If there's a book you really want to read but it hasn't been written yet, then you must write it.

Toni Morrison

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 939: Cơ Quan Chiến Giáp (2/2)
ột tay Liễu Minh nắm lấy ống kim loại màu đen, sau khi ước lượng một chút liền cảm thấy có chút nặng nề. Sức nặng của kiện chiến giáp này không ngờ chẳng hề thấp hơn một viên Trọng Thủy Châu. Nếu không phải là tu sĩ có thân thể mạnh mẽ, chỉ sợ khi mang chiến giáp này lên người, dưới tình hình không sử dụng pháp thì cử động thân thể cũng là việc hết sức khó khăn.
Sau một thoáng trầm ngâm, Liễu Minh mới ngẩng đầu nhìn sang La Thiên Thành bên cạnh phát hiện vị sư đệ này đang không ngừng lật qua lật lại nghiên cứu, bộ dáng vô cùng hứng thú với cơ quan chiến giáp của Thiên Công Tông.
Kim Thiên Tứ nhìn thấy nhóm người Diệp Quýnh đã cất bước vào trong loạn thạch liền khẽ run tay áo, xuất ra bảy tám cây trận kỳ loại nhỏ lập lòe linh quang. Những lá cờ này lập tức cắm xuống mặt đất tạo thành một pháp trận hình vuông.
Ngay sau đó, chỉ thấy y lầm rầm niệm chú một câu đồng thời giơ một tay lên, vô số ánh lửa màu trắng đã nhanh chóng bay vào bên trong trận kỳ khiến cho linh quanh lóe lên trong nháy mắt rồi biến mất không còn thấy bóng dáng. Sau một khắc, một phát trận màu trắng nhạt đã từ từ hiện ra, bao phủ bốn người vào bên trong.
"Đây là Câu Linh trận, chỉ cần đứng trong phạm vi cuả nó, mọi chấn động pháp lực đều không thể tản mát ra bên ngoài. Hai vị sư đệ có thể thoải mái làm quen một chút với kiện chiến giáp này, không cần lo lắng chuyện đánh thức đầu cự thú kia." Kim Thiên Tứ lúc này mới lên tiếng giải thích.
Hai người Liễu Minh cùng La Thiên Thành liền cảm tạ một tiếng.
"Ở đây chỉ còn lại bốn người, ta cũng không có gì phải úp mở. Thời điểm đoạt bảo, Liễu sư đệ và La sư đệ phải hết sức cẩn thận. Tuy người của Thiên Công Tông có nói cự thú kia linh trí cực thấp chỉ là da dày thịt béo mà thôi. Nhưng con thú này xấu tốt gì cũng đã tồn tại mấy vạn năm, ai cũng không biết tình huống cụ thể là như thế nào. Các ngươi nếu có thể tìm được cơ hội tiến vào cơ thể của nó là tốt nhất. Ngược lại, nếu sự tình phát triển khó khăn ngoài dự tính cũng chớ nên miễn cưỡng, phải luôn lấy tánh mạng bản thân làm trọng." Kim Thiên lúc này nghiêm túc dặn dò.
"Đa tạ Kim sư huynh nhắc nhở!" La Thiên Thành lập tức ôm quyền đáp lời.
"Đây là tự nhiên!" Liễu Minh cũng gật đầu thuận theo.
"Chuyện tiếp theo mà ta muốn nói chính là sự tình thu thập Dục Linh Đỉnh lần này ẩn tàng vô số hiểm nguy. Nếu có thể thành công thu được bảo vật về tay, thù lao của Thiên Công Tông, hai vị sư đệ có thể thu về mỗi người ba thành, ta cùng Ôn sư đệ sẽ nhận phần còn lại." Kim Thiên Tứ sau khi suy nghĩ một phen liền lên tiếng tiếp lời.
Liễu Minh cùng La Thiên Thành sau khi liếc nhau một cái đều đồng loạt gật nhẹ đầu. Ôn Tăng tuy tỏ ra đôi chút bất mãn nhưng thấy mọi người đều đã nhất trí cũng không tiện lên tiếng phản đối.
"Được rồi, hai vị sư đệ tranh thủ chút ít thời gian làm quen với chiến giáp trên tay đi nhé. Ôn sư đệ, ta và ngươi cũng nên dò xét tình huống chung quanh một chút, nhìn xem liệu có tai mắt của thế lực nào khác ẩn nấp quanh đây không." Sau khi dặn dò hai người Liễu Minh vài câu, Kim Thiên Tứ liền cùng Ôn Tăng phóng người rời khỏi Câu Linh trận.
Hai người vừa rời khỏi, La Thiên Thành chỉ lạnh lùng lướt qua Liễu Minh một cái rồi nhanh chóng chọn một góc của trận pháp để ngồi xuống. Liễu Minh thấy vậy chỉ mỉm cười sau đó không chút chậm trễ nghiên cứu chiến giáp trên tay.
Trong lúc đó, tại một đám loạn thạch cách đó không xa, Diệp Quýnh cùng vài tên đệ tử Thiên Công Tông khác cũng được bao trùm bên trong một tầng cấm chế cách âm vàng rực vì vậy có thể tự nhiên trao đổi mà vẫn không ngại kinh động đến nhóm người Thái Thanh Môn.
"Tiểu sư thúc, ta dựa theo phân phó của người, đã lặng lẽ thúc giục Cảm Ứng Phù của bổn tông. Trước mắt có thể xác định, trong phạm vị vài trăm dặm chung quanh cự thú, ngoại trừ chúng ta đã không còn bất cứ thế lực nào khác." Một gã đệ tử tướng mạo chất phác, khỏe mạnh lúc này cung kính bẩm báo với Diệp Quýnh.
"Vậy là tốt rồi!" Diệp Quýnh nghe vậy, sắc mặt liền có chút buông lỏng.
'Tiểu sư thúc, chúng ta thật sự có thể tin tưởng những vị đạo hữu do Thái Thanh Môn phái đến chứ? Dù sao Ngũ Hành Thần Khôi trận một khi kích phát liền tạo thành đông tĩnh không nhỏ. Vạn nhất những yêu tu kia tìm tới tận cửa, chúng ta dưới tình huống hai mặt thụ địch, chỉ sợ không cách nào ngăn cản…" Một đệ tử bộ dáng tai nhọn hàm khỉ lúc này lo lắng hỏi.
"Theo lời Triệu sư huynh dặn dò, vị Kim Thiên Tứ kia là người dẫn đội lần này của Thái Thanh Môn, hơn nữa còn là nhân vật có lai lịch rất lớn, thực lực sâu không lường nổi. Chúng ta chỉ cần tập trung hoàn thành thật tốt vai trò của mình là được, còn lại tất cả phải xem vào ý trời. Mặt khác ba người theo cạnh vị tu sĩ họ Kim kia đều là nhân vật không tầm thường. Trước hết là vị Liễu Minh thực lực cường đại kia, năm đó vừa xuất hiện đã lập tức đại phóng dị sắc tại Thiên Môn Hội, các ngươi hẳn đã nghe qua. Về phần La Thiên Thành, năm đó ta đã từng tận mắt chứng kiến kẻ này đấu pháp. Tuy tu vi của y chỉ là Hóa Tinh trung ký những lại sở hữu Đô Thiên Linh Thể trong truyền thuyết khiến cho thực lực bản thân có thể so sánh với tu sĩ Chân Đan cảnh. Cho nên về tổng thể, hành trình đoạt bảo lần này chúng ta vẫn nắm chắc khả năng thành công không nhỏ." Diệp Quýnh không nhanh không chậm giải thích cho những đồng môn bên cạnh.
Chúng đệ tử Thiên Công Tông nghe vậy lúc này mới cảm thấy trong lòng có chút nhẹ nhõm.
Lại nói tiếp, những ngày này, nhóm đệ tử Thiên Công Tông sau khi tiến vào phế tích không lâu đã liên tiếp lọt vào mai phục của Ma Nhân cùng Yêu tộc khiến cho đội ngũ gánh chịu tổn thất thảm trọng, mà thu hoạch về tay lại không đáng bao nhiêu, chứ chưa nói đến tàng trân dị bảo gì khác. Nếu lúc này có thể đoạt lấy Dục Linh Đỉnh thần kỳ kia, hành trình tiến vào phế tích của bọn họ mới có thể xem là không hề uổng phí, sau khi trở về nhất định sẽ được tông môn khen thưởng hậu hĩnh.
Bên trong Câu Linh trận lúc này, Liễu Minh đang khoanh chân ngồi thẳng đồng thời thả ra thần thức, nghiên cứu kỹ càng ống kim loại hắc sắc trên tay. Chỉ thấy đồ vật này lớn cỡ nắm tay, bề mặt sáng bóng lại vô cùng trơn trượt, bên trong còn mơ hồ xuất hiện những khối tinh thể màu đen được chạm trỗ xen kẽ đang không ngừng lóe lên ánh sáng đen nhạt.
Đối với năng lực thao túng khôi lỗi của Thiên Công Tông, Liễu Minh đã từng chứng kiến không ít, từ Tứ Tượng khôi lỗi cùng đồng nhân khôi lỗi khổng lồ do Bành Việt khống chế đến đám thủ hạ khôi lỗi hình người của Thanh Linh bên trong Quỷ Mạc cùng các loại khôi lỗi sở hữu linh tính, có thứ nào không đạt đến trình độ chế tác quỷ khốc thần sầu, khiến thế nhân phải trợn mắt há mồm vì độ tinh xảo của chúng.
Cơ quan chiến giáp và khôi lỗi tuy có cách làm khác biệt nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, hơn nữa đã là thứ mà Thiên Công Tông đặc biệt thiết kế, tự nhiên cũng không phải là vật có phẩm chất tầm thường.
Lại nói tiếp, Liễu Minh đối với cơ quan chiến giáp cũng không tính là lạ lẫm, trước kia ở đại lục Vân Xuyên khi vẫn còn là một Linh Đồ nhỏ nhoi hắn cũng đã từng thấy qua.
Một phen suy nghĩ qua đi, Liễu Minh mới dựa theo hướng dẫn của Diệp Quýnh, thử điều động pháp lực trong cơ thể, chậm rãi ngưng tụ trên đầu ngón tay, sau đó nhẹ nhàng điểm về phía ống kim loại một cái.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký