The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1320
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3412 / 74
Cập nhật: 2015-03-15 22:14:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 359: Câu Chuyện Bên Hồ Mạc Sầu (p2)
ấm thân như ngọc như ngà, sáng bóng ấm mềm trắng nữ tuyết đã lõa lộ ra một nữa trước mắt y.
Làn da trắng ngần, đôi nhũ phong rung rinh vểnh lên cao, chiếc eo nhỏ nhắn yêu kiều chưa vừa một vòng tay, chiếc bụng nhỏ mềm mại phẳng lỳ trắng như tuyết, chân nhọc thon dài ưu mỹ.
Không một nơi nào là không đẹp, không một nơi nào là không dẫn dụ người ta phạm tội, nhất là đôi gò thánh nữ phong vừa mỹ lệ lại thuần khiết trước ngực mỹ nhân tuyệt sắc, đôi ngọc ngũ kiêu ngạo đó run rẩy ưỡn lên, hai cái núm vú màu hồng ngọc mỹ lên đáng yêu vểnh cao, tán phát mỹ sắc, cũng với một vòng nhũ vựng màu phấn hồng nhàn nhạt cực kỳ kiều mỵ mê người ở xung quanh đó, phối hợp với nhau, giống như một nụ hoa tươi còn cuộn chặt non e ấp muốn nở ra, khe khẽ lay động, hết sức thẹn thùng ưỡn về phía ánh mắt dâm ta như hổ như sói kia.
Khi xưa nhìn mỗi bức trang thôi đã đủ làm Dương Túc Phong máu nóng sục sôi, huống hồ là bây giờ?
Mang theo một chút nôn nóng thô bạo, Dương Túc Phong nắm ngọc nhũ đủ làm cho tất cả nam nhân phải si mê diên cuồng của Phượng Lam Vũ ở trong tay, làm cảm sắc sắc chắc mềm mại đó như luồng điện từ lòng bàn truyền lên đại não.
Hai cai bánh bao hoàn mỹ màu trắng như tuyết, căng tràn nhựa sống của Phượng Lam Vũ thẹn thò ưỡn mình dưới ánh mặt trời sáng tỏ, thêm vào hương hoa hồng trên người nàng, phát tán ra mùi vị khiêu khích dục vọng phấn khích, y dùng sức ép song nhũ của Phượng Lam Vũ vào giữa, hình thành lên khẽ vũ sâu thẳm, ngón tay của y liền xuyên qua giữa đó.
Phượng Phi Phi ở bên cạnh xem một cách mới mẻ thích thù, thỉnh thoảng còn lộ ra nụ cười tinh quái, làm cho Phượng Lam Vũ càng thêm thẹn thùng, nhưng lại làm cho Dương Túc Phong càng thêm dục hỏa bùng phát, hận không thể lập tức tiến vào thân thể của nàng, hoàn toàn chiếm hữu lấy nàng.
Dương Túc Phong hít sâu một hơi, dùng miệng ngậm lấy một bên núm vú của Phượng Lam Vũ, đầu lưỡi chơi đùa nhũ vựng màu hống nhạt, hàm răng khe khẽ gặm nhấm núm vú nhỏ nhắn xinh xinh.
Núm vú non mềm khá thường bị tập kích, Phượng Lam Vũ chỉ cảm thấy toàn thân như bị điện giật, nhịn không nổi phát ra một tiếng rên thật dài, hai tay ôm chặt lấy Dương Túc Phong.
Dương Túc Phong một tay bóp chặt lấy ngọc nhũ của nàng, khiêu khích quả anh đào cơ hồ đã chín mọng, một chiếc tay khác xâm nhập vào dưới gấy váy đặt lên vùng đất thần bí khai quật bảo tàng chôn sâu dưới đáy cốc, hai khu vực mẫn cảm nhất của nữ nhân, đồng thời run rẩy dưới ma chưởng của y, Phượng Lam Vũ chỉ đành cắn chặt hàm răng trắng, hơi thở trở nên kịch liệt.
Dương Túc Phong cảm thấy sự đàn hồi vô hạn của xử nữ phong trong tay, hai bàn tay mới có thể nắm trọn một cái, y đã hoàn toàn bị dong nhũ mềm mại trằng muốt, rung rinh mềm mại của Phượng Lam Vũ làm cho mê mẩn, tức tốc dùng một tay bóp chặt lấy gò đồi tuyến mỹ lệ đó, lấy hai ngón tay kẹp vào núm vú hồng nhuận mỹ lệ xinh xắn đáng yêu day miết một hồi, làm Phượng Lam Vũ có chút ngứa ngáy khó chịu, khe khẽ phát ra mấy tiếng rên rỉ thẹn thùng khao khát.
Dương Túc Phong thừa cơ cúi đầu xuống, cứ vậy hôn lêm một chiếc *** tai khả ái mềm dẻo sáng bóng, đầu lưỡi vừa liềm vừa mút, thiếu nữ thánh khiết mỹ lệ nhữ thiên sứ, xinh đẹp thuần khiết hô hấp bất giác trở nên gấp gáp, tiếng rên rỉ càng ngày càng, càng ngày càng trầm, càng ngày càng kích thích dục vọng con người.
Chẳng bao lâu, chỉ thấy đôi núm vủ phớt hồng nhỏ nhắn đáng yêu kia của Lam Vũ căng phồng lên, kiêu ngạo nhô thẳng lên trên đình ngọn đồi tuyết mỹ lệ.
Dương Túc Phong thừa cơ cời chiếc váy màu tím của nàng xuống, chầm chầm bám lấy bờ vai mềm của Phượng Lam vũ, đem thân thể trần truồng mỹ lệ mềm nhũn yếu đuối của đè lên trên mặt đất, Phượng Lam Vũ phương tâm mê loạn ngây ngất giống như một con dê ngoan ngoãn, hết sức e thẹn, run run sợ hãi chầm chậm nằm xuống mắt đất, gò má thẹn ửng hồng, đôi mắt đẹp khe khẽ khép chặt lại.
Dương Túc Phong lại một lần nữa dùng miệng ngậm lấy núm vú của nàng, dịu dàng mút lấy núm vú màu phấn hồng đã săn chắc lại của nàng, Phượng Lam Vũ xinh đẹp lạnh lùng lúc này đã bị dục hỏa thiêu đốt, thân thể mềm nhũn hồng lên như phát sốt, đôi mắt mê cười phát ra vẻ khát khao, cặp môi mềm với đường cong ưu mỹ nhả ra từng làn hương thơm, thân thể của nàng giống như nhũn đi, dán sát toàn bộ lên trên người Dương Túc Phong.
Phượng Phi Phi lặng lẽ đặt một chiếc khăn tay trắng ở dươi mông của Phượng Lam Vũ, để chứng minh cho trinh tiết của nàng, sau đó mang theo ánh mắt khích lệ và trông đợi cởi bỏ y phục cho Dương Túc Phong, để y y tỉ mỉ hưởng dụng nữ nhân trước mắt này, để tăng thêm vốn liếng cho Phượng gia của các nàng.
Phượng Phi Phi len lén nghe ngóng được từ chỗ Phất Lôi Đát, thời gian này là dễ thụ thai nhất, cho nên cố ý sắp đặt mọi chuyện ngày hôm nay, nếu Phượng Lam Vũ mà mang thai thành công, địa vị của Phương gia các nàng trong quân Lam Vũ sẽ không ai có thể thay thế được.
Dương Túc Phong đương nhiên không thể biết được những chi tiết ở đằng sau, y chỉ thích thủ thưởng thức Phượng Lam Vũ đã không còn mảnh vải che thân, ánh mặt trời vào buổi sáng vô cùng nhu hòa, chiếu lên hai người toàn thân trần truồng, ngọc thể mê người của Phượng Lam Vũ nằm vắt trên mặt đất, đường nét lả lướt, lồi lõm rõ ràng, làm da sáng bóng, trơn mịn mượt mà, chừng như gió thổi qua cũng có thể tan ra!
Hai ngọn thánh nữ phong cao ngất ngưởng, tiểu phúc bằng phẳng mịn màng, cái rốn nhỏ nằm ngay giữa bụng trơn bóng. Cửa động đào nguyên làm cho người ta mơ mộng, cánh ho nhô cao, căn tràn thơm ngát, cỏ thơm đen xì rậm rạp bao phủ lên bên trên, lấp lấy u cốc thân bí, một dòng suối nhỏ vượt qua gò đất kéo dài ra đằng sau người, đem hai gò thịt phồng lên chia làm hai nửa.
Huyệt động hồng tươi non mềm như ẩn như hiện dưới đám cỏ thơm, cánh cửa đóng chặt, hạt châu tròn xoa lúc khép lúc mở, hương đồn tròn trịa, ngọc thối thon dài, tay như ngó sen, eo như lá liễu!
Toàn thân nàng run rẩy theo từng nịp thở gấp gáp, bầu ngực phập phồng không ngừng, tay chân run rẩy, chao động như làn sóng, càng tỏ ra quyến rũ diễm lệ!
Phượng Phi Phi sốt ruột chời đợi Dương Túc Phong hành động.
Dương Túc Phong đưa tay thâm nhập phần hông áp chặt giữa y và Phượng Lam Vũ, chầm chậm thăm dò tới ngọc môn sâu trong thân thể Phượng Lam Vũ, khe khẽ khiêu khích ở nơi đó, Phượng Lam Vũ không còn cách nào nhẫn nại được nữa, hoàn toàn giải phóng tình dục, chủ động cùng Dương Túc Phong giao hợp với nhau, Dương Túc Phong thuận thế tiến vào nơi sâu trong thân thể của nàng, tiếng rên rỉ pha trộn thống khổ và khoái lạc từ trong bụi cỏ truyền khắp bốn phía hồ Mạc Sầu.
Những nữ nhân ở bên hồ Mạc Sầu trong lòng đều hiểu rõ là chuyện gì, trên khuôn mặt thầm rải đầy áng hồng.
Đám Y Địch Liễu Lâm Na vừa vặn đang tản bộ ở bên hồ, nghe thấy tiếng rên rỉ như đói như khát của Phượng Lam Vũ, tức thì trơ nên xấu hổ, vội vàng chạy về gian phòng của mình, lòng như hưu chạy loạn, không thể kiếm soát.
Bọn Đan Nhã Huyến thì ngầm cảnh giới bốn phía quanh Phượng Phi Phi, đề phòng có khách không mời xâm nhập.
Nếu mà ai xông vào lúc này, thì Dương Túc Phong chắc chắn sẽ ăn thịt kẻ đó.
Dấu lạc hồng tươi màu chầm chậm thuận theo đùi của Phượng Lam Vũ chảy xuống dưới, nhuộm lên từng đóa hoa mai bên trên tấm khăn trắng, nước mắt cũng khe khẽ từ khoe mắt Phượng Lam vũ chảy xuống, nhưng đó chẳng phải là giọt nước mắt chua cay, nàng có cảm giác như trút được gánh nặng, toàn thâm đều trở nên nhẹ nhõm, một chút đau đớn nho nhỏ đó căn bản có là cái gì, vương hậu Y Lệ Nạp dưới cơn hưng phấn, mang theo vẻ cảm kích, dủ động dùng thân thể của mình mang tới cho Dương Túc Phong khoái cảm xưa nay chưa từng có.
Dương Túc Phong ở trong khoái cảm cực độ, đột nhiên phát giác, thì ra Phượng Lam Vũ cũng có một mặt điên cuồng hoang dại, nếu như chẳng phải có dấu lạc hồng kia, y quả thực không cách nào tin được, nàng vẫn còn là xử nữ giữ thân như ngọc chưa từng có kinh nghiệm, động tác của nàng hết sức thành thạo, cảm giác của nàng lại hết sức nhạy bén, nàng tựa hồ có thể như phát giác được mỗi một nhu cầu nho nhỏ trong nội tâm của y, sau đó khéo léo hợp thời đưa ra phản ứng, động tác đầy hoang dại và kích động của nàng nhanh chóng làm y không kiên trì được, thở gấp đem một dòng chảy nóng bỏng trút vào sâu trông thân thể của nàng.
- Nàng …
Dương Túc Phong thở gấp, đột nhiên cảm thấy trong lòng có rất nhiều nghi vấn.
Phượng Lam Vũ quyến rũ quấn lên trên người của y, ghé sát vào lỗ tai y, nhỏ giọng thì thào.
Dương Túc Phong đột nhiên choàng tỉnh :
- Không ngờ còn có chuyện như vậy …
Phượng Phi Phi ngồi xuống, cười tủm tỉm nói :
- Thiếp có thể chứng minh, cô cô tuyệt không nói dối với chàng, nếu như chàng không tin, chàng cứ cố gắng bở thời gian ra tìm cô cô, người sẽ làm cho chàng cảm thụ được, thế nào mới là nam nhân hạnh phúc nhất.
Phượng Lam Vũ toàn thân ửng hồng, thẹn thùng vô cùng, nhỏ giọng gắt :
- Ngươi chỉ biết nói nhảm …
Phương Phi Phi lấy tấm khăn trắng ra, đặt ở trước mặt hai người.
Phượng Lam Vũ tức thì mặt ửng ráng hồng, không dám nhìn nữa.
Dương Túc Phong lại thấy rất có khoái cảm chinh phục, cẩn thận nhìn từng đóa hoa mai do dấu lạc hồng của nữ nhân nhuộm thành.
Đây đúng là đóa hoa mai trân quý nhất trên thế giới.
Phượng Lam Vũ vẫn cứ nằm ngửa ra, lặng lẽ nhấc hai chân lên, tựa hồ muốn giữ kỹ thứ gì đó, Dương Túc Phong mặc dù cảm thấy kỳ lạ, bất quá cũng không nói gì cả, mà ép sát người xuống tiếp tục chơi đùa bộ ngực của Phượng Lam Vũ. Phượng Lam Vũ tựa hồ vô cùng hài lòng với thân thể của mình, kiêu ngạo đem mọi thứ của nữ nhân hoàn toàn phơi bày với Dương Túc Phong.
Phượng Phi Phí ghé sát vào bên tai Phượng Lam Vũ nhỏ giọng thì thầm cái gì đó, tiếng nói rất nhỏ, Dương Túc Phong không cẩn thận lắng nghe, cho nên không nghe rõ lắm, nhưng Phượng Lam Vũ lại lặng lẽ nhếch cặp môi trắng bệch lên, gắt :
- Các ngươi đúng là lắm chuyện, biết rồi, đi mau đi!
Phượng Phi Phi lúc này mới hài lòng rời đi, khi nàng vừa quay người, bên khóe miệng còn có nụ cười lạnh lùng khinh miệt không dễ nhận ra.
Dương Túc Phong sau khi thỏa thuê mãn nguyện nhất định không nghĩ tới, vì sao Phượng Lam Vũ lại làm cho y dễ dàng buông súng đầu hàng như thế, nữ nhân của hoàng thất, có ai là đối với chuyện nam nữ không vô cùng tinh thông, Dương Túc Phong làm sao có thể là đối thủ của nàng được?
Nếu như Phượng Lam Vũ mà muốn, thì trong một tháng có thể làm cho Dương Túc Phong trở thành con bệnh Đông Á.
Ở dưới một gốc cây, Phượng Phi Phi đột nhiên nhìn thấy Viên Ánh Lạc, Viên Ánh Lạc đang cúi đầu lặng lẽ ghi chép cái gì đó, Phượng Phi Phi chẳng cần nhìn, cũng có thể đoán được nội dung Viên Anh Lạc đang ghi chép khẳng định là như thế này :” Ngày 9 tháng 9 năm 1730, bên hồ Mạc Sầu, Phượng Lam Vũ, xử nữ.”
Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nam Hải Thập Tứ Lang Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu