My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.8 - Chương 33: Giết Chết Hải Thú
iêu Lãng nhìn qua, phát hiện bọn họ đều là võ giả Đại Thần cảnh, cũng không để ý lắm. Hắn không nói gì, Vô Ngân lại đi lên một bước cười lạnh nói:
- Thế nào, ngươi muốn phá bỏ quy củ của sân quyết đấu? Hoặc là ngươi muốn động thủ?
Đám người kia tự nhiên không lá gan động thủ. Vô Ngân cũng biết một vài quy củ trong thành ngược lại cũng không sợ. Người này mặc dù là thành viên tiểu gia tộc, cũng là thần thể tiên thiên, nhưng ở trong thành trì này vẫn không có quá nhiều đặc quyền.
- Vinh thiếu! Đừng tức giận. Gần đây trong thành không yên ổn!
Một gã hộ vệ bên cạnh võ giả mặc chiến giáp màu đỏ thấp giọng nói. Người được gọi là Vinh thiếu, cắn răng không nói chuyện. Chỉ có điều hắn vẫn chắn ở phía trước không nhường đường.
- Đi thôi!
Tiêu Lãng thản nhiên nhìn lướt qua. Nếu giết một người của đối phương chiếm tiện nghi, cũng không cần thiết phải dây dưa không rõ nữa. Mấy người vòng qua đám người kia đi ra ngoài. Nhưng mới vừa đi đến cửa, bọn họ lại bị một võ giả đi từ trước mặt tới đụng vào.
- Ngươi mắt mù sao? Mắt không nhìn đường à?
Đối phương đụng phải Tiêu Lãng một chút, nhưng trực tiếp chửi ầm lên. Thật ra vừa nãy Tiêu Lãng đã chú ý có người đi vào. Chỉ có điều người kia đột nhiên tăng tốc độ. Sau lưng hắn là đám người Ma Thanh Thanh, nên nhất thời cũng không tránh né được.
- Lại một người tìm cớ sao?
Tiêu Lãng híp mắt nhìn người trẻ tuổi trước mắt, ánh mắt đầy âm trầm. Hắn thản nhiên liếc mắt qua, quả nhiên trong mắt Vinh thiếu đang đuổi theo phía sau chợt lóe lên sự vui mừng, trong lòng đại khái đã hiểu ra.
- Đi!
Người khác cố tình gài bẫy mình, Tiêu Lãng sẽ không đần độn tự mình lao vào. Hắn quay đầu lại khẽ nói một câu sau đó đi qua bên cạnh. Thật ra Tiêu Ma Thần và Tiểu Đao tức giận bất bình, chỉ có điều Tiêu Lãng mở miệng hai người tất nhiên không dám nói thêm điều gì.
- Làm sao? Đụng vào người ta còn muốn chạy sao? Ngày hôm nay không quỳ xuống dập đầu gia gia, thiếu gia ta sẽ bảo Tuyết Mai quân bắt các ngươi đi làm nô lệ!
Bên này muốn nhân nhượng cho yên chuyện, bên kia rõ ràng không chịu để yên. Vị thiếu gia này hiển nhiên là do Vinh thiếu kia mời tới giúp đỡ, cố ý đến gây sự. Hơn nữa nhìn dáng vẻ thân phận dường như còn tôn quý so với Vinh thiếu rất nhiều. Nhìn ba hộ vệ phía sau hắn, có hai người là Đại Thần đỉnh phong có thể thấy được điều đó.
Ba hộ vệ ngăn cản đường đi, Tiêu Lãng biết hôm nay sợ là không thể dễ dàng đi qua được! Ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn vị thiếu gia này nói:
- Vậy ý tứ muốn gì?
- A?
Vinh thiếu ở phía sau, cười thâm trầm nói:
- Mấy người rác rưởi các ngươi, tính là thứ gì? Cũng dám nói chuyện với Phạm thiếu như thế sao?
Cánh rừng lớn hơn, chim gì cũng có!
Tiêu Lãng cảm khái một tiếng. Bất luận là đại lục Thần Hồn, hay Thiên Châu hoặc là Thần Vực, vẫn có một vài con cháu thế gia, dựa dẫm vào quyền thế gia tộc tác oai tác quái.
Hắn cũng không thèm nhiều lời, nói thẳng:
- Cũng không cần gọi quân hộ vệ. Làm lớn chuyện cũng sẽ ảnh hưởng không nhỏ đối với gia tộc của các ngươi chứ? Trực tiếp lên sàn quyết đấu đi. Chúng ta lại đánh hai trận, sau đó chuyện này xem như chấm dứt? Đương nhiên... chuyện sàn quyết đấu các ngươi đi sắp xếp.
Tiêu Lãng bình tĩnh và hờ hững, khiến Phạm thiếu trước mắt, lông mày hơi run rẩy. Ngược lại, Vinh thiếu đứng ở phía sau lưng ánh mắt lại sáng rực lên. Vừa nãy hắn nhất thời không điều tra, phái một thủ hạ thực lực không phải là mạnh nhất lên sàn đấu, kết quả lại bị Độc Long độc chết. Hiện tại vừa vặn có thể cho ra một thủ hạ mạnh nhất.
Phạm thiếu trầm ngâm một hồi. Nếu đã đến nước này, tất nhiên hắn không luống cuống từ chối, bằng không sẽ trở thành trò cười cho các gia tộc còn lại trong thành. Hắn phất phất tay, nhìn một người phía sau nói:
- Đi nói chuyện với Lưu chủ sự một chút, sắp xếp hai trận quyết đấu!
- Chủ nhân, để ta lên đi!
Độc Long theo Tiêu Lãng đi vào sân quyết đấu, thấp giọng nói một câu. Ma Thanh Thanh cũng nói:
- Ta lên một trận đi. Đối phương tuyệt đối sẽ phái ra Đại Thần hậu kỳ, hoặc là Đại Thần đỉnh phong! Độc Long ngươi phải cẩn thận một chút.
Trong mấy người ở đây, cảnh giới của Ma Thanh Thanh và Độc Long là cao nhất. Chuyện này cũng do hai người gây ra, tất nhiên nghĩa bất dung từ.
Tiêu Lãng không trả lời, chỉ có điều ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa. Theo lý thuyết chuyện lớn như vậy, hẳn Mai phu nhân đã sớm nhận được tin tức chứ? Vì sao hiện tại vẫn không phái người tới? Mai gia không phải là vương giả ngầm của Tuyết Mai Lĩnh sao?
Đối phương đã lên sàn đấu. Quả nhiên là một cường giả Đại Thần hậu kỳ, ánh mắt sắc bén như đao, khí thế bàng bạc như núi. Hắn chỉ thản nhiên nhìn lại đây, khiến mấy người Tiêu Ma Thần, Vô Ngân đều thầm rùng mình.
Thân thể Độc Long thoáng động, chuẩn bị lên sàn đấu, Tiêu Lãng đột nhiên vươn tay giữ vai hắn lại, nói:
- Để ta đi!
- Đại nhân...
Vô Ngân biến sắc. Vẻ mặt Tiêu Ma Thần và Tiểu Đao, Ma Thanh Thanh đều khẩn trương. Tuy Tiêu Lãng có thần kỹ dung hợp, nhưng đây là quyết đấu. Đối phương đã chết một người, làm sao có thể bất cẩn được?
Tiêu Lãng không nói gì, thân thể nhảy lên lôi đài.
Phía dưới lập tức truyền đến những tiếng kêu kinh ngạc. Bên này xung đột, rất nhiều người đều nhìn thấy. Bọn họ đều âm thầm chờ đợi trận đại chiến bắt đầu. Nhưng bọn họ không nghĩ tới, mấy Đại Thần bên này còn chưa xuất động, lại có một Bán Thần đi ra?
Vinh thiếu rõ ràng có chút bất mãn, cho rằng bên Tiêu Lãng đưa ra một người có thực lực yếu nhất để chết thay. Chỉ có điều Phạm thiếu không mở miệng, hắn chỉ có thể xấu hổ ngậm miệng. Đại Thần hậu kỳ này chính là thủ hạ của hắn, còn cảm ngộ một loại thần kỹ tứ đẳng cực kỳ lợi hại. Ban đầu Vinh thiếu muốn hắn giết chết Độc Long.
Lôi đài rất rộng rãi, cấm chế bên ngoài rất nhanh cũng sáng lên. Cấm chế này có thể so sánh với cấm chế bên trong chiến xa của Mai phu nhân. Hiển nhiên dựa vào thực lực hai người, sợ là không phá ra được.
Tiêu Lãng bay lên, võ giả Đại Thần hậu kỳ đối diện cũng có chút kinh ngạc. Ngoài mặt hắn không có ý khinh địch, chỉ có điều trong mắt vẫn thoáng lộ vẻ trào phúng.
Vèo!
Tiêu Lãng động thủ trước. Loáng một cái thân thể hắn đã phóng ra Thiên Ma Biến. Thân thể hắn biến ra hơn mười phân thân, từ bốn phương tám hướng phóng về phía võ giả Đại Thần kia.
- Hừ!
Võ giả Đại Thần cười lạnh một tiếng. Thiên Ma Biến này quá thấp cấp. Hắn nhìn một chút là có thể nhìn thấu chân thân của Tiêu Lãng. Nhưng ngoài mặt hắn lại giả vờ không phân biệt ra được. Hắn trợn tròn mắt, bên ngoài cơ thể mở ra vòng bảo hộ, trong tay xuất hiện một con dao găm đen bóng, tra xét phân thân xung quanh Tiêu Lãng.
Vèo!
Thời điểm Tiêu Lãng vọt tới trước mặt võ giả này mấy chục mét, trong mắt đột nhiên sáng lên, tình diệt phóng ra! Mắt của mười mấy phân thân cũng sáng rực lên. Hơn mười đạo hào quang chiếu về phía võ giả kia.
Khoảng cách gần như vậy, đương nhiên sẽ không sai lệch. Nhưng đối phương hoàn toàn không lưu ý. Công kích linh hồn của võ giả Bán Thần tính là gì?
Trên thực tế, tình diệt của Tiêu Lãng chỉ khiến linh hồn đối phương rối loạn trong nháy mắt, nhưng rất nhanh sẽ khôi phục như cũ. Nhưng võ giả Đại Thần này lại cố tình giả vờ, ánh mắt mê loạn tối tăm, con dao găm trong tay đen bóng thêm mấy phần. Rõ ràng hắn đang đợi Tiêu Lãng xông tới, dễ dàng một chiêu giết chết.
Chân thân của Tiêu Lãng không xông tới, mà là để phân thân xông qua. Hắn cũng không phóng thích Kỳ Lân Huyễn Ảnh Trảo, mà ngưng tụ Bàn Nhược Chưởng, sau đó lập tức dùng Thiên Cơ Bạo ép lại, bỗng nhiên đánh ra.
- A...
Thời khắc chưởng ấn nhỏ bảy màu kia xuất hiện, khí tức khủng bố lập tức tràn ngập toàn bộ sàn đấu. Võ giả Đại Thần đối diện cũng không dám coi thường. Mắt hắn bỗng nhiên trợn trừng, thân thể bắn mạnh.
Khoảng cách gần như vậy hắn có thể thoát được sao?
Ầm!
Chưởng ấn nhỏ bảy màu như mộng như ảo hóa thành pháo hoa toả ra. Võ giả Đại Thần hậu kỳ thổ huyết bay ngược ra, đập vào phía trên cấm chế, còn khiến hào quang cấm chế tăng vọt. Phía dưới các vị khách xem chiến con mắt tự động chớp chớp. Chờ tới thời điểm bọn họ mở mắt ra, phát hiện trong tay Tiêu Lãng đã xuất hiện một thần binh đâm vào ngực của võ giả Đại Thần này.
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