Số lần đọc/download: 2694 / 27
Cập nhật: 2017-06-11 10:55:36 +0700
Chương 567 : Quy Củ Của Ta Chính Là Quy Củ
C
hu Tường há to mồm, có chút không kịp phản ứng. Không thể tưởng được đại mỹ nhân nhìn qua có vẻ đáng yêu này vậy mà bên trong lại thô bạo như thế, người ta chẳng qua chỉ có chút ý dâm, liền trực tiếp giết đến không còn chut cặn.
Hắn nào đâu biết thân phận Đinh Linh Nhi, tuy rằng thương hội Thiên Nguyên đã xuống dốc, nhưng cũng là tồn tại thành danh từ lâu trên đại lục. Thân là thiên chi kiều nữ của thương hội, cũng là một trong lưỡng đại mỹ nhân của thập đại thương minh, thường ngày đều được các loại hào quang bao quanh, được mọi người nhìn bằng ánh mắt tôn kính ngưỡng mộ, nào từng bị đám sắc lang nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống như vậy bao giờ đâu chứ?
Từ sau khi tiến vào Khinh Ca Lâm Địa, nội tâm Đinh Linh Nhi đã sớm bị một ngọn lửa vô danh thiếu đốt, nếu không phải Lý Vân Tiêu muốn ở lại đây, nàng đã sớm quay đầu rời đi rồi!
- Lần này phiền toái lớn rồi!
Chu Tường lộ vẻ cười khổ, có chút lắc đầu, tựa hồ gặp phải chuyện gì đó cực kỳ đau đầu vậy.
Lý Vân Tiêu khó hiểu hỏi:
- Phiền toái lớn? Nơi này không phải mỗi ngày đều có rất nhiều người tử vong, không phải nắm đấm lớn có thể tùy ý giết người sao?
Chu Tường cười khổ nói:
- Lời tuy là vậy, nhưng đây chỉ là nhằm vào những thế lực nhỏ vụn kia thôi. Tam đại dong binh đoàn chúng ta vẫn tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật của mình, dù sao cũng là bá chủ ở Khinh Ca Lâm Địa, nhất định phải có quy củ rõ ràng, như vậy mới có thể phục người, mới không còn loạn. Hơn nữa thế cục ở thành tây này hết sức phức tạp, Tam đại dong binh đoàn chế ước lẫn nhau. Hiện giờ Đinh tiểu thư ra tay giết người, sợ rằng hai dong binh đoàn khác sẽ mượn cơ hội sinh sự, đến gây phiền toái.
Lý Vân Tiêu vẻ mặt đạm mạc, nhẹ nhàng nói:
- Ngươi nói không sai, phải có quy củ rõ ràng. Lợi ích của dong binh đoàn Thái Điểu ở thành tây do đội thứ tám chúng ta quản lý, từ hôm nay trở đi, quy củ của ta chính là quy củ.
Chu Tường có chút phát mộng nói:
- Cái gì gọi là 'Quy củ của ta chính là quy củ'?
Lý Vân Tiêu nhìn xem hắn, ánh mắt lộ ra một loại khí tức chỉ thượng vị giả mới có, khiến Chu Tường cảm thấy một hồi tim đập nhanh và khuất phục. Cái này khiến trong lòng của hắn chợt kinh hãi, loại ánh mắt coi rẻ sinh tử, trải qua tang thương này cũng không phải tinh thần công kích gì cả, mà là tùy tâm mà phát.
- Nói thí dụ như, Linh nhi tiểu thư muốn giết người, đáng chết. Đây chính là quy củ của ta.
Lý Vân Tiêu hờ hững nói khiến trong lòng Chu Tường rùng mình, hắn thân là cường giả Vũ Hoàng cũng có chút toát mồ hôi lạnh.
Quy củ của ta chính là quy củ, thiên hạ nào có quy củ bá đạo như thế chứ.
Ngươi cho là mình là tồn tại Vũ Đế sao?
Chu Tường nội tâm mắng một câu, sinh ra một loại cảm giác vô lực, hắn hiện giờ cuối cùng đã hiểu rõ, bất luận Thuật Luyện Sư nào cũng đều cuồng vọng vô biên, kiệt ngao bất tuần, tuyệt sẽ không có ngoại lệ! Hơn nữa người như vậy làm đội trưởng, toàn bộ đội thứ tám đều sẽ phiền toái, nghiêm trọng chút sẽ tạo nên tai họa ngầm thất lớn cho dong binh đoàn.
Theo thực lực dần dần khôi phục, loại khí phách hung hăng càn quấy của Lý Vân Tiêu kiếp trước cũng dần triển lộ ra. Dưới kiếm trảm tinh thần, người chết vô số kể, hắn cũng không phải là loại người nhân từ gì.
Đinh Linh Nhi thì cảm thấy trong lòng ấm áp, trong đôi mắt có chút si nhìn qua Lý Vân Tiêu. Có câu nói kia của hắn, mình ở Khinh Ca Lâm Địa nội cho dù có bị ủy khuất lớn hơn nữa, cũng đáng.
Chết một lão đầu, tuy rằng dẫn đến chút bạo động, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh, ai làm gì thì tiếp tục làm nấy, giống như lão đầu kia chưa từng tồn tại vậy. Chỉ có điều ánh mắt mọi người nhìn Đinh Linh Nhi cũng không dám như trước nữa, tất cả đều lộ ra vẻ cảnh giác.
Chu Tường huýt sáo, rất nhanh một đạo bóng đen không biết từ chỗ nào chui ra, nửa quỳ trên mặt đất khom người nói:
- Số 9 bái kiến đội phó đại nhân!
- Đây là thành viên Ám Ảnh tiểu tổ đội số tám chúng ta an bài ở tây thành, chuyên môn phụ trách thu thập tình báo cùng với các loại hành động bí mật.
Sau khi hắn giải thích với Lý Vân Tiêu liền nói với người kia:
- Vị này chính là đội trưởng đội thứ tám tân nhiệm -- Lý Vân Tiêu đại nhân! Chuyện vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, đi giải quyết tốt hậu quả đi.
Bóng đen kia ngẩng đầu lên, lộ ra ánh mắt kinh dị nhìn Lý Vân Tiêu, lại vội vàng cúi đầu, nói:
- Vâng!
Trả lời gọn gàng mà linh hoạt, không có chút dây dưa dài dòng, sau đó lần nữa biến mất trước mặt ba người.
Chu Tường nói:
- Ám Ảnh tiểu tổ tổng cộng chỉ có chín thành viên, mỗi người đều rất có năng lực. Có hắn đi giải quyết tốt hậu quả chắc có lẽ sẽ không có phiền toái gì đâu.
Lý Vân Tiêu ánh mắt ngưng tụ, nói:
- Không còn kịp rồi, phiền toái hình như đã đến.
Quả nhiên, chỉ mấy hơi, từ bốn phương tám hướng đã vọt tới đại lượng võ giả, lệ khí trên người đều rất nặng.
Đám người chung quanh thấy tình huống không đúng, không ít người đều nhao nhao chạy trốn, còn có một ít người tự nhận thực lực không tệ, liền lưu lại định xem náo nhiệt.
Chu Tường cả kinh, trầm giọng nói:
- Không tốt! Là dong binh đoàn Bạo Vũ!
Hắn vội vàng lần nữa thổi sáo, lần này vậy mà không có bất kỳ hồi âm nào, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống
- Hừ, không cần thổi. Người ngươi muốn gọi ta đã mang đến cho ngươi rồi đây.
Một giọng nói trên không trung vang lên, rất nhanh một bóng đen rơi xuống, trực tiếp ngã trước mặt ba người. Đúng là số chín của Ám Ảnh tiểu tổ vừa mới rời đi, trên mặt tràn đầy máu tươi, đã khí tuyệt bỏ mình. Hơn nữa tứ chi đều vặn vẹo với phương thức kỳ quái, hiển nhiên trước khi chết đã bị không ít tra tấn.
Một nam tử áo trắng chẳng biết lúc nào xuất hiện trên không trung, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào ba người Chu Tường, giống như đang nhìn tử thi vậy, không có bất kỳ tình cảm nào cả.
- Thành đông bên đường sát nhân, thành tây bên đường sát nhân. Dong binh đoàn Thái Điểu các ngươi làm việc càng ngày càng không kiêng nể gì cả rồi, hoàn toàn không để các thế lực khác vào mắt.
Nam tử áo trắng lạnh lùng nói ra, áo trắng trên không trung bị gió thổi bay phất phới, sát khí lạnh như băng tràn ngập ra, bao phủ một phương.
Tâm thần tất cả mọi người đều thu liễm, biết rõ nơi này rất nhanh sẽ biến thành sát lục chi tràng.
- Triệu Vũ!
Chu Tường cũng lạnh lùng nghênh tiếp, khí thế đại thịnh quát:
- Dong binh đoàn Thái Điểu ta làm việc, lúc nào đến phiên ngươi tới khoa tay múa chân thế?
Triệu Vũ cười lạnh nói:
- Đừng nghĩ đám các ngươi nắm đấm lớn là có thể tùy ý khống chế sinh tử người khác. Huống hồ quả đấm của các ngươi trong mắt ta cũng chẳng là gì cả.
Lời này của hắn lập tức khởi dậy hảo cảm và nhiệt huyết của đám thế lực nhỏ, bọn họ nhao nhao phụ họa. Những người này ngày thường luôn bị Tam đại dong binh đoàn áp bách, hiện giờ có người xuất đầu, biết rõ là lợi dụng mình như nguyên một đám đều trợn mắt nhìn mấy người Lý Vân Tiêu.