A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyệt Quan
Thể loại: Lịch Sử
Số chương: 1328 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 881 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 22:38:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 711-2: Tình Cảm Quần Chúng Dào Dạt (2)
hần tứ vạch tội Lai Tuấn Thần, lúc đảm nhiệm phán quan tại Đồng Châu, nhận hối lộ kẻ giàu, tham ô lương thực trong kho, luận tội nên chém. Những chuyện thần vạch tội, mỗi một chuyện, hoặc có người chứng nhận, hoặc có vật chứng nhận, cũng không vu cáo, kính xin bệ hạ minh xét!
Kỷ Lý Trung nói một phen vô cùng khí phách, cả sảnh đường lập tức xôn xao.
Thậm chí có người dám buộc tội Lai Tuấn Thần, điều này không thể nghi ngờ chọc trúng vào điểm hưng phấn của văn võ toàn triều, chỉ có điều... cáo buộc Lai Tuấn Thần ư?
Không ai xem trọng Kỷ Lý Trung, có chút quan viên có hảo cảm với ông, khi nhìn ông, vẻ mặt đã tràn đầy thương xót, giống như thấy được tương lai bi thảm của lão Kỷ.
Võ Tắc Thiên hiểu Kỷ Lý Trung chân thật cẩn thận, không dễ dàng buộc tội quan viên, một khi buộc tội quan viên, nhất định nắm giữ chứng cứ xác thực.
Ngự Sử Đài vì khám phá oán tù oan tại Nam Cương, nên một lần nữa làm triều đình coi trọng tác dụng của bọn họ. Điểm này lòng dạ Võ Tắc Thiên đã sớm biết rõ; Mà Lai Tuấn Thần ham mê vợ người, bà ở hậu cung cũng nghe Ngũ Lang và Lục Lang nhắc qua, nghĩ như thế, chỉ sợ Kỷ Lý Trung buộc tội hắn ta mọi thứ là có thật.
Nanh vuốt hữu dụng Võ Tắc Thiên hiện giờ đã không còn nhiều nữa, thực tại không muốn với con chó giữ nhà chỉ vì nghe nói mà khai đao, trong lúc nhất thời không khỏi có chút do dự, không biết là …có nên tiếp án này hay không. Nếu không tiếp, Kỷ Lý Trung ngay cả tư thế cáo lão hồi hương đều phô ra, rõ ràng che chở như thế, chẳng phải khiến bách quan lại cười mình bất công sao. Nếu tiếp, Kỷ Lý Trung ở đây đưa ra chứng cứ rõ ràng, có trị Lai Tuấn Thần hay không trị đây?
Lai Tuấn Thần vừa nghe có người buộc tội, chỉ phải dựa theo quy củ, bỏ trừ mũ áo đứng ở hàng đầu, cúi đầu chờ chỉ, trong đáy lòng nghiến răng nghiến lợi, âm thầm tính toán vớt vát mặt mũi như thế nào.
Võ Thừa Tự thấy nữ hoàng vẻ mặt do dự, trong lòng khẽ run, nhất thời cũng có chút không nén được tức giận. Y bắt đầu tính toán trước tiên để cho người khác ngẩng đầu, quan sát tình hình rồi sau đó mới quyết định bản thân tiến thoái thế nào, hiện giờ nóng lòng xem xét thái độ của cô mẫu, bất chấp mọi thứ, lập tức đánh mắt ra hiệu với Phượng Các Xá nhân Trương Gia Phúc.
Trương Gia Phúc vừa thấy chủ tử bày mưu đặt kế, liền bước ra dâng tấu:
- Bệ hạ, trong dân chúng sớm có nghị luận, nói Lai Tuấn Thần lấy khổ hình trừng phạt kẻ dám vọng ngôn, đến nỗi cả triều văn võ sợ không dám nói. Nay Kỷ Ngự sử buộc tội Lai Tuấn Thần, mong rằng bệ hạ ứng với lòng dân, nghiêm tra án này, có tội hay là vô tội, sau khi điều tra, mới quyết định, còn cho người trong thiên hạ một cái công đạo!
- Thần tán thành!
Trương Gia Phúc vừa dứt lời, lập tức còn có Thiên quan phủ Triệu Càn, Khảo công Viên Ngoại Lang Thôi Thực và những quan viên khác liên tiếp phụ họa, Võ Tắc Thiên bất đắc dĩ, chỉ phải phân phó nói:
- Lai Tuấn Thần bế môn nghe chỉ! Về án Kỷ Lý Trung buộc tội Lai Tuấn Thần, cho quan nha tiến hành điều tra phẩm phán. Kỷ khanh có thể đem nhân chứng, vật chứng giao chuyển quan lại nha môn, chuyện cáo lão hồi hương, sau này hãy tính!
*****
- Hóa ra Kỷ Lý Trung là người của Thái Tử, lão đầu nhi này ẩn núp thật sâu, nếu không có như thế, chúng ta còn không phát hiện được đâu!
Trên đường trở về thành, Dương Phàm vừa đùa hai đứa bé, vừa quay sang nói Nhâm Uy:
- Ngọn lửa đã khiêu, các phương diện đều đã toàn lực ứng phó. Nhân cơ hội này, chúng ta phải hiểu rõ có những ai thuộc phe phái nào, bản ghi chép có trong hồ sơ, từ nay về sau nghiêm mật theo dõi.
Nhâm Uy đáp ứng một tiếng, đem mệnh lệnh Dương Phàm nhanh chóng truyền đạt ra ngoài …..
Từ khi Hình Bộ tiếp nhận điều tra Lai Tuấn Thần tới nay, người của Thái Tử Lý Đán, người của Ngụy Vương Võ Thừa Tự, người của Thái Bình công chúa, thậm chí phe đảng Trương Xương Tông, Trương Dịch Chi đều trộn vào, dùng ngòi bút làm vũ khí, buộc tội không ngừng.
Hành vi phạm tội của Lai Tuấn Thần vốn chồng chất một đống, hiện giờ muốn chỉnh y, tội danh tự nhiên hạ bút thành văn.
Lai Tuấn Thần theo lệ, vốn chỉ có thể bế môn đợi lệnh, nhưng theo tội của y không ngừng gia tăng, Võ Tắc Thiên cũng không giữ được y, chỉ phải hạ lệnh đem nhốt y vào đại lao Hình Bộ, đến lúc này, người buộc tội Lai Tuấn Thần lại mỗi ngày mỗi tăng.
Chỉ qua hai ngày, Vệ Toại Trung dưới sự bày mưu đặt kế của Võ Tam Tư,, ra mặt làm chứng, nói Lai Tuấn Thần từng say rượu lời nói ngông cuồng, tự xưng Thạch Lặc.
Thạch Llặc là chỉ Triệu Hoàng đế, lúc ban đầu chỉ là một tên nô lệ, sau lại theo nô lệ làm tướng quân, sau lại lại từ tướng quân đã trở thành Hoàng đế. Lai Tuấn Thần ngay từ đầu là một lưu manh, hiện giờ làm đại quan, tự xưng là Thạch Lặc, đó không phải là muốn tạo phản tự lập thành đế sao?
Đáng thương Lai Tuấn Thần nào biết Thạch lặc là ai, y căn bản không biết người này, chớ nói chi đến cuộc đời Thạch Lặc.Chỉ có điều kể từ đó, tội danh Lai Tuấn Thần là tầng tầng tăng cao, rốt cuộc đến tử lộ.
Nhưng, Võ Tắc Thiên vẫn như trước không có ý xử tử Lai Tuấn Thần. Lai Tuấn Thần đắc tội quá nhiều người, cũng bởi thế, cho nên Võ Tắc Thiên tin tưởng rất nhiều buộc tội đều là xuất phát từ thù riêng. Mà chính là bởi vì Lai Tuấn Thần đắc tội nhiều người, bà tin tưởng Lai Tuấn Thần chỉ có thể dựa vào chính bà.
Về phần mưu phản, Võ Tắc Thiên chỉ có thể cười bỏ qua, ai mưu phản cũng đều có thể, một kẻ giống như Lai Tuấn Thần mưu phản, trong thiên hạ có ai sẽ đi theo y?
Tội danh mưu phản luôn luôn là thủ đoạn Võ Tắc Thiên mượn tay diệt trừ đối thủ cực kì hiệu nghiệm, gần như lần nào cũng đúng, nhưng hôm nay ngay cả tội danh này cũng không làm gì được Lai Tuấn Thần, hơn nữa kẻ tố giác còn từng là tâm phúc của Lai Tuấn Thuần, dù là như thế, Võ Tắc Thiên đều không tin, Lai Tuấn Thần này thật đúng là thành một tiểu Cường đánh mãi không chết rồi.
Đối mặt phản ứng đạm mạc như thế của Hoàng đế, Võ Thừa Tự càng thêm sợ hãi:
- Nhiều tội danh như vậy, Hoàng đế cũng không muốn giết Lai Tuấn Thần, hay là Hoàng đế thật muốn mượn tay của hắn, diệt trừ bổn vương, diệt trừ tất cả đối thủ trở ngại Lương Vương đăng cơ hay sao? Gia phúc, cô vương hiện giờ nên làm thế nào cho phải?
Trong thư phòng Dương Phàm, Dương Phàm cũng hỏi tâm phúc của hắn:
- Nhâm Uy, bên “Quan thiên bộ” đối với chuyện này có chủ ý gì không?
Nhâm Uy nói:
- Người ‘Quan thiên bộ’ cẩn thận nghiên cứu những kẻ bị Nữ hoàng đế diệt trừ nhiều năm qua, bọn họ phát hiện chỉ có bốn loại người là nữ hoàng đế muốn giết nhất. Loại thứ nhất, là người có chất chứa oán hận với nữ hoàng đế, mà người như thế, trước kia nữ hoàng đế đăng cơ cũng đã giết sạch rồi; loại thứ hai, là người không nghe lời, Lai Tuấn Thần hiển nhiên không phải; loại thứ ba, là người có uy hiếp đối với ngôi vị hoàng đế…
Dương Phàm tiếp lời nói: - Lai Tuấn Thần hiển nhiên không có khả năng uy hiếp gì đối với ngôi vị hoàng đến, Võ Thừa Tự bày mưu đặt kế Vệ Toại Trung cấp Lai Tuấn Thần một cái tội danh như vậy, căn bản chính là lợn lành chữa thành lợn què.
Nhâm Uy nói:
- Vâng! Loại thứ tư, chính là hoàn toàn mất đi giá trị lợi dụng, tiếp tục giữ lại, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến quyền uy nữ hoàng đế!
Dương Phàm suy nghĩ một chút, nói:
- Hiển nhiên, chỉ có biện pháp này mới có thể diệt trừ Lai Tuấn Thần rồi. Bọn quan viên xưa nay thân phận bí mật, kì thực phân thuộc hai phái Võ thị và Thái Bình công chúa đều đã thăm dò hết chưa?
- Vâng!
Dương Phàm mỉm cười nói:
- Tốt lắm! Như vậy hiện tại liền ra tay, khiến cho Lai Tuấn Thần trở thành chuột chạy qua đường đi!
Say Mộng Giang Sơn Say Mộng Giang Sơn - Nguyệt Quan