Kẻ nào chưa một lần thất bại trong quá trình trưởng thành, tức kẻ đó không có gan thực hiện những điều mới mẻ.

Woody Allen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 751-752: Ngẫu Mị
ứa Tiên Chí
Tác giả: Thuyết Mộng Thần
Chương 751-752: Ngẫu Mị
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvanda
Tất cả cũng đương nhiên là vậy. Không có nửa điểm đột ngột, không có ai thiết hạ âm mưu quỷ kế, chỉ là thời gian thiết hạ bẩy rập. Thẳng đến có một ngày, chỉ nhìn qua khuôn mặt tương tự, mới có thể lờ mờ nhớ tới một gương mặt hồng nhan khác của mình trước kia.
Tâm sẽ có ngày cải biến, tất cả đều thành không, sau khi du lịch trở về, nàng sẽ là nàng sao?
Vân Yên nhìn qua Hứa Tiên, để tay vào tim của mình, nói:
- Phu quân, Yên nhi thà rằng không tu hành không lĩnh ngộ, cũng tuyệt đối không muốn cho tâm của mình có cơ hội cải biến.
Nàng thực sự không phải là tiểu nữ hài không thông thế sự, sẽ nói ra "Vĩnh viễn vĩnh viễn như thế nào", nàng tinh tường người biết chuyện sẽ rõ tâm tình dao động là thế nào, thế sự khó dò ra sao. Cho nên mới kiên định cự tuyệt như vậy, nàng tuyệt đối không muốn có một bóng dáng nào khác xuất hiện trong tâm của mình.
Hứa Tiên đè hai vai của nàng, mỉm cười nói:
- Nếu như ngươi cho rằng tới bây giờ rồi còn có thể có cái gì khác, thì không được rồi nhé.
Hứa Tiên cười xoa bóp gò má của nàng, ôn nhu nói:
- Nha đầu ngốc, du lịch cũng không nhất định đi địa phương quá xa, chỉ là muốn quan sát những thứ trước kia mình không nhìn thấy mà thôi! Nói ví dụ trong khoảng thời gian này có thể đến trong núi của Tiểu Thiến quan sát cảnh trí sơn lâm là thế nào, chẳng lẽ không phải một loại thể ngộ sao? Đợi đến lúc giúp Ngao Ly thu phục Trường Giang. Khi đó chèo thuyền du ngoạn cũng là thể ngộ. Sau khi làm xong tất cả chuyện này, chúng ta lại đi Thục trung thăm Thanh Loan.
- Một ngày nào đó ta sẽ mang ngươi đi du lịch khắp thế gian này, nhưng nhất định phải có ta ở bên cạnh của ngươi. Ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi thoát ra khỏi lòng bàn tay của ta sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ, đợi đến lúc ta làm xong việc về Hàng Châu, cho dù ngươi ở đâu, đến lúc đó cũng phải ngoan ngoãn ở trong phòng chờ ta về, bằng không sẽ bị đánh đòn.
Vành mắt của Vân Yên đỏ lên, ôn nhu hơn trước, ưm một tiếng dựa vào trong ngực của Hứa Tiên.
- Phu quân.
Vân Yên vùi đầu vào trong ngực của hắn, không muốn rời xa.
Tiểu Thanh cùng Tiểu Thiến ho khan một hồi, Thường Hi cũng gọi meo meo!
Hồ Tâm Nguyệt lầm bầm nói:
- Nam nhân hỗn đản, nữ nhân ngu ngốc.
Hứa Tiên buông Vân Yên ra, nhìn Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Hiện tại ngươi nên hoàn thành hứa hẹn của mình đi, xem ra ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng, đem thân thể của Thường Hi giao ra đây.
Lời này vừa ra, Thường Hi lập tức vãnh tai lên, dùng ánh mắt cảm kích nhìn qua Hứa Tiên.
Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Đương nhiên không có vấn đề. Ta đã phát thệ rồi, thì không có chuyện cải biến, nhưng mà...
- Nhưng mà cái gì?
- Bất quá trước đây, ta có mấy câu muốn nói với Thường Hi muội muội đã!
Hồ Tâm Nguyệt cười cười quỷ bí, tiến lên ôm lấy Thường Hi vào lòng.
Hứa Tiên nhíu mày, nói:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Hồ Tâm Nguyệt lại không trả lời hắn, chỉ lo truyền tâm ngữ với Thường Hi, Thường Hi lại lộ ra bộ dáng do do dự dự.
Qua trong chốc lát, Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Tốt, ta sẽ trả thân thể lại cho Thường Hi muội muội, nhưng Thường Hi muội muội lại đáp ứng cho ta mượn thân thể trong một thời gian ngắn.
Hứa Tiên thò tay tiếp nhận Thường Hi, nói:
- Thường Hi. Đây là cơ hội khó có được, ngươi quyết định buông tha thật sao? Có phải là nàng uy hiếp ngươi không?
Thường Hi lung lay đầu, nói:
- Meow đúng, đúng là tư nguyện ý đáp ứng nàng Meow, lúc trước nhờ có Hồ tỷ tỷ cứu, ta mới có thể... Mới có thể Meow đến bây giờ, Meow.
Hứa Tiên nói:
- Đã như vầy, ta cũng không nói thêm cái gì, nhưng lần này đừng quên nói thời gian phải hoàn trả thân thể với nàng mới được.
Thường Hi nói:
- Ta Meow nói.
Thuyền lớn chậm rãi bơi đi, nước chảy bèo trôi, tiếng nước ào ào vang lên khắp bốn phía, bầu trời đầy sao.
Lại qua một một lúc, bong thuyền cũng dần dần có tiếng náo động lớn hơn.
Tiếng đàn tiếng sáo, mỹ vị món ngon trong miệng. Ngắm trăng trên cao, uống rượu làm thơ, không vui không được.
Nhưng Hứa Tiên sợ nhất la, trên ghế chỉ có hắn là nam tử, đang ngồi đều là khuynh thành quốc sắc, rót rượu cũng là giai nhân xinh đẹp. Lời nói cũng không cần bận tâm gì, cứ tận tình đàm tiếu, ngẫu nhiên bình luận chút ít chuyện thiên cổ khoa trương. Cho nên thường gây cho người khác cảm giác mới mẻ.
Chưa phát giác ra đã uống cạn một vò rượu ngon, tất cả mọi người không say chút nào. Cho dù thân thể của Vân Yên vẫn còn là phàm nhân, tửu lượng cũng rất cao, chớ nói chi Hứa Tiên là quái vật chân chính.
Bỗng nhiên Hồ Tâm Nguyệt đứng lên nói:
- Uống rượu mà không say thì không tận hứng được, hôm nay khó mà đoàn tụ một hồi, ngày mai mọi người đường ai nấy đi, cho nên không say không được.
Lại phân phó thị nữ:
- Đi lấy rượu ta cất tới đây.
Thị nữ do dự nói:
- Chủ nhân, thật sự là uống cái đó sao?
Hồ Tâm Nguyệt không kiên nhẫn phất tay, nói:
- Đừng dài dòng, phải ngươi mang thì mang lên đi.
Thị nữ đành phải lui ra.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần