You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 673: Lực Áp Chân Đan (1/2)
ịch độc màu vàng nâu lập tức rơi lên trên màn cát vàng, tạo ra một tràng những tiếng xì xì, tiếp đó một mùi chua thối lan tỏa ra.
Liễu Minh biến sắc, màn cát do Lạc Kim Sa biến thành lại bị dịch độc ăn mòn thủng một lỗ lớn, cái này theo hắn chinh chiến từ khi còn ở Ngưng Dịch kỳ đến nay, là linh khí cực phẩm đánh đâu thắng đó, vậy mà hôm này lại thình lình phải nhận tổn thương thật lớn.
Hắn nhanh chóng cân nhắc một chút rồi đột nhiên cắn răng, quát một tiếng lạnh lùng:
"Nổ!"
Chỉ thấy trên mặt ngoài màn cát, những tia sáng vàng đang di chuyển bắt đầu điên cuồng thu nhỏ lại, trong chớp mắt biến thành một luồng sáng màu vàng to bằng nắm đấm rồi "ầm ầm" một tiếng lớn vang lên, nó đã nổ tung.
Ánh sáng vàng kim chói mắt bỗng nhiên sáng lòa, vô số tia sáng màu vàng bắn ra bốn phương tám hướng xung quanh.
Cự mãng yêu dị kia ở thế đứng mũi chịu sào nên bị vô số tia sáng vàng đánh lên người, sau một hồi rung động leng keng, nó dù không bị đâm thủng người nhưng vẫn bị áp lực không khí cực mạnh do linh khí cực phẩm tự nổ, đẩy vang ra khá xa.
Lão giả béo thấy vậy, thần sắc hơi đổi, gã không nghĩ tới việc Liễu Minh lại dùng thủ đoạn ngọc đá cùng tan này. Lúc này, vô số tia sáng mang uy năng còn lại, vốn không mất đi bao nhiêu, trong chớp mắt đã đến trước mặt gã.
Có điều, gã với tư cách là cường giả Chân Đan cảnh, tự nhiên là gặp nguy không loạn, sau khi hừ lạnh một tiếng, một bàn tay chỉ đơn giản đánh một vòng trước người, liền có khá nhiều đám lửa màu xanh lá lăng không hiện ra, trong khoảnh khắc chúng hợp nhất thành một bức tường lửa màu xanh lục, chắn ở trước người gã.
Âm thành "phốc" "phốc" liên tiếp vang lên, nhưng những tia sáng màu vàng kia chỉ khiến cho mặt ngoài bức tường lửa màu lục quay cuồng kịch liệt một hồi chứ không cách nào làm gã tổn thương mảy may.
Nhưng vào lúc này, khoảng không trên đầu gã chợt chấn động, một thanh phi kiếm vàng rực lăng không hiện ra, hơn nữa nó chỉ đơn giản quay tít một vòng liền có từng mảng kiếm quang quay cuồng lao xuống.
Trên mặt gã béo lộ ra một tia dị sắc, gã há miệng, một cây quạt nhỏ hình tam giác từ đó bay ra thật nhanh, đồng thời pháp quyết trong hai tay gã nhanh chóng biến đổi, xoay tít rồi phóng ra một mảng sương mù dầy màu xanh đen, dùng nó đón đỡ kiếm khí màu vàng.
Thứ sương mù này nhìn như mỏng manh, nhưng kiếm khí vừa rời vào trong đó tức thì bị tầng tầng sương lập tức quấn sát quanh, trông phảng phất như giòi trong xương, chỉ khoảng khắc tất cả kiếm khí đã bị sương mù bao phủ.
Cái quạt nhỏ hình tam giác này dù không đạt tới cấp bậc pháp bảo sồ hình, nhưng cũng là linh khí cực phẩm có ba mươi lăm tầng cấm chế, lại trải qua nhiều năm được lão giả kia dùng Chân Đan hỏa tế luyện nên sớm đã trở nên vô cùng phù hợp với gã, uy lực của nó so với pháp bảo sồ hình cũng không thua kém bao nhiêu.
Ở cách đó không xa, Liễu Minh nhìn thấy cảnh này, khóe miệng hơi nhếch lên, đoạn không nói lời nào đưa một tay điểm về phía không trung trên đầu lão giả.
Một tiếng xé gió "vèo" thấp đến độ khó có thể nghe được vang lên, chỉ thấy phi kiếm màu vàng bỗng mờ đi, sau đấy thình lình biến mất không thấy bóng dáng.
Một khắc sau, một đại kiếm ảnh mờ mờ lóe lên, lúc này nó đã vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng lão béo, đồng thời đột nhiên hóa thành một thanh phi kiếm màu vàng rồi đâm thắng tới người lão giả.
Hư Không lại có thể quỷ dị như thế khiến lão giả béo không khỏi lắp bắp, kinh hãi cực độ, gã không kịp xuất ra linh khí phòng ngự nào khác mà chỉ có thể hừ một tiếng lạnh lùng, ánh sáng xanh lục sau lưng gã thình lình sáng rực rỡ rồi nhưng tụ thành một một tấm khiến màu xanh lục.
Một tiếng "phốc" nhỏ vang lên, Hư Không Phi Kiếm thoáng chốc đã đâm một phát lên trên tấm khiến ánh sáng.
Uy lực của Nguyên Linh Phi Kiếm lúc này đều được thể hiện ra.
Tấm khiên ánh sáng nhìn như cực kỳ dày dạn kia, cuối cùng bị phi kiếm mạnh mẽ đâm một cái mà vỡ tan, sau khi lóe sáng, phi kiếm giữ nguyên uy lực lại lập tức vạch một đường phá thủng cương khí hộ thể của lão giả béo, để lại một vết thương nhỏ, nông trên lưng lão.
Gần như cùng lúc, Liễu Minh hơi lắc người rồi dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi xông đến chỗ lão già béo. Trên đường di chuyển, hắn trước tiên chà xát hai tay, kế đó liền nghe thấy một tiếng sét đánh vang lên và hai luồng hồ quang điện màu bạc từ đó bắn ra.
Lão giả béo với thân phân Chân Đan cảnh vậy mà vừa rồi lại bị một tên tu sĩ Hóa Tinh kỳ đến tên cũng chẳng biết đả thương, lúc này lộ ra vẻ giận dữ điên cuồng, gã hung hăng tự cắn đầu lưỡi, phun ra một một đám tinh huyết lên trên mặt cây quạt nhỏ màu tam giác.
Cây quạt tam giác lập tức tỏa ánh sáng xanh rực rỡ, ngay sau đó trên mặt mặt có một cái mặt mặt cực lớn nổi lên, ngoác miệng phun ra một luồng âm khí màu xanh lá, đón đỡ lôi quang.
Nhưng sương mù màu xanh lá này vừa mới đụng tới lôi quang thì giống như gặp phải khắc tinh, chỉ trong khoảnh khắc, theo một tiếng nổ đùng, đã tiêu tán vào hư không.
Liễu Minh thấy cảnh này thì nội tâm vui mừng, hắn lập tức đem pháp lực toàn thân điên cuồng rót vào trong hai tay, tức thì trong lòng bàn tay hiện ra một đoàn những viên lôi cầu màu bạc phát tiếng nổ lép bép.
Hai tay hắn lướt nhẹ một chút, đám lôi cầu liền bắn vào trong luồng hồ quang điện lượn lờ kia, một thoáng sau đấy, hai thứ hóa thành một tấm võng lôi điện cực lớn rồi thế như lá cờ đổi gió chụp về phía đối diện.
Mặt quỷ khổng lồ kia vừa chạm một cái vào tấm võng lôi điện mà bạc thì lập tức phát ra tiếng gào thét thê lương, khói đen cuồn cuộn quanh thân co rút thành một đám.
Sau khi Liễu Minh nói một chữ "Nổ", tấm võng lôi điện màu bạc lập tức nổ tung ra, hóa thành vô số tia điện màu bạc.
Ngay khi lôi quang ầm ầm nổ ra, mặt quỷ cũng kêu rên một tiếng rồi tan biến vào hư không.
Cây quạt nhỏ hình tam giác cũng theo đó mà phát ra một tiếng xoẹt, tức thì trên mặt quạt đã có một vết rách hiện ra. Lôi quang chi trong khoảnh khắc đã xuyên qua vết rách, đánh thẳng về phía lão giả béo.
Lão giả hừ lạnh một tiếng, thân hình lão sau khi mờ đi liền thình lình bắn vọt ra phía sau, tránh khỏi lôi quang trước mặt.
Đúng lúc này, trên đỉnh đầu lão lại có tiếng xé gió vang lên rồi một đạo kiếm quang màu vàng cao vài trượng, thứ gây ra thương tích hiện tại lại cuốn tới lần nữa.
Lão giả không nói lời nào, vung mạnh tay lên, năm cái móng vuốt xanh đen nhọn hoắt liền từ đó bay ra.
Một tiếng "keng" như tiếng kim loại va chạm vang lên, kiếm quang hơi dừng lại, sau đấy liền xoắn nát vụn năm cái móng vuốt nhọn hoắt kia.
Nhưng lúc này, lão giả béo đã đưa một tay khẽ vẫy, một luồng ánh sáng vàng chợt lóe ra rồi sau một thoáng mơ hồ, liền biến thành một cây khô mộc trượng.
"Ầm" một tiếng!
Kiếm quang màu vàng kim và khô mộc trượng va chạm kịch liệt với nhau, giữa không trung, kiếm quang và ánh sáng vàng bắn tóe tứ tung, nhất thời lại rơi vào thế giằng co không dứt.
Cùng lúc đó, ảo ảnh bóng đen lóe lên, sau đấy Liễu Minh một lần nữa quỷ mị xuất hiện ở sau lưng lão giả béo. Khói đen từ trên người hắn cuồn cuộn tuôn ra rồi ngưng tụ thành bốn con rồng đen và bốn con hổ đen, tiếp đó hai tay thoáng mờ đi một chút, tức thì vô số quyền ảnh điên cuồng bắn ra, nhanh như chớp đã bao phủ cả thân hình lão giả béo vào bên trong đó.
Lần này, sắc mặt lão giả thực sự đại biến. Gã cuống quít lấy từ trên người ra hai kiện linh khí cực phẩm, một đao, một thuẫn rồi hóa chúng thành hai luồng sáng bảo hộ, một màu xanh lục, một màu đen định liều mạng ngăn cản, nhưng khi nằm trong vòng vây của vô số quyền thì tình cảnh trông phảng phất như một chiếc thuyền lá nhỏ trong giông bão, chỉ có thể đau khổ chống đỡ mà chẳng hề có lực phản kích.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký