Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1029-1030: Ma Hồn Nghiệm Chứng
hất là Lâm Cứu, giờ khắc này, trong nội tâm đầy dẫy một loại thanh âm rít gào:
- Thiên Vũ, đều là vì ngươi, ta mới có thể đụng phải khuất nhục lần này. Ngươi chờ đó cho ta, một khi ta tìm được cơ hội, sẽ diệt sát ngươi thành tro... Không! Không thể để cho ngươi chết quá thống khoái, không thể nhân từ đối với ngươi như vậy...
Mặc dù, Lâm Cứu ở tư tưởng vẫn luôn thập phần khinh bỉ tiểu phàm nhân yếu như Tô Triệt, nhưng ở sâu trong tiềm thức, lại xem Tô Triệt trở thành tử địch bất cộng đái thiên, giống như mệnh trung chú định, mình cùng Tô Triệt không nên đồng thời tồn tại ở thế gian, phải chết một cái, cái khác mới cảm thấy thoải mái.
Trái lại, Tô Triệt lại không có loại cảm giác này, bởi vì, trong đáy lòng vẫn cho rằng, đừng xem Lâm Cứu này là một Huyền Tiên, nhưng hắn căn bản không xứng xưng là tử địch của mình, chỉ có thể là một địch nhân ở giai đoạn trước mắt của mình mà thôi.
Trên tu vi trình tự, Tô Triệt xem như kẻ yếu, nhưng ở mấy lần va chạm trên linh hồn, Lâm Cứu mới là kẻ yếu. Nguyên nhân chính là như thế, bản năng của Lâm Cứu mới có thể muốn chống lại cùng vận mệnh, ý đồ cướp đi hết thảy của Tô Triệt.
Một loại quan vi diệu hệ như thế, trước mắt mà nói, ngay cả Tô Triệt cùng Lâm Cứu ở trong cuộc cũng không có nhìn thấu, nhưng mà, Mông La một mực giữ yên lặng lại thấy rất rõ ràng.
Giờ phút này, Mông La cùng Tô Triệt sóng vai mà đi, trong nội tâm liền suy nghĩ nói:
- Tô Triệt, hảo hảo biểu hiện, ngàn vạn lần đừng để cho chúng ta thất vọng!
Mỗi một cột đá căn đều có độ cao trăm trượng, cả tòa điện phủ hùng vĩ đến cực điểm, bất quá bọn người Tô Triệt đều là hạng người quen nhìn đại tràng diện, cũng không có vì vậy mà ngạc nhiên.
Khởi Nguyên Ma tộc không thích hoàn cảnh quá sáng, ánh sáng trong điện phủ hôn ám, chỗ sâu bên trong càng là một mảnh đen kịt, tiến đến nơi đây, thần thức của bọn người Tô Triệt tùy theo giảm thấp, chỉ có thể bằng vào thị giác để quan sát hoàn cảnh.
Mọi người đều biết, đây là lĩnh vực cá nhân mà cường giả nào đó tạo thành, không muốn cho tùy tiện người nào cũng có thể phát hiện hắn. Trừ khi, tu vi thực lực của ngươi có thể siêu việt hắn.
Loại thủ đoạn này, bên trong Tiên Giới cực kỳ thông thường, cũng chẳng có gì lạ.
Một đám người đứng ở giữa điện phủ, tất cả mọi người âm thầm nghĩ: lúc này hẳn là Ma Vương chính thức đi? Sẽ không phải là vương tử, công chúa gì làm ác đi...
Ôm lòng hiếu kỳ, Tô Triệt truyền âm hỏi Mông La:
- Ngươi có thể chứng kiến hắn không?
- Có thể!
Mục quang của Mông La nhìn tới chỗ sâu trong điện phủ, ngữ khí trầm thấp:
- Hắn là ở chỗ này!
Tô Triệt khẽ gật đầu, nhìn như bình tĩnh, kỳ thật trong lòng lại có chút kinh ngạc:
- Mông La này rốt cuộc là hạng tu vi gì, lại có thể khám phá lĩnh vực của Kim Dực Ma Vương?
Vừa mới đứng lại, Kim dực công chúa kia liền chỉ vào hai người Tô Triệt, Mông La đứng ở phía trước nhất, hướng về phía chỗ sâu trong điện phủ nói ra:
- Hai cái này còn có chút ý tứ, những thứ khác đều là phế vật!
Lời vừa nói ra, biểu lộ của mấy người Liên Y coi như bình thường, nhưng Lâm Cứu cùng vài tên Phong Ma sứ đều có vẻ có chút không được tự nhiên, rõ ràng cho thấy lòng tự trọng đã gặp phải đả kích.
Bất quá, câu đánh giá này xuất phát từ miệng một Kim Dực Ma tộc, huống hồ lại là thân ở trong địa bàn Ma tộc, ai cũng không hồ hồ tự tìm đường chết, vì một ít chuyện này mà tranh chấp với nàng.
Hô hô hô hô...
Ở chỗ sâu trong Điện phủ cũng không có truyền tới bất luận lời nói gì, lại chứng kiến hơn mười hư ảnh hơi mờ từ trong bóng tối thoát ra. Bay về phía trước mặt bọn người Tô Triệt.
- Ma Hồn!
U Lâm phát ra một tiếng thở nhẹ, lập tức thi triển ra thủ đoạn phòng ngự nào đó, một đạo bạch quang lập tức thoáng hiện, bao phủ quanh thân.
Mấy người Liên Y cũng đều biết được lợi hại, hoặc là tế ra tiên khí, hoặc là thi triển thần thông nào đó, tất cả sắc quang tùy theo hiện ra.
Khởi Nguyên ma hồn, không có thật thể. Xấp xỉ vực ngoại Thiên Ma, nhưng so với Thiên Ma còn đáng sợ hơn nhiều lắm. Loại sinh vật hồn thể này sinh ra thủ đoạn công kích, đương nhiên chính là chiếm được ma hóa, ma hóa sinh linh bình thường thành ma vật khôi lỗi có xác không hồn.
Mười sáu Ma Hồn trước mặt mà đến. Đều tự lựa chọn một nhân loại làm mục tiêu, trong nháy mắt bay đến trước mắt, thoáng cái biến mất vô tung.
Ẩn hình!
Xôn xao!
Hào quang thủ hộ của bọn người Liên Y tăng vọt, hơn nữa đang kịch liệt rung động, rõ ràng gặp phải lực Ma Hồn ăn mòn; duy chỉ có trên thân Tô Triệt và Mông La, là không có bất kỳ quang hoa nào cả.
Sưu một cái, Ma Hồn đánh về phía Tô Triệt cực kỳ thuận lợi nhập xác thành công, nhưng ở trong nháy mắt, đã bị Tiên Ngục bảo tháp thu vào. Hơn nữa trấn áp xuống.
Đối phó sinh vật hồn thể không có thật thể này, năng lực trấn áp của Tiên Ngục bảo tháp càng thêm mạnh mẽ, thật dễ dàng giống như uống nước.
Bên cạnh, Ma Hồn đánh về phía Mông La lại cực kỳ quái dị như ẩn như hiện, không ngừng biến hóa vị trí, chợt nhìn mà xem, như là không ngừng xoay tròn chung quanh Mông La. Đang tìm chiếm được cơ hội ma hóa.
Kỳ thật, Tô Triệt ngược lại có thể xem hiểu rõ, là Ma Hồn kia tới tới lui lui không ngừng xuyên thấu thân thể của Mông La, thủy chung không thể nào chiếm được thành công, thật giống như, hình thức tồn tại của Mông La so với loại Ma Hồn này còn hư vô hơn, căn bản như không tồn tại.
Nếu là người, sao có thể không phụ thân được?
Sau lưng, kết giới thủ hộ của mấy người Liên Y đều có thể ngăn đỡ được Ma Hồn, chín đại Phong Ma sứ U Lâm, Lâm Cứu, càng không cần phải nói.
Lại nói tiếp, thực lực những Ma Hồn này cũng không cao, chín vị Phong Ma sứ hoàn toàn có biện pháp diệt sát hoặc trấn áp chúng nó, chỉ có điều, thân ở cục diện bị động, không có người có đảm lượng làm như vậy mà thôi.
Tất cả mọi người là trong nội tâm tinh tường, Khởi Nguyên Ma Vương làm như vậy tất có dụng ý, hẳn là một phương pháp nghiệm chứng, vì tìm ra ai mới là 'Người kia' mà chúng nó chờ mong.
Trước mắt mà xem, chỉ có Ma Hồn đánh về phía Tô Triệt kia là biến mất vô tung, mười lăm người khác tất cả đều khỏe mạnh. Chẳng lẽ, cái này có thể thể hiện ra Tô Triệt đặc thù sao?
Sưu!
Chỉ ba lượt hô hấp sau, Tô Triệt có chút khoát tay, thả con Ma Hồn từ trong Tiên Ngục kia đi ra, nhưng mà, con Ma Hồn kia được tự do lại trở nên thành thành thật thật, giống như bóng dáng huyền phù ở bên người Tô Triệt, vẫn không nhúc nhích.
Nguyên nhân rất đơn giản, Tô Triệt bắt nó đưa vào tầng năm Tiên Ngục, trực tiếp nô dịch linh hồn. Chỉ có điều, lúc này phương thức nô dịch khá đặc thù, cùng phương thức nô dịch dĩ vãng hoàn toàn bất đồng.
Tô Triệt xóa sạch tất cả tư tưởng cùng trí nhớ của con Ma Hồn này, chỉ còn phục tùng đối với mình, có thể nói là Ma Hồn si ngốc, hơn nữa, tùy thời cũng có thể thông qua công năng linh hồn liên thông của tầng năm Tiên Ngục, triệt để gạt bỏ trạng thái linh hồn của nó.
Làm như vậy tác dụng là, vì không cho nó tiết lộ bất cứ chuyện gì có quan hệ cùng Tiên Ngục.
Đã muốn chứng minh mình không giống người thường với Khởi Nguyên Ma Vương, còn phải bảo trụ bí mật của mình, cũng chỉ có thể làm như vậy, không có biện pháp tốt khác.
Đương nhiên, Tô Triệt cũng biết rõ, cách làm như vậy chỉ có thể phòng quân tử, không thể phòng tiểu nhân, đối phương có chủ tâm muốn biết tất cả bí mật của mình, phương pháp rất đơn giản, bắt sống mình, tiến hành sưu hồn là được.
Một Kim Dực Ma Vương muốn làm như vậy với mình, căn bản là không thể chống cự.
Chỉ có như vậy, xác thực không có biện pháp tốt gì khác. Chuyện cho tới bây giờ, sống hay chết, là phúc hay họa, chỉ có thể nhìn mệnh.
Bá bá bá bá...
Mười lăm Ma Hồn khác đột nhiên đình chỉ công kích, đều xoay người rời đi, trong nháy mắt bay trở về trong bóng tối.
Chỉ còn Ma Hồn bị linh hồn cải tạo ở bên người Tô Triệt kia, lại không tiếp thu mệnh lệnh của Ma Vương, y nguyên huyền phù ở bên người Tô Triệt.
Trong Đại điện, lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Đám người Liên Y, U Lâm cẩn cẩn dực dực mà nhìn xem Ma Hồn bên người Tô Triệt kia, đều không xác định, Tô Triệt làm như vậy có thể chọc giận Khởi Nguyên Ma Vương hay không.
Sinh tử phúc họa của mọi người, tất cả đều thắt ở trên người Tô Triệt, nếu hắn chọc giận Khởi Nguyên Ma Vương, những người mình tất cả đều phải cùng theo một lúc nhận lấy cái chết, đây là không thể nghi ngờ.
Ba ba ba...
Bên trong yên lặng, Ma tộc công chúa nện cước bộ nhẹ nhàng. Đi đến bên người Tô Triệt, lợi trảo sắc bén màu xanh ngọc, một tay kéo con Ma Hồn kia tới trước mắt, há mồm khẽ hấp.
Chỉ nháy mắt, con Ma Hồn kia đã bị nàng hút vào bụng...
Tâm niệm Tô Triệt khẽ động, lập tức thao túng tầng năm Tiên Ngục, nhanh chóng diệt sát Ma Hồn này. Cũng tức là nói, Ma tộc công chúa chỉ là hấp thụ một đoàn năng lượng không có tư tưởng, trừ lần đó ra, thì không có cái gì khác.
- Không có gì cả, trống rỗng!
Ma tộc công chúa nhỏ giọng nói thầm một câu. Đôi mắt tách ra quang hoa như mộng ảo nhìn về phía Tô Triệt, hỏi:
- Ngươi cướp đi linh hồn của nó, ta cũng muốn đoạt ngươi!
- Ngươi rất thích hù dọa người, phải không?
Tô Triệt nhìn thẳng nàng, nhàn nhạt hỏi:
- Như vậy hãy đi hù dọa người khác đi, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian của ta. Nói thí dụ như...
Hắn vun tay lên chỉ vào Lâm Cứu nói:
- Hù dọa hắn mà nói, hẳn sẽ có chút ý tứ.
Khóe mắt Lâm Cứu run rẩy vài cái, biểu hiện ra ngoài còn có thể giữ vững bình tĩnh, nhưng tức giận trong lòng thì không cần nói nhiều.
- Xem xét liền biết, hắn là quỷ nhát gan, vài lời có thể hù chết hắn. Hù dọa hắn, không có ý nghĩa!
Ma tộc công chúa bỗng nhúc nhích con mắt, tràn đầy tò mò nhìn Tô Triệt, tiếp tục nói:
- Chỉ có ngươi là tương đối tốt hơn.
Tô Triệt giống như lần đầu tiên nhìn thấy nàng vậy, cao thấp đánh giá một phen, đột ngột hỏi thăm:
- Không mặc quần áo, ngươi có lạnh hay không?
Ông...
Ngàn vạn lân giáp trên người Ma tộc công chúa lập tức thoáng hiện quang hoa, tự phù kỳ lạ trên mỗi một phiến lân giáp cũng tùy theo sinh ra biến hóa vi diệu, nàng trả lời:
- Đây chính là quần áo của ta, đẹp không?
Xác thực rất dễ nhìn, đẹp đẽ quý giá, mộng ảo, làm cho người hoa mắt thần mê Tô Triệt lại nói:
- Ta còn là cảm giác, ngươi không có mặc quần áo.
- Khanh khách khanh khách...
Tiếng cười của Ma tộc công chúa giống như tiếng kim loại va chạm thanh thúy nhất thế gian, hiệu quả cực kỳ chấn động. Loại tiếng cười này tương đối đặc biệt, tiếng nói của nhân loại không có khả năng phát ra được, nhưng phải thừa nhận, nó rất êm tai.
- Ta đã nói, hắn rất thú vị!
Ma tộc công chúa chỉ vào Tô Triệt, quay đầu nhìn về phía sâu trong điện phủ hô:
- Lão quỷ, ta thật sự rất hi vọng, hắn chính là người kia hân.
Thần thái Tô Triệt bình thản, giống như xem nhạt hết thảy, không đếm xỉa sinh tử, kỳ thật, đây đều là giả vờ. Tô Triệt cũng rất khẩn trương, không cách nào dự đoán vận mệnh kế tiếp của mình sẽ như thế nào, chỉ là bằng vào một phần tín niệm trong lòng, cũng có thể nói là một loại thôi miên mình: ta chính là người kia mà chúng nó chờ mong, chúng nó hẳn là cầu ta mới đúng! Dựa vào cái gì, muốn ta trái lại sợ hãi chúng nó?
Tình huống chân thật, sẽ không phải là như vậy, ai có thể biết rõ, đi tới một bước này, Tô Triệt chỉ có thể kiên trì, cố gắng chống đỡ xuống.
Trong bóng tối, mơ hồ truyền đến một hồi ba động, giống như người nào đó trầm thấp trả lời, chỉ có điều, loại ngôn ngữ này, nhân loại ở chỗ này ai cũng nghe không hiểu.
Ba động qua đi, Ngân dực Ma Tướng đứng sững ở một bên oanh thanh hỏi:
- Các ngươi là tới tìm bảo, không sai chứ?
Ngoại trừ Tô Triệt, không người nào dám lên tiếng; có lẽ, Mông La cũng dám, chỉ có điều muốn làm cho hắn mở miệng nói chuyện, độ khó khá lớn.
Vì vậy, Tô Triệt đáp:
- Những người chúng ta đều là tới tìm bảo, nhưng mà, cá nhân ta mà nói, bảo vật cũng không trọng yếu, ta chỉ là nghe người ta nói qua, một phần cơ duyên thuộc về ta, ở trong Tiên Ma chiến trường. Hơn nữa, trước kia ta cũng là thuận theo triệu hoán nào đó, tìm được lối vào này.
- Là ai nói cho ngươi biết, cơ duyên của ngươi ở nơi này?
Ngân dực Ma Tướng tùy theo hỏi.
- Vu Thần.
Tô Triệt chi tiết đáp.
- Vu Thần?
Ngân dực Ma Tướng như sửng sốt một chút, tiện đà hỏi:
- Có phải là người thống lĩnh của Vu tộc hay không?
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu.
Đối với Ngân dực Ma Tướng nghi vấn, Tô Triệt cũng không kỳ quái, bởi vì, từ bảy ngàn vạn năm trước Tiên Ma chiến trường đã triệt để phong bế, hoàn toàn ngăn cách cùng ngoại giới. Lúc kia, Vu Thần chỉ là thống lĩnh của Vu tộc, còn không có đạt tới tiêu chuẩn cường giả đỉnh phong của Tiên Giới.
Mấy trăm vạn trước, Vu tộc chiếm được Di Tiên Cảnh, Vu Thần suất lĩnh một bộ phận tộc nhân phi thăng đến Tiên Giới, đây mới là đột nhiên tăng mạnh, chỉ dùng vài chục vạn năm, thì lực lượng đứng ở trình tự đỉnh phong nhất của cả Đại Vũ trụ thế giới.
Rất hiển nhiên, Tô Triệt vừa mới đề cập Vu Thần, do đó dẫn phát hứng thú của Khởi Nguyên Ma Vương.
Bất quá, Tô Triệt đồng dạng cũng hiếu kỳ: Khởi Nguyên Ma Vương không thể nói chuyện sao? Còn khinh thường trực tiếp câu thông cùng chúng ta, mới cần Ngân dực Ma Tướng thay mặt nói sao?
Mang theo ngờ vực vô căn cứ như thế, Tô Triệt liền tận khả năng ngắn gọn giảng thuật Vu tộc biến hóa một lần, tổng cộng không có vượt qua năm câu.
- Tiến vào Tiên Giới vài chục vạn năm mà thôi, Vu Thần có thể đạt tới cảnh giới Tiên Tôn đỉnh phong...
Nghe qua Tô Triệt giảng thuật, Ma tộc công chúa thấp giọng nói ra:
- Tiên Giới thực sự tốt như vậy sao?
- Ta còn chưa có đi qua Tiên Giới, loại sự tình này, ngươi phải hỏi bọn hắn.
Tô Triệt nhìn bọn người Lâm Cứu đằng sau khoa tay múa chân một chút.
Mí mắt của Lâm Cứu lại ẩn ẩn nhảy dựng, mỗi lần chứng kiến Tô Triệt chỉ về phía mình, đều cảm giác hắn đang hãm hại người...
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê