Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Oanh2
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1424 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2104 / 8
Cập nhật: 2016-08-03 12:22:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 941 : Dáng Vẻ Của Cung Chủ Tuyệt Cung
ay áo Hồng Quân thoáng vung lên.
Vù!
Tất cả bọt khí đột nhiên run lên, sau đó áp sát vào khu vực trung tâm.
Bụp bụp.
Liên tiếp có những âm thanh truyền đến. Tất cả bọt khí hợp lại làm một, biến thành một bọt khí lớn.
Trong lúc nhất thời, gần bốn ngàn Tổ tiên, lần đầu tiên gặp mặt. Tình cảnh cực kỳ hoành tráng.
Tất cả Tổ tiên vây quanh Vũ Chiếu, trong mắt loé ra một tia mờ mịt. Bọn họ không biết rốt cuộc đấu trường thời không muốn làm gì.
- Lão tổ muốn giúp Vũ Chiếu đột phá sao?
Diêm Xuyên ngưng trọng nhìn Hồng Quân.
Hồng Quân gật đầu một cái, trầm giọng nói:
- Trận chiến cuối cùng, sinh tử do mạng!
Ầm!
Tiếng nổ vang vọng trong tai mọi người.
Trận chiến cuối cùng? Sinh tử do mạng? Nói như vậy, đấu trường thời không không quan tâm tới chuyện sống chết của từng người nữa sao? Rất nhiều người nhất thời biến sắc. Nhưng có không ít người vẻ mặt lại đầy kiêu ngạo.
Trong thời gian trăm năm này, thực lực mọi người đã được tăng cao, từ lâu đã tạo thành một sự kiêu ngạo.
Vũ Chiếu nhìn bốn ngàn Tổ tiên vây quanh mình, sắc mặt âm trầm nói:
- Các vị, bắt đầu từ bây giờ, là trận chiến cuối cùng của trẫm cùng với các ngươi. Nếu các ngươi không toàn lực ứng phó, nhất định phải chết!
- Cái gì?
- Thật nực cười!
- Ngươi cho rằng ngươi là ai?
...
...
...
Trong đám người, tất cả nhất thời xôn xao. Mặc dù bọn họ biết Vũ Chiếu lợi hại, nhưng điều này cũng quá cuồng vọng đi.
Một người đối chiến bốn ngàn người?
Diêm Xuyên đưa ray ra, gọi tất cả quần thần Đại Trăn trở về.
Thần tử Thiên đình Đại Chu, quay về phía Vũ Chiếu thoáng thi lễ. Tiếp đó loáng một cái thân hình liền biến mất, rời khỏi đấu trường thời không.
- Người nào sợ, hiện tại có thể cút. Bằng không, tiếp theo sẽ không có cơ hội nữa!
Vũ Chiếu lạnh lùng nói.
Gần bốn ngàn Tổ tiên, có rất nhiều người nhíu mày.
Tiếp theo, có người lục tục nhanh chóng rút đi.
Đấu trường thời không có cái thuận tiện, chỉ cần ngươi muốn rời khỏi, có thể dễ dàng rời khỏi.
Trong chớp mắt, gần nghìn Tổ tiên rời đi. Nhưng vẫn còn có ba ngàn Tổ tiên đang ở lại.
Có người muốn chiến đấu Vũ Chiếu. Phần lớn số người ở lại muốn xem trận chiến cuối cùng này.
- Phong!
Hồng Quân một tiếng quát nhẹ.
Ầm!
Tất cả bọt khí đột nhiên phồng thành lớn một phần.
- Không tốt, không ra được rồi!
Một Tổ tiên nhất thời biến sắc nói.
- Cái gì?
Một đám Tổ tiên đều cả kinh kêu lên.
Hồng Quân ngăn lối ra vào của đấu trường thời không. Ba ngàn Tổ tiên còn lại đã không còn cách nào đi ra ngoài?
- Toàn lực ứng phó đi. Bằng không, các ngươi nhất định phải chết!
Ánh mắt Vũ Chiếu trở nên lạnh lẽo. Thái Cực Đồ trong tay Vũ Chiếu đột nhiên vung lên một cái.
Ầm!
Bên trong Thái Cực Đồ đột nhiên lao ra hai loại kiếm khí, một trắng một đen bắn thẳng đến chỗ một đám Tổ tiên đang muốn rời đi.
- Ngươi dám!
- Muốn chết!
...
...
...
Một đám Tổ tiên quát lên. Bọn họ không thể tưởng tượng được Vũ Chiếu thật sự dám một mình đối chiến với ba ngàn Tổ tiên.
Ầm!
Bị dồn vào đường cùng, ba ngàn Tổ tiên ầm ầm ra tay.
- Chết!
Loáng một cái thân hình Vũ Chiếu đột nhiên thò ra một cái tay khác.
Một vuốt rồng màu vàng kim xông thẳng tới chỗ ba Tổ tiên vừa rời đi.
Ầm!
Mấy tên Tổ tiên kia ầm ầm nổ tung.
Trong nháy mắt, máu thịt bắn ra khắp nơi. Tất cả Tổ tiên đều nhất thời biến sắc.
- Ta đã nói, các ngươi không toàn lực ứng phó, vậy nhất định phải chết!
Vũ Chiếu lạnh lùng nói.
Ầm!
Phía sau Vũ Chiếu, một cái đại đạo màu vàng kim xông thẳng ra. Bên trên đại đạo, một con rồng vào một con phượng xoay quanh, với một lực lượng hung mãnh rót vào trong cơ thể Vũ Chiếu. Quanh thân Vũ Chiếu phát ra một khí tức mãnh liệt.
Ầm!
Lực lượng khổng lồ lan truyền ra, sắc mặt ba ngàn Tổ tiên hoàn toàn thay đổi.
- A!
Ba ngàn Tổ tiên lấy ra pháp bảo của từng người, chém về phía Vũ Chiếu.
Ba ngàn đạo kiếm cương, đao cương, bảo cương lao ra. Trong nháy mắt hư không tại vị trí của Vũ Chiếu bị ép làm mảnh vỡ, tạo thành hố đen hư không. Vũ Chiếu đứng mũi chịu sào.
- Thái Cực chuyển hóa!
Vũ Chiếu giơ Thái Cực Đồ trong tay ra.
Vù!
Một Thái Cực Âm Dương Ngư cực lớn nhanh chóng xoay tròn với vô số lực lượng, nghịch chuyển phần lớn quay trở về.
- A!
- Giết. Nếu không phải nàng chết, chính là chúng ta chết. Các vị, không nên nương tay nữa!
- Giết!
...
...
...
Trên chiến trường, hào quang bắn ra bốn phía. Lúc này một đám Tổ tiên đã hiểu rõ quyết tâm của Vũ Chiếu. Bọn họ lập tức cùng nhau lao tới bao vây tấn công Vũ Chiếu.
Mặc kệ ngươi mạnh thế nào, ngươi có thể đối phó được ba ngàn Tổ tiên sao?
Ầm!
Bên trong bọt khí, tất cả đều lao tới với khí thế hung mãnh đến cực điểm.
Trên phù đài, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Mông Điềm, Mông Nghị, Kim Đại Vũ, Cái U Vương đều tỏ ra ngưng trọng nhìn chiến trường phía dưới. Rất nhiều đại đạo va chạm vào nhau, cuộc chiến đấu quá hung mãnh. Cho dù bọn họ là một đám sát thần, cũng cảm thấy lạnh cả tim.
Trong thế giới bọt khí kia, không gian chiến đấu đã hoàn toàn biến thành một hố đen.
Vô số đại đạo toả ra hàng ngàn hàng tỉ hào quang.
- Vũ Chiếu quá hung hãn!
Bạch Khởi ngưng trọng nói.
- Tổ tiên thập nhị trọng thiên, chuẩn bị đột phá!
Diêm Xuyên giải thích.
Tổ tiên thập nhị trọng thiên? Phải biết rằng lúc trước Thông Thiên giáo chủ đối chiến chín đại thánh nhân, cũng chỉ đạt tới tu vi này.
Ánh mắt mọi người càng lúc càng ngưng trọng.
Trong chiến trường, quần hùng hết người này tới người khác lao tới, chiến đấu vô cùng ác liệt. Trong số bọn họ có cả năm thánh nhân, Ngô Thiên, Tây Môn, Thiên Cơ Tử, Bách Ác Lão Ma và Tuyệt Cung Chủ.
Tuy rằng năm Tổ tiên tại đấu trường thời không không có cách nào thi triển được đại thế lực thiên địa, nhưng thực lực vẫn đặc biệt hung hãn.
