He fed his spirit with the bread of books.

Edwin Markham

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tranloi
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1737 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 667: Miêu Cổ Đấu Giá Hội (1/2)
ũng lúc đó,một cánh tay Liễu Minh đột nhiên nóng lên, một cái ấn phù cổ quái khó hiệu hiện dần lên trên da thịt hắn, tiếp đó hắn bị mất đi sự không chế với cánh tay giống như không còn tri giác, bất luận hắn điều động thế nào nó cũng không có chút phản ứng nào.
Lúc này, sương mù màu vàng cuốn động, tráng hán Man tộc đã xuất hiện phía bên sườn Liễu Minh, rồi trong tiếng xe gió gào thét, Lang Nha bổng ở tay gã hung hăng đánh tới.
Đám trùng vân màu đen cũng đã từ phía sau, thế như che trời, chen chúc mà tới.
Ba gã này lại phối hợp không chê vào đâu được như thế, hiển nhiên là thường xuyên liên thủ đối địch.
Ánh sáng đen mờ quanh thân Liễu Minh bừng sáng lên, bỗng nhiên thân hắn hóa thành hai ảo ảnh đứng sát cạnh nhau. Một ảo ảnh trong số đó tức khắc bị Lang Nha bổng cực lớn mang theo luồng cuồng phong quét qua mà diệt.
Đạo hư ảnh kia sau khi nhoáng một cái lại lần nữa biến thành đúng là lm. Hắn không nói gì mà một tay vỗ vào trùng vân màu đen. Một luồng hồ quang điện màu bạc to bằng miệng bát bắn thẳng vào trong đám trùng vân rồi lập tức hóa thành vô số tơ bạc nổ tung.
"Đùng đùng" Những tiếng nổ vang một hồi, từng con bọ cánh cứng tỏa ra sương mù màu đen từ trong không trung rơi xuống.
Non nửa trung vân màu đen còn lại tỏ ra hết sức kiêng kị lôi điện chi lực này, chúng cứ bay vẩn vơ quanh một chỗ mà không dám lại gần lm.
Tên tráng hán đầu lĩnh gầm lên giận dữ. Gã há miệng ra, một tia máu bắn ra. Nó lóe lên rồi xuyên thủng đầu Liễu Minh.
Nhưng thân hình lm lại mơ hồ, hóa thành từng điểm hắc quang tán loạn.
Sau một khắc, phía sau lưng tráng hán chấn động, lm với khuôn mặt không biểu cảm lại hiện ra. Cùng lúc đó cánh tay nhấc lên, một tiếng sét nổ vang, một đạo hồ quang điện màu bạc to cỡ miệng bát đánh ra.
Tráng hán Man tộc thực sự là kẻ cơ cảnh, vừa lúc cảm giác chấn động sau lưng khác thường thì ngay lập tức quay người ngược lại, há miệng phun ra một linh khí hình dạng pháp luân vàng rực. Nó xoay tròn rất nhanh phía trước người, hóa thành từng vòng màn sáng màu vàng nhạt cản lại, cùng đó đó Lang nha bổng cũng mãnh liệt quét tới phía trước.
"Ầm" một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.
Tia sét màu bạc trực tiếp bắn qua lang nha bổng, mà màn sáng màu vàng nhạt không cách nào ngăn cản uy thế của nó, màn sáng vỡ vụn như một tấm gương vỡ nát!
Tiếp theo lại một tiếng leng keng tê dại như muốn điếc tai, rồi lại một tiếng "ầm" thật lớn!
Lôi quang màu bạc biến mất, một lỗ máu cực lớn xuất hiện ở ngực tráng hán.
Vị tu sĩ Hóa tinh trung kỳ man tộc tuy rằng tu vi không kém nhưng tưởng muốn ngăn cản Thiên Lôi thuật của Liễu Minh như pháp thuật lôi hệ bình thường thì khác gì chuyện muốn chết. Gã chỉ có thể biểu lộ ra khuôn mặt không thể tin nổi, bước loạng choạng hai bước, ném lang nha bổng sứt mẻ đi, rồi chẳng chút khí lực nào mà ngã cắm đầu xuống đất.
Một tiếng "phịch" vang lên.
Một đoàn quyền ảnh màu đen phá không mà tới kích cho đầu lâu của tráng hán nát bấy, cả lũ tinh hồn màu đen bên trong cũng rít lên một tiếng rồi hóa thành hư ảo, tức thì thi thể té phịch nặng nề xuống đất.
Lúc này, Liễu Minh thu nắm đấm lại, đưa mắt lạnh lùng nhìn hai gã tu sĩ Man tộc đứng phía bên kia. Từ lúc thúc giục Long Hổ Minh Ngục Công rồi đánh chết gã tráng hán Man tộc kia cũng chỉ mới hai ba hơi thở. Chỉ một chốc một lát thế mà một gã Hóa tinh trung kỳ lại chết đơn giản đến vậy!
Hai ngươi kia thì một tên vẫn còn dốc sức liều mạng thúc giục bầy trùng, một tên thì tay vẫn bấm pháp quyết cổ quái.
Không chờ hai tên kia phục hồi tinh thần sau cái chết của tráng hán cầm đầu, một bên cánh tay vốn không cách nào nhúc nhích bỗng vang lên những tiếng keng keng một hồi, lôi quang màu bạc lượn lờ một hồi rồi khôi phục hoạt động.
Liễu Minh khẽ vẫy cánh tay, ánh mắt nhìn sang.
Chỉ thấy ấn phù cổ quái hiển hiện trên cánh tay biến mất trong lôi quang.
Liễu Minh thấy vậy bèn mỉm cười.
Hắn mặc dù không biết thanh niên gầy còm Man tộc thi triển là loại pháp thuật nào nhưng thoạt nhìn thì tà khí mười phần, kết quả là sau khi rót lôi điện vào cánh tay thì đã đơn giản bài trừ được pháp thuật này.
Dù sao cái tà thuật này nguyên bản đã bị lôi điện chi lực khắc chế, đừng nói tới Thiên lôi thuật.
"Đại ca!"
Tu sĩ Man tộc có vết sẹo đầy người cũng phục hồi tinh thần lại bèn quát to lên một tiếng. Gã mặc kệ những con bọ cánh cứng màu đen bị Thiên lôi thuật đả thương mà phi thân tới thi thể gã tráng hán Man tộc ngã dưới đất.
"Tên tiểu tử nhà ngươi, ta phải giết ngươi!"
Tên tu sĩ Man tộc có vết sẹo đầy người ngẩng đầu lên vừa thét lên tiếng phẫn nổ cực điểm, cánh tay vung lên tựa hồ muốn phát động công kích lần nữa.
Nhưng vào lúc này, bên cạnh lắc lư hư ảnh, một gã thanh niên gầy còm Man tộc quỷ dị hiện ra. Gã kéo cánh tay kia lại nói nhanh:
"Nhị ca, người này có thể bài trừ pháp thuật ta và giết đại ca đơn giản như thế hẳn là tu sĩ Chân đan, chắc là đang giả trư ăn thịt hổ mà thôi. Hiện giờ không chạy còn chờ cái gì."
Tiếp đó, tên thanh niên Man tộc không chờ gã trai đầy sẹo nói gì bèn bóp vỡ một phù lục. Lập tức một mảng ánh sáng màu lam cuốn ra bọc lấy thân hình hai người vào trong rồi hóa thành một luồng cầu vồng màu lam phá không mà chạy. Sau khi lắc lư mấy cái đã cách đó hơn trăm trượng.
Nhưng Liễu Minh sao lại thả hai tên kia đào tẩu dễ dàng thế, khóe miệng nhếch lên, tay áo rung lên. Một phi kiếm màu vàng bay ra như chớp.
Ma Thiên Ký Ma Thiên Ký - Vong Ngữ Ma Thiên Ký