"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Vo Hao
Số chương: 1264 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 9
Cập nhật: 2016-12-14 08:35:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 672 : Giết Hết (Hạ).
uy Mộc Quy Vô Tâm đại thúc sẽ không lộ tin tức của Càn Kình ra ngoài nhưng hắn không thể giải thích tình huống này, dù sao Địa Hỏa Chi Tâm rất quái dị.
Dù là Chân Sách hoàng triều hay hoàng tộc Lộ Tây Pháp, gồm bên Man tộc, tử đấu mạch, đấu khiếu chính là luật thép vĩnh viễn không thể tu luyện đấu khí, lực lượng gì, nhưng Địa Hỏa Chi Tâm thật sự tồn tại.
Thời gian ngắn ngủi, thời gian ngắn ngủi...
Lôi Quang Minh không thể tin, trước hôm nay Lôi gia còn vô cùng cường đại, khiến bất cứ thế lực nào trong Vĩnh Lưu thành phải kiêng dè. Bình thường thành chủ đại nhân thấy Lôi gia đều khách sáo tiếp đãi, thế nhưng vì một câu cực kỳ bá đạo của Càn Kình khiến Lôi gia chớp mắt bị tổn thất vô cùng nặng nề.
Lão gia chủ của Lôi gia mới xuống núi không lâu, Lôi Chấn, bị Mộc Quy Vô Tâm, thành chủ Lý Đức Ước Khắc, Quân Vô Đạo hợp sức công kích đã chiến bại.
Hai tay, hai chân Lôi Chấn bị đánh gãy nằm sấp trên mặt đất, hung hăng trừng Càn Kình. Lôi Chấn là gia chủ của Lôi gia, giậm chân một cái Vĩnh Lưu thành sẽ lắc lư ba lượt thế nhưng vì một câu nói của thanh niên trước mắt, ba cường giả cùng hành động đánh Lôi Chấn bị thương.
- Lôi Chấn.
Càn Kình chậm rãi bước tới trước, nói:
- Ta sẽ đòi Lôi gia bồi thường phần của ngươi, sợ ngươi không có cơ hội chừa lại mua mồ cho mình.
Lôi Chấn nhìn Càn Kình giơ cao chân, bầu trời trên đầu Càn Chiến Huyền chợt biến tối tăm như có mây đen nhanh chóng giáng xuống.
Răng rắc!
Lôi Quang Minh nhìn cổ Lôi Chấn bị Càn Kình đạp gãy, máu phun trào, đầu Càn Chiến Huyền lăn lông lốc. Dưới bụng Lôi Quang Minh bỗng phụt ra dòng nước nóng dọc theo ống quần chảy xuống cổ chân, mùi khai nồng nặc.
Đáng sợ.
Lôi Quang Minh từng thấy giết người, gã tự tay giết người, nhưng chưa từng thấy ai như Càn Kình một chân đạp gãy cổ người, máu bắn lên quần nhưng mặt hắn không biểu tình tựa như giẫm chết một con kiến.
Mấy thợ rèn chưa từng thấy giết người dạ dày khó chịu, cùng quay đầu ôm bụng ói ra.
Tay chân Xuân Trang Sinh lạnh lẽo liếc trộm Càn Kình, lão không dám bốn mắt giao nhau với hắn nữa. Gia chủ của Lôi gia thế là đi đời nhà ma.
Một cước độc ác dễ khiến người liên tưởng đến máy chém trên đoạn đầu đài. Xuân Trang Sinh sợ, sợ đối diện ánh mắt Càn Kình, đó không phải đôi mắt tràn ngập sát khí hay giận dữ. Khinh rẻ, đó là nhìn chán sinh tử, bắt đầu coi rẻ sinh tử.
Không chỉ coi rẻ sinh tử của người khác mà bao gồm chính mình.
- Lôi gia...
Trần Mặc Đồ chậm rãi nhắm mắt lại, kẽ răng rít hai chữ:
- Xong đời.
Lôi gia, xong đời? Lôi Quang Minh căm hận trừng Trần Mặc Đồ. Lôi gia vẫn có sức chiến đấu rất mạnh, Lôi gia có tích lũy hùng hậu. Trừ phi Hồng Lưu Chiến Bảo, Vô Đạo hội, thành chủ Lý Đức Ước Khắc, ba đại thế lực đều quyết tâm tổn thất nhiều thực lực.
- Lôi gia...
Vân Tinh Huy Thăng thở dài, nhỏ giọng nói:
- Thật sự xong rồi.
Lôi Quang Minh ngơ ngác nhìn Vân Tinh Huy Thăng. Sư phụ của gã luôn có ánh mắt sắc bén, tuy Vân Tinh Huy Thăng chỉ là một thợ rèn nhưng nhiều lúc đoán chiến tranh còn chính xác hơn nhiều tham mưu quân nhân. Nếu Vân Tinh Huy Thăng nói Lôi gia xong rồi thì...
- Không đâu... Không đâu...
Lôi Quang Minh lắc đầu nguầy nguậy nói:
- Sẽ không... Lôi gia chúng ta còn có rất nhiều lực lượng...
- Vô dụng.
Vân Tinh Huy Thăng bình tĩnh nhìn đồ đệ theo mình nhiều năm, nói:
- Trong thời gian ngắn Lôi gia liên tục mất hai gia chủ chết không theo tự nhiên, đều liên quan đến Càn Kình. Ngươi dám nói có can đảm đối diện Càn Kình sao?
Can đảm? Lôi Quang Minh cúi đầu, làm sao gã có dũng khí đối đầu Càn Kình? Hiện tại Lôi Quang Minh không dám nhìn thẳng mặt Càn Kình chứ nói gì đến can đảm.
- Ngươi là phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng còn không dám đối diện Càn Kình huống chi là đám người Lôi gia?
Vân Tinh Huy Thăng giơ tay vỗ vai Lôi Quang Minh, im lặng bước sang một bên. Có lẽ sức chiến đấu cá nhân hiện tại của Càn Kình không mạnh nhất nhưng bản thân hắn cũng không phát hiện hắn tụ tập lực lượng xung quanh thông qua cách và năng lực khác nhau, cho hắn sử dụng.
Loại năng lực này... Vân Tinh Huy Thăng đăm chiêu suy tư, trừ một vài Chiến Sĩ huyết mạch lão từng thấy thì chỉ có Phục Long Chân Sách đại đế trong lịch sử là tương tự.
Lôi Quang Minh đánh rùng mình, gã không có can đảm đối diện Càn Kình, những người Lôi gia sau khi biết tin gia chủ chết, nghe ba đại thế lực liên hợp thì còn có ý chí chiến đấu sao? Dù có thực lực hùng hậu sẽ vẫn nhanh chóng sụp đổ.
- Sư phụ... Ta...
Vân Tinh Huy Thăng quay đầu nhìn Lôi Quang Minh ngập ngừng, vẻ mặt van xin, thở dài. Đồ đệ dạy mấy năm làm sao có thể không có cảm tình? Nhưng Vân Tinh Huy Thăng là sư phụ, rất hiểu bản tính của Lôi Quang Minh. Hôm nay dù Vân Tinh Huy Thăng cứu Lôi Quang Minh từ tay Càn Kình thì chờ khi vụ việc qua đi, khó bảo đảm sau này gã không gây sự với hắn tiếp.
Càn Kình nhìn Lôi Quang Minh, đây cũng là người của Lôi gia. Theo quy tắc của Chiến Sĩ thì Càn Kình nên giết chết Lôi Quang Minh, trừ bỏ mọi uy hiếp ẩn giấu. Nhưng Lôi Quang Minh dù gì là đồ đệ của Vân Tinh Huy Thăng, đã theo lão nhiều năm.
Tình nghĩa sư phụ và đồ đệ có khi vượt qua thân tình rất sâu. Nếu hôm nào Vân Tinh Huy Thăng quay về vòng tay của Tinh Thần thì Lôi Quang Minh nhất định sẽ túc trực bên linh cữu.
Giết chết Lôi Quang Minh? Càn Kình tự nhận đạp một cước là phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng này sẽ về với vòng tay Tinh Thần, kể cho tên mập La Lâm nghe hắn mạnh mẽ cỡ nào.
Nhưng đạp một cước rồi tâm tình của Vân Tinh Huy Thăng đại nhân sẽ ra sao? Càn Kình im lặng nhìn Lôi Quang Minh, nhắm mắt lại hít vào thở ra.
Giọng điệu của Càn Kình cực kỳ trầm trọng nói:
- Lôi Quang Minh, ngươi nên mừng ngươi là đồ đệ của Vân Tinh đại sư. Lần này, ta không giết ngươi nhưng tuyệt đối không có lần sau.
Quân Vô Đạo chậm rãi gật đầu, vừa lòng cười. Giết người là chuyện rất đơn giản, tay nâng đao rơi, đầu rớt, chuyện này không là gì với Chiến Sĩ.
Nếu Lôi Quang Minh chết thì Vân Tinh Huy Thăng sẽ rất đau khổ mất đi đồ đệ dạy dỗ nhiều năm, tinh thần Đoàn Tạo Đại Sư bị kích thích, có lẽ thân thể nhanh chóng suy sụp chết sớm.
Vậy là không phải Càn Kình giết Lôi Quang Minh mà giết Vân Tinh Huy Thăng đại nhân có ân tình với hắn, tặng cho ngôi báu hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.
Trưởng thành. Quân Vô Đạo rất vừa lòng nhìn thấy điệt tử thật sự trưởng thành.
- Nhị thúc.
Càn Kình đi hướng Quân Vô Đạo, nói:
- Cho ta mượn vài người có sức chiến đấu, sau này luôn theo dõi Lôi Quang Minh suốt ngày. Ta không giết hắn nhưng không thể bỏ qua hắn hoàn toàn.
Quân Vô Đạo mỉm cười nói:
- Được, không thành vấn đề.
Quân Vô Đạo vốn định chờ chút nữa nhắc nhở Càn Kình tìm vài người giám sát Lôi Quang Minh, không ngờ điệt tử nghĩ đến vấn đề tương tự.
Lôi Quang Minh ngồi bệch xuống đống nước tiểu, ngơ ngác nhìn xác thích khách Lôi gia phái ra.
Sất Trá Phong Vân Sất Trá Phong Vân - Cao Lâu Đại Hạ Sất Trá Phong Vân