Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 844: Huyết Linh San Hô Và Ngọc Thanh Đan
ếu như trong đám con cháu Âm gia có một hai đứa tiến bộ thì đương nhiên ta sẽ giữ cơ hội này lại, có điều chúng nó không chịu khó, đến giờ mà vẫn không có đứa nào đạt tu vi Hóa Tinh thì có giữ cơ hội này lại cũng chỉ lãng phí mà thôi. Thậm chí nếu để quá lâu, ta cũng không chắc chút giao tình này còn dùng được không nữa." Âm Cửu Linh hừ một tiếng, thản nhiên nói.
"Chưởng tọa coi trọng Liễu Minh đến vậy sao? Mặc dù thực lực hắn không kém nhưng dù gì cũng chỉ có Tam Linh mạch, hy vọng tiến giai Chân Đan của hắn chỉ sợ không được đến một phần vạn ấy chứ. Cơ hội sử dụng Thanh Diệu Linh Lung Bích để cho hắn có đáng tiếc quá không?" Điền trưởng lão thở dài nói.
"Năm đó khi Liễu Minh đến Thái Thanh môn, hình như Lô Hạo Nguyệt ở Thúy Vân phong cũng nghĩ vậy a, thật không biết sau khi Lô chưởng tọa nghe được tin tức Thiên Môn hội lần này thì cảm thấy thế nào chứ?" Lần này Âm Cửu Linh không trả lời thẳng vào vấn đề mà than thở một câu không biết vô tình hay hữu ý.
Điền trưởng lão nghe vậy liền giật mình, nhất thời trầm mặc không nói.
"Để tiến giai Chân Đan, tư chất, may mắn, trí tuệ thiếu một thứ cũng không được. Tư chất Liễu Minh có thể hơi kém một chút nhưng những phương diện khác thì ngay cả ta là sư phụ cũng đôi lúc nhìn không thấu hắn, có điều ta chưa từng hối hận về việc thu hắn làm đệ tử thân truyền." Âm Cửu Linh cười nhạt tiếp tục nói.
"Chưởng tọa sư huynh đã nắm chắc như vậy thì để xem lần này Liễu Minh có thể tiến giai Giả Đan kỳ không vậy." Điền trưởng lão im lặng trong chốc lát rồi chậm rãi nói.
Âm Cửu Linh nghe vậy khẽ cười một tiếng, ngón tay gõ vào tay vịn, ánh mắt trầm tĩnh như nước, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Liễu Minh hiển nhiên không biết cuộc đối thoại trên chủ điện Lạc U phong, lúc này hắn cũng không trở về động phủ mà đi thẳng đến đại điện truyền tống của tông môn.
Một lát sau hắn liền xuất hiện ở một phường thị lớn gần Vạn Linh sơn mạch.
Sau khi có được tin tốt về Thanh Diệu Linh Lung Bích của Âu Dương thế gia từ chỗ Âm Cửu Linh, hắn đã có đại khái kế hoạch tiếp tục tu luyện từ giờ trở đi.
Lúc này nhiệm vụ chủ yếu của hắn là mau chóng tu luyện tới Hóa Tinh hậu kỳ đỉnh phong, bởi chỉ có vậy mới có thể đánh sâu vào cảnh giới Giả Đan kỳ.
Muốn đạt mục tiêu này thì hắn phải đóng cửa khổ tu không quản mọi sự khác một khoảng thời gian, có điều trước đó vẫn cần phải xử lý hết những thứ không dùng đến trong người.
Những thứ này đều do Liễu Minh chém giết tu sĩ ở Thiên Môn bí cảnh lấy được, ngoài ra còn có đồ của Thiếu chủ và Trưởng lão Kim Ngọc Tông, phần lớn là linh khí, pháp bảo hình thức ban đầu và đan dược cùng với những quáng thạch, linh thảo mà hắn không dùng đến.
