Số lần đọc/download: 1717 / 15
Cập nhật: 2016-07-25 18:43:58 +0700
Chương 833 : Khí Vận Lộc Mã.
L
ời của Lý Tranh Phong thật ra chỉ là so với loại thiên tài cấp độ như Lâm Hi và Lý Tranh Phong thôi. Kim Vương Tôn được Thiên Địa Tạo Hóa chiếu cố, trời sinh số mệnh dày đặc, cả đời nhất định sẽ gặp được vô số "Ngoại vật" quý trọng, "Đan khí nặng" cũng là chuyện tất nhiên!
Nghe được lời mỉa mai của Lý Tranh Phong, sắc mặt Kim Vương Tôn không khỏi biến hóa, trong mắt xẹt qua một cổ tức giận. Bất quá vẫn nhịn lại.
Thái Nguyên Cung là "Tiên Đạo đệ nhất đại phái", thực lực mạnh mẽ được cả Tiên Đạo Đại Thế Giới công nhận.
Kim Vương Tôn tuy rằng là "Đệ nhất cao thủ" trong lớp trẻ hải ngoại, nhưng bối cảnh song phương chênh lệch rất lớn. Lý Tranh Phong có thể nói hắn, nhưng hắn không cách nào cãi lại chỉ trích "Thái Nguyên Cung" được.
"Hừ! "
Lý Tranh Phong nhìn mặt mà nói chuyện, hừ lạnh một tiếng. Đối với phản ứng của Kim Vương Tôn cũng không chút nào ngoài ý muốn. Lúc Tiên Đạo tranh chấp, liều đích không chỉ là thực lực của song phương, mà còn là bối cảnh tông phái nữa.
Lý Tranh Phong thân là đệ nhất cao thủ lớp trẻ của Thái Nguyên Cung, không phải người nào cũng có thể sánh được.
Bất quá, có thể trở thành "tồn tại truyền kỳ" trong đệ tử trẻ tuổi của Hải Ngoại Thập Phái, Kim Vương Tôn cũng có chỗ hơn người của hắn. Hắn mặc dù không cách nào so đấu thực lực tông phái với Lý Tranh Phong, nhưng rất nhanh trong nội tâm liền sinh ra một cổ ý niệm trả thù.
- Hắc hắc, hai vị đạo huynh, so đấu cạnh kỹ cũng là nhã sự. Đang ở trước mặt người trong thiên hạ, chúng ta nếu như vì một miếng Trường Sinh Quả mà hung hăng chém giết lẫn nhau sẽ không khỏi khiến người khác chê cười. Theo cách nhìn của tiểu đệ, chúng ta sao không biến đổi quy tắc trận đấu, tăng thêm chút ít tặng thưởng chứ?
Kim Vương Tôn cười nói.
- Ah?
Lý Tranh Phong và Lâm Hi trong lòng đều khẽ động, lông mày nhảy lên.
Kim Vương Tôn vào lúc này đưa ra loại đề nghị này, rõ ràng dụng tâm kín đáo.
Tuyệt không đơn giản như hắn nói. Hai người Lâm Hi và Lý Tranh Phong đều có chút nhíu mày, trong nội tâm âm thầm suy tư, không biết Kim Vương Tôn có ý gì.
Cùng lúc đó, mọi người trên khán đài cũng ngừng hô hấp.
Không ai nghĩ đến, Kim Vương Tôn trong trận chung kết cuối cùng lại nghĩ ra những thứ này. Nhưng người luôn luôn thích biến hóa, mà không phải một mực không thay đổi, cho nên lời của Kim Vương Tôn cũng đồng thời hấp dẫn lực chú ý của mọi người trên khán đài.
Kim Vương Tôn đã "Phát chiêu", tự nhiên sẽ không để cho Lý Tranh Phong và Lâm Hi suy nghĩ, hắn xoay chuyển ánh mắt, lập tức nhìn về phía Lâm Hi, mỉm cười nói:
- Lâm huynh, hơn mười ngày trước, người và đệ tử Hải Ngoại Thập Phái chúng ta đã từng so đấu qua trong Diễn Vũ Thính. Lúc đó có đánh bạc tặng thưởng, nghe nói Lâm huynh thắng 330 miếng Thuần Dương Tiên Đan. Chỉ tiếc, lúc ấy ta vừa vặn không ở đó. Bởi vậy phải bỏ lỡ. Hôm nay khó được gặp mặt ở đây, dùng sự khí khái của Lâm huynh, đối với loại đề nghị nho nhỏ này sẽ không cự tuyệt đấy chứ?
Kim Vương Tôn lúc trước đang "so chiêu" với Lý Tranh Phong, không ai ngờ rằng, hắn đột nhiên lại chuyển mồi lửa đốt tới trên người Lâm Hi.
- Người này...
Lâm Hi nhắm mắt lại, đối với Kim Vương Tôn làm khó dễ, hắn cũng không suy nghĩ nữa.
Kim Vương Tôn là người của "Hải Ngoại Thập Phái", Lâm Hi đánh bại đệ tử Hải Ngoại Thập Phái trong "Diễn Vũ Thính" của Tiên La Phái, hơn nữa còn kiếm được một khoảng đan dược trị giá hơn 3 ức giá trị công huân. Kim Vương Tôn là người của Hải Ngoại Thập Phái, một "quyền" này của Lâm Hi cũng tương đương với đã gián tiếp đánh vào mặt hắn.
Kim Vương Tôn sẽ gây khó dễ với mình, Lâm Hi không cảm thấy ngoài ý muốn lắm.
- Có thể!
Lâm Hi gác tay mà đứng, tay áo tung bay, không chút suy nghĩ, thản nhiên nói.
Lời ban nãy của Kim Vương Tôn nhìn như đang hỏi thăm ý kiến hắn. Nhưng trên thực tế, là đang trào phúng hắn chỉ có thể thắng, không thể thua. Chỉ biết khi dễ đệ tử bên dưới của Hải Ngoại Thập Phái, lúc gặp phải cao thủ chân chính lại lùi bước.
Giờ ở trước mặt nhiều người như vậy, Lâm Hi không thể nào lùi bước được. Hơn nữa, Thần Tiêu Tông là thiên hạ đại phái, địa vị hơn xa Tiên Đế Cung. Lúc Kim Vương Tôn nói ra lời này ở trường hợp này thì Lâm Hi cũng đã không có bao nhiêu sự lựa chọn rồi, chỉ có thể đáp ứng.
- Ha ha ha, Lâm huynh quả nhiên sảng khoái.
Kim Vương Tôn nghe vậy nở nụ cười.
Một bên, sắc mặt Lý Tranh Phong lại biến đổi.
Lâm Hi không biết rõ về Kim Vương Tôn, nhưng Lý Tranh Phong lại rõ. Người này số mệnh sâu dầy, kỳ ngộ rất nhiều, bảo vật đạt được cũng không ít.
Lý Tranh Phong cũng hiểu được, "Tiên Đế Cung" về mặt thực lực tông phái không có khả năng đánh đồng với Thái Nguyên, Thần Tiêu. Lời này của Kim Vương Tôn rõ ràng cho thấy tên kia đang muốn chèn ép bọn hắn ở mặt "Kỳ ngộ"!
Bất quá, Lâm Hi với thân phận "đệ tử Tiên Đạo đệ nhị Thần Tiêu Tông" cũng đã đáp ứng, Lý Tranh Phong là đệ tử của Tiên Đạo đệ nhất Thái Nguyên Cung không lý nào lại lùi bước.
- Như ngươi mong muốn. Ngươi muốn đánh cuộc gì? Nói đi!
Lý Tranh Phong nói.
Quả nhiên, Kim Vương Tôn vẻ mặt vui vẻ, nói tiếp:
- Chư vị, hôm nay là ngày tốt của Lạc Anh sư tỷ Tiên La Phái, lại tranh đoạt loại Thiên Địa Thánh quả như Trường Sinh Quả. Nếu xuất ra một ít đồ vật đê tiện thì thứ nhất là vũ nhục thân phận của chúng ta thứ hai cũng là vũ nhục Tiên La Phái, không khỏi có chút bất nhã.
Kim Vương Tôn dừng một chút, nói:
- Bất quá, nếu như lấy ra vật quá mức quý trọng, cũng sẽ mất đi bổn ý. Bởi vậy tiểu đệ bất tài, dâng lên một ít thứ lặt vặt không dùng đến trên người. Lý huynh và Lâm huynh chỉ cần xuất ra vật có giá trị cùng loại là được. Như vậy, ba người chúng ta nếu ai thắng được, chẳng những có thể đạt được Trường Sinh Quả, còn có thể đồng thời đạt được đồ vật trên người hai người khác. Chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao.
Lâm Hi trầm mặc không nói, trong mắt hào quang chớp động, hắn lúc này cũng đã cảm giác ra chút gì đó.
Chút đồ lặt vặt trong miệng Kim Vương Tôn chỉ sợ cũng không phải đơn giản như vậy.
- Binh đến tướng ngăn, nước tới đấp đất chặn, Lý Tranh Phong và tên Kim Vương Tôn này cũng không phải loại đơn giản gì. Bất quá, không quản các ngươi chơi hoa chiêu gì cũng chỉ có thể góp thêm một viên gạch, làm rạng rỡ cho ta thôi.
Trong lòng Lâm Hi hiện lên một ý niệm, sau đó cũng không nghĩ nhiều nữa.
- Lý huynh, Lâm huynh, tại hạ bôi xấu, trước hết dâng lên quà của mình.
Quả nhiên, Kim Vương Tôn tay áo phất một cái, Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại trên người mở ra, cái gì cũng chưa lấy ra liền nghe oanh một tiếng, một mảnh bảo khí trùng thiên, dâng lên mà ra, ngay cả bầu trời của Tiên La Phái cũng phủ lên một lớp ráng hồng.
Oanh!
Kim Vương Tôn khó khăn lắm mở miệng túi ra, đệ tử bình thường còn chưa kịp phản ứng thì trưởng lão các môn phái ở một bên đã cả kinh đứng lên.
- Ngũ khí trùng thiên, đây quả thực là một Tiểu Bảo Khố -- kẻ này rõ ràng lại có gặp gỡ như vậy!