Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 930: Đại Chiến Ma Nhân (thượng) (2/2)
ừng tràng "Phốc phốc" liên tiếp vang lên.
Bảy tám màn nước khổng lồ nằm ở trước nhất rốt cuộc cũng không thể tiếp tục đứng vững trước sức ép của công kích liên hoàn liền hóa thành từng điểm tinh mang màu lam tiêu tán trong hư không. Thế nhưng, sau khi hoàn thành đợt tấn công như chẻ tre, hào quang bên ngoài cầu vồng màu tím cũng dần dần tiêu tán, mơ hồ lộ ra hình dáng thật sự của đồ vật ẩn chứa bên trong. Thì ra là một chiếc trường tiên toàn thân tím biếc!
* trường tiên = roi dài
Cây roi này dài chừng bảy tám trượng, từ đầu đến cuối có thể đếm tổng cộng bảy khúc đều được bao phủ bởi vô số phù văn tím nhạt, thoạt nhìn giống như một đầu cự mãng tím biếc không ngừng tản ra khí tức Thượng cổ Man Hoang nồng đậm. Vật này được Ma Nhân Thiên Tượng cảnh kia phát hiện bên trong di tích lúc trước, vốn là Pháp bảo chính thức từng được Cổ Ma cất giữ bên người, gọi là Chấn Thiên Tiên.
Sau một khắc, chỉ thấy Ma Nhân kia hùng hổ nắm chặt trường tiên trong tay sau đó một tay hạ nhanh xuống kéo theo tiếng xé gió rít gào vang dội. Những màn chắn còn lại rốt cuộc lóe lên tử sau đó nhanh chóng giống như một làn vải mỏng dễ dàng bị xuyên thủng, nghe một tiếng "Phanh", tiểu thuẫn màu lam ảm đạm vô quang cũng theo đó từ từ hiện ra chính giữa màn nước đang tiêu tán, sau đó nhanh chóng rơi ngược về phía sau.
Trường tiên màu tím sau khi phá tan tất cả chướng ngại phía trước liền hùng hổ tán thành vô số bóng roi bao vây Kim Thiên Tứ vào giữa. Hắn thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng, cả người thình lình phát ra tinh quang chói mắt rồi nhanh chóng hóa thành bóng trắng lui nhanh về phía sau vài chục trượng.
"Oanh" một tiếng!
Nơi này mà Kim Thiên Tứ vừa đứng không ngờ đã bị bóng roi kia phá nát thành một vết nứt không gian đen sì tăm tối.
Kim Thiên Tứ thấy vậy không khỏi co rút đồng tử, hiển nhiên hắn cũng bị uy lực mạnh mẽ của bảo vật kia dọa cho khiếp vía.
Đúng vào lúc này, trong không trung lại xuất hiện mấy trăm đạo hư ảnh màu tím không ngừng đan xen tạo một tấm lưới tím biếc nhanh chóng ập xuống. Kim Thiên Tứ chỉ cảm thấy không gian xung quanh liên tục truyền ra từng tràng âm thanh "Phốc" "Phốc" liên miên bất tuyệt. Những nơi tấm lưới màu tím đi qua đều nhao nhao lóe lên từng đạo vết nứt không gian. Nơi nơi đều nằm trong phạm vi công kích của bóng roi khiến cho kẻ đón đỡ cảm thấy bản thân đã rơi vào tuyệt lộ.
Nhưng sau một khắc, Kim Thiên Tứ dường như đã vứt bỏ chút do dự cuối cùng. Chỉ thấy hắn vung mạnh hai ống tay áo phát ra từng tiếng "Vèo" "Vèo", lập tức liền có tám đạo kim quang phóng ra nghênh đóng thiên la địa võng do trường tiên kết thành.
Thì ra là một tấm kính phát ra kim quang chói mắt.
Đồ vật này sau khi quay tít một vòng trong không trung liền biến thành từng mảnh tinh quang màu trắng chói mắt, đan xen tạo nên một ngân hà ngút trời lao đi cuồn cuộn. Sau một tràng rít gào bén nhọn, tinh quang dày đặc đã va chạm với bóng tím giăng bổ đầy trời tạo nên khí thế vô cùng đáng sợ, giống như có thể trực tiếp phá vỡ tinh không.
Trong lúc nhất thời, trên không trung ngập tràn tử mang cùng bạch quang điên cuồng xen lẫn vào nhau. Hào quang chói mắt cũng theo đó tán ra bốn phương tám hướng, vây lấy hai người Kim Thiên Tứ cùng Ma Nhân Thiên Tượng cảnh kia.
Sau thời gian vài nhịp thở, cảnh tượng vừa rồi đã biến mất không còn chút tăm tích. Bầu trời tuy chưa thật sự bị xé nứt nhưng những vách núi nằm trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh đã hoàn toàn biến mất, tạo nên một cái hố cực lớn. Từng trận cuồng phong tán loạn bốn phía còn kéo theo vô số đất cát, bụi bặm.
Bên cạnh hố to thình lình xuất hiện một bóng người vận áo bào màu vàng, chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi lơ lửng giữa không trung, lồng ngực không ngừng nhấp nhô, chính là Kim Thiên Tứ. Y phục trên người hắn đã bị chấn động không khí làm cho rách bươm. So với gọi là áo bào màu vàng, chẳng thà nói hắn đang trùm lên người một tấm lưới kim sắc còn chính xác hơn. Từ cố, cánh tay đến hông, đùi, cổ chân… đều lộ ra da thịt rắn chắc hơn nữa còn lưu lại một vết roi hằn sâu tỏa ra từng sợi sương mù màu tím lượn lờ.
Những tấm kính vàng kim giờ phút này cũng đã sớm không thấy bóng dáng, hẳn là đã bị va chạm vừa rồi chấn nát thành bụi phấn.
"Chấn Thiên Tiên mặc dù chưa kịp hoàn thành tế luyện nhưng uy năng của một kích vừa rồi đã không kém bao nhiêu so với lúc toàn thịnh, vậy mà ngươi vẫn có thể sống sót. Bổn tọa quả thật đã có chút xem thường Nhân loại các ngươi!" Chỉ thấy sau khi bụi bặm hoàn toàn tiêu tán, Ma Nhân kia cũng thình lình bước ra từ đống đố nát, khuôn mặt không giấu được vẻ kỳ lạ.
Y vẫn nắm chặt trường tiên kia trong tay, thân thể đã nhiều thêm mười lỗ máu sâu hoắm, chỉ là quanh miệng vết thương không có hắc khí lượn lờ giúp cho những nơi chịu thương nhanh chóng hồi phục.
"Hừ, những chuyện khiến ngươi phải kinh ngạc vẫn còn nhiều lắm. Ngược lại, ta chỉ sợ thời gian ma đầu ngươi có thể duy trì được trạng thái hợp thể này cũng không còn bao lâu!" Kim Thiên Tứ ngẩng đầu quắc mắt nhìn đối phương một cái rồi chậm rãi lên tiếng trả lời, tiếp theo hắn mới lấy ra một tấm phù lục màu vàng nhạt dán lên trên người. Chỉ thấy kim quang thình lình sáng lên, vết roi trên cơ thể của hắn liền bỗng nhiên biến mất không thấy, khí tức cũng theo đó đề cao vài phần.
"Vô luận bao lâu cũng đủ để bổn tọa chấm dứt mạng nhỏ của ngươi!"
Ma Nhân nghe vậy giận dữ hét to một tiếng. Trường tiên trên tay cũng hung hăng phóng ra từng đợt khí diễm tím biếc. Chỉ thấy từng dòng khí lưu liên tục chui vào cơ thể của Ma Nhân kia, cùng lúc đó trường tiên cũng giống như một con trường xà có linh tính nhanh chóng quấn quanh cánh tay phải của chủ nhân. Bên ngoài cơ thể của y lúc này hiện ra từng tầng Linh văn màu tím, khí tức cũng theo đó tăng lên với một tốc độ khủng bố.
Kim Thiên Tứ thấy vậy, đồng tử liền co rút lại, khuôn mặt cũng thoáng phát tăng thêm vài phần ngưng trọng.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký