Số lần đọc/download: 49844 / 1260
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Chương 950: Âu Dương Lão Quái (Thượng)
Biên: Dũng DT
Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội
Trở lại khu đấu giá, Tô Úc, Hoắc Vãn Tình cùng La Tỷ ba người đều đang chờ.
“Đuổi theo được chưa?” Tô Úc còn chưa kịp mở miệng, Hoắc Vãn Tình đã có chút khẩn cấp hỏi thăm.
Tam nữ ở đây đều biết Hướng Nhật không phải là người thường, cho nên lúc hắn đuổi theo cũng không quá lo lắng. Các nàng chỉ tương đối hiếu kì xem rốt cuộc kẻ dám cướp hội đấu giá là ai, với lại cái trâm 800 triệu USD có lấy lại được không.
“Không được, chạy mất rồi.” Hướng Nhật nhún nhún vai, ra vẻ bất đắt dĩ.
Tô Úc cùng Hoắc Vãn Tình không khỏi lộ ra vẻ tiếc hận, phải biết rằng, đây là 800 triệu USD đó, cứ như vậy mà bị đoạt đi sao?
La Tỷ còn lại liếc Hướng Nhật đầy thâm ý, đối với Mật Giả cấp năm mà nói, muốn truy tìm tận gốc là không có khả năng, chỉ có thể nói, tên tiểu tử này quá gian xảo đi, ngay cả nữ nhân của mình mà cũng gạt.
“Chúng ta về thôi!” Hướng Nhật cũng không biết thủ đoạn của mình đã bị nhìn thấu, rất nóng lòng quay về khách sạn nghiên cứu Nhất Diệp Trâm, căn bản không để ý đến.
Tam nữ Tô Úc tự nhiên cũng không còn bụng dạ đợi ở chỗ này, thừa dịp Tô Úc không để ý, Hoắc Vãn Tình đột nhiên đưa cho Hướng Nhật một tờ giấy, đương nhiên, cái này cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của La Tỷ. Hướng Nhật cũng tỉnh bơ, nhẹ nhàng cho vào túi áo…
Trở lại khách sạn, Tô Úc về phòng tắm trước, Hướng Nhật cũng chui vào trong phòng, móc mảnh giấy Hoắc Vãn Tình lén đưa cho hắn ra.
“Hỏa Diễm Chi tâm ta đã lấy được rồi.” Trên tờ giấy chỉ ghi vỏn vẹn mấy chữ, Hướng Nhật cứ tưởng rằng Hoắc Vãn Tình đã quên mất biến cố này rồi, không ngờ lại chờ mình, có lẽ là chuẩn bị trong lúc mình ra ngoài truy đuổi Phleps.
Cười khổ một cái, Hướng Nhật xé nát tờ giấy, đem vứt vào trong gạt tàn thuốc, cười cười đi ngủ.
Nhất Diệp Trâm cùng với Hồng Long bị Hướng Nhật đạt trên mặt giường mềm mại, tuy rằng bề ngoài Hồng Long và Nhất Diệp Trâm giống nhau như đúc, nhưng mà nhìn kỹ lúc này, Hướng Nhật cũng có chút giật mình.
Từ bên ngoài nhìn vào cả hai đều không có chút khác biệt, trên đỉnh có khảm một khối bảo thạch màu đỏ, vô luận về kích cỡ hay màu sắc đều là cực phẩm độc nhất vô nhị.
Phạm Thải Hồng trước kia đã từng nói qua, đây là một loại bảo thạch tên là “Hồng Chàm Chi Tinh”, bên ngoài là màu hồng, nhưng lại tỏa ra lam quang, có thể nói trên đời là có một không hai.
Nhưng mà bây giờ xuất hiện liền hai khối, hơn nữa nghe ngữ khí của Phleps mà nói, tựa hồ còn tồn tại thứ khác tương tự Hồng Long và Nhất Diệp Trâm, vậy những thứ đó có khảm cùng loại bảo thạch này không? Mà loại bảo thạch này, rốt cuộc có bao nhiêu khối?
Tuy còn rất nhiều chỗ chưa nghĩ ra, nhưng mà Hướng Nhật có thể khẳng định, Phạm Thải Hồng cũng không biết ngoài Hồng Long ra còn có vật thể khác giống nó, nếu không nàng đã sớm nói ra rồi.
Còn về phần sư phó Âu Dương lão quái có đúng là hiểu rõ còn có thứ khác giống Hồng Long không thì chưa xác định.
Dứt bỏ chút tạp niệm trong đầu, Hướng Nhật cầm lấy Nhất Diệp Trâm, không khỏi có chút mơ hồ, hắn để Nhất Diệp Trâm xuống, đem tất cả chú ý đổ dồn vào phần đầu cây trâm, Hướng Nhật nhanh chóng phát hiện ra ở mặt trên cũng có hoa văn nhỏ, lấy tay vuốt ve tỉ mỉ một chút rất dễ dàng cảm thấy được.
Bởi vì lúc trước trên thân Hồng Long cũng phát hiện được những đường vân như thế này, cho nên Hướng Nhật cũng không kì quái lắm, hơn nữa trong một lần mày mò sử dụng Hồng Long, Hướng Nhật cũng biết, tiếp tục vuốt tiếp trên đường vân này một lúc, sẽ xuất hiện hình chiếu bác gái họ Phạm “khỏa thân”…
“Đợi chút…!” Hướng Nhật trong lòng khẽ động, Hồng Long chiếu Phạm Thải Hồng, vậy còn Nhất Diệp Trâm kia là ai đây?
Nghĩ tới đây, Hướng Nhật chợt bừng sáng hai mắt, có thể còn có chút thu hoạch ngoài ý muốn không biết chừng.
Cầm lấy Nhất Diệp Trâm, Hướng Nhật vuốt nhẹ theo đường vân nằm trên thân.
Rất nhanh hắn phát hiện lần nghiên cứu này với Hồng Long khi xưa rất khác nhau, lần trước tuy rằng đường vân cũng phức tạp, nhưng cũng không có nhiều đường cong như vậy, hơn nữa, kết thúc không phải ở đầu cây trâm, mà là ở chỗ khối hồng sắc bảo thạch kia.
Vuốt ve một lúc sau, quả nhiên là giống như lần trước, toàn bộ cây trâm dần dần nóng lên, tựa như là nham thạch nóng chảy.
Hướng Nhật cũng đã có kinh nghiệm, đã sớm lấy lĩnh vực tách Nhất Diệp Trâm với cơ thể ra.
Rất nhanh, cây trâm màu vàng đã biến thành màu đỏ, chậm rãi biến đổi cùng với khối hồng sắc bảo thạch kia, giống như muôn vàn dòng suối nhỏ cùng nhau đổ tràn về khối bảo thạch bên trong.
Hồng sắc bảo thạch nhất thời hồng quang le lói, không hề phát ra lam quang như trước kia nữa, mà là triệt để biến thành màu hồng đỏ sẫm.
Hướng Nhật vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào khối bảo thạch kia, bởi vì hắn biết, kế tiếp mới là thu hoạch lớn nhất.
Quang mang của hồng sắc bảo thạch dần mờ đi, một thân thể mỹ nữ trần trụi chậm rãi hiện ra, rất nhanh có thể nhìn thấy rõ ràng.
Lại là một mỹ nữ không mặc quần áo!
Đang nhìn vào tướng mạo người bên trong thì Hướng Nhật bỗng trợn tròn hai mắt, bởi vì ở bên trong không phải là Phạm Thải Hồng như trước kia, mà là
…Phương Nghi!!!
Hướng Nhật thực sự không thể diễn tả được nỗi khiếp sợ của mình, từ khi cùng Phương Nghi tiếp xúc đến nay, nàng hẳn là không biết đến sự tồn tại của Nhất Diệp Trâm, nhưng cái này..giải thích thế nào đây?
Nhất Diệp Trâm chiếu hình ảnh khỏa thân của nàng, không có khả năng là không có quan hệ, hơn nữa lại là khỏa thân.
Loại đồ vật này, không có khả năng tùy tiện chiếu người nào đó được, trừ bản thân mình thì chỉ có khả năng với những người thân thiết xung quanh mà thôi.
Màn vừa rồi chứng minh Nhất Diệp Trâm cùng với Phương Nghi chắc chắn có quan hệ với nhau. Nhưng mà đau đầu một chuyện là, Phương Nghi khỏa thân tại sao lại được Nhất Diệp Trâm chiếu, cùng với Phạm Thải hồng khi xưa thì có gì liên quan sao?
Hướng Nhật nghĩ tới đau đầu, nghĩ lại các nàng sống cùng với lão quái vật sống mấy trăm năm, lẽ nào lại giở trò?
Cũng chỉ có nàng mới khiến hai đồ đệ khỏa thân được. Nhưng nếu là nàng…tại sao nàng phải làm như vậy?
Đem hai đệ tử ruột chiếu vào loại đồ vậy này, rốt cuộc là có mục đích gì?
Đang miên mang suy nghĩ, trong tay bỗng truyền đến từng đợt nóng rực, cho dù có lĩnh vực ngăn cách, Hướng Nhật cũng cảm nhận được sự kinh khủng của loại nhiệt độ kia.
Lúc này hắn mới sực nhớ tới, vừa rồi chỉ lo nhìn vào hình chiếu, nhưng đã quên mất tác dụng phụ sau này, nhớ đến Hồng Long khi xưa, cũng xuất hiện loại tình huống như thế này, sau đó là…
Thân thể Hướng Nhật đột nhiên chấn động, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ bao trùm toàn thân, tựa như đang ở trong một cái lĩnh vực không thể lĩnh ngộ, cả người nhất thời không thể nhúc nhích.
Lực lượng trong cơ thể cũng rất nhanh hội tụ về phía Nhất Diệp Trâm, quả nhiên Nhất Diệp Trâm cũng có đặc tính hấp thụ lực lượng.
Hướng Nhật liên tục cười khổ trong lòng, biết rõ phản kháng cũng vô dụng, đơn giản là bất động thân thể, đến lúc nó hấp thụ hết lực lượng, không thể chống cự được nữa mới ngã xuống đất hôn mê.