Số lần đọc/download: 49844 / 1260
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Chương 915: Gặp Lại Phương Yêu Nữ (Hạ)
Tiếng súng vang lên, viên đạn chuẩn xác bắn trúng đùi phải của Hướng Nhật, bất quá thương tổn tạo thành cũng chỉ là khiến quần của hắn bị rách một vết mà thôi. Kỳ thực Hướng Nhật hoàn toàn có thể dùng lĩnh vực ngăn trở viên đạn kia, sẽ không làm hỏng chiếc quần bất quá như thế lại không thể tạo ra tính chấn động được. Điều này nói rõ súng là có ích đấy, nhưng đáng tiếc là không thể gây thương tổn được cho người, nhiều nhất cũng chỉ phá được một lỗ hổng trên chiếc quần mỏng manh mà thôi.
"Nói là súng đồ chơi, ngươi còn không tin." Hướng Nhật vẻ mặt không biểu cảm, nhặt trên mặt đất lên viên đạn đã bị ép thành như đậu tương, nhẹ nhàng ném lên trên bàn trà.
"Leng keng!" âm thanh va chạm chân thực giữa viên đạn cũng bàn trà thuỷ tinh đụng ra có chút thanh thuý dễ nghe.
Bất quá nam nhân kính râm cùng 2 tên thủ hạ phía sau há hốc ra mà nhìn, biểu tình như gặp quỷ.
Nam nhân kính râm cũng đã sớm tháo kính xuống, lộ ra một đôi nhãn cầu một to một nhỏ, phối hợp với tướng mạo cá sấu của hắn, thoạt nhìn như một con cóc lớn.
Nói thật thì, đây vẫn là lần đầu tiên Hướng Nhật nhìn thấy một người có đôi mắt một lớn một nhỏ, khó trách nam nhân kính râm luôn luôn mang một bộ kính đen, sợ rằng che đậy cái này mới là nguyên nhân chính đây. Vương Quốc Hoài phụ tử thì đã sớm chứng kiến sự thần kỳ của Hướng Nhật, cho nên sắc mặt vẫn có thể duy trì bình tĩnh, bất quá trong lòng lần thứ hai cảm thán một phen Hướng Nhật biến thái. Không hề sợ đạn thương tổn thân thể, đã là siêu nhân rồi, huống chi hắn còn thân thủ xuất quỉ nhập thần nữa kia, đúng là quá biến thái đi.
"Ta nói rồi a? Chỉ cần ngươi nổ súng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng." Hướng Nhật vừa nói vừa chậm rãi đến gần nam nhân kính râm, trước đó đã cảnh cáo đối phương rồi, Hướng Nhật không phải loại người chỉ biết nói không biết làm.
"Ngươi đừng tới đây!" nam nhân kính râm rốt cục giật mình tỉnh lại, phản xạ có điều kiện lui về phía sau, trên tay cũng không chậm trễ, lần thứ hai bóp lấy cò súng, lần này cũng không để ý bắn vào đâu, chỉ cần có thể ngăn cản Hướng Nhật là được, nhắm ngay giữa đầu.
Bất quá hắn lại không có cơ hội bắn ra viên đạn thứ hai, bởi vì ngay khi ngón trỏ hắn kìm tại cò súng, khẩu súng đã không còn là súng nữa.
Hướng Nhật một cái thuấn di đến trước mặt hắn, trực tiếp đụng vào cây súng, nhẹ nhàng sờ, súng lục lập tức biến thành đống sắt vụn, tiện thể, đem luôn ngón tay của nam nhân kính râm kẹt ở luôn trong đó, nhất thời huyết nhục mơ hồ chung một chỗ.
Trên ngón tay truyền đến sự đau đớn kịch liệt cũng làm cho nam nhân kính râm ý thức được chuyện gì đang xảy ra, mún vứt bỏ ngón tay bi kẹt cùng đống sắt vụn kia đi, nhưng lại chỉ có thể làm cho đau đớn càng thêm kịch liệt. Quăng hai cái, cuối cùng là không dám động nữa, vẻ mặt kinh khủng mà nhìn Hướng Nhật đồng thời lùi ra xa hơn một mét: "Ngươi, ngươi đừng tới đây! "
"Yên tâm, ta đã không còn hứng thú đối với ngươi rồi." Nhìn tay phải hầu như xác định chắc chắn bị phế của nam nhân kính râm, Hướng Nhật thực cũng không nổi cái gì hứng thú nữa, "Cút đi, đừng để sau này ta nhìn thấy lần nữa, thuận tiện mang câu này trở về, Nghĩa Tân Xã địa bàn thuộc Vương gia sở hữu. Hồng Hưng nếu như không phục, cứ tới tìm ta!"
Nam nhân kính râm nào dám nói nửa lời vô ích gì nữa, đã tận mắt thấy và đồng thời còn phải dùng thân thể của chính mình chứng thực qua sự “hung ác” của Hướng Nhật, lúc này chỉ mong sao tranh thủ thời gian tìm bệnh viện để chữa trị tay phải của mình. Kinh khủng mà liên tục gật đầu, liền chuẩn bị ly khai.
"Đem người của ngươi cũng mang đi đi." Trong phòng khách vẫn còn một người là đầu trọc đại hán, Hướng Nhật đương nhiên cũng sẽ không thể quên hắn.
Nam nhân kính râm sợ đến cả người run lên, ban đầu còn tưởng rằng Hướng Nhật lại muốn đối với hắn làm cái gì, bất quá nghe được câu này nói, vội vàng hướng hai tên thủ hạ ra hiệu, chính mình thì chạy trước ra ngoài.
Hai tên thủ hạ kia cũng là tự than thở không may, song song cũng là bọn họ may mắn, may là trước đó Hướng Nhật không có đối với bọn họ xuất thủ, nếu không thì phỏng chừng cũng cùng đồng bạn thành một cái dạng thê thảm như thế này rồi.
Chờ này hai tên tiểu đệ mang theo gã đại hán đầu trọc ly khai, Vương Quốc Hoài lúc này mới cảm kích mà nhìn Hướng Nhật: "Hướng lão đệ, đại ân này không lời nào cảm tạ hết được, ta thật không biết nên nói cái gì cho phải, nói chung ngươi yên tâm, trong một tuần lễ, ta nhất định đem tiền nợ trả hết." Tuy rằng nợ tiền không lâu, hơn nữa Vương gia đang đứng ở thời kỳ tài chính trắc trở, nhưng bán ít của cải lấy tiền mặt, vẫn có thể đủ trả đươc số nợ trước đó. Huống chi hiện tại chính thị là thời khắc mấu chốt lôi kéo Hướng Nhật, tự nhiên phải tốn ít vốn liếng.
"Ân, ta đây tựu chờ tin tức tốt của ngươi." Hướng Nhật tự nhiên không hiểu được và cũng không khách khí, nghe vậy gật đầu, "Không có việc gì ta đi về trước, phiền lệnh công tử tiễn ta thêm một chuyến."
"Đây là tự nhiên." Vương Quốc Hoài nào dám không đáp ứng, vốn là hắn gọi con trai đảm đương cái việc riêng việc, cũng là có ý niệm trong đầu muốn con trai cùng Hướng Nhật có chút ít giao hảo, chỉ cần lưu lại phần này giao tình, sau này Vương gia gặp phải cái gì trắc trở, còn sợ Hướng Nhật không giúp đỡ sao?
Phần này đầu tư rõ ràng cho thấy nó đáng giá, Hướng Nhật cũng không phải là không đoán được một điểm ý đồ Vương gia phụ tử, bất quá hắn cũng lười quản việc này, nếu như Vương gia phụ tử thật cho là mình tựu dễ dàng bị lôi kéo như vậy, vậy thì thật là sai lầm lớn rồi. Tối thiểu nếu Vương gia không có tiến thêm một bước mà bày ra thành ý, Hướng Nhật cũng là không muốn cùng đối phương kết nhiều thâm giao làm chi, chỉ cần cầm tiền, mình sẽ đi luôn.
Đi từ biệt thư vương gia ra ngoài, Vương Giai Hào như cũ lái chiếc xe lần đầu tiên đi đón Hướng Nhật, chậm rãi lái vào giữa trung tâm.
Hướng Nhật tâm tình nhàm chán ngắm cảnh vật qua cửa sổ, bỗng nhiên nhãn tình thoáng động, đang đứng ở bên trái phía trước lại là một người quen. Trong lòng hơi có chút kinh ngạc, tại sao nàng lại ở chỗ này?
Bất quá đảo mắt đã nghĩ thông, trước kia nàng cùng mấy người khác tìm chính mình không phải là vì đồ vật kia sao? Hiện tại có đồ vật tương tự gì đó xuất hiện, các nàng thế nào lại không chạy tới nơi này chứ!!!
Người này không phải ai khác, chính là người trước kia khi Hướng Nhật đi kinh thành đã gặp phải Phương gia Phương tiểu yêu nữ.
Vương Giai Hào lái xe tốc độ cũng không nhanh, với lại xe cũng đi sát qua bên người Phương tiểu yêu nữ này trong khoảng thời gan, Hướng Nhật có thể tỉ mỉ mà quan sát đối phương.
Phương yêu nữ cũng không phải lần đầu Hướng Nhật nhìn thấy nàng mặc đồ bó sát người, đối lập với lúc này ăn mặc trông rất giống một tiểu thư khuê các, tóc vén cao cao, mặc một chiếc váy hoa, lộ ra một bắp chân non mịn trắng noãn, trên chân là một đôi giày cao gót làm bằng thủy tinh, thoạt nhìn vừa thục nữ lại quyến rũ.
Bên cạnh nàng, còn đi theo một nam nhân đang tùy ý mang theo một bộ tây trang y phục khoác trên cánh tay, nam nhân kia khoảng chừng trên dưới 30 tuổi, lớn lên rất anh tuấn, vóc người không chỉ có cao to, hơn nữa còn rắn chắc. Nhìn kĩ còn thấy bộ ngực hắn còn đem theo một tấm vải lót để chống căng phồng nữa. Đây tuyệt đối chính là người có body khỏe đẹp, hoàn mỹ mà tất cả nam nhân đều ao ước….
Hai người vừa đi vừa nói cái gì đó, bất quá nhìn thấy tiểu yêu nữ kia thường thường nhíu mày, hiển nhiên đối với người nam nhân kia, nàng cũng không thích nói chuyện cùng hắn cho lắm.
"Quay đầu, đuổi theo một nam một nữ vừa vượt bên trái chúng ta." Hướng Nhật đột nhiên nói, hắn không tin Vương Giai Hào không thấy được Phương yêu nữ cùng người nam nhân kia, hai người kia đều xuất sắc như vậy, nhất định sẽ làm cho người khác đặc biệt chú ý, Vương Giai Hào không có lý do gì nhìn không thấy được, tất nhiên nhất định sẽ có ấn tượng.