Số lần đọc/download: 1880 / 7
Cập nhật: 2017-02-11 18:11:51 +0700
Chương 525 : Giết Chết Trần Hồng Dã (1)
T
hời điểm trong lòng của Nhạc Trọng hơi có chút buông lỏng thì có một đạo nhân ảnh từ trong góc tối lao ra ngoài, một đao giống như xé rách bầu trời, mang theo một đao màu đen như hợp nhất với thiên địa chém về phía Nhạc Trọng.
Lúc này chính là thời khắc Nhạc Trọng buông lỏng nhất, hơn nữa hắn còn không có chút phòng bị nào, cảm giac nguy hiểm vừa cảnh cáo thì đao màu đen đã tới trước người của hắn rồi.
Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, điên cuồng trốn qua bên phải, đồng thời cánh tay trái duỗi ra ngăn cản trước người.
Ánh đao màu đen bổ lên cánh tay trái của Nhạc Trọng, chém lên giáp da thú biến dị cấp hai, cánh tay trái bị chặt đứt và máu văng khắp nơi.
Đồng thời một cổ đao khí đáng sợ truyền vào trong người của Nhạc trọng, đánh Nhạc Trọng bay ra bảy mét và phun máu tươi.
- Lạp Nhĩ Mạn! Tôi là Trần Hồng Dã! Nhanh tới giúp tôi giết chết Nhạc Trọng!! Chỉ cần giết hắn chúng ta liên thủ trùng kiến Hồng môn!
Một đao chém bay cánh tay trái của Nhạc Trọng, đem thân thể của Nhạc Trọng đánh bay, ánh đao màu đen sụp đổ lộ ra một nam tử trung niên cầm bảo đao cấp bốn, tướng mạo nho nhã, vẻ mặt dữ tợn.
Người nam tử trung niên này chính là bang chủ Hồng môn Trần Hồng Dã. Một đao vừa rồi đã tập trung toàn bộ tinh khí thần của Trần Hồng Dã và tiêu hao nửa thể lực cùng tinh thần lực bổ ra kỹ năng cấp hai Phá Diệt Trảm.
Phá Diệt Trảm uy lực vô song, ngay cả lân giáp của biến dị thú cấp ba cũng chém đứt, nhưng mà tiêu hao của hắn cũng cực lớn, cơ hồ hao hết thể lực và tinh thần lực của Trần Hồng Dã. Làm cho hắn không thể không xin Lạp Nhĩ Mạn giúp đỡ.
Thời điểm Trần Hồng Dã nhảy ra thì bức tường sau lưng trấn nhỏ đột nhiên lao ra hai mươi tên cao thủ, hai mươi tên cao thủ này chính là bốn tên trưởng lão và tinh nhuệ mà Trần Hồng Dã mang từ Hồng môn ra ngoài.
Lúc này bên người của Nhạc Trọng chỉ có bạch cốt, Lạp Nhĩ Mạn và bộ hạ của hắn, bang chúng Tiểu Đao hội của Thái Thanh Lượng. Nếu như Lạp Nhĩ Mạn hiện tại làm phản thì bang chúng Tiểu Đao hội Thái Thanh Lượng không chừng sẽ làm phản, như vậy Nhạc Trọng sẽ bị nguy hiểm.
Trần Hồng Dã đã đợi cơ hội này thật lâu.
Nếu như Nhạc Trọng ngốc ở trong doanh địa của mình, Trần Hồng Dã không có bất kỳ cơ hội.
Hắn đã chờ thật lâu, rốt cục đợi tới thời điểm ám sát Nhạc Trọng này, một kích đem cánh tay trái của Nhạc Trọng chặt đứt, sáng tạo ra cơ hội ngàn năm khó gặp.
Nghe Trần Hồng Dã nói thì bộ hạ bên người của Lạp Nhĩ Mạn nhân tâm di động, ngẩng đầu nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn. Bọn họ đều nguyện ý nghe Lạp Nhĩ Mạn là người có nhân phẩm cao thượng, hơn nữa chính là lệnh của thủ lĩnh bọn họ.
Ánh mắt Thái Thanh Lượng cũng chớp động, nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn một cái. Lạp Nhĩ Mạn quyết định có lẽ sẽ ảnh hưởng tới quyết định của hắn. Hắn và Nhạc Trọng giao tình không sâu, còn không tới mức phục vụ quên mình vì Nhạc Trọng được.
Lạp Nhĩ Mạn biến sắc mấy lần, giãy dụa một hồi lâu mới trầm giọng nói:
- Trần Hồng Dã! Thật có lỗi, hiện tại tôi là bộ hạ của Nhạc Trọng! Tôi phải tuân thủ đạo đức chức nghiệp của mình! Bọn tiểu tử, cầm lấy vũ khí của các người ngăn cản địch nhân.
Nhận được lệnh của Lạp Nhĩ Mạn thì ba mươi hai tên ngoại quốc cầm lấy súng tiểu liên, súng phóng lụu nhắm bắn vào hai mươi tên tinh nhuệ mà Trần Hồng Dã mang theo.
Dưới hỏa lực áp chế mạnh mẽ của ba mươi hai tên tinh nhuệ ngoại quốc, bốn gã tinh nhuệ dưới trướng của Trần Hồng Dã biến thành một đoàn huyết vụ.
Còn lại mười sáu tên cao thủ dưới trướng của Trần Hồng Dã nhao nhao tìm công sự che chắn.
Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nói:
- Đáng chết!! Lạp Nhĩ Mạn, mày quên vinh quang vĩ đại của Thiên Đường Thần Quốc sao? Tận trung với Thiên Đường Thần Quốc mới là chuyện chúng ta cần làm,! Không phải sao?
Hàn quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, cố nén đau đớn, giơ gai độc lên bắn vào đầu của Trần Hồng Dã:
- Trần Hồng Dã! Mày thân là người Châu Á nhưng mà lại làm chó ngoại quốc, đáng chết!
Trần Hồng Dã biến sắc, hắc quang từ áo choàng sau lưng lóe lên, hắn lập tức biến mất tại chỗ và cách chỗ cũ mười mét.
- Làm chó ngoại quốc có gì không đúng!! Người ngoại quốc có thể cho tao tiền! Hơn nữa cho tao đãi ngộ thật tốt, làm chó có gì không tốt! Ở trong nước chúng ta là những người không có bối cảnh muốn làm chó người ta cũng không thèm nhận đấy? Hơn nữa làm chó cho quyền quý, cuộc sống trôi qua còn tốt hơn làm người bình thường!
- Lão tử làm chó cho ngoại quốc, quan viên trong nước còn thấp hơn lão tử một cấp. Làm chó cho ngoại quốc thì người trong nước phải nhìn lên, đẳng cấp so với người bình thường cao hơn nhiều. Trong nước dân chúng bình thường là cái gì, không phải là con sâu cái kiến sao? Con nhà giàu đâm chết người đánh rắm không kêu, chỉ xử cho qua chuyện. Nếu như người nọ đâm chết là người ngoại quốc, chỉ sợ cả hệ thống cảnh sát sẽ ồn ào ngất trời.
- Nhạc Trọng! Trong nước làm quan, tinh anh! Minh tinh! Danh nhân! Làm gì có người nào có không muốn làm chó ngoại quốc! Tao cũng chỉ làm theo trào lưu thôi! Nhạc Trọng, Thiên Đường Thần Quốc thế lực không phải mày có thể ngăn cản! Mày cùng đi theo tao làm chó ngoại quốc đi! Tao và máy liên thủ có thể làm được tới tổng tốc khu Châu Á ở Thiên Đường Thần Quốc đấy!
Sắc mặt Trần Hồng Dã có chút vặn vẹo lớn tiếng rít gào.
Trần Hồng Dã vào lúc trẻ có người em gái bị con trai của quan viên cưỡng hiếp. Chỉ dùng lý do đối phương dùng bao cao su nên không tính là cưỡng hiếp cho nên xử phạt tiền là xong. Từ đó về sau tính cách của Trần Hồng Dã bắt đầu vặn vẹo, toàn tâm toàn ý làm chó cho ngoại quốc. Hơn nữa sau tận thế còn gia nhập vào Thiên Đường Thần Quốc, toàn tâm toàn lực ra sức cho người ngoại quốc.
Dị quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và phát động Ảnh Bộ, cầm Hắc Nha Đao trong tay một đao chém qua phía Trần Hồng Dã:
- Trần Hồng Dã! Mày muốn làm chó tự mình mày làm đi! Tao mặc kệ này đã trải qua chuyện gì! Mày ngăn đường của tao chính là địch nhân, cho nên mày chết đi!
Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra vẻ tiếc hận, một đao bổ vào Hắc Nha Đao của Nhạc Trọng:
- Thật đáng tiếc! Người da vàng như mày đẳng cấp quá thấp! Nghe không hiểu tiếng người.
Song đao giao kích, lực lượng mạnh mẽ bộc phát, Nhạc Trọng bị bức lui một bước, lực lượng của hắn so ra kém Trần Hồng Dã.
Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra cười lạnh, đi lên phía trước một bước.
- Chỉ có chút thực lực này cũng dám lấy mạng của tao? Thật sự là khẩu khí quá lớn rồi.
Đúng lúc này ba đạo gai xương bén nhọn từ bên hông của Nhạc Trọng bắn ra, đâm tới phần eo của Trần Hồng Dã.
Trần Hồng Dã biến sắc, đao ảnh trong tay hiện ra, đem ba đạo gai xương bổ nát.
Nhạc Trọng thừa cơ một đao chém qua người của Trần Hồng Dã.
Trần Hồng Dã không kịp đề phòng cho nên cắn răng dùng tay trái ngăn cản một cái.
Nhạc Trọng một đao bổ vào cánh tay trái của Trần Hồng Dã và sức lực lượng bộc phát.
Ngạnh sanh sanh đem thân thể Trần Hồng Dã đánh bay năm mét.