Số lần đọc/download: 3992 / 74
Cập nhật: 2017-06-18 21:14:09 +0700
Chương 487: Một Cây Cung. Hai Người
M
à hiện tại những tia sáng đó tạo thành một vầng sáng, ở giữa trống không không có một tia sáng, không có sức uy hiếp tới Lạc Bắc nữa. Tuy nhiên, hai lớp phòng ngự của Yêu vương liên thai cũng đã bị xé nát. Bị nhiều tia sáng tấn công như vậy, cũng ảnh hưởng trực tiếp tới phôi của bảo.
Nếu phôi của pháp bảo bị hư hại, không có sự bảo vệ của nó, Lạc Bắc chắc chắn bị Thần cung Toái Hư đánh chết.
Bởi vì trong nháy mắt khi đạo tiễn quang vỡ vụn, trong không gian đã vang lên âm thanh sụp đổ.
“ Phụp! Phụp! Phụp! “
Trên bản của đài sen trong nháy mắt chợt phun ra vô số bọt khí. Tuy nhiên khiến cho tất cả những người tu đạo ở đây đều mở to mắt ra nhìn đó là mặc dù đài sen đang rung chuyển nhưng phôi của nó thì không hề có chút hư hại.
Cũng lúc đó, trong lòng Lạc Bắc cũng có một chút hiểu biết nhất định.
Yêu vương liên thai dung hợp với Hạo Thiên Kính quả nhiên đúng như Bích Căn sơn nhân nói có được lực phòng ngự còn hơn cả Hạo Thiên Kính.
Mặc dù chỉ dựa vào một mình Yêu vương liên thai không thể chống lại sự công kích của thần cung Toái Hư nhưng ít nhất nó có thể tạm thời giúp Lạc Bắc thoát khỏi tử vong uy hiếp.
- Thái Thúc! Lấy Kim quang hồ lô ra.
Không hề có lấy một chút chần chừ, trong nháy mắt, sau khi khống chế lại chân nguyên trong cơ thể, Lạc Bắc vươn tay lấy ra Thiên Sương kính treo lên một cái móc của Linh Tê Song câu.
Chỉ thấy Thiên Sương kính vừa mới được treo lên, trong nháy mắt cái móc của Linh Tê Song câu chợt xuất hiện một vầng sáng màu vàng bao phủ lấy Thiên Sương kính. Rồi ngay lập tức ánh sáng của Thiên Sương kính cũng trở nên rực rỡ đồng thời tỏa ra một vầng sáng giống như làn sương trắng.
Vào lúc này, đầu óc Thái Thúc hoàn toàn trống rống. Tuy nhiên nghe thấy tiếng của Lạc Bắc, nàng theo bản năng lấy cái Kim Quang hồ lô của Kim Ngô hầu mà vất cho Lạc Bắc.
Lạc Bắc vung tay lên, Kim quang hồ lô lập tức được treo lên một cái móc của Linh Tê Song câu khiến cho nó lại tản ra một vầng sáng màu vàng bao phủ lấy Yêu vương liên thai.
“ Rắc! “ Một tiếng động nhỏ vang lên rồi một cái lỗ thủng màu đen dài tới cả vạn trượng lại xuất hiện trước mặt Lạc Bắc. Trong nháy mắt, tiếng động ầm ầm quái dị của không gian sụp đổ vang lên cùng với cột sáng khủng bố lại xuất hiện đánh nát vầng hào quang giống như làn sương trắng, đánh nắt vầng sáng màu vàng kim, xé rách hai lớp ánh sáng của Yêu vương liên thai. Nhưng cùng lúc đó, một vầng sáng màu xanh và một vầng sáng màu hồng lại đánh trúng cột sáng.
Bản thể của vầng sáng màu xanh kia chính là một đóa hoa sen màu xanh. Nó đúng là Đại Diệu Thanh Liên của Băng Trúc Quân. Hiện tại cái pháp bảo này nằm trong tay của Nạp Lan Nhược Tuyết. Mặc dù bị trúng đòn làm cho văng đi nhưng với bản tính của lại không bị hư hỏng. Dưới sự điều khiển của Nạp Lan Nhược Tuyết, tương đương với việc Lạc Bắc có thêm một lớp phòng ngự.
Mà vầng ánh sáng màu hồng kia cũng là một cái pháp thuật do chân hỏa ngưng tụ thành của Vũ Sư Thanh.
Trong nháy mắt khi vầng sáng màu đỏ của Vũ Sư Thanh và Đại Diệu thanh liên va chạm với thần cung toái hư, đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ của Lạc Bắc cũng xuất hiện khiến cho đạo tiễn quang vỡ vụn thành vô số tia sáng tấn công Yêu vương liên thai.
Lần này, áp lực của Lạc Bắc giảm mạnh. Bản mệnh kiếm nguyên tấn công nhưng chân nguyên trong cơ thể không bị rối loạn. Tuy nhiên một sự sợ hãi cũng lan ra khắp bình đài khi âm thanh không gian sụp đổ lại tiếp tục vang lên.
Không một ai biết tiễn quang của thần cung Toái Hư tới từ đâu. Nhưng dường như nó không hề dừng lại.
Gần như ngay khi cái lỗ thủng xuất hiện trước mặt Lạc Bắc, âm thanh ầm ầm như vọng về từ thời viễn cổ vang lên, gần như toàn bộ người tu đạo có mặt nhìn thấy trên không trung xung quanh hải đảo chợt xuất hiện cả trăm vầng sáng khác nhau tạo thành một quầng sáng rực rỡ bao phủ hoàn toàn hải đảo vào bên trong.
Dưới sự hình thành của vầng sáng đó, trên không trung cũng xuất hiện những đóa hoa hải đường bảy màu. Những đóa hoa sinh ra từ hư không trong nháy mắt bao phủ toàn bộ không gian giống như Thần vương xuất hiện trong truyền thuyết.
Các loại pháp lực dao động mạnh tràn ngập trong giới Niết Bàn khiến cho mọi người càng thêm kinh hãi.
Lúc này, gần như toàn bộ người tu đạo có mặt không biết được vầng sáng bao phủ toàn bộ giới Niết Bàn và cả biển hoa đó sinh ra từ đâu. Nhưng những người bên phía Lạc Bắc thì hiểu rõ Thiên Bảo đại thừa pháp trận đã được khởi động.
Trước khi diễn ra lễ khai sơn đại điển, đám người Lạc Bắc đã mang cái pháp bảo Thất Bảo hải đường đặt trong trận pháp.
Mặc dù trong trận pháp phần lớn chỉ là pháp bảo cấp thấp nhưng vì số lượng rất nhiều hơn nữa lại có cái pháp bảo như Thất Bảo hải đường khiển cho cả trận pháp cho dù là lực công kích hay phòng ngự đều không thua gì rất nhiều trận pháp phòng ngự của các phái lớn trên thế gian.
Chịu trách nhiệm khống chế Thiên Bảo đại thừa pháp trận chính là một số người trong tộc Long Nghê. Vào lúc này, rõ ràng là họ thấy Lạc Bắc gặp nguy hiểm cho nên mặc dù không nhận được lệnh, bản thân họ cũng tự động khởi động trận pháp, muốn giúp Lạc Bắc ngăn cản công kích của thần cung Toái Hư.
Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc phát đoán uy lực của trận pháp thượng cổ này không hề có tác dụng ngăn cản công kích của thần cung toái hư.
Bởi vì mặc dù nó tập trung lực lượng của các loại pháp bảo nhưng dù sao thì nó cũng là một cái trận pháp hộ sơn, quầng sáng của nó ít nhất cũng phải rộng hơn bảy, tám mươi trượng. Và cũng giống như những trận pháp hộ sơn khác, trận pháp Thiên Bảo đại thừa dùng để chắn kẻ địch xâm nhập từ bên ngoài chứ không phải để cho kẻ địch vào tận trong cửa.
Nếu không, để cho lực lượng trận pháp bùng nổ, cho dù có lực sát thương mạnh tới mấy thì giết được ngàn tên địch cũng làm cho tám trăm người mình chết. Mà bản thân trận pháp cũng bị hư hại.
Còn hiện tại, công kích của thần cung Toái Hư xuất hiện ngay trước mặt Lạc Bắc chừng năm mươi trượng, lại xuyên qua hư không mà tới, tương đương với việc ở trong trận pháp.
Quả nhiên đúng như Lạc Bắc phán đoán. Mặc dù trận pháp Thiên Bảo đại thừa khởi động khiến cho nó tạo thành một biển cả pháp lực dao động, nhưng đạo tiễn quang khủng bố kia vẫn xuyên thủng đánh nát lớp ánh sáng như sương mù, đánh nát ánh sáng của kim quang hồ lô, xé rách hai lớp ánh sáng của Yêu vương liên thai rồi sau đó bị Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh liên thủ đánh nát.
.............
Tất cả người tu đạo tới từ các tông phái đều tái mặt nhìn thần cung Toái Hư tấn công Yêu vương liên thai.
Khi người Côn Luân tới đọc hịch văn kể tội Lạc Bắc, tất cả bọn họ đều có ý nghĩ phải đi. Nhưng hiện tại, mặc dù vô cùng sợ hãi nhưng không ai dám cử động. Không một ai biết được trong hoàn cảnh này, bên phía Lạc Bắc có thể tiêu diệt hết những người tới đây rồi bỏ đi hay không. Không một ai biết nếu mình cử động, một đòn của Thần cung Toái Hư có lan tới mình không.
Vì vậy mà toàn bộ người tu đạo đều đứng im không dám nhúc nhích.
Nhất là đám người Nghiễm Nguyên Tử. Sắc mặt của bọn họ hoàn toàn trắng bệch. Mãi cho tới bây giờ, bọn họ mới biết lực lượng của bản thân nhỏ bé tới đâu. Ngay cả cái kế hoạch bỏ chạy lúc trước của bọn họ, thì khi nhìn thấy đám người Lạc Bắc tiện tay phóng ra pháp thuật hay Yêu vương liên thai cũng hoàn toàn biến mất.
Một thứ áp lực bao trùm khiến cho chân nguyên trong cơ thể mỗi người như dừng lại.
Lại một tiếng động khủng bố vang lên, rồi cột sáng kia tiếp tục xuất hiện.
Lúc này, người chống lại thần cung Toái Hư là Lạc Bắc nhưng toàn bộ những người tu đạo có mặt ở đây đều cảm thấy áp lực tới từ sự công kích liên miên của thần cung, khiến cho họ không thể thở nổi.
Bất kể là thần cung Toái Hư chỉ có thể sử dụng một số lần nhất định hay Lạc Bắc không chống nổi bị thần cung giết chết cũng vậy. Chỉ cần cái cột sáng đó không xuất hiện trong tầm mắt của họ là được rồi.
........
- Sao lại thế này?
không một ai biết được rằng trên vòng đảo thử chín của Côn Luân, thiếu nữ mặc áo lông màu trắng đừng trên sườn núi đầy hoa tím cũng vô cùng kinh ngạc.
Trên mặt đất, trước mặt nàng có đặt một cái bình ngọc màu trắng. Miệng của cái bình đang được mở ra, bên trong còn có năm viên đan dược. Từ năm viên đan dược đó tản ra mùi thơm của Thạch Nhũ quỳnh dịch cho thấy chúng được luyện chế ra từ nó. Tuy nhiên nhìn ánh sáng và mùi thơm đậm đà của mỗi viên đan dược có thể thấy được lượng Thạch Nhũ quỳnh dịch ngưng tụ trong mỗi một viên so với đan dược luyện chế từ Thạch Nhũ quỳnh dịch mà Thái Thúc mang theo không biết nhiều hơn bao nhiêu lần.