tươi cười như trước:
- Mặc dù biết ngươi là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, là hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh, thật không nghĩ đến thực lực bên phương diện linh sư của ngươi lại xuất chúng như vậy, không hề thấp hơn phương diện linh dược học của ngươi a!