Số lần đọc/download: 1717 / 15
Cập nhật: 2016-07-25 18:43:58 +0700
Chương 716 : Xuất Quan. (1)
H
ắc Ám Lôi Nham, Lâm Hi trước kia chưa từng nghe qua. Nhưng mà thứ có được tại vực ngoại thì hẳn là cấp độ, phẩm chất không thấp.
Thiên Lôi đại pháp của Lâm Hi cho đến bây giờ vẫn còn bởi vì nguyên nhân thiếu hụt nguyên liệu nên tu luyện chậm chạp không đạt tới hỏa hầu uyên thâm. Ngay cả cảnh giới Đại thành cũng không đạt tới.
Nguyên liệu hệ Lôi cấp cao phi thường khó tìm, so sánh Phong Ấn Đại Pháp còn khó tu luyện hơn nhiều, nếu như thật sự có thể tu luyện Thiên Lôi đại pháp đến đại viên mãn, Lâm Hi không chỉ còn cách Luyện Khí Đệ Thất Trọng càng gần một bước. Hơn nữa trong tương lai, vào lúc đạt tới Luyện Khí Đệ Cửu Trọng thì còn có thể được thêm một quả Đạo Quả uy lực cường đại!
Điều này đối với Lâm Hi mà nói, không nghi ngờ thật sự là có sức hấp dẫn.
Nhưng mà, Lâm Hi hơi suy tư, trong lòng vẫn cảm giác được có chút gì đó ngoài ý muốn:
- Sư phụ, người muốn phái đồ nhi xuống núi?
Lâm Hi chuẩn bị cứ ở tại Chấp Pháp Phong để tu luyện tới Luyện Khí Đệ Thất Trọng, đây là điều trước đây hắn đã từng nói với Chấp Pháp trưởng lão. Hồi đó Lâm Hi hắn đã từng tuyên bố với Không Thánh Vương, rằng trong vòng nửa năm sẽ kéo hắn xuống ngựa.
Hiện tại Lâm Hi còn chưa đột phá cảnh giới. Chấp Pháp trưởng lão biết rõ ràng hắn đã hạ quyết tâm như thế, vậy mà vẫn còn muốn phái hắn đi Tiên La Phái. Điều này có vẻ có chút kỳ quái.
Hơn nữa, Lâm Hi rốt cuộc có loại cảm giác, Chấp Pháp trưởng lão tựa hồ vẫn còn chưa hết ý, còn có cái gì đó mà chưa nói tới.
Sư phụ để cho chính mình đi Tiên La Phái, tựa hồ tuyệt không phải chỉ có là vì khối Hắc Ám Lôi Nham kia. Dù sao, cứ để chậm một chút, chờ Lâm Hi đạt tới Luyện Khí Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ thì cũng là như nhau.
- A, ngươi tiểu tử này, quả nhiên là vẫn không thể gạt được ngươi.
Chấp Pháp trưởng lão cũng là lão thành tinh, nhìn vẻ mặt của Lâm Hi là đã biết rõ tựa hồ hắn có hoài nghi đến cái gì, không khỏi nở nụ cười:
- Kỳ thật, ta để ngươi đi xin Hắc Ám Lôi Nham, chỉ là một nguyên nhân cho ngươi đi Tiên La Phái. Phỏng đoán chả mấy chốc, ngươi nhất định phải xuất phát, đi Tiên La Phái một chuyến.
- A! Sư phụ, đây là tại sao?
Lâm Hi ngạc nhiên.
Chấp Pháp trưởng lão cũng không úp úp mở mở, lão nghiêm mặt nói:
- Lâm Hi, con còn nhớ chuyện ở Phong Bạo Chi Môn sao?
Lâm Hi nghe vậy lập tức trong lòng trĩu nặng xuống:
- Vậy thì có liên quan gì tới sự kiện kia?
Lần ở Bắc Bộ Băng Nguyên phát sinh sự kiện Phong Bạo Chi Môn, nhưng cũng đã trôi qua được mấy tháng. Dòng nước xoáy ngầm trong quan hệ ba phái một mực là mãnh liệt. Nhưng Lâm Hi có cấp bậc quá thấp, cho nên tình huống cụ thể thì hắn cũng là không rõ lắm.
Trừng phạt trong dự đoán cũng không đến, giới cao cấp Thần Tiêu Tông tựa hồ lựa chọn lãng quên chuyện này. Có điều khi câu chuyện vẫn còn không có một thông tri chính thức thì Lâm Hi vẫn còn là có chút bất an. Nhưng hắn cũng không nghĩ, là sau sự kiện đến mấy tháng thì mới xuất hiện chuyện này.
- Ừ.
Chấp Pháp trưởng lão gật đầu.
- Ta phỏng đoán mấy ngày nữa thì bề trên sẽ tìm ngươi, cho ngươi đi Tiên La Phái một chuyến. Còn chuyện cụ thể thì đến lúc đó ngươi sẽ biết. Ta cũng không phải rất rõ ràng. Cái này thì ngươi cần phải có chuẩn bị tâm lý. Nhưng mà ngươi cũng không cần lo lắng quá mức. Nếu chuyện đã trở thành quá khứ mấy tháng rồi thì bề trên cũng sẽ không trừng phạt ngươi. Vậy nên liền khẳng định không có việc gì.
Chấp Pháp trưởng lão trấn an.
- Vâng, sư phụ, con đã hiểu.
Lâm Hi khẽ cúi đầu, trong mắt như có điều suy nghĩ.
Trong đầu hắn liên tiếp thoáng qua rất nhiều ý nghĩ. Chấp Pháp trưởng lão nhắc nhở, xác thật có hơi đột nhiên. Lâm Hi nhất thời cũng không đoán ra được một cách chính xác, bề trên rốt cuộc là có tâm ý gì.
- Ngươi hiểu được là tốt rồi. Ngươi tu luyện ở trên núi cũng đã được mấy tháng. Nếu không có tiến triển quá lớn thì sao không đi ra ngoài một chút. Dù sao ở bên ngoài cũng là một dạng tu luyện. Bên phía Không Thánh Vương đã đi Vị Diện Chinh Chiến Chi Địa, căn bản lo thân chưa xong, ngươi cũng không cần phải lo lắng. Yên tâm đi là được. Mặt khác, đi các môn phái khác để mở mang kiến thức một phen, làm quen một chút với đệ tử tinh anh các môn phái khác được nhiều hơn thì đối với sau này của ngươi cũng mới có lợi.
Chấp Pháp trưởng lão nói lời thấm thía tình ý sâu xa.
- Vâng. Đồ nhi đã hiểu.
Lâm Hi lên tiếng trả lời.
Câu nói sau cùng của Chấp Pháp trưởng lão quả đúng là đã thức tỉnh hắn. Hắn cho đến bây giờ đều còn chưa hề đi đến các tông phái khác. Hồi đó ở Hắc Long không gian, Bắc Đẩu Cung Giản Dao Bạch cũng từng có lời mời hắn, nhưng mà hắn một mực không đi được.
Nhận biết một phen với tình hình của các tông phái khác, mở mang tầm mắt một chuyến thì luôn luôn tốt đối với chính mình.
Kiềm chế bớt về chuyện này, hai thầy trò lại hàn huyên một hồi. Lâm Hi liền rời khỏi Chấp Pháp Điện.
Đi ra khỏi Chấp Pháp Điện, Lâm Hi cẩn thận liếc mắt đánh giá cả Chấp Pháp Phong.
Thời gian ba tháng, trên Chấp Pháp Phong đã là muôn hình vạn trạng, rực rỡ hẳn lên.
Vốn ở trên Chấp Pháp Phong ngoại trừ Chấp Pháp trưởng lão ra thì chỉ có ít ỏi mấy người đệ tử, còn lại chính là một số đống đổ nát hoang tàn và lượng lớn tro bụi. Nhưng mà hiện tại những điều này đều đã là cảnh trước đây.
Bây giờ trên Chấp Pháp Phong người đến người đi, có thêm rất nhiều đệ tử không nói. Cả ngọn núi đều được vẩy nước quét nhà sạch sẽ tinh tươm một lần.
Phía trước sân rộng, hai bên đường đi đều mới được xây hàng dãy đại điện. Nhiều vô số những dãy nhà xếp thành hàng trật tự chỉnh tề đang đứng ở hai bên đường. Tất cả đều phơi bày ra một cảnh tượng hoàn toàn phồn thịnh đang hướng tới quang vinh.
- Lâm sư huynh.
- Lâm sư huynh.
...
Nhìn thấy Lâm Hi, các đệ tử Chấp Pháp Điện vội vàng tươi cười tiến lên chào hỏi. Lâm Hi cũng mỉm cười đáp lễ lại tất cả.
- Lâm Hi!
Bỗng đột nhiên, một âm thanh trong vắt như tiếng chuông bạc truyền đến từ bên cạnh.
Lâm Hi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp trẻ tuổi da trắng như tuyết, nàng mặc một bộ đạo bào của Chấp Pháp Điện trông cực kỳ thanh tú đang đứng ở chênh chếch một bên cách đó không xa.
Thiếu nữ có vóc người cao dong dỏng, thân thể thon thả, hai con mắt cười nhắm tít lại thành vầng trăng khuyết. Toàn thân toát ra tràn đầy một khí tức hoạt bát, nhiệt tình như lửa thanh xuân.
- Dao Tuyết?
Lâm Hi lấy làm kinh hãi:
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
- Hắc hắc, hiện tại ta cũng là đệ tử của Chấp Pháp Điện, không nghĩ tới chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết có hơi hêch hếch cái mũi ngọc thanh tú lên, dang hai tay ra, biến đạo bào thành cái váy mà quay một vòng trước mặt Lâm Hi.
- Ta còn nhớ hồi đó không phải không có kêu lên ngươi sao?
Lâm Hi sờ sờ mũi, không biết nên có cảm tưởng gì.
Nha đầu này, làm thế nào mà lại trở thành đệ tử Chấp Pháp Điện. Còn nhớ hồi đó chính mình đi nhờ người hỗ trợ để đối phó Hộ Pháp Điện thì căn bản không có đến gọi nàng a?
Trong lòng Lâm Hi cũng âm thầm kinh ngạc.