Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 689: Hoàng Oánh Và Cự Lang
"Ở đây tài nguyên thiếu thốn, những người bị nhốt ở đây đã lâu nếu không muốn tu vi giảm xuống thì tất nhiên không tránh khỏi ý nghĩ giết người đoạt bảo. Nhưng trọng yếu nhất bây giờ là phải tìm được lối thoát khỏi nơi này. Nếu không sau này linh thạch không còn, chỉ sợ chúng ta cũng trở nên giống bọn họ." Liễu Minh lại từ chối cho ý kiến, nói.
"Đạo hữu nói rất đúng, ý tiểu muội chính là như vậy. Không bằng hai chúng ta liên thủ nhanh chóng tìm được lối thoát, đạo hữu thấy thế nào?" Hoàng Oánh gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ tán đồng.
Nàng này đã sớm lặng lẽ thả ra thần thức thăm dò tu vi Liễu Minh nhưng không chút nào cảm ứng được một chút khí tức nào, thầm thấy giật mình. Vì vậy liền nghĩ tu vi của Liễu Minh đã mạnh hơn cả Chân Đan trung kỳ, thần sắc tỏ ra một chút kính ý.
Liễu Minh nghe vậy, tâm niệm suy nghĩ một chút thì gật đầu đồng ý.
Nàng này dù sao cũng là tu sĩ Chân Đan cảnh, nếu có thể đồng hành cùng hắn thì tự nhiên có thêm một sự trợ giúp không nhỏ, vì vậy tất nhiên là không từ chối.
Mà trải qua nhiều lần cùng Chân Đan cảnh giao chiến, Liễu Minh đối với thực lực của mình cũng rõ ràng, nếu mà nàng này có tâm tư khác thì hắn tự tin có thể trong nháy mắt ngăn cản.
Hoàng Oánh nghe thấy Liễu Minh đồng ý thì đại hỷ.
Sau đó Liễu Minh cùng nàng này trao đổi về những khu vực đã đi qua, kết hợp với miếng lệnh bài có khắc địa đồ đơn giản ở mặt sau, cuối cùng tìm được khu vực của chính mình.
Kể từ đó, hai người thương lượng nhanh chóng, liền quyết định chọn ra một phương hướng đi đến trung tâm bí cảnh.
Trên đường đi, hai người gặp một tên tu sĩ dị tộc mặt đỏ, nhưng khi vừa thấy hai người Liễu Minh và Hoàng Oánh, sắc mặt đại biến, nhanh chân bỏ chạy mất dạng.
Thấy vậy hai người Liễu Minh cũng không đuổi theo.
Hai ngày sau, lúc hai người Liễu Minh đang ngồi dưới chân một ngọn núi nhỏ nhắm mắt điều tức, bỗng nhiên một tiếng thét dài quen thuộc truyền đến.
Liễu Minh nghe xong, thần sắc khẽ động, mở mắt.
Hoàng Oánh ngồi xếp bằng ở phụ cận thì cả kinh tỉnh lại, tỏ vẻ kinh nghi nói ra:
"Âm thanh này hình như là…"
"Đúng là đầu lang yêu kia, cũng có chút ý tứ." Liễu Minh thản nhiên nói, hai mắt chăm chú nhìn về phương hướng tiếng kêu dài truyền đến.
Một lát công phu về sau, trên một ngon núicách đó không xa truyền đến tiếng xé gió, một cái lục ảnh lóe lên hiện ra, hai mắt hướng về phía hai người Liễu Minh.
Thần sắc Liễu Minh khẽ động, yên lặng nấp sau một cự thạch màu xanh.
Hoàng Oánh thấy vậy cũng nhanh chóng lẻn đến bên cạnh Liễu Minh, chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Lục Ảnh.
Lục Ảnh nảy đúng là cự lang màu xanh lá mấy ngày trước Liễu Minh gặp phải, nhưng trên người loang lổ vế máu, khí tức trên người hôm nay đã suy yếu vô cùng.
Liễu Minh ẩn nấp không phải vì đầu lang yêu này, mà phát hiện một luồng khí tức cường đại đang nhanh chóng từ phương hướng của lang yêu chạy đến.
"Phốc" một tiếng, một đoàn Xích sắc quỷ hỏa (?) cực lớn phá không bay đến ngọn núi nhỏ, nơi cự lang đang đứng.
Cự lang màu xanh lảo đảo nhảy lên tránh né.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn!
Trên đỉnh núi lập tức nổi lên ánh lửa bốn phía, từng khối từng khối đá to nhỏ văng tung tóe khắp nơi.
Đúng lúc này, phía chân trời một đạo bạch quang lóe lên, một đạo độn quang chói mắt bay nhanh đến, chỉ trong nháy mắt liền hóa thành một nam tử mặc áo bào trắng, hào hoa phong nhã, trên mặt hiện lên vẻ hung tàn nhìn về cự lang cách đó không xa.
Hai mắt Liễu Minh ngưng tụ, nhìn rõ ràng tuy rằng nam tử tướng mạo thanh tú nhưng mà trên người yêu khí nồng đậm, rõ ràng là một gã yêu tu cường đại.
Cũng may người này cũng chỉ có tu vi Chân Đan sơ kỳ, không phải Chân Đan trung kỳ, Liễu Minh thở nhẹ ra, nhưng trong lòng vẫn có một chút ngưng trọng.
Một tên yêu tu Chân Đan sơ kỳ mà có khí tức cường đại như vậy, có thể nói đối phương cũng không đơn giản, so với những Chân Đan sơ kỳ hắn gặp lúc trước e là cường đại hơn rất nhiều.
"Hắc hắc, chạy nhanh lắm, nhưng con tó già ngươi vẫn phải dừng lại ở đây thôi." Nam tử áo bào trắng cười âm trầm, sau đó một tay bấm niệm pháp quyết, ngoài thân xích quang chớp động, từng viên Quỷ hỏa hiện ra rậm rạp chằng chịt, nháy mắt đã hiện ra hơn một trăm viên.
Ngón tay nam tử áo bào trắng khẽ điểm vào hư không phía trước, đoàn quỷ hỏa rậm rạp chằng chịt hướng về phía cự lang bay đến.