Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 737: Thức Tỉnh (1/2)
G
ần nửa tháng sau, Liễu Minh sau nhiều lần đổi hướng di chuyển cùng với cải trang, cuối cùng xác định không bị kẻ nào theo dõi, thuận lợi về tới động phủ.
Vừa bước vào động phủ, hắn liền đi thẳng đến phòng luyện đan bên trong.
Sau khi bố trí mấy tầng cấm chế, Liễu Minh liền tập trung chế luyện Uẩn Linh Đan.
Thời gian mấy tháng trôi qua, lúc Liễu Minh lần nữa từ phòng luyện đan đi ra, số Ngũ Quang Dịch hắn tìm được đều được luyện chế hoàn toàn.
Kết quả thu được là mười mấy viên Uẩn Linh Đan nhập phẩm, cùng lượng lớn đan dược bình thường.
Trong đó, sử dụng Phong Vương Mật lấy được tại Ngũ Quang Phong Hậu, vậy mà luyện chế được năm viên Địa phẩm Uẩn Linh Đan, điều này khiến Liễu Minh không khỏi cuồng hỉ.
Thiên Tượng do luyện chế ra Địa phẩm đan đưa tới phần lớn bị tầng tầng cấm chế của động phủ ngăn cản. Mặc dù có một chút Linh khí thoát ra, cũng vì động phủ vắng vẻ, vẫn chưa khiến người ngoài chú ý.
Trong một đoạn thời gian sau đó, hắn vừa phục dụng Uẩn Linh Đan, vừa không ngừng tu luyện.
Vào một ngày của tháng sau đó, trong lúc hắn đang ngồi khoanh chân bên trong mật thất, bỗng nhiên Dưỡng Hồn Đại bên hông có chút rung động, đồng thời âm thanh mềm mại nữ đồng truyền đến.
"Chủ nhân, mau thả ta đi ra, thật là khó chịu!"
"Ngươi đã tỉnh?" Liễu Minh trợn hai mắt, vui mừng nói, tiếp theo dùng thần thức quét qua, phát hiện Cốt Hạt bên trong Dưỡng Hồn Đại đang liều mạng khua đôi cự ngao, giãy giụa muốn từ trong đi ra.
Hắn mặc dù không biết chính xác tại sao Cốt Hạt vừa thức tỉnh liền hành động như thế, nhưng không chút do dự vỗ vào bên hông, một đạo sương mù đen thoát ra, trên mặt ngân quang lóe lên, lộ ra Cốt Hạt lớn hơn một xích.
Cốt Hạt vừa được thả ra, lập tức tia sáng gai bạc trắng trên thân lóe lên, chui vào nền đất bên dưới mật thất.
Liễu Minh có chút lo lắng, lúc này lật tay lấy ra độn địa Phù Lục, dán lên người, cũng tiến vào lòng đất, theo sát Cốt Hạt.
Một lát sau, cả ngọn núi vậy mà cũng có chút rung động, đất đá của ngọn như bị một lực thật lớn điều khiển, dồn đập tụ lại về phía lòng đất.
Hiện tượng kỳ lạ như thế cũng khiến cho Liễu Minh một phen kinh ngạc.
Khi phi độn đến gần Cốt Hạt, một cảnh tượng lại khiến hắn càng thêm giật mình.
Mặt đất bên dưới Cốt Hạt đã hóa thành một cái thạch cầu màu xám lớn vài xích, điên cuồng xoay tròn, hình thành nên vòng xoáy màu xám, không ngừng hấp dẫn vô số đá vụn, đất cát, cùng tụ lại về phía thạch cầu.
Liễu Minh lúc này thông qua thần thức liên kết cùng Cốt Hạt, muốn biết một ít manh mối.
Nhưng Cốt Hạt lại không phản ứng với sự liên hệ của hắn, mà thạch cầu do nó tạo nên không ngừng hút lấy đá vụn, cùng đất đai xung quanh, càng lúc càng lớn, trong máy mắt đã lớn hơn một trượng, mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Thạch cầu càng lớn, khí tức của Cốt Hạt cũng dần trở nên mạnh mẽ.
Đúng lúc này, một tiếng "Phanh" truyền đến.
Thạch cầu màu xám lại bắt đầu chuyển động, khắp nơi ầm ầm tiếng nổ, nhảy vào lòng núi, mạnh mẽ xuyên phá.
Liễu Minh thấy vậy, thúc giục độn quang nhanh chóng bám theo.
Cốt Hạt biến thành thạch cầu màu xám, không ngừng xuyên bùn đất trong núi, trong đó có rất nhiều khoáng thạch chứa Linh khi, đều bị nó không ngừng hấp thụ.
Tình cảnh kỳ lạ như thế, khiến Liễu Minh không khỏi nghi ngờ, phải chăng do hấp thụ tinh huyết Thiên Yêu giúp Cốt hạt học được thiên phú thần thông nào đó.
Cảnh tượng kéo dài gần nửa canh giờ, thạch cầu màu xám lật qua lật lại tại trung tâm tòa núi, hầu như đem đá vụng xung quanh tập trung lên người mình, kích thước thạch cầu ban đầu chỉ vài thước giờ đã phóng đại lên mấy lần, ước chừng vài trượng lớn nhỏ.
Rốt cuộc, sau một tiếng trầm đục, thạch cầu chậm rãi dừng lại, cả ngọn lúc này mới khôi phục trạng thái bình thường.
Liễu Minh thấy vậy liền lần nữa dùng thần thức cố gắng liên hệ với Cốt Hạt, nhưng Cốt hạt vãn như cũ không có phản hồi.
Mà thạch cầu cực lớn cứ vậy nằm im trong lòng núi.
Liễu Minh đợi nửa ngày, không thấy thạch cầu có dị trạng gì, liền thúc giục độn quang, trở về động phủ.
Hắn nhìn qua đồ vật đổ vỡ trong động phủ, lắc đầu trở về trong mật thất, tiếp tục tu luyện.
Từ hôm đó, Liễu Minh vẫn thường tiến vào trong lòng núi, quan sát tình huống của Cốt hạt. Thế nhưng chỉ thấy thạch cầu khổng lồ kia vãn lặng yên bất động, giống như Cốt Hạt lần nữa rơi vào trạng thái ngủ say.
Tình huống như vậy kéo dài nửa năm.
Một ngày này, Liễu Minh đang mượn nhờ Huyễn Ma Đồng, kịch đấu cùng Kim Man lão tổ tại bên trong ảo cảnh, bỗng nhiên biến sắc, bất ngờ mặc cho đối phương một chưởng đánh gục mình, cứ vậy rời khỏi ảo cảnh. Tiếp hắn một tay vỗ lên Hồn Thiên Bia, hai mắt khép lại, một hồi âm thanh vù vù bên tai, rời khỏi không gian thần bí, về tới mật thất động phủ.