Bảy ngày sau, Liễu Minh cải trang thành một đại hán mặt đen nghênh ngang đi ra khỏi một phường thị lớn.
Lúc này ngoại trừ túi Tinh Hà Sa ra, những thứ còn lại hắn đa phần bán sạch để đổi lấy một lượng linh thạch khổng lồ rồi.
Số linh thạch này tương đương với một khoản lớn ngay cả đối với một gia tộc tu luyện tầm trung, nhưng Liễu Minh cũng không quá để ý.
Thường thì đan dược hắn dùng về cơ bản là tự cấp tự túc nên không mấy khi cần dùng đến linh thạch, mặt khác còn có bọt khí thần bí luôn theo sau đòi mạng nên căn bản hắn không có lòng dạ nào mà cân nhắc đến chuyện linh thạch nhiều ít làm gì.
Ngoài ra, những thu hoạch khác của Liễu Minh cũng không nhỏ, lần này hắn cực may mắn khi tìm được một tấm mai Lục Ngô Quy ở một cửa hàng luyện khí rất bình thường.
Tấm này so với tấm mai rùa do Thiếu chủ Kim Ngọc tông thu thập được thì kém hơn nhiều, nó lại nhỏ hơn một chút nên nếu đem luyện chế Kim Cương Thối Cốt đan thì hiệu quả cũng sẽ kém đi một chút.
Mặc dù vậy, hắn cũng không hề đắn đo bỏ năm trăm vạn linh thạch ra mua, sau đó lại thu thập thêm một số tài liệu luyện chế Kim Cương Thối Cốt đan khác.
Sau khi trở lại Lạc U phong, Liễu Minh tới chào hỏi Âm Cửu Linh một câu rồi quay trở về động phủ, đóng cửa lớn lại hoàn toàn, chừng nào còn chưa tu luyện tới Hóa Tinh kỳ đỉnh phong thì hắn còn chưa muốn rời khỏi động phủ.
Thời gian dần trôi đi.
Các đệ tử nội môn ở Lạc U phong phát hiện thấy động phủ của Liễu Minh không biết đã đóng của từ lúc nào, ngay cả cấm chế phòng hộ cũng đã mở hết cả ra.
Những tấm phù truyền tin gửi tới động phủ đương nhiên là không nhận được hồi đáp, điều này khiến cho rất nhiều người mộ danh đến đây không khỏi vô cùng thất vọng.
Những người tin tức linh thông cũng nhanh chóng hỏi thăm được, đó là Liễu Minh lại bắt đầu bế quan khổ tu rồi.
Cũng phải nói lại, Liễu Minh tiến vào Lạc U phong cũng đã hai, ba mươi năm rồi, nhưng hắn cũng không thân quen với các đệ tử ở đây, động phủ của hắn hàng năm đều ở trạng thái đóng, nếu không phải là ra ngoài du lịch thì lại là đóng cửa khổ tu.
Rất nhiều đệ tử Lạc U phong một mặt rất kính nể Liễu Minh, nhưng mặt khác cũng có một tầng ngăn cách với hắn. Đây cũng là nguyên nhân khiến Liễu Minh không có mấy người bằng hữu ở đây.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong Thái Thanh môn trở lại yên ả như xưa, đồng thời những tin đồn có liên quan đến Liễu Minh cũng dần dần phai nhạt trong đám đệ tử nội môn.
Dù sao ở một tông môn lớn như Thái Thanh môn, năm nào cũng không thiếu những chuyện khiến người ta phải chú ý.
Mười năm trôi qua.
Một ngày nọ, cửa lớn động phủ Liễu Minh ầm ầm mở ra, một nam tử áo xanh chậm rãi bước ra.
So với lúc trước bế quan, thân hình Liễu Minh lúc này cao hơn nửa cái đầu, khung xương trên người có vẻ khô gầy đi vài phần, bộ trường bào cũng trở nên rộng hơn trước.
Không biết là bởi đã nhiều năm không thấy ánh mặt trời hay do trước đây mất đi vài chục năm tuổi thọ mà lúc này da tay hắn trở nên tái nhợt, vầng trán dường như thêm mấy phần tang thương, nhưng cặp lông mày thon dài trắng nõn tựa như bạch ngọc khiến người ta có cảm giác vô cùng cứng cỏi.
Đương nhiên, nếu dùng thần niệm dò xét trong thân thể Liễu Minh sẽ phát hiện xương cốt trong cơ thể hắn thô to hơn trước khá nhiều, cho dù là những chỗ xương nhỏ nhất cũng phát ra ánh sáng như kim loại.
Có kết quả này đương nhiên là do trong mười năm này hắn đã dùng không ít Kim Cương Thối Cốt đan.
Viên thuốc này không hổ là đan dược thượng phẩm để rèn luyện thân thể, lúc này lực lượng thân thể của Liễu Minh mạnh hơn lúc trước đến vài phần, có thể nói là thoát thai hoán cốt.
Thậm chí Liễu Minh còn cảm thấy cho dù hắn chỉ dùng lực lượng thân thể lúc này chiến đấu với bản thân trước kia cũng sẽ không thua sút chút nào.
Hai tấm mai Lục Ngô Quy đủ cho hắn luyện được hơn mười viên Kim Cương Thối Cốt đan, sau khi dùng liên tục, loại thuốc này giờ đã không còn có tác dụng quá lớn đối với hắn.
Liễu Minh hơi vận động tay chân một chút, tức thì có tiếng răng rắc phát ra từ trong cơ thể, tiếp đó hắn khoát tay, búng ra một phát mà không hề thúc dục chút pháp lực nào.
Phốc!
Một tiếng vang nhỏ, một khối không khí bắn ra, thậm chí có thể thấy được bằng mắt thường, khối không khí này đập vào vách động phủ tạo thành một vết nhàn nhạt.
"Không tệ."
Liễu Minh nhìn lướt qua vách tường, lẩm bẩm trong miệng, tâm niệm khẽ động, một luồng khí đen từ trong cơ thể tuôn ra ngoài, thoạt nhìn có vẻ mỏng manh nhưng kỳ thực lại u ám âm trầm tựa như một luồng chất lỏng lưu chuyển không ngừng lưu chuyển xung quanh cơ thể hắn.
Trong mười năm này, dựa vào một lượng lớn đan dược hỗ trợ, hắn rốt cục đã tu luyện đến Hóa Tinh kỳ đỉnh phong.
Điều này đồng nghĩa hắn có thể bắt đầu đánh sâu vào Giả Đan kỳ rồi!
"Chủ nhân!"
Hai cái bóng được bọc trong khí đen cũng xông ra ngoài, sau khi khí đen thu lại, một thiếu nữ áo đen xinh đẹp cùng với một đứa bé áo xanh lí lắc hiện ra.
Chính là Hạt nhi và Phi nhi.
Liễu Minh vừa nhìn lướt qua hai người liền mừng rỡ.
Nhờ có hắn không ngừng cung cấp đan dược nên trong mười năm vừa rồi Hạt nhi và Phi nhi cũng một mực dốc lòng khổ tu, pháp lực hai đứa cũng đã tiến xa hơn nhiều so với trước.
"Hai ngươi ở trong động phủ nhiều năm như vậy, chắc chán lắm rồi nhỉ." Liễu Minh đưa tay vỗ nhẹ đầu Hạt nhi và Phi nhi, dịu dàng nói.
"Không ạ, chỉ cần được ở cùng chủ nhân thì có lâu nữa cũng không chán." Má Hạt nhi khẽ hồng, cúi đầu nói.
"Đúng đúng, chỉ cần được ở cùng chủ nhân thì ở đâu cũng được hết." Đồng tử cũng gật gù nói rồi ngồi phịch xuống.
Liễu Minh cười ha hả, vỗ vào túi Dưỡng Hồn bên hông thu hai linh sủng vào rồi sải bước ra ngoài động phủ.
Chỉ lát sau, hắn đã đứng trong đại điện Lạc U phong.
Cũng như lần trước, ở trên đại điện chỉ có hắn và Âm Cửu Linh.
Âm Cửu Linh nhìn một lượt khắp cả người Liễu Minh, vẻ mặt kinh ngạc không nói nên lời.
Một lúc sau hắn mới chậm rãi mở miệng nói:
"Ngươi chỉ bỏ ra mười năm mà đã tu luyện đến Hóa Tinh kỳ đỉnh phong sao? Mà khí tức trên người người có chút đặc biệt, có vẻ như không chỉ đơn thuần là do pháp lực đại tiến..."
"Mười năm vừa rồi đệ tử đóng cửa khổ tu, một khắc cũng không dám lơi là, rốt cuộc đã không phụ kỳ vọng của sư tôn, giờ con đã miễn cưỡng có thể đánh sâu vào Giả Đan kỳ rồi." Liễu Minh khom người trả lời qua loa.
"Thôi, ngươi khiến ta giật mình cũng quá nhiều rồi. Dù sao đi nữa, điều này cũng chứng minh là ta không nhìn lầm người." Âm Cửu Linh lẩm bẩm, câu cuối hắn nói với giọng cực thấp tựa như tự nhủ với bản thân vậy.
"Nếu ngươi đã tu luyện tới cảnh giới này chắc giờ muốn lập tức đánh sâu vào Giả Đan kỳ chứ?" Âm Cửu Linh bình tĩnh lại rất nhan chóng, thản nhiên hỏi.
"Sư tôn minh giám, đệ tử cũng có ý này." Liễu Minh nói.
"Được rồi, đây là Huyết Linh San Hô và Ngọc Thanh đan, là hai bí bảo có thể tăng khả năng thành công tiến giai Giả Đan kỳ mà ta xin từ tông môn như đã hứa với ngươi, vi sư đã chuẩn bị cho ngươi xong từ sớm, có điều không ngờ được là ngươi lại nhanh đến vậy." Âm Cửu Linh vừa nói vừa lật tay lấy ra một tấm phù trữ vật ném ra, tấm phù liền hóa thành một luồng sáng bay tới trước người Liễu Minh.
Liễu Minh đưa tay tiếp lấy phù trữ vật, thần thức quét qua, trong tấm phù trữ vật là một cụm san hô có màu đỏ như máu cùng một viên đan dược lấp lánh ánh sáng màu xanh.
Cụm san hô chỉ lớn chừng bàn tay, mềm dẻo như sợi mì, từ đó tản ra một mùi hương nhẹ nhàng thơm dịu.
Mà trên viên Ngọc Thanh đan cũng có mấy vạch đan văn cho thấy là một viên đan dược nhập phẩm, nhìn là biết giá trị không thấp.
"Khi nào đột phá thì đặt Huyết Linh San Hô trong phòng để có thể ngửi mùi của nó, trước đó thì dùng Ngọc Thanh đan, làm vậy có thể trợ giúp cho việc toái tinh." Tiếng Âm Cửu Linh chậm rãi truyền đến.
"Đa tạ sư tôn!" Trong lòng Liễu Minh cảm thấy ấm áp, hắn khom người thi lễ, hai thứ này không biết đã tốn biết bao tâm huyết của Âm Cửu Linh, chắc chắn không phải chỉ đơn giản là "xin từ tông môn" mà được dễ như hắn nói.
"Còn nữa, đây là tín vật của Âu Dương thế gia, ngươi cầm nó đi gặp trưởng lão Âu Dương Anh của Âu Dương thế gia, tự hắn sẽ an bài cho ngươi." Âm Cửu Linh khẽ gật đầu, tiếp đó lại lấy ra một lệnh bài màu tím lớn chừng bàn tay tiếp tục vứt cho Liễu Minh.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký