Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Ám Ma Sư
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1806 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 784 : Nguy Cơ Hàng Lâm(1)
hông còn kịp thất thần, thân hình Phúc Khắc Nạp nhoáng lên, biến thành một đạo hoàng sắc lưu quang đuổi theo Kiệt Sâm.
- Hừ, Âu Văn đại ca cũng thật là, lại để cho một tôn linh sư lục giai cao cấp đi theo chúng ta, cũng không biết rốt cục hắn đang suy nghĩ như thế nào, không cần nói gì khác, chỉ nói về tốc độ phi hành Kiệt Sâm kia rõ ràng kéo chân sau của đội ngũ chúng ta!
Trên bầu trời, hai người Bối Đế cùng Thái Nhĩ Nặc Tư đang cùng phi hành, dùng linh lực truyền âm nói.
- Ta xem hắn nhìn trúng thực lực của Phúc Khắc Nạp kia đi, lại nói dù sao Kiệt Sâm cũng là linh dược tôn sư lục giai cao cấp đâu, đẳng cấp cũng như ta đó thôi!
Thái Nhĩ Nặc Tư cười nhạt lên tiếng.
- Linh dược tôn sư lục giai cao cấp? Hứ, ta xem hắn bịa đặt mà thôi, cho dù phải, thân là đệ tử cao cấp mới là tôn linh sư cao cấp, đã nói rõ thiên phú linh sư của tiểu tử kia thật quá kém, dù tạo nghệ linh dược học có cao, tương lai cũng không có tiền đồ, làm sao có thể so sánh với Thái Nhĩ Nặc Tư đại ca!
Bối Đế nũng nịu cười nói.
- Thái Nhĩ Nặc Tư đại ca, đến lúc đó khi ngươi tấn cấp linh dược hoàng sư thất giai đê cấp, trở thành đệ tử hạch tâm rồi thì đừng quên tiểu muội!
Bối Đế cười mị hoặc dựa sát vào người Thái Nhĩ Nặc Tư.
- Việc này nàng không cần lo lắng, Thái Nhĩ Nặc Tư này cho dù có quên người khác cũng không quên được Bối Đế tiểu muội của ta đâu!
Ánh mắt Thái Nhĩ Nặc Tư lướt lên trên bộ ngực sữa của Bối Đế, trong ánh mắt tràn đầy ánh sáng mê đắm.
Mà Bối Đế cũng không chút nào kiêng kỵ, ngược lại còn ưỡn ngực, hai người dựa vào càng gần.
- Sưu! Sưu!
Ngay khi hai người còn đang nị vào nhau, đột nhiên hai thanh âm tiếng gió rít truyền vào bên tai, cùng lúc đó hai đạo nhân ảnh nhanh chóng tới gần hai người, sau đó liền kề sát.
Hai người Thái Nhĩ Nặc Tư cùng Bối Đế quay đầu lại, phát hiện hai người Kiệt Sâm cùng Phúc Khắc Nạp đã đi theo sát bọn họ.
- Hai người này như thế nào đã tới sau lưng chúng ta rồi đây?
Hai người Thái Nhĩ Nặc Tư cùng Bối Đế lập tức sững sờ.
Tuy Âu Văn đã nói qua bởi vì Kiệt Sâm chỉ là tôn linh sư lục giai cao cấp, muốn mọi người bay chậm một chút, nhưng Thái Nhĩ Nặc Tư không hề giảm bớt tốc độ của mình, tuy hắn không biểu hiện ra thái độ bất mãn, nhưng chuyện Âu Văn cho một linh dược tôn sư cao cấp khác gia nhập vào trong đội ngũ, nội tâm hắn vẫn có chút khó chịu, có chủ tâm muốn Kiệt Sâm bêu xấu một chút, nhưng hiện tại tốc độ của Kiệt Sâm làm cho hắn ngây ngẩn cả người.
- Xem ra tốc độ của Kiệt Sâm kia hình như cũng không tệ lắm!
Bị Kiệt Sâm cùng Phúc Khắc Nạp quấy rầy, trong lòng Thái Nhĩ Nặc Tư nhịn không được có chút buồn bực quay đầu.
- Sưu!
Thái Nhĩ Nặc Tư lại bay về phía trước, nhưng lần này tốc độ của hắn ã trực tiếp nâng lên tốc độ cảnh giới của hoàng linh sư thất giai đê cấp.
Hắn từ xa xa tản ra linh thức toàn diện quan sát Kiệt Sâm ở phía sau.
- Ta cũng không tin tốc độ này của ta…
Khóe môi Thái Nhĩ Nặc Tư lộ ra tia cười lạnh, còn chưa đợi hắn nói xong đã cảm nhận được tình huống sau lưng, cả người hắn lập tức ngây ngẩn hoàn toàn.
Thái Nhĩ Nặc Tư dùng linh thức quan sát Kiệt Sâm ở phía sau, sau khi hắn gia tăng tốc độ Kiệt Sâm cũng mạnh mẽ tăng tốc, đuổi theo tốc độ của hắn vẫn không hề lộ ra vẻ cố hết sức chút nào.
- Gặp quỷ rồi, tiểu tử này không phải là tôn linh sư lục giai cao cấp thôi sao? Vì sao có thể thi triển linh kỹ phi hành với tốc độ khoa trương tới như vậy?
Trong lòng Thái Nhĩ Nặc Tư kinh ngạc, vốn muốn làm cho Kiệt Sâm bị xấu mặt, hắn phát hiện mình không cách nào bỏ rơi được Kiệt Sâm, một cảm giác tức giận khó hiểu dâng lên trong lòng hắn.
Trong lửa giận, linh lực trong thân thể Thái Nhĩ Nặc Tư cấp tốc lưu chuyển, tốc độ phi hành lại tăng vọt lên lần nữa, trực tiếp đạt tới tốc độ đỉnh phong của một hoàng linh sư thất giai đê cấp.
Nhưng ở trong cảm giác của hắn, hắn vừa tăng tốc ở phía sau tốc độ của Kiệt Sâm cùng Phúc Khắc Nạp lại tăng lên, một lần nữa tiếp tục đuổi kịp hắn.
- Phốc, vì sao…
Trong lòng Thái Nhĩ Nặc Tư thiếu chút nữa muốn phun ra máu, Phúc Khắc Nạp thì không nói, dù sao cũng là hoàng linh sư trung cấp muốn đuổi theo hắn thật dễ dàng, nhưng Kiệt Sâm chỉ mới là tôn linh sư lục giai cao cấp, bằng vào phi hành linh kỹ tốc độ lại có thể so sánh với hoàng linh sư đê cấp như hắn sao? Điều này làm Thái Nhĩ Nặc Tư không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng đồng thời trong lòng Thái Nhĩ Nặc Tư càng ngày càng thêm khó chịu.
Ngay từ lúc ban đầu, hắn chỉ là bản năng muốn Kiệt Sâm phải đuổi theo một hồi sau đó mới trào phúng đối phương vài câu, làm cho đối phương vị bêu xấu mà thôi, dù sao đối phương cũng là đồng đội, lại không có mâu thuẫn gì, nhưng Kiệt Sâm lại không ngừng ép sát, làm nỗi khó chịu trong lòng hắn càng lúc càng tăng lên cao.
- Không đúng, Kiệt Sâm kia chỉ mới đạt tới lục giai cao cấp nhưng tốc độ lại nhanh như vậy, nhất định đã uống loại linh dược tề nào đó, hoặc là phi hành linh kỹ có phương pháp nào đó có thể giúp tốc độ tăng lên trong thời gian ngắn, chắc chắn không được thêm bao lâu tốc độ của hắn sẽ hạ thấp trở lại!
Trong lòng Thái Nhĩ Nặc Tư thầm suy nghĩ, linh lực trong thân thể điên cuồng lưu chuyển đưa tốc độ của hắn tăng lên trạng thái cao nhất.
Nhóm người Kiệt Sâm điên cuồng bay nhanh, chỉ một lát sau đã phát hiện thân ảnh của Âu Văn ở phía trước, hơn nữa còn đang không ngừng kéo lại khoảng cách càng lúc càng gần.
Cảm nhận được động tĩnh sau lưng, Âu Văn nghi hoặc quay đầu nhưng nhìn thấy bốn người Kiệt Sâm đang bay nhanh tới, làm cho hắn không khỏi chấn động.
Hắn là đội trưởng, hắn cần phải đi phía trước để canh chừng bảo hộ cho đội ngũ, bởi vậy hắn mới đi nhanh hơn mọi người một chút, nhưng bởi vì muốn chiếu cố Kiệt Sâm nên hắn đã tận lực đem tốc độ của mình hạ thấp xuống tốc độ của hoàng linh sư đê cấp, còn đang tự hỏi lúc nào nên dừng lại chờ Kiệt Sâm một chút, nhưng khi hắn nhìn thấy bốn người Kiệt Sâm đang bay nhanh theo phía sau, hắn lập tức không còn lời nào để nói.
Tốc độ của đối phương viễn siêu sự tưởng tượng của hắn, nếu như hắn còn giảm tốc độ ngược lại sẽ bị bọn họ bay vượt qua, vì vậy hắn làm đội trưởng còn báo động cái rắm! truyện up nhanh nhất tại ' t ung h oanh. com'
Mang theo sự thán phục với tốc độ của Kiệt Sâm, tốc độ của Âu Văn tăng lên tới trung cấp thất giai, xa xa biến mất trong tầm mắt của mọi người, chạy tới phía trước canh giữ.
Trên bầu trời bí cảnh thí luyện, bên trên cánh rừng bao la bạt ngàn, thanh âm tiếng xé gió xuy xuy không ngừng truyền đến, năm bóng người đang bay về phía trước không ngừng, chợt lóe nhanh trên bầu trời sau đó liền biến mất nơi phương xa.
Vốn Thái Nhĩ Nặc Tư cho rằng Kiệt Sâm thi triển bí pháp nên tốc độ mới nhanh như vậy, vốn định tiêu hao thời gian làm Kiệt Sâm bị khôi phục nguyên dạng, thế nhưng bay đã thật lâu nhưng hắn vẫn không thấy được tốc độ của Kiệt Sâm bị chậm xuống ngược lại chính hắn đã bắt đầu có chút không chịu được.
Dược Thần Dược Thần - Ám Ma Sư Dược Thần