Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Đế Thanh
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 694 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1982 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 00:25:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 553: Chỉ Có Một Người
hân chủ nhi tử...”. Lý gia mấy người con ngươi co rút mãnh liệt, Thần tử thân phận đã là kinh người, còn là Thần chủ nhi tử lại càng thêm đáng sợ. Bọn hắn thông qua cái kia Tiếp dẫn sứ nhưng đã biết được Thần chủ của Hạo Thiên Thần địa chính là một vị tối cường Hỗn độn cảnh, nhi tử của hắn lại có bao nhiêu đáng sợ cùng hậu thuẫn?
“Không lẽ trong Thần địa cũng phân thế lực? Bọn hắn nếu lại tranh đấu thì sẽ tạo nên hỗn loạn như thế nào?”. Lý Thanh Vi tinh nghịch tính khí đã thu lại hơi chút kinh ngạc hỏi. Nhị Thần tử có trận doanh thì những Thần tử khác cũng có đi? Như vậy không phải sẽ khiến Thần địa đại loạn?
“Thế lực đương nhiên là có, Thần địa rộng lớn như vậy thì cao tầng cũng không quản được hết, đều để đại năng trong Thần địa chia nhau quản lý, mấy vị Thần tử cũng tại trong lúc này thành lập trận doanh của mình, bất quá Thần địa cao tầng không cho phép lẫn nhau chém giết, dù sao thì bất kể trận doanh nào cũng đều thuộc Hạo Thiên Thần địa, nếu để bọn hắn chém giết thì Thần địa thực lực sẽ có hao tổn nhất định!”. Cổ Minh cười cười nói. “Hiện tại Hạo Thiên Thần địa có sáu chỗ trận doanh, thực lực khác nhau cũng không nhiều, đại khái tương đương một cái cực cường Thánh địa!”. Hắn lại bổ sung nói.
“Cái gì...”. Lý gia năm người con ngươi co rụt hô lên. Một chỗ trận doanh của Thần tử mà thôi đã tương đương một cái cực cường Thánh địa, như vậy thì Hạo Thiên Thần địa này có bao nhiêu khủng bố? Đại năng lại có bao nhiêu vị?
“Bọn ta còn không có chính thức trở thành Thần địa thành viên mà Cổ huynh đã đến lôi kéo, cái này có phải hay không quá mức mạo hiểm một điểm?”. Lần này đứng ra nói chính là Lý Thanh Nguyệt, nàng đúng là không nhịn được mà hỏi.
“Ha ha, Thanh Nguyệt cô nương nói không sai, bất kể là ta hay các vị đều không dám nói chắc bản thân có thể chắc chắn sẽ đi vào Hạo Thiên Thần địa, nếu không đạt được tư cách kia liền cái gì cũng không phải!”. Cổ Minh nghe vậy thì hơi chút nhìn sang Lý Thanh Nguyệt cười cười nói. “Bất quá nếu lúc này các vị quyết định gia nhập trận doanh của Nhị Thần tử thì cho dù không vào được Hạo Thiên Thần địa thì vẫn có thể ở lại Hạo Thiên đại lục này tu hành, tin tưởng nơi này điều kiện cũng xa xa không phải Thánh địa có thể so sánh!”.
“Đây...”. Lý Thanh Nguyệt ngẩn người những cũng liền hiểu ra, cái này nhưng cũng là một cái đường lui vô cùng tốt, Hạo Thiên Thần địa ánh mắt cực cao, sẽ có nhiều kẻ được tiếp dẫn đến Thần địa cũng không có đủ năng lực đi vào Thần địa, lúc này có thể gia nhập vào các trận doanh cũng là một cái lựa chọn tốt. Mỗi trận doanh đều thuộc Thần địa quản hạt nhưng nó cũng có thế lực bên ngoài, nó điều kiện cơ bản không kém những Thánh địa kia. Nếu đem Hạo Thiên Thần địa ra mà nói rõ ràng thì có thể xem như bái nhập vào Hạo Thiên Thần địa sẽ là trung tâm thế lực, không bái nhập vào nó mà sinh sống trên Hạo Thiên đại lục thì được xem như phụ thuộc thế lực, tuy rằng là một loại biến tấu nhưng vẫn có thể được xem như là Hạo Thiên Thần địa một thành viên, đi ra ngoài tu luyện lịch lãm vẫn có thể khiến các Thánh đại thế lực kiêng kị không thôi.
“Nếu không may mắn gia nhập được Hạo Thiên Thần địa thì các ngươi đều có thể ở lại Hạo Thiên đại lục, dưới tay Nhị Thần tử thu được tài nguyên có lẽ không kịp Thần địa dòng chính nhưng cũng không kém nhiều, nếu có thế bộc phát tài năng cũng có thể được tiếp dẫn gia nhập Thần địa cũng không biết chừng!”. Cổ Minh lại cười cười nói.
“Ở đây bao nhiêu tu giả như thế Cổ huynh lại như thế xem trọng chúng ta, cái này thực khiến ta có cảm giác không được chân thực lắm đâu?”. Lý Thanh Vũ nhìn xung quanh một chút thấp giọng nói. Từ khi Cổ Minh đến đây thì có không ít người nhìn đến chỗ bọn hắn ánh mắt khác lạ, điều này có thể cho thấy một sự thực đó là không phải ai cũng được mời gia nhập trận doanh khi còn chưa tham gia thí luyện.
“Ha ha, thực ra cũng không có gì lạ, vẫn còn mười ngày nữa mới bắt đầu thi tuyển, lúc này đã đi mời chào sẽ khiến nhiều kẻ khác nghi kị!”. Cổ Minh cười nhạt lắc đầu như không nhìn thấy những ánh mắt kia nói. “Tại hạ tu luyện một môn thần thông gọi là Thiên cơ toán, tính toán ra các vị năm người đều là người có đại cơ duyên, đo đó tại hạ mới trước một chút mời đến, bằng không chí ít cũng cần năm đến bảy ngày quan sát nữa thì những sứ giả của các trận doanh mới đưa ra lời mời chào”. Hắn giống như không có che dấu cái gì nói.
“Đại cơ duyên?”. Lý Thanh Vũ năm người kinh ngạc nhìn sang Cổ Minh, cái gọi là cơ duyên hay khí vận có chút hư vô phiêu miểu nhưng đó đích thực cũng là một loại thực lực của ta giả, chỉ có số ít dị năng tu giả mới có khả năng nhìn thấy hay đoán biết, cái này Cổ Minh không lẽ cũng là một vị trong đó?
“Thứ này nói cũng không được rõ ràng, ta cũng chỉ mới tìm hiểu mà thôi, xem như một lần đánh cược đi!”. Cổ Minh xua xua tay nói. “Thế nào? Các vị có muốn hay không đến trận doanh của Nhị Thần tử với ta?”.
“...”. Năm người Lý gia quay đầu nhìn nhau rồi như đạt thành hiệp nghị nào đó, cả năm gật đầu, tại nơi đất khách quê người mà lại là cạnh trạnh khốc liệt như Hạo Thiên Thần địa này bọn hắn đều phải tính trước đường lui cho mình, tham gia cái này trận doanh đúng là có chút gãi đúng chỗ ngứa. “Đã như vậy chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh, sẽ theo Cổ huynh gia nhập Nhị Thần tử trận doanh!”.
“Ha ha, các ngươi sẽ không phải hối hận!”. Cổ Minh cười cười gật đầu nói, sau đó liền quay đầu vẫy vẫy tay. “Đi theo ta đi, đến chỗ kia là chỗ tập hợp những người đã được mời gia nhập Nhị Thần tử trận doanh”. Hắn chỉ về một phía rồi đi nhanh đến chỗ kia.
“...”. Lý gia mấy người gật đầu sau đó lập tưc chạy theo, bọn hắn cũng muốn biết những kẻ được mời gia nhập trận doanh kia là thiên kiêu như thế nào.
Đại khái một khắc đồng hồ, một đoàn sáu người đã đi đến bên ngoài rài quảng trường gần Hung thú nguyên địa, chỗ này có một chỗ kiến trúc cao lớn, rộng rãi vô cùng, nhân khí đúng là không thấp, chí ít cũng có một ngàn người rồi.
“Đây không phải tất cả đều là được tiếp dẫn đến Hạo Thiên đại lục tu giả, có một phần lớn bọn hắn đến từ thế lực vốn là sinh sống trong khu vực do Nhị Thần tử thống trị, bọn hắn đều được tuyển chọn vô cùng khắt khe mới có thể đi đến đây”. Cổ Minh thấy mấy người Lý gia nghi hoặc thì giải thích. “Tốt nhất đừng cùng bọn hắn có cái gì xung đột, những kẻ này tám phần có khả năng sẽ đi vào Hạo Thiên Thần địa tu hành, hiện tại bọn hắn sẽ không làm gì nhưng sau khi kết thúc thí luyện bọn hắn có khả năng sẽ gây bất lợi cho các ngươi!”.
“Uhm! Bọn ta hiểu được!”. Lý gia mấy người cảm nhận một chút rồi ngưng trọng nói. Nhẹ nhàng cảm nhận bọn hắn liền cảm nhận được mấy cỗ khí tức mạnh mẽ, trong đó thậm chí còn có một vị Thần cảnh tứ trọng thiên!
“Ồ? Cổ huynh? Ngươi đi tiếp dẫn mấy cái tu giả bên ngoài đến sao?”. Bỗng nhiên một cái thanh niên thô cuồng cao lớn như là dã nhân nhận ra Cổ Minh hô lên, ánh mắt cũng quay ra dò xét Lý gia mấy người. Nhìn đến ba cái nữ nhân thì ánh mắt cũng lóe lên dị thải, nhất là khi nhìn đến Lý Thanh Nguyệt thì hơi chút ngẩn ra, nữ nhân kia lại đeo mạng.
“Ha ha, Nha Vân huynh! Mấy người này thiên phú rất cao, ta quyết định đem đến đây gia nhập trận doanh của chúng ta!”. Cổ Minh mắt hơi chút biết hóa nhưng vẫn cười nói. “Cẩn thận một chút, gia hỏa này tên là Tân Nha Vân không phải là cái gì thiện nhân, cậy vào đại ca hắn là một cái Chân truyền đệ tử nên khá là hống hách, Tân gia tại dưới trướng Nhị Thần tử cũng là một phương thế lực lớn, tốt nhất đừng cùng hắn có cái gì khúc mắc!”. Hắn cũng lập tức đối với Lý gia mấy người truyền âm. Bất quá cái kia Tân Nha Vân hành động lại nhanh hơn Cổ Minh nói nhiều.
“Thiên phú rất cao sao? Tu vu thực lực cũng không tệ đi...”. Tân Nha Vân ánh mắt lóe lên giảo hoạt cười nói, nói đoạn thì “ông” một tiếng vang lên, khí thế lập tức tỏa ra, đột nhiên một trận gió truyền về phía Lý gia năm người, tu vi của kẻ này vậy mà cũng là Thần cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ!
“Hừm...”. Lý Thanh Vũ khẽ nhíu mày hắng một tiếng, nhất thời khí thế cũng thả ra, cơn gió tập kích kia lập tức bị đánh tan. Một chút cũng không có ảnh hưởng đến năm người bọn hắn.
“Hử...”. Tân Nha Vân thấy vật thì con ngươi lập tức co rụt, nhìn đến Lý Thanh Vũ ánh mắt đã biến hóa âm trầm xuống. “Vị này thân thủ cũng không tệ đâu!”. Lý Thanh Vũ chỉ thả nhẹ ra khí thế liền đã đánh tan khí thế của hắn thì có thể thấy tu vi chí ít cũng không kém hắn, bất quá cụ thể như thế nào thì hắn cũng đoán được, khí thế kia thu phát cũng quá nhanh một điểm.
“Nha Vân huynh không cần làm khó ta đi?”. Cổ Minh hơi chút nhíu mày nói. Người là do hắn mang về, đối phương lại làm khó dễ chặn đường lại còn ngang nhiên xuất ra ám chiêu, đây đương nhiên là đang khiêu khích hắn.
“Ha ha, Cổ huynh nói đùa, ta chỉ cảm thấy tlHK36e trong mấy người có vị cô nương này có chút thần bí, chỉ e là cũng không được tốt đẹp cho lắm, chỉ muốn kiểm tra một chút mà thôi!”. Tân Nha Vân cười cười lắc tay nói.
“Nữ tu gia đi bên ngoài sẽ không được thoải mái như chúng ta, mang lên khăn che mặt cũng là bình thường, Lý Thanh Nguyệt đạo hữu không muốn lộ ra dung mạo cũng là bình thường, Tân huynh hà tất phải làm khó?”. Cổ Minh mày nhíu lại nói. Gặp đến gia hỏa coi trời bằng vung này đúng là khiến hắn bó tay, nếu chỉ là gia hỏa này hắn đương nhiên không sợ, mấu chốt là phía sau gia hỏa này có mấy cái tồn tại quá mức mạnh mẽ.
“Dĩ nhiên là không ảnh hưởng gì đến ta, bất quá nếu lại liên quan đến Nhị Thần tử đâu? Cái này nhưng không phải chuyện ta có thể quản được, nếu không phải là hạng đạo chích thâu đồ thì làm sao lại cần che mặt?”. Tân Nha Vân giống như cắn theo không bỏ cười lạnh nói.
“Ngươi...”. Cổ Minh tức lên đến họng nghẹn lại không biết nói cái gì nữa, đem đến Nhị Thần tử ra nói thì cho dù là tộc huynh của hắn cũng không dám lên tiếng, hắn một cái Thần cảnh nhất trọng thiên còn không có đi vào Thần địa lại càng không dám nói cái gì.
“Ta một cái nữ tử yếu đuối đi ra ngoài lăn lộn có chỗ không tiện nên mới mang lên khăn che mặt, Tân đạo hữu nhưng cần phải như thế ép người?”. Lý Thanh Nguyệt hai mắt khẽ híp nhìn sang Tân Nha Vũ thanh thúy nói. Nàng đương nhiên là biết mục đích của gia hỏa này, chỉ là bằng hắn còn không xứng nhìn thấy dung nhan của nàng.
“Ta ở chỗ nào ép người? Đây chỉ là phòng ngừa mà thôi!”. Tân Nha Vũ nghe đến giọng nói thì ánh mắt sáng lên nhìn sang, bất quá vẫn là nghĩa chính ngôn từ nói.
“Nếu như vậy tức là ta cần bỏ xuống khăn che mạng cho Tân đạo hữu nhìn thì mới có thể đi vào?”. Lý Thanh Nguyệt giọng nói vẫn không có nghe ra cảm tình gì vang lên.
“Đại khái có thể hiểu như thế!”. Tân Nha Vũ hai mắt cũng híp lại cười cười nói. Nếu có người được mời gia nhập trận doanh đương nhiên đều biết được gia nhập trận doanh chỗ lợi, tin tưởng ngoại trừ số ít yêu nghiệt thiên kiêu tự tin có thể chắc chắn đi vào Hạo Thiên Thần địa ra thì những kẻ khác đều sẽ lựa chọn gia nhập trận doanh trước khi bắng đầu thi tuyển, theo như hắn thấy thì năm người nhà Lý gia cũng không ngoại lệ.
“Đa tạ Tân đạo hữu lượng giải! Chúng ta xem ra vô duyên với trận doanh của Nhị Thần tử! Cáo từ!”. Lý Thanh Nguyệt khẽ cười nhạt sau đó cũng không có nói thêm cái gì liền đã quay đầu rời đi. Còn lại mấy người Lý Thanh Vũ cũng khẽ cười cười quay đầu rời đi, bọn hắn chính là lấy Lý Thanh Nguyệt lầm đầu, nếu không có nàng thì bọn hắn cũng không được như hôm nay, có lẽ còn lâu lắm mới nhìn đến cái này Thần địa!
“Hả?”. Lý Thanh Nguyệt mấy người dứt khoát biểu lộ lập tức khiến cho Tân Nha Vũ cùng Cổ Minh kinh ngạc ngẩn người, cái trước khuôn mặt lập tức trầm xuống, cái sau thân hình nhẹ chuyển liền đã chắn trước mặt Lý gia mấy người, thân pháp dĩ nhiên cũng không phải tầm thường.
“Thanh Nguyệt đạo hữu chớ vội, Nha Vũ đạo hữu chỉ là nói đàu mà thôi, Nhị Thần tử trận doanh nhưng không có dể ý mấy chuyện này, các ngươi không cần đi như thế!”. Hắn đã không xưng huynh đệ với Tân Nha Vũ đã cho thấy vô cùng bất mãn với cái sau, mặt khác hắn tìm hiểu cái kia Thiên cơ toán vô cùng sâu, đối với bản thân nhìn thấy rất tin tưởng, năm người này chắc chắn có chỗ hơn người.
“Cổ huynh không cần như thế, Thanh Nguyệt đã quyết như thế thì chúng ta cũng sẽ không lưu lại, huống hồ Nhị Thần tử dưới trướng lại có loại thiên kiêu như này ta nghĩ cũng không cần đến chúng ta!”. Lý Thanh Vũ đứng ra lắc đầu cười nhạt nhìn về phía sau đầy diễu cợt nói.
“Chuyện gì ở đây? Các ngươi tụ tập chỗ này làm gì? Lôi Quân sắp đến đây còn không mau đi vào?”. Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng truyền đến, một cái thanh niên lam y lấy tốc độ cực nhanh đã đi đến chỗ đám người cau mày nhìn quanh. “Các ngươi là người mới sao?”. Hắn nhìn ra tình cảnh có chút không đúng, ánh mắt liếc về phía đám người Lý gia nghi vấn.
“...”. Nghe đến giọng nói này thì Cổ Minh cùng Tân Nha Vũ đều kỳ lạ im lặng, xem ra thanh niên mới đến này bất kể là thân phận hay thực lực đều không phải hai cái trước có thể so sánh.
“Vốn là nhưng đã không phải!”. Lý Thanh Vũ con ngươi co rụt lại nói. Thanh niên kia nhưng lại có Thần cảnh tứ trọng thiên đỉnh phong!
“Hừ! Sau khi quay về liền để Tân Nha Huyền nói rõ một tiếng!”. Thanh niên nghe đến vậy thì hai mắt liền lạnh xuống, một chưởng không chút suy nghĩ lập tức vỗ về phía Tân Nha Vũ.
“Ầm...”. “Rắc...”. “Hự...”. Tân Nha Vũ một chút cũng không kịp phản ứng liền đã như diều đứt dây bay về phía sau, nơi ngực sụp xuống, ngay trên không trung liền đã ho ra một ngụm máu lớn, ánh mắt đầy kinh hãi nhìn về phía lam y thanh niên. Hai mắt nhưng tràn đầy không thể tin tưởng bản thân lại bị đánh trọng thương như thế.
“Hắn được đại ca nuông chiều sinh hư, không phải nói vấn đề ở Nhị Thần tử trận doanh, các vị nếu còn muốn ở lại thì có thể ở lại, muốn đi ta cũng không cản!”. Lam y thanh niên sau đó liền có chút hòa hoãn nhìn về phía mấy người Lý gia nói. Còn không đợi bọn hắn trả lời đã quay người đi vào bên trong kiến trúc.
“...”. Lam y thanh niên đến đi cũng nhanh, để lại Lý gia mấy người cùng Cổ Minh một mặt kinh ngạc, cái trước nhìn đến ánh mắt đầy khác lạ, tên này nhưng lại không để ý cái kia quy định, xem ra không phải bình thường. Về phần Tân Nha Vũ đã bị trọng thương, hai mắt có chút vô thần.
“Thanh Nguyệt đạo hữu thấy như thế nào?”. Cổ Minh sau đó quay sang hỏi Lý Thanh Nguyệt, bất quá đối phương cũng không có trả lời mà đã dùng hành động chỉ ra lựa chọn của mình, nàng đi về phía kiến trúc, khi đi qua Tân Nha Vũ cúi đầu lạnh nhạt nói.
“Trên đời này chỉ có một người được ta đồng ý cho phép xốc lên khăn che mặt này, Ngươi còn không có tư cách xốc lên mạng che mặt của ta!”. Nàng giọng nói không lớn nhưng mang theo vẻ quyết tuyệt vô cùng. Nói xong liền bước chân đi vào bên trong kiến trúc, Lý gia mất người cũng lập tức đi theo. Cổ Minh đi đến hơi nhìn Tân Nha Vũ một chút cũng liền đi vào trong đó, để lại cái sau trọng thương không quản.
***** Cố viết mà không kịp ah... Đợi khung giờ linh mới có chương nhá!
Tác giả: Đế Thanh
Ma Thần Thiên Quân Ma Thần Thiên Quân - Đế Thanh Ma Thần Thiên Quân