Số lần đọc/download: 1756 / 8
Cập nhật: 2017-07-21 09:03:51 +0700
Chương 942 : Cự Thần Võ Tiên
Tiếng oanh minh cực lớn đột nhiên vang lên, mặt đất mạnh mẽ chấn run lên một cái, đem Mộ Hàn đang đắm chìm trong tu luyện giựt mình tỉnh lại, mạnh mẽ mở mắt nhìn đi, ngoài cửa sổ dĩ nhiên sắc trời sáng rõ.
Vèo! Thân ảnh Mộ Hàn chớp lên, liền xuất hiện ở ngoài sân.
- Lại có người trùng kích Thiên Trụ rồi, đi, đi xem!
Cơ hồ là thanh âm vang lên, thân hình mập mạp của Phó Thần lập tức đã từ bên hông Mộ Hàn lóe lên. Mộ Hàn gật gật đầu, lập tức đi theo.
Chỗ Phó Thần ở cách Thiên Trụ rất gần, chỉ có ngắn ngủn hơn mười dặm. Đối với Hỗn Nguyên Võ Tiên mà nói, điểm lộ trình như vậy không sai biệt lắm là trong nháy mắt tức qua.
Một lát qua đi, Mộ Hàn cùng Phó Thần đứng ở cách Thiên Trụ ước chừng ngàn mét. Đúng lúc này, chung quanh đã tụ tập không ít Võ Tiên, còn có càng nhiều khí tức khổng lồ từ đằng xa hăng hái tới gần, hiển nhiên cũng là bị tiếng vang rung trời động địa vừa rồi kia kinh động.
- Cự Thần Tộc!
Hai ánh mắt rơi vào dưới đáy Thiên Trụ, nhưng trong nội tâm lại Mộ Hàn có chút nhảy dựng.
Bên kia đứng lặng một cự nhân cao ngàn mét, từ trong cơ thể hắn thấu tràn ra khí tức cũng là cực kỳ khủng bố, có lẽ đã đạt đến Thái Vi cảnh đỉnh phong.
Nhìn xem thân thể vô cùng to lớn kia, Mộ Hàn không khỏi sinh ra một tia cảm giác nhỏ bé, tuy nói Mộ Hàn sớm biết Cự Thần Tộc hình thể khổng lồ như vậy, nhưng hôm nay tận mắt nhìn đến, vẫn là cảm thấy rất rung động, cùng Võ Tiên như vậy giao thủ, chỉ là trên khí thế trước hết thua trận rồi.
- Đáng tiếc, vẫn là đến 32 cấp rơi xuống!
Phó Thần lắc đầu.
...
Môi Mộ Hàn khẻ nhếch, còn không có lên tiếng, Cự Thần Tộc Võ Tiên kia liền lần nữa nếm thử.
Hô! Tay phải to lớn mạnh mẽ khoác lên đệ nhất cấp cầu thang, chỉ là nhẹ nhàng nhấn một cái, thân hình hơn một ngàn mét kia đã phóng lên trời, chợt, hai chân giẫm một phát, bày tay trái lên trên dò xét liền đặt ở trên cấp cầu thang thứ hai, thân hình tiếp tục xông lên, không có chút nào đình trệ.
Cự Thần Tộc Võ Tiên kia song chưởng thay phiên đặt trên cầu thang. Động tác lại như nước chảy mây trôi, tốc độ nhanh kinh người, không có một hồi, đã xông lên ba mươi hai cấp cầu thang.
Theo Phó Thần giới thiệu, hai vị Thái Vi Võ Tiên của Cự Thần Tộc kia sống ở chỗ này thời gian đã vượt qua một trăm năm. Trong lúc đó vô số lần trùng kích Thiên Trụ, tuy nhiều lần thất bại, lại làm cho quá trình hắn vượt qua cầu thang trở nên càng ngày càng thông thuận, từ xa nhìn lại, đúng là thiện tâm vui mắt.
- Ồ!
Ngay lập tức qua đi, cự nhân kia đột nhiên điên cuồng hét lên lên tiếng, tay phải cực đại phá toái hư không. Đặt ở trên 33 cấp cầu thang, thân hình lại như đạn pháo bay ra khỏi nòng sung, đột nhiên hướng lên đạn đi, đúng là xuyên thấu áp lực khủng bố từ trên cao che xuống kia, hai chân vững vàng mà rơi vào trên cầu thang.
Võ Tiên chung quanh vốn cho là hắn lại sẽ như lần trước, bị áp lực ở ba mươi ba cấp cầu thang đánh rớt xuống dưới, tiếng thở dài hơi tiếc hận thậm chí đã vọt tới yết hầu, nhưng hình ảnh bên trong dự đoán cũng không có xuất hiện, mọi người trợn mắt há hốc mồm, thở dài sắp ra tất cả đều nuốt trở vào.
Giờ khắc này, ở giữa thiên địa đúng là dị thường yên lặng.
- Ta lên! 120 năm ah. Ta rốt cục lên...
Cự Thần Tộc Võ Tiên kia sau một lát giật mình sững sờ qua đi, đúng là mừng rỡ như điên mà rống to kêu lên, thanh âm điếc tai nhức óc như sóng to gió lớn hướng bốn phía kích động ra, đúng là xa truyền ngàn dặm.
- Cự Bằng... Thành công rồi!
- Hắn thật sự lên rồi? Cái này thật sự là... Thật sự là...
- Mẹ nó! Hắn đi cái vận khí cứt chó gì!
...