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào chiến trường. Bên trong Thái Cực Đồ của Vũ Chiếu lại bạo phát hàng ngàn hàng tỉ kiếm khí.
Đột nhiên một đạo bắn về phía Tuyệt Cung Chủ.
Tuyệt Cung Chủ vội vàng nghênh đón. Một đạo kiếm khí màu trắng chợt xẹt qua khuôn mặt.
Tuyệt Cung Chủ tránh thoát được, nhưng chiếc mặt nạ dữ tợn trên mặt nàng lại bị chém thành hai nửa, nhất thời rơi xuống.
Trong nháy mắt, khuôn mặt của Tuyệt Cung Chủ lộ ra trước mặt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đột nhiên trừng mắt một cái.
- Cái gì?
Mấy người Bạch Khởi cũng lộ vẻ kinh ngạc.
- Thánh Vương, Tuyệt Cung Chủ nàng là...!
Kim Đại Vũ cả kinh kêu lên.
- Không phải là Hoàng! Nàng không phải là Hoàng!
Diêm Xuyên khẳng định lắc đầu một cái.
Dù vậy, trong ánh mắt Diêm Xuyên lại đầy ngưng trọng.
Quá giống. Nàng quá giống Hoàng!
Hoàng, con gái của Đao Ma, tại phong ấn giới đã có tương giao rất tốt với Diêm Xuyên. Nhưng sau khi nàng biết được phụ thân mình đã bị tổ tiên của Diêm Xuyên là Diêm Tự Tại giết chết, nàng và Diêm Xuyên dường như đã trở thành người dưng.
Nhưng mặc dù dường như đã trở thành người dưng, nhưng trong đại thọ Hóa Tôn Thiên ngày xưa, nàng đã muốn giúp Diêm Xuyên.
Lúc này, Tuyệt Cung Chủ và Hoàng sao có thể giống nhau như vậy được?
Điểm bất đồng duy nhất chính là, Hoàng để mái tóc ngắn già giặn, trong khi đó Tuyệt Cung Chủ lại là một người tú lệ với mái tóc dài.
Thật sự quá giống!
Quyển 11
- Chương 65: Vũ Chiếu Đột Phá
Diêm Xuyên nhìn về phía tay của Tuyệt Cung Chủ. Trong tay Tuyệt Cung Chủ cũng dùng đao.
Lúc này hắn lại nhìn đao pháp của Tuyệt Cung Chủ. Đột nhiên, hắn có cảm giác đã từng quen biết. Dường như có chút giống với đao pháp của Hoàng?
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn.
- Chết đi!
Vũ Chiếu đột nhiên vung Thái Cực Đồ một cái.
Nhất thời, phần lớn Tổ tiên bị chém bay đầu trong nháy mắt.
- Không tốt. Đồng thời xuất lực. Nhanh. Bằng không trong chúng ta đừng ai mong có thể sống sót!
Không biết là ai sợ hãi quát to một tiếng.
Ầm!
Gần như đồng thời, số Tổ tiên còn lại ầm ầm ra tay.
Một đám đại đạo va về phía đại đạo của Vũ Chiếu.
Một đám Tổ tiên dùng toàn lực của mình đánh về phía Vũ Chiếu.
Ầm!
Vô số bạch quang bắn mạnh ra, cực kỳ chói mắt.
Chân Vũ Chiếu đạp Thái Cực Đồ, ngọc tỷ lơ lửng trên đỉnh đầu thao túng đại đạo, tạo ra một chiếc lồng cứng rắn chống đỡ tất cả áp lực bên ngoài.
Ngay lập tức, cuộc chiến đấu rơi vào trạng thái giằng co.
Khuôn mặt Vũ Chiếu càng lúc càng thêm dữ tợn.
Xung quanh là hơn hai ngàn Tổ tiên, cũng không ai dám lơ là. Càng giằng co lâu, các Tổ tiên càng thêm sợ hãi.
Thực lực Vũ Chiếu quá mức dọa người. Bên mình nhiều người như vậy, nhiều người như vậy còn không đối phó được Vũ Chiếu?
Hiện tại Vũ Chiếu bị khống chế. Nếu như nàng chạy ra ngoài, còn ai có thể chặn được nàng?
- Không ai được thu hồi lực lượng. Vũ Chiếu không chết, chúng ta sẽ bị diệt hết!
Tuyệt Cung Chủ cảm giác kinh hãi kêu lên.
- A!
Hơn hai ngàn Tổ tiên lại dùng sức. Cánh tay Vũ Chiếu thoáng rung động. Bên trên đại đạo cũng xuất hiện từng vết rạn, dường như đã sắp không kiên trì được nữa.
Thậm chí, dưới lực lượng lớn như vậy, thất khiếu của Vũ Chiếu lập tức bị ép ra máu tươi.
- Số lượng Tổ tiên này cũng quá khoa trương. Lần này không ngờ Bắc Ngoại Châu lại có thể tụ tập được nhiều như thế!
Kim Đại Vũ cau mày nói.
- Những năm này, thiên địa bù đắp, có quá nhiều cổ tiên đỉnh phong đột phá. Tuy nhiên, dù vậy cũng không tính là gì. Những người này đều là Tổ tiên tu vi tương đối thấp. Còn có rất nhiều Tổ tiên đang ẩn nấp đều đi ra. Quan trọng nhất là, lần này Thông Thiên giáo chủ khiêu chiến các thánh nhân trong thiên hạ, ý nghĩa vô cùng khác thường!
Cái U Vương trầm giọng nói.
- Vũ Chiếu không tốt rồi!
Bạch Khởi cau mày nói.
Phía xa, thất khiếu của Vũ Chiếu chảy máu. Nàng bị hơn hai ngàn Tổ tiên ép lại ở giữa, dường như không bao lâu nữa, nàng có thể bị ép thành mảnh vụn.
Một đời Thiên Đế chỉ lát nữa sẽ không còn.
Diêm Xuyên nhìn Hồng Quân lão tổ đứng bên cạnh.
Hồng Quân lão tổ lại không hề bị xao động, nhìn Vũ Chiếu phía xa, thậm chí sắc mặt hoàn toàn bình thản.
Vũ Chiếu bị hơn hai ngàn Tổ tiên đồng thời áp chế, đầu óc chợt nổ vang.
Không phải nàng đấu không lại những Tổ tiên này, chủ yếu là những Tổ tiên này đồng tâm hiệp lực.
Phần đồng tâm hiệp lực này mới là đáng sợ nhất!
Vũ Chiếu không thể động đậy, mặt lộ vẻ dữ tợn. Trong mắt lộ rõ sát khí không chịu thua.
- Vũ Chiếu không tốt rồi. Cố gắng chịu đựng!
Thiên Cơ Tử quát to một tiếng nói.
- A!
Mọi người không dám thả lỏng, rống to một tiếng tiếp tục truyền lực lượng vào.
- Hồng Quân, Vũ Chiếu là đệ tử của lão tổ. Lão tổ định mặc kệ sao?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Đây là mạng của nàng!
Hồng Quân trầm giọng nói.
Diêm Xuyên nghi hoặc nhìn Hồng Quân. Nhưng hắn không để ý nữa, tiếp tục quan sát chiến trường bên trong bọt khí kia.
Thất khiếu của Vũ Chiếu chảy máu, sắc mặt cũng đỏ lên.
- Mình sắp chết sao?
Vũ Chiếu chợt có một suy nghĩ tuyệt vọng.
Tự tin của Vũ Chiếu dường như đã bị lực lượng này làm cho sắp tiêu vong.
- Mỵ nương!
- Mỵ nương!......
Trong lúc hoảng hốt, Vũ Chiếu dường như nghe được từng tiếng kêu lớn.
Lắng nghe một chút, máu trong mắt Vũ Chiếu theo nước mắt chảy ra.
- Phu quân!
Vũ Chiếu đầy vẻ thâm tình kêu lên.
- Mỵ nương!
Một giọng nói vang vọng trong đầu Vũ Chiếu. Tuyệt vọng lúc trước bỗng nhiên hóa thành một tâm tình nồng đậm.
- Không, ta vẫn chưa thể chết. Phu quân, phu quân!
- A!
Vũ Chiếu đột nhiên rít gào một tiếng. Thời khắc tiếng gào thét vang lên, khí tức quanh thân dường như phát sinh ra một sự lột xác mãnh liệt.
Đại đạo của Vũ Chiếu ầm ầm bạo phát ra hàng ngàn hàng tỉ kim quang. Trong nháy mắt này, lực lượng của Vũ Chiếu tăng vọt gấp mười lần.
Ầm!
Lực lượng khổng lồ ầm ầm bạo phát, hơn hai ngàn Tổ tiên lúc trước áp chế Vũ Chiếu, đột nhiên sợ hãi trợn trừng mắt.
- Không!
- Làm sao có thể như vậy được?
- Nàng đột phá sao?
.........
......
...
Ầm!
Áp chế của hơn hai ngàn Tổ tiên ầm ầm nổ tung. Trong nháy mắt, hơn hai ngàn Tổ tiên đều bị nổ bay ra ngoài.
- A!
Thời khắc bị bắn ngược ra ngoài, tất cả bọn họ đều bị chấn động nội phủ trọng thương, giống như hoa được thiên nữ tung trong gió, kêu thảm bay ra ngoài.
Trong nháy mắt ngọc tỷ và Thái Cực Đồ của Vũ Chiếu còn trùng kích về hai phía.
Thái Cực Đồ đột nhiên khuấy động ra vô số kiếm khí đen trắng, ý đồ giết Tổ tiên của một hướng. Nhất thời, bốn Tổ tiên bị tiêu diệt, thịt nát ngay tại chỗ.
Cuối cùng Thái Cực Đồ quay về phía Thiên Cơ Tử.
- Không, không, tại sao lại là ta?
Thiên Cơ Tử trợn trừng mắt sợ hãi rống lên.
Ầm!
Trong nháy mắt, hàng ngàn hàng tỉ kiếm khí nghiền ép qua thân thể hắn. Thiên Cơ Tử bị chém thành từng mảnh.
Một phía khác, ngọc tỷ cũng đang bạo phát. Sau khi ngọc tỉ nghiền ép bốn Tổ tiên, trong nháy mắt rơi xuống đỉnh đầu Tuyệt Cung Chủ.
Bên trên ngọc tỷ, chín con Kim Long phát ra những tiếng rít gào. Ngọc tỷ như một ngọn núi lớn, ầm ầm ép về phía Tuyệt Cung Chủ.
Tuyệt Cung Chủ đưa đao chém về phía ngọc tỷ.
Ầm!
Đao cương lập tức bị ép làm mảnh vụn. Ngọc tỷ với thế không thể đỡ vẫn tiếp tục ép về phía Tuyệt Cung Chủ.
- Không!
Tuyệt Cung Chủ cũng sợ hãi kêu to.
Ngay thời khắc Tuyệt Cung Chủ tuyệt vọng, bên cạnh ngọc tỷ của Vũ Chiếu, đột nhiên lại xuất hiện một ngọc tỷ khác.
Đó là Đại Định Thiên Tỳ của Diêm Xuyên!
Ầm!
Hai ngọc tỷ ầm ầm va chạm vào nhau phát ra một tiếng động lớn. Hai ngọc tỷ đều phóng ra hàng ngàn hàng tỉ kim quang. Trong lúc nhất thời, không cái nào hơn cái nào.
Tuyệt Cung Chủ bỗng nhiên cảm nhận được một lực hút rất lớn kéo mình rời đi.
Vẻ mặt Tuyệt Cung Chủ vô cùng mừng rỡ khi thoát nạn. Nàng biết vừa nãy mình đã may mắn được người cứu trong nháy mắt.
Bỗng nhiên, Tuyệt Cung Chủ sợ hãi không thôi khi phát hiện mình đã xuất hiện ở trước mặt Diêm Xuyên.
- Là ngươi?
Tuyệt Cung Chủ sợ hãi nhìn về phía Diêm Xuyên kêu lên.
Trong nháy mắt vừa nãy, Tuyệt Cung Chủ nghĩ tới rất nhiều người. Nhưng nàng lại không ngờ được người mình sẽ đối đầu chính là Diêm Xuyên? Là Diêm Xuyên sao?
Ầm!
Phía xa, một tiếng động rất lớn vang lên.
- A!
- Ôi!.........
Một đám Tổ tiên khác rơi xuống khắp nơi. Một mảnh hỗn độn.
Vũ Chiếu không truy sát bất kỳ người nào.
Sau khi Thái Cực Đồ và ngọc tỷ phát lực, nhanh chóng quay chung quanh Vũ Chiếu.
Vũ Chiếu nhắm mắt, củng cố một phần đột phá hiếm thấy này.
Nhưng một đám Tổ tiên xung quanh lại không có người nào tiến lên rình giết. Vũ Chiếu quá khủng bố.
Quyển 11
Tiên Quốc Đại Đế Tiên Quốc Đại Đế - Quan Kỳ Tiên Quốc Đại Đế