In order to heal others, we first need to heal ourselves. And to heal ourselves, we need to know how to deal with ourselves.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 8
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 759-760: Lưỡng Ảnh Tranh Chấp
ũng không phải Ảnh Tử của Tô Triệt muốn làm ra, mà là khoảng buổi trưa, trong Tiên Điện đang biểu diễn một hồi ca vũ, hơn mười gã thiếu nam thiếu nữ lấy kỹ thuật nhảy biểu đạt vô cùng sùng kính và kính yêu đối với Thánh Tổ và Ảnh Thần.
Đương nhiên, thân ở trong điện những đại nhân vật này, không mấy người chân chính đang thưởng thức biểu diễn, kỳ thực đều đang cân nhắc, đều từ những tâm sự kia, đột nhiên trong điện tạo nên một cổ ba động không hiểu, không hề có dấu hiệt chợt kéo tới!
Hoa!
Trong điện Thánh Ảnh Giáo thành viên trung tâm, chí ít cũng phải là tu vi Nguyên Anh kỳ, lúc này, cũng có thể nhận thấy được rõ ràng cổ ba động này, ai nấy đều là thần tình căng thẳng, yên lặng tra xét bốn phía.
Đây là kẻ nào mà dám lớn mật như vậy, dám tại trước mặt Ảnh Thần làm càn như thế. Đột nhiên mà muốn làm ra một cổ tinh thần ba động như vậy, rõ ràng chính là hành vi khiêu khích cực kỳ vô lễ, cực kỳ bất kính.
Bao gồm cả Tô Triệt và Thánh Ảnh Giáo chủ đã đang âm thầm tra xét, tạm thời cũng không xác định phát sinh loại sự tình nào.
Duy chỉ Ảnh Tử vẫn luôn im lặng đứng bất động, cũng chậm rãi ngẩng đầu, hướng phía pho tượng Thánh Tổ trên tế đàn nhìn qua.
Thuận theo cử động này của nó, Tô Triệt cũng là hướng phía bên kia nhìn lại...
Chỉ thấy được, trong ngũ quan thất khiếu của pho tượng Thánh Tổ hướng ra phía ngoài hiện lên vụ khí hơi mỏng, là hắc sắc vụ khí.
- Thánh Tổ!
Không chỉ là Tô Triệt, ở đây một ít Luyện Hư Thánh Sử cũng đồng thời phát hiện tình huống này.
- Thánh Tổ hiển linh?
- Chẳng lẽ là bởi vì Ảnh Thần trở về, do đó dẫn phát Thánh Tổ hiển linh?
Trong điện tất cả mọi người đều không dám lớn tiếng động, hầu hết đều là mấy người quan hệ thân mật nhất truyền âm cho nhau. Dù sao, bọn họ đều là tu sĩ đẳng cấp cao nhân sinh từng trải cực kỳ phong phú, sẽ không giống người thường như vậy, gặp phải chút sự tình liền kinh hãi biến sắc, hô to gọi nhỏ.
- Rốt cuộc xảy ra tình huống.
Tô Triệt còn lại là trong lòng thấp thỏm:
- Chỉ là không biết, với ta mà nói là phúc hay là họa?
Pho tượng Thánh Tổ nếu không phải là khuôn mặt của Ngọc Thanh, Tô Triệt sẽ cho rằng, tám chín phần mười sẽ là một hồi đại phiền toái, thế nhưng, một khi cùng Ngọc Thanh có liên quan, vậy thì khó có thể dự đoán.
Hô hô hô...
Càng ngày càng nhiều hắc vụ từ trong pho tượng Thánh Tổ hiện lên, đồng thời bay xuống, rất nhanh dưới chân pho tượng ngưng tụ thành một nhân ảnh mông lung, màu sắc càng ngày càng đậm, càng lúc càng thâm.
Một nhân ảnh!
Nhân ảnh này vừa mới ngưng hiện ra được, trong lòng Tô Triệt đó là lộp bộp một chút:
- Hỏng rồi, thứ này nhìn cùng Ảnh Tử của chính mình rất giống, chớ không phải là Ảnh Thần chân chính vẫn chưa từng rời khỏi Mị Ảnh Tinh chứ?
- Hơn một trăm vạn năm qua, nó vẫn thủ hộ ở đây, hoặc giả nói nó ở chỗ này chờ đợi Ngọc Thanh trở về sao?
Hắc sắc vụ khí dày đặc từ trong thất khiếu của pho tượng Thánh Tổ hiển hiện ra, rất nhanh liền ngưng tụ thành một hắc sắc nhân ảnh, nhìn cùng Ảnh Tử đứng bên cạnh Tô Triệt phía dưới tế đàn giống như đúc.
- Ảnh Thần?
- Hai Ảnh Thần?
- Sao lại xuất hiện hai Ảnh Thần?
Trong điện các Thánh Sử đều là kinh ngạc không ngớt, chỉ có Thánh Ảnh Giáo chủ mấy người hữu hạn đều là trong lòng âm trầm:
- Không có khả năng tồn tại hai Ảnh Thần. Tất nhiên là một thực một giả. Không hề nghi ngờ, ngoại lai kia khẳng định là giả.
Đương nhiên cũng không có thể bài trừ một loại khả năng khác: rất có thể cả hai đều là thực, phải hòa hợp nhất thể, mới coi như Ảnh Thần hoàn chỉnh, mới coi như Ảnh Thần chân chính trở về.
Do đó tạm thời mà nói, tất cả mọi người đều đang tĩnh quan kỳ biến, không ai dám can đảm hành động thiếu suy nghĩ.
Không qua quá lâu, pho tượng Thánh Tổ đình chỉ hiện lên hắc vụ, hắc sắc nhân ảnh trên tế đàn đã hoàn toàn thành hình, lúc này...
Hai mắt pho tượng Thánh Tổ bỗng nhiên sáng lên, chớp động ra thanh quang nhàn nhạt, cũng có một đạo thanh âm cực kỳ uy nghiêm vang vọng đại điện:
- Ảnh Tộc tử tôn, tạm thời rời khỏi ngoài điện.
- A?
Trong điện hơn một nghìn Thánh Ảnh Giáo nhân sĩ cao tầng nhất tề sửng sốt, theo đó là vui mừng quá đỗi, Thánh Tổ hiển linh!
Quả nhiên là Thánh Tổ hiển linh!
Thánh Ảnh Giáo chủ Ảnh Thừa Tông phản ứng nhanh nhất, vụt cái đứng dậy, đối với mọi người hô lên:
- Thánh Tổ có lệnh, toàn bộ Ảnh Tộc tử tôn, lập tức rời khỏi Tiên Điện, không được có sai lầm! Lập tức lui ra ngoài!
Hô lạp!
Ảnh Tộc tính phục tùng lại lại một lần nữa đạt được nghiệm chứng, đối mặt Thánh Tổ hiển linh bực đại sự vạn năm khó gặp này, cho dù tất cả mọi người đều là kích động khó nhịn, trong lòng đầy rẫy các loại suy đoán và chờ đợi, giờ khắc này cũng đều là thành thành thật thật, đồng thời là cực kỳ có trật tự mà rút khỏi.
Chỉ bất quá hơn mười phút sau, trong điện chỉ còn Thánh Ảnh Giáo chủ một Ảnh Tộc này. Đương nhiên, hắn cũng không dám cãi lời Thánh Tổ mệnh lệnh, đồng dạng cũng muốn ra khỏi đại điện.
Trước khi ra ngoài, Thánh Ảnh Giáo chủ không kịp đối với pho tượng Thánh Tổ hành đại lễ khấu bái, chỉ có thể khom người một cái thật sâu tạm thời thay thế, sau đó lại cực kỳ thâm ý liếc mắt nhìn Tô Triệt, lúc này mới rời khỏi đại điện, đại môn cao mấy trượng rất nặng chậm rãi khép kín.
Thánh Tổ Tiên Điện thiết lập mấy đạo kết giới cắt đứt, cánh cửa đại môn, người bên ngoài cũng lại không thể phát hiện ra tình hình trong điện nữa.
Kể từ đó trong Tiên Điện chỉ còn hai Ảnh Tử trên dưới tế đàn, lại thêm một người khác chính là Tô Triệt này.
- Thánh Tổ hiển linh? Thánh Tổ này có phải là Ngọc Thanh?
Tô Triệt khẩn trương cao độ, trong lòng nổi lên các loại suy đoán.
Bá!
Trên tế đàn hắc sắc nhân ảnh Ảnh Thần hư hư thực thực kia, như là chợt mở mắt, ánh mắt như có thực chất, phóng xạ ra quang hoa um tùm. Đồng thời, hắn còn có thể miệng phun nhân ngôn, tiếng nói cùng Thánh Tổ vừa rồi hiển linh hoàn toàn nhất trí.
- Nghĩ không ra, thế gian lại còn có sinh linh tồn tại hình thái cùng ta hoàn toàn tương đồng.
Ánh mắt của hắn rơi xuống trên người Ảnh Tử của Tô Triệt.
Ảnh Tử đứng im bất động, vẫn là vô thanh vô tức, thế nhưng giờ khắc này, Tô Triệt có thể rõ ràng cảm giác được, trạng thái của nó cũng đang rơi vào trong cực độ khẩn trương, rất rõ ràng, lúc trước nó từng biểu thị qua, trên Mị Ảnh Tinh nhân tố có thể sản sinh uy hiếp đối với nó kia, chính là hắc sắc nhân ảnh Ảnh Thần hư hư thực thực trước mắt này.
- Ha ha, cùng ta năm xưa như nhau, cũng là không hề nói chuyện.
Hắc sắc nhân ảnh cười ha ha, ánh mắt lại thoáng chuyển tới trên mặt Tô Triệt:
- Ngươi chính là chủ nhân của nó đi sao? Trong thường ngày, giữa các ngươi làm sao câu thông?
- Vãn bối không tính là chủ nhân của nó!
Tô Triệt khom mình hành lễ, thích hợp chính là biểu hiện ra tôn trọng đối với nhân ảnh thần bí này.
- Thậm chí có thể nói, nó là làm sao xuất hiện ở bên cạnh ta, ta cũng là không hiểu ra sao, không chút nào biết rõ. Thường ngày cũng chỉ là ta nói chuyện với nó, cũng không thể xác định nó có thể nghe hiểu toàn bộ hay không?
- Ân, cái này rất bình thường, bởi vì nó còn đang trưởng thành, nó còn nhỏ.
Hắc ảnh thần bí ngữ khí lộ vẻ ôn hòa, tràng cảnh này khiến Tô Triệt không khỏi sinh nghi.
- Trong gia phả Ảnh Tộc truyền thừa ghi chép Ảnh Thần không chỉ là cũng không nói chuyện, xử sự với người bên ngoài cũng đều là cực kỳ hờ hững và lãnh đạm, trừ chiến đấu và thực thi nghiêm phạt, cũng không chủ động cùng người gặp gỡ. Thế nhưng hôm nay nhìn thấy hắc ảnh này, không chỉ nói chuyện, đồng thời là cảm giác cực kỳ hay nói.
Vì vậy, Tô Triệt liền lớn gan hỏi:
- Còn xin hỏi, tiền bối có phải là Ảnh Thần đại nhân?
Hắc ảnh thần bí mơ hồ phát ra tiếng cười, nhưng không có làm ra trả lời minh xác, tựa như nói: chính ngươi suy đoán đi sao!
Nếu hắn không muốn trả lời vấn đề này, Tô Triệt cũng chỉ có thể bỏ qua, tạm thời bảo trì trầm mặc, miễn cho lời nhiều có được mất, họa từ trong miệng mà ra.
- Nguyên nhân các ngươi đi tới Mị Ảnh Tinh có phải là xuất phát từ ý của nó?
Hắc ảnh thần bí chỉ vào Ảnh Tử, hỏi hướng Tô Triệt.
- Đúng!
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Khi đi ngang qua tinh cầu này, Ảnh Tử của ta từ ngoài mấy trăm vạn dặm đó là tâm sinh cảm ứng, chủ động yêu cầu đến nơi đây.
- Cái này đúng rồi.
Hắc ảnh thần bí cười quái dị hai tiếng:
- Nó là đang hướng về phía ta mà đến, hẳn là đúng, muốn đem ta nuốt chửng đây mà.
Tô Triệt khẽ nhấp nháy lông mày, cũng không nói gì mà im lặng. Loại sự tình này, thật đúng là không biết trả lời ứng phó ra sao, chỉ đành tiếp tục trầm mặc cho thỏa đáng.
- Biết vì sao có thể đoán được ý đồ của nó không?
Hắc ảnh thần bí tự hỏi tự đáp nói rằng:
- Bởi vì, ta cảm giác cùng nó như nhau, vừa thấy nó đến, trong lòng liền sinh ra vô hạn khát vọng, muốn đem nó thôn phệ, dung hợp sạch, hình thái sinh mệnh của ta sẽ đạt được một tầng cảnh giới càng cao hơn...
Nghe được nghe được âm thầm líu lưỡi: các ngươi chủng loại sinh vật này xác thực đủ tà dị, trong thiên hạ tổng cộng không có mấy người, một khi gặp nhau, không chỉ không có cảm giác thân cận, còn là số phận tàn khốc muốn thôn phệ lẫn nhau.
- Do đó, ta đã yên lặng hơn một trăm vạn năm sau đó lần đầu tiên quay về nhân thế, chính là vì nó!
Hắc ảnh thần bí, giơ cánh tay lên, chỉ phía xa Ảnh Tử của Tô Triệt, lớn giọng quát lên:
- Nếu là một phần đại lễ đưa tới cửa, đương nhiên phải thỏa thích hưởng dụng mới đúng.
Tô Triệt âm thầm lắc đầu, trong lòng nói:
- Được rồi, những lời này của hắn cũng triệt để xác định quan hệ giữa hai bên, chỉ có thể là địch, không có khả năng làm hảo hữu.
Chuẩn bị chiến đấu đi sao!
Mặc dù Tô Triệt trong lòng rõ ràng, trận so đấu này, xác nhận Ảnh Tử của mình cùng hắc ảnh thần bí đồng tộc tương, cùng chính mình thật ra không tồn tại quan hệ trực tiếp, thế nhưng, Ảnh Tử một ngày bị thua, chính mình rơi vào Mị Ảnh Tinh cũng không có khả năng thu được kết cục tốt đẹp gì, trừ phi là...
Sưu! Sưu!
Tô Triệt trong lòng còn đang suy tư đối sách, hai Ảnh Tử không ngờ là đã động thủ với nhau.
Hai hắc ảnh giao đấu với nhau, giữa không trung đụng vào nhau. Lẽ ra, bọn họ đều là hình thái hư vô không có thực thể, mặc dù lao vào nhau cũng sẽ không làm ra động tĩnh quá lớn. Thế nhưng lần trùng kích này, càng giống như hai tòa núi lớn kịch liệt va chạm, ầm ầm một tiếng, cả cung điện đều bị chấn đến run rẩy.
May là bản thân Tiên Điện này liền thiết kế có phòng ngự trận pháp siêu cường, ngang với một kiện pháp bảo đạo khí chịu được trùng kích. Nếu là kiến trúc bình thường khẳng định đã ầm ầm sụp đổ xuống, hóa thành phế tích.
Ầm ầm...
Một cổ rung động cường liệt này, cho dù đám người Thánh Ảnh Giáo chủ thân ở ngoài Tiên Điện cũng có thể cảm giác được rõ ràng, thậm chí còn chỉ bằng mắt thường liền có thể thấy được, cả tòa đại diện đang rung động về phía bên trái.
Ầm ầm!
Giáo chúng bình thường trên quảng trường còn đang cuồng hoan, cũng bị dị biến kinh người này dọa sợ đến sửng sốt tại chỗ, đều đang suy đoán, đây là thế nào?
Trong khánh điển, Thánh Tổ Tiên Điện sao lại gặp phải công kích?
- Ảnh Thần trở về, Thánh Tổ hiển linh, đây là một hồi thần tích vạn chúng chờ mong...
Ảnh Thừa Tông thân là nhất giáo chi chủ, loại chuyện trước mắt này, tự nhiên có trách nhiệm trấn áp cục diện, chỉ bằng nói dối liền có thể khiến hàng vạn hàng nghìn giáo chúng ngạc nhiên chuyển hóa thành càng vui sướng và chúc mừng tăng vọt lên.
Ầm!
Trên quảng trường, hơn mười vạn giáo chúng tự phát quỳ lạy xuống, hướng về phía Thánh Tổ Tiên Điện, từng cái một liên tục bắt đầu hoan hô, liên tục dập đầu.
Ầm ầm...
Thánh Tổ Tiên Điện mỗi một lần rung động kịch liệt, đều có thể khiến cho bọn họ nhấc lên một lần sóng triều hoan hô, toàn bộ giáo chúng cấp thấp tất cả đều rơi vào hoàn cảnh triệt để điên cuồng, đã sớm mất đi năng lực phán đoán bình thường.
Chỉ có những thành viên trung tâm vừa mới từ trong đại điện rút ra khỏi kia mới có thể ở trong lòng âm thầm suy đoán khả năng khả năng.
Trong đại điện, lưỡng đạo hắc ảnh đang đối mặt với nhau, cứng đối cứng, liên tục xông tới hơn mười lần. Hiện tại xem ra vẫn là chẳng phân biệt được một ván cao thấp. Bọn họ cả hai hành động đều nhanh đến cực điểm, thế cho nên, Tô Triệt đã sớm nhận không ra, đâu là hắc ảnh thần bí, đâu mới là Ảnh Tử của chính mình.
Lưỡng đạo hắc ảnh hoàn toàn giống nhau, cho dù năng lực dò xét của lão Hắc cũng là không phân ra được khác biệt, cái này ý nghĩa, có chút thời khắc mấu chốt, cho dù Tô Triệt có đủ năng lực xuất thủ giúp đỡ, cũng không biết hẳn là giúp ai mới đúng.
- Phải nói, thực lực của hai người bọn họ đều là nằm ngoài dự liệu của ta.
Tô Triệt lặng lẽ thối lui đến trong một góc, ở trong lòng đối với lão Hắc nói rằng:
- Ta thật không ngờ, Ảnh Tử càng có năng lực cùng gia hỏa Ảnh Thần hư hư thực thực kia liều mạng thành lực lượng ngang nhau; Ngược lại, Ảnh Thần hư hư thực thực kia tựa hồ cũng không phải rất mạnh a!
- Phỏng chừng, hắn cũng không phải Ảnh Thần chân chính đi sao?
Lão Hắc phân tích nói:
- Lẽ ra, Ảnh Thần chân chính hẳn là đến từ Tiên Giới, lão quái vật đã tồn tại hơn triệu năm.
Nhân vật như vậy hẳn là tiện tay một kích đã có thể đem cả Mị Ảnh Tinh dễ dàng hủy diệt, sao tới tới lui lui hơn mười lần giao đấu, vẫn không đánh bại được Ảnh Tử của chủ nhân ngài đây?
- Cách nói này của ngươi, ta thật ra không quá tán thành.
Tô Triệt trong lòng trả lời:
- Bởi vì mặc dù là Ảnh Tử của ta, chúng ta đối với nó cũng là không hề thấu hiểu, nói không chừng, nó cũng là đồng dạng đến từ Tiên Giới, đồng dạng là lão quái vật tồn tại hàng tỉ năm thì sao?
- A!
Lão Hắc vỗ gáy nói:
- Thật đúng là, xác thực có khả năng này!
Ầm! Ầm! Ầm!
Lại liên tục hơn mười lần giao đấu, lưỡng Ảnh Tử vẫn là khó phân cao thấp, bỗng nhiên, trong đó một hắc ảnh trong mắt bắn ra tinh quang, mở miệng nói rằng:
- Thiếu chút nữa bị ngươi lừa gạt, ngươi không phải còn nhỏ, ngươi cũng là...
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê