To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 835: Vỏ Kiếm Hư Không (thượng)
hần sắc Liễu Minh hơi đổi, lão giả béo này tâm cơ thâm trầm, tinh thông đạo trận pháp, phù lục như thế, không ngờ còn là một gã thể tu Chân Đan trung kỳ.
Có điều nếu đối phương chọn thủ đoạn thể tu để dùng thì có thể thấy được xung quanh đây cũng không có bố trí trận pháp nào khác.
Hắn thầm nhanh chóng cân nhắc đồng thời động tác không chút ngừng nghỉ, quyền ảnh lại đánh xuống, đoạn ánh sáng màu bạc sau lưng đột nhiên lóe lên, tức thì một đôi nhục sí màu bạc hiện ra.
Hai cánh một mạnh một cái xong cả người hắn liền hóa thành một luồng sáng bạc phóng lên trời, quyền ảnh màu vàng kim biến thành công kích, ầm ầm đánh xuống phía dưới, đập thẳng xuống mặt đất xung quanh đó.
Một tràng những tiếng nổ mạnh "Ầm ầm" nổi lên!
Một hồi cát bay đá chạy trôi qua, ánh sáng vàng kim thu lại, trên mặt đất thình lình xuất hiện một cái hố to đường kính hơn mười trượng.
"Nhanh!"
Liễu Minh ở giữa không trung khẽ quát một tiếng, tay áo rung lên, giữa không trung một điểm sáng lóe lên đồng thời theo một âm thanh cao vút, điểm sáng liền hóa thành một đường cầu vồng màu vàng kim dài mấy chục trượng cuốn tới.
Lão giả mập dù sớm biết Hư Không Kiếm của Liễu Minh có uy lực không nhỏ nhưng khi luồng kiếm ý khổng lồ chụp xuống, trong long vẫn cảm thấy cực kỳ run sợ, lão lập tức rung tay áo lên, một lần nữa lấy ra cây chùy nhỏ tỏa ánh sáng đen mờ mịt, nhoáng cái nó liền hóa lớn mấy trượng, chắn trước người lão.
"Phành" một tiếng!
Kiếm quang màu vàng và cự chùy màu đen đụng độ mãnh liệt vào nhau xong từng đạo kiếm quang và từng sợi khói đen đan vào nhau giữa không trung, cả hai dưới cú va chạm này liền bộc phát ra từng tia lửa chói mắt.
Lúc này, hai cánh sau lưng Liễu Minh trên không trung lại vỗ lần nữa, tức thì người hắn liền mờ ảo rồi biến mất dạng giữa hư không.
Đúng lúc này, hai tay cầm cự chùy màu đen của lão giả béo thoáng buông lỏng đồng thời lão xoay phắt người, vung tay nhắm phía sau lưng đảo ra một quyền.
Hầu như cùng lúc ấy, chỗ sau lưng lão chấn động, Liễu Minh lóe hiện ra, cũng đúng vào lúc bị đối phương đánh tới.
"Phốc" một tiếng!
"Liễu Minh" bị nắm đấm màu vàng đấm một cú vỡ tan, hóa thành một đám sương mù đen.
Cái này thế mà chỉ là ảo ảnh mà thôi!
Mà khi lão giả mập kịp phản ứng thì một thân hình từ trong không trung chỗ có chấn động, một Liễu Minh khác bỗng nhiên xuất hiện, hai tay hắn rung lên, đấm mấy chục quyền như mưa về phía lão.
Lão giả mập sợ hãi cả kinh, thân hình bắn vụt về sau, đồng thời há miệng phun ra một cái mâm tròn màu vàng, nó quay tít một vòng trước người, tức thì bảo vật này liền biến thành một màn sáng màu vàng dày đặc bao bọc lão vào bên trong.
Từng đoàn quyền ảnh màu đen như mưa rào, nổ mạnh trên màn sáng, âm thanh như mưa rơi trên sông Tiêu bỗng nhiên vang lên.
*nguyên văn là vũ đả Tiêu hà: Chắc Vong Ngữ ảnh hưởng bởi khúc phổ Tiêu Tương dạ vũ – Đêm mưa trên sông Tiêu Tương của Mạc Đại Tiên Sinh, chưởng môn phái Hành Sơn trong Tiếu Ngạo Giang Hồ của Kim Dung.
Màn sáng màu vàng vốn chấn động một hồi lập tức trở nên run rẩy kịch liệt, đồng thời nhanh chóng hiện ra bộ dạng chống đỡ hết nổi.
Một tiếng phành lớn vang lên!
Thời gian vẻn vẹn hai, ba hơi thở, màn sáng màu vàng liền tán loạn ra.
Quyền ảnh dày dặc lập tức hung hăng đập lên người lão giả.
"Làm sao lại..."
Lão giả mập dưới sự kinh hãi trong lòng, hai chân ngay lập tức đạp mạnh xuống mặt đất, nhanh chóng lùi lại mấy trượng, vất vả lắm mới ổn định được thân hình, cương khí ngoài thân dưới sự trùng kích của lượng lớn quyền ảnh thình lình còn lại có ít tầng khá mỏng.
Mà lúc này, thân hình Liễu Minh lại một lần nữa biến mất một cách quỷ dị.
Thời gian chỉ một hơi thở sau, ba bóng đen liên tiếp bỗng nhiên xuất hiện ở phía bên cạnh, mười ngón tay bắn ra từng đạo kiếm khí màu vàng quay cuồng phóng tới.
Lão giả béo chấn động, có điều dù sao lão cũng là cường giả Chân Đan trung kỳ, tuyệt không phải loại người đơn giản, lão không chút lưỡng lự, mãnh liệt đưa một tay bấm niệm pháp quyết, ánh sáng màu vàng ngoài thân sáng bừng lên rồi lại huyễn hóa thành bóng một đóa hoa sen mờ ảo, bao bọc thân hình lão vào trong đồng thời cứng rắn phá tan quyền ảnh rồi xé gió chạy về phía xa xa.
Vị Hoàng trưởng lão của Kim Ngọc Tông này phát hiện ra thực lực của Liễu Minh mạnh mẽ như thế, dưới tình huống cả bản thân lão cũng bị trọng thương, thình lình đến cả linh khí chùy nhỏ màu đen kia cũng chẳng để ý, một bộ muốn trốn chạy tránh cái chết.
"Lúc này chạy đi, ngươi không cảm thấy quá muộn sao?"
Liễu Minh lạnh lùng nói một tiếng, một tay đánh một chiêu, tiểu kiếm màu vàng kim trong không trung khẽ rung lên, phát ra một âm thanh cao vút xong liền hóa thành một đạo kiếm hồng màu vàng dài bảy tám trượng đuổi sát theo.
*hồng ở đây là cầu vồng.
Một đoàn tinh quang màu trắng ngà nở rộ ở mặt ngoài đường cầu vồng xong cầu vồng màu vàng trong không trung đột ngột tăng tốc đồng thời phát ra âm thanh đùng đùng rồi lóe lên biến mất dạng.
Khi cầu vồng màu vàng xuất hiện lại cũng đã đuổi tới chỗ cách lưng lão giả béo hai, ba trượng.
Lão giả béo chỉ cảm thấy sau lưng có một luồng kiếm khí ngút trời đuổi tới, dưới sự kinh hãi lão vội vàng rung tay áo lên ném mấy tấm phù lục sáng mờ mịt về sau lưng, phù lục lập tức nổ tung ra, hóa thành màn sáng mấy tầng chắn sau lưng.
"Phốc" "Phốc" vài tiếng.
Kiếm hồng chỉ khẽ rung lên, giống như bị tác động chút ít rồi xuyên thẳng qua màn sáng, đồng thời bỗng nhiên phát ra vô số kiếm quang cực kỳ lạnh lẽo cùng cuốn qua.
"Tiểu tử, ngươi dám... A!"
Lão giả béo kêu to vài tiếng, mặc dù lão dốc sức liều mạng ném tiếp ra ngoài mấy kiện linh khí phòng ngự nhưng tất cả đều bị kiếm quang chằng chịt quấy nổ tung ra, lão giả hét thảm một tiếng xong thân hình lập tức đã bị chém thành mấy đoạn rớt xuống dưới. Đến cả tinh hồn trong cơ thể lão cũng kiếm quang cùng nhau quấy nát vụn, cơ bản không có cơ hội chạy thoát khỏi cái chết.
"Phành" một tiếng!
Khi lão giả béo "không trọn vẹn" rơi xuống đất, thân hình cũng đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu.
Kiếm quang đầy trời thu vào, thân hình Liễu Minh một lần nữa hiện ra, hắn đưa thần thức quét qua, xác nhận lão giả kia đã chết không thể chết lại xong mới thong thả đánh một chiêu thu tiểu kiếm màu vàng kim và phù lục Hoàng Cân lực sĩ lại.
Sau đó người hắn lóe một cái, xuất hiện ở bên cạnh thi thể lão giả béo, một tay đánh một chiêu hút vòng tay trữ vật cực kỳ tinh xảo vào trong tay rồi đưa tay bắn ra một viên hỏa cầu to bằng nắm tay thiêu thi thể lão thành tro tàn.
Sau khi hắn thả ra thần thức thăm dò vào trong vòng tay trữ vật, liền lộ ra vẻ mừng rỡ.
Kim Ngọc Tông này không hổ là đại tông có lịch sử vạn năm có tài nguyên tu luyện phong phú, trong vòng tay trữ vật của gã này trừ thi thể Hương Chương thú và phần đông linh khí ra thì các thú linh thảo, linh đan, phù lục cũng là nhiều vô số kể, ở xó khác là linh thạch chồng chất như núi, tính sơ sơ ít nhất cũng có hai, ba ngàn vạn, có thể nói là thu hoạch được rất nhiều.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn về phía thi thể Phong Thanh Mạch, trong mắt tự nhiên hiện lên nét nóng bỏng mong chờ.
Một gã trưởng lão trong tông thôi cũng đã có thân gia như thế, tên Phong Thanh Mạch kia thân là thiếu tông chủ thì thân gia càng không cần phải nói.
Sau đó, hắn liền thu vòng tay trữ vật của Phong Thanh Mạch vào trong tay rồi vội vàng dùng thần thức quét qua.
Quả nhiên, gã này đúng là cực kỳ giàu có sung túc.
Tên thiếu tông chủ này chỉ linh thạch mang theo bên người đã không dưới ba ngàn vạn, hơn nữa các loại linh dược, phù lục, linh khí, trận kỳ càng là nhiều vô số kể.
Liễu Minh tự nhiên không chút khách khí thu hết vào trong tu di giới.
Nhưng mà đang lúc chuyển đám linh thạch cực lớn kia thì hắn lại phát hiện dưới đám linh thạch chất đống của tên này có một hộp gấm khá tinh xảo màu tím nhạt.
Liễu Minh lòng hơi động, liền lấy hộp gấm này ra.
Sau phất tay mở ra, hắn lại phát hiện trong đó có đặt một thẻ ngọc màu trắng.
"Vật gì mà càn phải cất giấu kín đáo như thế?"
Mang theo một tia nghi ngờ, Liễu Minh đưa tấm thẻ ngọc dán lên trên trán, thần thức lập tức đắm chìm vào trong đó.
"Cách điều chế Kim Cương Thối Cốt Đan!"
Liễu Minh trong lòng cả kinh xong liền cảm thấy cực kỳ vui mừng.
Lại nói tiếp, tên đan dược này hắn tự nhiên không phải lần tiên nghe nói, thời điểm hắn vẫn còn là đệ tử ngoại môn, vật dùng để trao thưởng cho cái mạng tên tà tu luyện đan sư Ngọc Cốt Thiền Sư chính là đan này.
Nghe nói đan này cực kỳ huyền diệu, là một loại đan dược mà phục dụng nó có thể tẩy tủy luyện thể, tu sĩ Hóa Tinh thậm chí Chân Đan đều có thể dùng.
Hắn giờ tự nhiên không tiện nghiên cứu sâu thêm, nhìn sơ qua một lần xong liền thu đan phương này vào trong tu di giới, sau đó một tay cũng lại đưa lên, thả ra mấy viên hóa cầu biến thi thể Phong Thanh Mạch thành tro tàn.
Hắn sau khi xác nhận nơi này không còn có dấu vết khác xong liền bấm kiếm quyết, hóa thành một luồng sáng màu vàng kim, nhắm thẳng hướng đông nam, xé gió lao đi.
Mục đích chủ yếu của chuyến đi này là da thịt hư không thú, việc cấp bách đương nhiên là nhanh chóng trở về động phủ trong tông rồi.
...
Cùng thời gian này, nơi động phủ của Liễu Minh trên Lạc U Phong thuộc Thái Thanh Môn, bóng dáng yểu điệu của một người con gái vận quần sam xanh biếc đang đứng bồi hồi trước cửa.
Lúc chủ nhân bóng dáng này xoay người lại để lộ ra một gương mặt dung nhan tuyệt thế, chính là Già Lam.
Nửa năm không gặp, nàng vẫn mang thần sắc hờ hững như cũ, có điều là trên trán dường như có thêm chút gì đó.
Là lo lắng, cô đơn, hay là mong ngóng?
Già Lam xinh đẹp đứng nguyên tại chỗ một lúc lâu, cuối cùng buồn bã thở dài một tiếng xong tay bấm pháp quyết, quanh thân nàng liền nổi lên từng vòng sóng động mờ mờ, thân hình chợt mờ ảo hóa thành một vầng hào quang màu tím bay về phía xa xa.
...
Mấy tháng sau Liễu Minh mới từ vùng tây bắc trở về đất trung bộ đại lục Trung Thiên đồng thời bay thẳng về dãy Vạn Linh.
Dọc theo đường này, hắn thay đổi hình một lần đồng thời thuận đường đến mấy phường thị mà lúc trước đã thầm ghi nhớ, lấy một ít đan dược, phù lục, linh khí không quá thu hút của hai gã Kim Ngọc Tông bán lẻ từng chút một, mặc dù chút ít vật này thôi nhưng cộng lại cũng bán được đến mấy ngàn vạn linh thạch.
Đương nhiên hắn cũng trong thời gian ở mấy phường thị này mua một ít tài liệu cần thiết.
Khi Liễu Minh vừa về tới động phủ liền đi thẳng tới thạch thất chỗ Hạt Nhi và Phi Nhi.
Ra ngoài gần một năm để tìm kiếm hư không thú, không biết tình hình hiện tại của hai linh sủng thế nào rồi.
Kết quả hắn vừa mới bước vào thạch thất lại phát hiện ra hai đám khí lớn đen tròn đang lơ lửng trong không trung, bên trong lờ mờ lộ ra một con cốt hạt màu bạc lớn cỡ bàn tay và một cái đầu lâu nam tử mọc đầy đầu tóc xanh.
Đúng là Hạt nhi cùng Phi nhi!
Có điều là giờ phút này cả hai đều biến về nguyên hình, trên người ôm trọn một lượng lớn âm lực.
"Chủ nhân, người cuối cùng đã về rồi!"
Tựa như cảm ứng được Liễu Minh đến, Hạt Nhi và Phi Nhi liền từ trạng thái tu luyện tỉnh lại, nhanh chóng biến hóa thành bộ dáng một thiếu nữ mặc đồ lụa đen và một bé trai áo xanh, lần lượt cung kính thi lễ với Liễu Minh.
"Ta cũng vừa mới trở về, thuận tiện ghé thăm tình hình các ngươi một chút, hiện giờ xem ra thương thế của các ngươi cũng không còn vấn đề lớn gì rồi." Liễu Minh mỉm cười, khoát tay để cho hai đứa đứng lên.
Hai linh sủng này nhờ phục dụng lượng lớn linh đan mà hắn lưu lại nên hiện tại thương tích trên người đã sớm khôi phục lại như ban đầu, hơn nữa tu vi cũng có vẻ như đã tăng lên không ít.
Liễu Minh hàn huyên vài câu đơn giản với hai linh sủng đồng thời dặn dò hai đứa an tâm tu luyện tiếp xong liền quay người tiến vào trong phòng ngủ rồi lăn ngay xuống giường, bắt đầu nằm ngáy o o…
Xuất môn chuyến này, tuy rằng có chút khó khăn trắc trở nhưng cuối cùng đều đã thu thập được đủ tài liệu cần thiết để chế luyện vỏ kiếm, chẳng qua là dưới quá trình bôn ba đường dài như thế cũng khiến tâm thần đều mệt mỏi, thiết nghĩ nếu nghỉ dăm ba ngày thì chắc sẽ khôi phục lại trạng thái đỉnh phong vốn có.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký