You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 779: Cốc Phong Điểu
ên đệ tử lông mày vàng kinh hãi há miệng phun ra một cái cốt thuẫn bốn phía phát ra ánh sáng bạc. Thuẫn này tức thì biến thành một mặt khiên lớn chắn trước người y.
Sau một khắc, vô số quyền ảnh màu vàng đã như bão táp mưa sa đánh lên cốt thuẫn, những tiếng nổ lớn "Phanh" "Phanh" không ngớt vang lên trên bề mặt hào quang màu bạc.
Mặc dù gã đệ tử này đã liều mạng đem ma khí dung hợp vào bên trong cốt thuẫn nhưng vẫn bị bức phải thối lui liên tiếp. Một tiếng giòn vang ngân dài, một vết rách thật sâu hiện ra bên trên cốt thuẫn, hắn liền hoảng hốt cầu cứu:
"Nguy rồi, hóa thân này thật sự quá lợi hại, sư huynh, mau tới giúp ta một tay!"
"Đúng là đồ vô dụng, không biết sư tôn lúc trước nghĩ như thế nào mà lại để ngươi tiến vào Bí Cảnh!"
Nam tử tóc dài còn đang chấn động khi chứng kiến năng lực thôn phệ của đồ đằng Xa Hoạn, lúc này nghe thấy tiếng kêu cứu của đồng bọn, liền nhìn qua tình hình của sư đệ, rồi lập tức mắng thầm một tiếng, lật tay lấy ra một lá cờ nhỏ màu đen, dường như không hề quan tâm đến sống chết của đồng môn, một ánh hào quang hắc ám tức thì tràn ra hình thành một vòng bảo hộ dày đặc quanh người.
Cùng lúc đó, ánh sáng đen trên lá cờ lóe lên, khói đen từ trong tay cuồn cuộn tuôn ra biến thành một thanh trường mâu đen nhánh.
Tay gã vừa vung lên, trường mâu đen kịt đánh "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo hắc quang hướng Xa Hoạn đâm tới.
Liễu Minh thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, hướng hư ảnh Xa Hoạn đánh ra một đạo pháp quyết.
Xa Hoạn ngửa đầu gầm nhẹ một tiếng, bốn chân vồ về phía trước, há miệng khổng lồ cắn lấy trường mâu đen kịt kia.
Một tiếng "Rắc", trường mâu đã bị cắn nát thành hai đoạn, lập tức biến thành ma khí cuồn cuộn bị hư ảnh Xa Hoạn nhanh chóng nuốt vào bụng.
"Vô lí. Điều này sao có thể?" Nam tử tóc dài thấy vậy, rốt cuộc trợn mắt há mồm, không dám tin vào những điều vừa xảy ra.
Đúng lúc này, sau một tiếng "Phanh", hư ảnh Thanh Ngưu khổng lồ lập tức lui về sau.
Cùng lúc đó, Liễu Minh vốn đang đứng nguyên tại chỗ, trên mặt đã lộ ra vẻ tàn khốc, từ trên người hắn một đạo kiếm quang màu vàng xông ra. Sau khi xoay vòng trên không trung, vầng sáng màu trắng từ mũi kiếm bộc phát, sau một thoáng mơ hồ, liền biến thành một vệt sáng như tuyết cuốn tới. Tốc độ chỉ có thể dùng ba chữ nhanh không tưởng để hình dung, đã vượt quá khả năng mà thuật Ngự Kiếm bình thường có thể đạt đến.
Nam tử tóc dài thậm chí không có thời gian để phản ứng, đã bị cầu vồng kim sắc đánh tan ma khí hộ thể, phần đầu cũng bị kiếm khí lạnh lùng xuyên thủng.
Nam tử tóc dài đáng thương, mặc dù trên người có vô số bí thuật cùng bảo vật Linh khí, cũng chỉ có thể trợn tròn hai mắt run rẩy mấy cái trên không trung, lá cờ nhỏ rời khỏi, thi thể của y liền gục xuống, không còn chút sức sống.
Liễu Minh vẫn lạnh lùng đứng nguyên tại chỗ.
Cầu vồng kim sắc thế tới chưa dừng lại, hóa thành kiếm quang ngập trời đem thi thể tên kia chém nát thành đống máu thịt bầy nhầy giữa không trung.
"Sư huynh!" Tên đệ tử còn lại chứng kiến cảnh này, tức thì hét lên kinh hãi.
Cốt thuẫn màu bạc trước người hắn rốt cuộc cũng không cách nào ngăn cản cự quyền màu vàng, một tiếng "Phanh", đã bị đánh thành bụi phấn màu bạc tán loạn trong không khí.
Kim sắc quyền ảnh trong nháy mắt đã tiếp tục đánh tới.
Trong khoảnh khắc gần kề với cái chết, thanh niên lông mày vàng hét lên một tiếng điên cuồng, gấp rút vỗ vào bên hông áo da. Một mảng lớn huyết vũ bỗng nhiên cuốn ra, vừa vặn ngăn chặn quyền đang ập đến.
Vài tiếng "Phốc" "Phốc", kim sắc quyền ảnh bị huyết vũ chấn ngược liền tiêu tán.
Chưa kịp vui mừng, hắn đã cảm nhận được một tiếng gió rít lên sau lưng mình, chỉ thấy một nắm đấm vàng rực lao đến, bốn phía xung quanh mờ ảo hiện ra năm ảo ảnh cự hổ màu đen.
Thì ra hóa thân Hoàng Cân lợi dụng lúc cốt thuẫn vỡ vụn đã âm thầm dịch chuyển, sau đó xuất hiện sau lưng hắn, không chút khách khí tấn công từ một góc độ mà hắn không thể tưởng tượng nổi.
Với thực lực của Liễu Minh, dù hóa thân chỉ mang năm sáu thành công lực của hắn, nhưng công pháp sử dụng vẫn là Long Hổ Minh Ngục Công sắp đại thành, uy lực cường đại của nó tu sĩ cùng giai không cách nào nghĩ ra.
Tên lông mày vàng lúc này muốn trốn tránh cũng không kịp nữa rồi, chỉ có thể liều mạng thúc giục cương khí mờ đục hộ thể.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn!
Hắc sắc ma khí tán loạn bốn phía, trong một cái rãnh sâu chừng một trượng vừa xuất hiện, tên đệ tử lông mày vàng toàn thân bê bết máu, hơi thở chỉ còn thoi thóp.
Hóa thân Hoàng Cân lập tức xuất hiện bên cạnh hắn. Một đạo kiếm khí hình đinh ốc bắn ra từ đầu ngón tay, trực tiếp xuyên thủng đầu đối thủ sau đó phá nát Khóa Số Mệnh trên cổ tay hắn.
Trong chốc lát, hai đệ tử Ma Huyền Tông bị Liễu Minh nhẹ nhàng tiêu diệt, phân nửa số mệnh của những kẻ này đương nhiên cũng rơi vào tay hắn.
Đáng tiếc là, số mệnh mà hai người này sở hữu cũng không nhiều lắm, Liễu Minh sau khi kiểm tra Khóa số mệnh của mình liền cảm thấy hơi thất vọng.
Hắn sau khi đem hóa thân cất vào cũng như thu lấy vòng tay trữ vật của hai người liền bắn ra một quả cầu lửa thu dọn toàn bộ hài cốt xung quanh.
Thời gian tiếp theo, hắn cẩn thận thu lấy cỏ năm màu cách đó không xa, tỉ mỉ cho vào một cái hộp ngọc, rồi đặt vào bên trong Tu Di Giới.
Làm xong tất cả, Liễu Minh liền che giấu khí tức rồi hóa thành một đạo hắc quang bay về phía xa.
Sau thời gian chừng một bữa cơm kể tư khi Liễu Minh mang theo linh thảo rời đi, một cơn lốc đen từ phía chân trời giận dữ lao tới địa phương vừa xảy ra tranh đấu.
Lốc đen thu lại, chỉ thấy kẻ đến là một thanh niên xấu xí, hai mắt đục ngầu, răng môi lởm chởm, trang phục cũng là quần áo của đệ tử Ma Huyền Tông.
Thanh niên xấu xí cúi xuống, hai tay xem xét mặt đất, sau đó hai ngón hai ngón tay của y chụm lại, đưa lên mũi ngửi ngửi, dường như nghĩ tới điều gì.
"Hai tên ngu ngốc này, chưởng tòa đã dặn đi dặn lại chỉ cần tập trung săn lùng Yêu thú để tích lũy số mệnh, thế mà bọn chúng vẫn không biết tự lượng sức mình, đi trêu chọc những cường giả kia thật sự là tự tìm đường chết."
Sau khi kiểm tra toàn bộ dấu vết trận chiến vừa xảy ra, thanh niên xấu xí hừ lạnh một tiếng, rồi hóa thành cơn lốc đen quỷ dị rời đi.
Thời gian nửa tháng tiếp theo trong Bí Cảnh, Liễu Minh đã tìm được một ít tài liệu và linh thảo trân quý, cũng thuận tay chém giết vài Yêu thú, tích lũy một ít số mệnh.
Trong thời gian này, hắn cũng chưa gặp được đệ tử nào khác của Thái Thanh Môn, thậm chí còn chưa chạm trán đệ tử nào khác của bốn tông môn lớn và bát đại thế gia.
Xem ra Bí Cảnh này của Thiên Môn Hội còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng, điều này khiến Liễu Minh càng thêm an tâm trong quá trình tìm kiếm bảo vật.
Tuy nhiên theo kinh nghiệm từ những lần Thiên Môn Hội trước kia, càng đến gần khu vực trung tâm của Bí Cảnh, bảo vật xuất hiện càng nhiều, thậm chí có khả năng phát hiện vô số loại truyền thừa thần bí đến từ bên ngoài đại lục Trung Thiên.
Một ít truyền thừa trong số đó còn ẩn chứa lực số mệnh, cũng là thứ mà phần lớn cường giả tại Thiên Môn Hội muốn đoạt lấy.
Liễu Minh mặc dù không có toàn lực tiến về phía trung tâm Bí Cảnh, nhưng hắn cũng cách nơi này không còn xa.
Những ngày này, hắn lợi dụng bí thuật của đồ đằng để che giấu khí tức, một mình xuyên thẳng vào hạp cốc.
Kết quả sau nửa ngày tiến vào hạp cốc, Liễu Minh dễ dàng thu lấy ba gốc Thiên Âm thảo hiếm thấy cùng một vài linh thảo khác không rõ tên.
Tuy nói giá trị những tài liệu này vỏn vẹn chỉ hơn mười vạn Linh thạch một cây, nhưng tích lũy số lượng lớn cũng không thể coi nhẹ.
Đây cũng là nguyên nhân hắn không ngừng lùng sục hạp cốc Cao Phong. Dù là Bí Cảnh nào chăng nữa, địa phương có nguyên khí nồng đậm như thế này cũng là nơi các loại thiên địa linh vật dễ dàng sinh trưởng.
Đương nhiên phàm là nơi có linh vật quý giá, xung quanh sẽ có Yêu thú mạnh mẽ bảo vệ, hơn nữa theo lẽ thường càng là linh vật hiếm có, thực lực Yêu thú bảo vệ càng thêm mạnh mẽ.
Giờ phút này, Liễu Minh đang đối mặt với một phi cầm yêu thú có thực lực Hóa Tinh kỳ, Cốc Phong Điểu.
Loài chim này toàn thân màu nâu xám, thân hình khổng lồ, đôi móng vuốt vô cùng sắc bén, bộ lông cứng rắn mang năng lực phòng ngự cực cao, Linh khí bình thường không cách nào làm nó tổn thương.
Huống hồ thực lực yêu thú này cũng không yếu, lại không bao giờ đi riêng lẻ mà thường tụ tập thành bầy từ ba con trở lên.
Nhưng đối với Liễu Minh, dùng Nguyên Linh Phi Kiếm là có thể dễ dàng chém giết những phi điểu này, trên mặt đất đã có xác của hai đầu Cốc Phong Điểu.
"Xùy…"
Tiếng kiếm khí xé gió truyền đến, Hư Không Kiếm mang theo vô số tàn ảnh, gọn gàng chém xuống đầu Cốc Phong Điểu sót lại trước mặt.
Yêu cầm khổng lồ liên tiếp ngã trên mặt đất, Khóa số mệnh trên tay Liễu Minh lại hấp thụ một ít tơ khí màu xám.
Hắn khẽ vẫy một tay thu hồi phi kiếm, sau đó nghiêng người rơi xuống vách đá dựng đứng, rồi từ trên vách núi đào ra một gốc linh thảo cao hơn một xích, trên thân tản ra vòng sáng màu tím, thoạt nhìn giống như một gốc măng.
"Có lẽ là Tử Địa Duẫn một ngàn ba trăm năm tuổi." Liễu Minh cất linh thảo vào Tu Di Giới sau đó hài lòng gật đầu nhè nhẹ.
Nhưng mà đúng lúc này, tại ngọn núi bên cạnh có tiếng chim lảnh lót truyền đến. Trên ngọn núi lại xuất hiện bốn bóng chim khổng lồ, bay về phía vừa phát ra âm thanh.
"Lại có bốn con Cốc Phong Điểu, hẳn là có ai đang hái trộm linh thảo?"
Liễu Minh thấy vậy thì hơi chút bất ngờ, hai mắt nhíu lại, thì thào tự nói một câu.
Sau một hồi suy nghĩ, hắn liền huy động kiếm quyết, hóa thành đạo kim quang nhàn nhạt, lặng lẽ theo sau bốn yêu cầm khổng lồ phía trước.
"Nguy rồi, là Cốc Phong Điểu, lại đến tận bốn con!" Một gã nam tử mặt trắng có vẻ lớn tuổi nhất, nhìn thấy bốn đầu chim khổng lồ đang kéo tới, vội vã lên tiếng nhắc nhở.
"Sư huynh, làm sao bây giờ, Mạt La Hoa còn chưa tới tay đã đụng phải Cốc Phong Điểu, chúng ta nên sống mái với bọn chúng hay là tạm thời tránh đi?" Một gã thanh niên mặt rỗ nghe vậy vội vàng thấp giọng hỏi.
Gã thanh niên còn lại dáng người hơi mập, sắc mặt nghiêm trọng nhìn về phía nam tử mặt trắng.
Xem quần áo và trang sức của ba người chắc là đệ tử của một môn phái vô danh trên đại lục Trung Thiên. Một người có thực lực Trung kì, hai kẻ còn lại là Hóa Tinh sơ kỳ, thực lực chỉ vừa đủ để tồn tại bên trong Bí Cảnh. Nếu phải đối mặt với bốn Cốc Phong Điểu có thực lực Hóa Tinh chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
Liễu Minh vốn theo sát bốn con chim khổng lồ, khi hắn nhìn thấy đội nhóm ba người kia, trong mắt liền hiện lên vẻ hứng thú.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký