Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 939: Cơ Quan Chiến Giáp[1/2]
V
ừa nghe Diệp Quýnh nói như vậy, bất kể nhìn như thế nào thì việc tiến vào trong cơ thể cự thú để tìm kiếm Dục Linh Đỉnh đều là việc nguy hiểm trùng trùng.
"Chư vị đạo hữu cũng không cần phải lo lắng, mặc dù bề ngoài của con thú này cứng rắn như bàn thạch nhưng phía bên trong cơ thể hiển nhiên sẽ không như vậy. Chỉ cần có thể nhanh chóng tìm được Dục Linh Đỉnh, sau đó ở bên trong cơ thể của nó phát động tấn công thì không tin là nó có thể chịu đựng được đau đớn mà không mở miệng ra một lần nữa." Ôn Tăng vốn luôn trầm mặc, chợt lạnh giọng nói ra.
"Ôn sư đệ nói cũng không sai, huống hồ trừ cách đó ra thì chỉ sợ cũng không còn phương pháp nào tốt hơn nữa." Kim Thiên Tứ suy nghĩ giây lát, chậm rãi nói ra.
Lần hành động này mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng không vào hang cọp sao bắt được cọp con, đạo lý này mọi người ở đây đều hiểu rõ.
"Không dối gạt mấy vị, bổn tông đã mang theo hai kiện chiến giáp vào trong phế tích lần này, kỳ thật cũng là cho rằng đây là một trong những thủ đoạn cuối cùng. Kim huynh cho rằng cũng có thể thì hãy dùng kế sách này vậy." Diệp Quýnh sau khi truyền âm thương lượng một chút đối với những đệ tử Thiên Công Tông khác, nói ra.
""Rất tốt, đến lúc đó thì chúng ta liền phân công hợp tác vậy, năm đệ tử của quý tông điều khiển bộ khôi lỗi ngũ hành tạo thành khốn trận. Diệp đạo hữu, Ôn sư đệ và ta phụ trách tấn công con thú này, hấp dẫn sự chú ý của nó. Liễu sư đệ, La sư đệ, các ngươi liền chui vào trong cơ thể của nó, tìm kiếm Dục Linh Đỉnh."
Kim Thiên Tứ rất nhanh đã nghĩ ra kế hoạch vẹn toàn, nói với mọi người.
Liễu Minh sau khi suy tính một chút thì khẽ gật đầu, mà La Thiên Thành càng lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử, không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng.
Những đệ tử Thiên Công Tông thấy việc không phải mạo hiểm tiến vào trong cơ thể của cự thú thì tự nhiên cũng không có hai lời.
"Kim sư huynh, tại hạ tinh thông thuật trú trớ, nếu vào trong cơ thể của nó thì phát huy uy lực càng lớn hơn, cũng có thể tiến vào cơ thể của nó để tìm kiếm bảo đỉnh mà?" Chân mày Ôn Tăng dựng lên, lộ ra vẻ mặt không phục, nói.
"Ôn sư đệ, chú pháp của ngươi có uy lực lớn, ở bên ngoài kiềm chế để không cho nó chạy trốn. Mà thân thể của Liễu sư đệ và La sư đệ đều có chút đặc thù, tiến vào trong đó là thích hợp hơn." Kim Thiên Tứ thản nhiên nói.
Ôn Tăng nghe vậy thì nhìn về phía Liễu Minh và La Thiên Thành, sau đó cũng không nói thêm điều gì nữa.
Thời gian kế tiếp, mọi người tiếp tục thương lượng công việc cụ thể, dưới sự dẫn dắt của Diệp Quýnh, hướng về phía Đông chạy như bay mất hai ngày thời gian, sau khi vượt qua một mảng núi tuyết kéo dài thì bọn họ xuất hiện trước một mảnh rừng cây vô biên vô hạn.
Sau đó mọi người dừng lại ở trên không của một ngọn núi, cách rừng cây mấy chục dặm.
Nhìn lại thí thấy phiến rừng cây phía trước hiện lên màu vàng đất, chẳng biết tại sao trên thân những cây này đều trụi lủi, phía trên có một ít lá cây nhỏ màu vàng, hình dạng khá quái dị. Mà ở phía Đông Nam của rừng cây nổi lên một mảnh núi đất màu xám nâu có diện tích vài chục dặm vây quanh.
Cả tỏa núi đất vây quanh này có hình dạng không theo một quy tắc nào cả, bề mặt thì lồi lõm gập ghềnh, lưng chừng núi thì nhô lên từng cái cột đá được xếp đặt chỉnh tề, núi đất xung quanh thì tràn ngập một mảng sương mù màu xám, khiến cho toàn bộ mảng núi đất này có chút mịt mù, càng khiến cho nơi đây thêm phần thần bí.
Ánh mắt Liễu Minh sớm đã nhìn về phía dãy núi đất vây quanh này, mặc dù sương mù màu xám không tản mát ra linh lực chấn động, hưng lại làm cho hắn có một cảm giác quỷ dị vô cùng, lập tức thần sắc liền khẽ đổi.
"Vật kia, nghĩ đến chính là đầu cự thú Man Hoang như lời của Diệp đạo hữu rồi?" Trong mắt Kim Thiên Tứ nổi lên một tần tinh quang màu trắng, quét về phía rừng cây xa xa, cuối cùng dừng lại trên tòa núi đất, trong miệng bỗng nhiên nói.
"Kim sư huynh quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, căn cứ theo như miêu tả trong tông ghi lại thì đấy chính là con thú này không thể nghi ngờ. Chẳng qua xem ra con thú này hiện tại đang ngủ say, chúng ta tiếp theo tiến đến thì đồng thời phải tận lực đem khí tức toàn thân thu lại, con thú này đối với chấn động pháp lực cực kỳ nhạy cảm, động tĩnh hơi lớn thì có thể đánh thức nó ngay." Diệp Quýnh nhìn về phía dãy núi đất một lúc lâu, sau đó mang vẻ mặt trịnh trọng nói.
La Thiên Thành, Ôn Tăng hai người nghe vậy thì mặt mũi cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc, đồng dạng đánh giá cẩn thận tòa "Núi đất" này.
Sau khi mọi người quan sát trong chốc lát thì Diệp Quýnh một lần nữa mở miệng nói:
"Hết thảy cứ dựa theo kế hoạch làm việc, chẳng qua là còn một điều cần chú ý nữa là, sự tình lần đoạt bảo này dường như đã bị tiết lộ nên rất có thể có người của thế lực khác đã ở gần đây, đặc biệt là Yêu tộc cũng sẽ ngấp nghé con thú này, mọi người nhất định phải chú ý."
Mọi người nghe vậy thì đều biến sắc, dồn dập gật đầu.
"Đây là hai kiện cơ quan chiến giáp toàn thân, chỉ cần đem pháp lực rót vào trong là có thể sử dụng, chẳng qua Liễu huynh và La huynh cũng nên mặc vào trước để thích ứng một chút. Còn đây là hai viên Định Vị Châu, có thể ở trong phạm vi trăm trượng mà cảm ứng được chính xác vị trí của Dục Linh Đỉnh." Diệp Quýnh đem hai đoạn kim loại hình trụ và hai viên châu màu ánh vàng rực, phân biệt giao cho Liễu Minh và La Thiên Thành, giải thích sơ qua một chút, sau đó dẫn theo sáu gã đệ tử Thiên Công Tông đi đến một đám loạn thạch bên cạnh, nói là muốn bàn bạc, chuẩn bị cho việc bày trận pháp ngũ hành.
...