Số lần đọc/download: 718 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:43:20 +0700
Chương 462
Tác giả: daoky
Chương 462 Thiên Ma thần nữ
Ô Lão Nha nguyên hỏa bị mất khống chế, lão không cam lòng biến thành một hắc ảnh gào thét như tia chớp vọt đến giông bão phong ba ào ào khí thế khủng khiếp xuyên qua Cổ Loa Vòng xoáy cơn lốc.
Hàn Tinh giật mình kinh hãi lần đầu tiên có cao thủ dùng thân xuyên thủng cướp lại năng lượng đã mất của mình.
Chàng nhìn lại lão ô nha bộ y phục bị phá rách nát lả tả, sắc khí lạnh lùng tinh quang đỏ như hai ngọn đèn lại chói lọi, nhịp thở vẫn bình thường chứng tỏ bị tổn hại không đáng kể. Điều quan trọng nhất là lão đã thu về thành công hoả nguyên của lão.
Hai bên nghênh địch tiếp một chiêu lại đứng bất động đề phòng lẫn nhau, nửa canh giờ đôi bên đồng thời hét lên, phong ba đột khởi đôi hắc trảo cùng đôi cánh che khuất bầu trời đồng thời vọt đến đánh thẳng vào đối thủ.
Hàn Tinh hét lên Nhật Quang đao vọt lên trước bộc phát bạch quang diễm chớp động ngàn vạn sóng đao, vô số đao ảnh quét ra trảm thẳng vảo Trảo công và Sí công của đối phương.
Tiếng gió rít xen lẫn tiếng va chạm xẹt ma sát, thỉnh thoảng lại xen kẽ tiếng leng keng thanh thúy chói tai, quang điện phát ra tung toé.
Nguyên khi lão quạ đen lúc thu kim ô hỏa Nhật Quang đao rục rịch muốn phá trữ vật nhẫn mà ra, dường như bị Kim Ô hỏa hấp dẫn cực độ nên chàng sử dụng nó.
Nhật Quang đao, đao quang khí phát ra chém phá xong đem bao nhiêu quang hỏa năng lượng hấp thu như đói khát cực độ.
Nhật Quang đao này từ khi Hồng Linh đưa cho chỉ sử dụng một lần khiến nó mất ánh sáng, khi trợ giúp kim giáp long ngư nhân đón thiên kiếp mới nhớ đem ra cho nó hấp thụ năng lượng, không ngờ được hấp thụ nó lại đòi hỏi thêm như chó đói..
Một chiêu đao thế bộc phát chém ra, bỗng một đạo vô số văn tự tiến vào thức hải, chàng ngạc nhiên liếc qua liền vui mừng nhưng cố giữ bình tĩnh không bộc lộ ra ngoài, lời giới thiệu xuất xứ Nhật Quang đao, sau đó ba bộ đao pháp quyết, Linh tuyền địa đao, Đao Quang đoạn hồn, Dương Quang độ nhật.
Hàn Tinh từ đầu luyện Tạc Đao phạm vi sử dụng chủ yếu tạc tượng gỗ, tượng đá vi diệu thần kỳ, nếu dùng cho chiến đấu có thể tự vệ và gây tổn thương cho đối thủ nhưng không có sát khí, chiêu nào cũng kết hợp mật thiết với lòng nhân, đầy tình nghĩa, ý chí của người muốn trao tặng qua tạc phẩm. Điều này hợp ý chàng nhưng hiện nay áp lực chiến đấu càng lúc càng mãnh liệt, kẻ cưòng mạnh nhiều như mây như sao, tên nào cũng sát khí tràn trề, hành vi tà ma khát máu vô cùng, e rằng mình không thể tự vệ hay tránh đối đầu trực diện như từng trải mà phải ra tay huỷ diệt chúng mới an toàn. Bá Vương Thương nặng nề dài lớn sử dụng nhiều lúc bất tiện, không đủ linh hoạt nhiều góc độ đâm không tới, hay dù có xoay xở tới cũng chậm. Nay phát hiện ra ba bộ đao pháp một lúc, Linh Tuyền địa đao, đao khí phát ra quang phong mang liên tục như suối nước thác nước, bất tận không dứt linh động không kém kiếm pháp, chỉ khác với kiếm khí ở điểm là mãnh liệt dứt khoát thẳng thắn, không lắt léo quỷ dị, mà nhanh như ánh sáng tia chớp.
Hàn Tinh vừa thu Nhật Quang đao thấy Hắc Trảo và cự sí bị đẩy lui bỗng Hàn Tinh biến mất một cách quỷ dị, mọi người vừa ngạc nhiên định thần đã thấy chàng nhập nội tiến sát lão Ô Nha quyền cước liên hoàn đánh ra mười ba thế. Quyền cước nào cũng phát ra quang mang dầy hai tấc, lão ô nha trúng đòn nhưng chỉ bị rung động bị đẩy lùi năm sáu bước.
- Hừ! Biết thế nào là cứng rắn lợi hại rồi chứ? Tiếp chiêu Ô Nha bắt chuột đây.
Hàn Tinh cảm thấy quyền cước mình như đánh vào khối đá thiết kim cương rắn chắc vô cùng, mạnh mẽ cưòng ngạnh ngoài dự đoán của mình, thần điểu quả nhiên có thân thể cường cường hãn, đánh vào không hư hao gì.
Thấy lão Ô Nha ví mình là chuột, chân lão đá ra thế đá kỳ dị không giống chộp bất cứ ai, cước pháp như nước chảy mây trôi ra một chiêu cước ba thức.
Hàn Tinh đang còn đánh giá đối phương, chẳng lẽ thân thể nó không có nhược điểm, điều quái dị ở chỗ là đối phương thân thể hình dáng người, khi xuất chiêu lại là chân móng chim, vừa sắc bén vừa cứng. Trảo công cự ảnh kia đánh ra bị Nhật Quang đao phá tan, lần này lão xuất rõ ràng không phải trảo ảnh khí mà chính là thực trảo. Một chiêu cước khi xuất lại biến thành trảo một cách kỳ dị, một chộp chính diện hai trảo còn lại đánh vào hai bên.
Trảo như tự co giãn dài ra nhắm ngay mặt Hàn Tinh chộp đến, khí thế hung mãnh áp bách không gian. Hàn Tinh cảm giác không gian đình trệ chậm lại, khí quyển hầu như bị đông cứng tay vội vận xuyên Nguyệt chỉ đánh thẳng về phía trước, phá tan trói buộc đẩy lui hắc trảo phía trước, thân cũng vọt về phía trước tránh hai chiêu trảo trái phải.
Lão Ô Nha bị mười mấy quyền cước chỉ bị đẩy lui sáu bẩy bước, lần này bị phản công một chỉ bị đánh bay ngược dư hai chục thước, hoảng hốt bao nhiêu khinh thị trong lòng biến mất thay vào đó vội đưa mắt xuống bàn chân giữa ra kiểm soát, lập tức sắc mặt tái xanh thấy một lỗ thủng đen tròn bằng hạt cát..
- Ngươi dùng độc chỉ quỷ dị gì đánh thủng trảo công của ta?
- Xuyên Nguyệt chỉ.
- Hừ! Tao liều mạng với mày!!! Giết hết cho ta.
- Khoan đã, lão Ô Nha! Lão định làm gì, dám ra tay tru diệt bọn tiểu bối Kim Giáp long ngư và Bạch Chương ngư tộc.
- Hừ! Bọn chúng đáng chết, có gì chẳng dám.
Lão thử vận công chữa trị, không dè vết thương càng phát triển lớn ra, lão điên tiết liều mạng bỗng nghe giọng thanh thúy êm tai:
- Lão Ô, Khoan đã để ra xem vết xuyên nguyệt chỉ thương của lão đã.
Lời vừa vang lên, bốn năm mươi cao thủ xuất hiện, một nữ tử dẫn đầu hương thơm thoảng qua nàng đã xuất hiện trước mặt lão.
- Thiên Ma thần nữ. Hà Băng Châu... thì ra Ô Nha tộc cấu kết với Thiên Ma tông.
Không gian phía xa lại ba động, một nhóm nữa đang đến, Hàn Tinh nhận ra hai cao thủ đang bị mười mấy cao thủ ma đạo truy đuổi. Hai người chỉ trong chớp mắt đã thuấn di lại bên Hàn Tinh gọi:
- Chủ nhân.
Hàn Tinh nhận ra hai lão Đặng Nhất Kình và Huỳnh Nghị thần vương, mình mới giải cấm không lâu.
- Chuyện gì đã xảy ra..
- Bọn ma đạo tấn công Lê gia, chúng ta đem chủ mẫu Mỵ Lan chạy nhưng nàng không chịu, xin lỗi chủ nhân bọn ta vô phương cứu họ, sau đó bọn ma đạo này truy đuổi bọn ta đến tận đây.
- Đừng hiểu lầm! Nàng không phải thê tử của ta. Chúng ta lập tức trở về Trung Thiên Châu..!
- Các ngươi còn chạy đi đâu?
Hàn Tinh bực mình bất đắc dĩ dùng lĩnh vực thần thông, ánh quang chói lọi khiến mọi người bị áp lực đẩy lui tối tăm mặt mày, tâm thần bị choáng như bị mù, thần thức cũng bị giới hạn không phát ra được..
Khi phục hồi trở lại, đã không thấy Hàn Tinh và hai tên đồng bọn đâu, có người hoảng hốt:
- Đây là thần thông qủy quái gì, có thể khiến người ta choáng váng nguyên thần cũng bất lực. Thật nguy hiểm, nếu vừa rồi hắn không vội chỉ cần bồi một kiếm chúng ta cả lũ xong đời.
Quần ma nghe vậy không khỏi nghĩ lại tình cảnh vừa rồi quả nhiên hung hiểm nên run lên, một lúc mới nhìn Thiên ma thần nữ dò hỏi..
Nàng lắc đầu tỏ vẻ không biết rồi nói:
- Thằng này tên Hàn Tinh tử địch của bổn tông, từ Tu Chân giới qua Tiên giới lên đến tận đây. Không những thế còn một lần xông thẳng lên thượng tầng hạ sát một vị thần vương của bổn tông. Thật là một kẻ địch nguy hiểm, các vị chớ thấy hắn chỉ có thần tướng cảnh giới khinh thị mà lầm. Lần sau gặp hắn phải cẩn thận.
- Vừa rồi hắn nói trở về Trung Thần Châu, chúng ta có nên đuổi theo không?
- Đi thôi! Ở đây làm gì?
- Ủa! Bọn ngư tộc đâu rồi.
- Bọn ngư tộc này chỉ chạy trốn là giỏi, vừa rồi còn thấy bây giờ trốn không còn một mống.
- Thần nữ chữa viết thương lão Ô thế nào.
- Không thành vấn đề, chỉ là bị một loại dị hỏa đốt cháy ngún dần mòn. Dùng một tia Băng Ma Nguyên dập tắt là xong.
Lão Ô nha mừng rỡ cảm tạ rối rít không ngờ Thiên ma thần nữ tuổi nhỏ đã tu luyện Băng Ma Quyết đến trình độ đại thành như thế. Nàng cũng thần bí như tên Hàn Tinh kia tuy tu vi thần tướng cảnh giới nhưng lại áp đảo thần vương có thể lãnh tụ cả thần vương cao thủ. Xem ra thù giết con khó lòng trả được.
Bọn ma đạo và Ô Nha tộc rời khỏi thì Hàn Tinh đã dùng thần di đem hai thần vương đến Trung Thiên Châu, Huỳnh Nghị không ngạc nhiên còn Đặng Nhất Kình không ngờ Hàn Tinh chỉ thần tướng cảnh giới nhưng vận tốc thuấn di còn cao minh hơn mình nhiều, trên người nguyên lực tuy không bằng mình nhưng tinh thần lực thâm hậu, thuấn di một cách nhẹ nhàng tự nhiên, dường như không tiêu hao nguyên lực và tinh thần lực chút nào. Thuấn di một lần đã đến mục tiêu lại khiến cho Đặng Nhất Kình khiếp sợ: Cái này còn gọi là thuấn di hay sao, chính mình cùng Huỳnh Nghị thuấn di mười mấy lần mới đến được tới đây, còn Hàn Tinh chỉ một lần là xong lại nhẹ nhàng nhanh chóng như một bước chạy.
Vừa định thần, Hàn Tinh thần thức tìm kiếm phát hiện Nữ thần vương Trân Trân hai tỳ nữ và Mỵ Lan đang cùng một chỗ chiến đấu với bảy ma tu, Trân Trân giao thủ với cao thủ thần vương bị rơi xuống hạ phong chỉ còn thủ. Chàng không chờ vọt lại, Huỳnh Nghị và Đặng Nhất Kình vội theo sau.
Thấy có người lại, bảy tên ma đạo nhận ra khí tức ba người tên cầm đầu khẽ giật mình định một chiêu giải quyết. Không ngờ Trân Trân cảm giác khí tức quen thuộc tinh thần phấn chấn trở lại vội bỏ hết vốn toàn lực ra công kích, chày đá phát động khí thế tăng vọt chẳng những âm ba nghe rợn người, chày ảnh đầy trời, không gian chày và Hắc Chuỳ chạm nhau, không gian pháp tắc trói buộc của tên thần ma liền bị toái vỡ.
Trân Trân lại hét một tiếng lanh lảnh, thần sắc ngưng trọng tinh quang ánh mắt phát ra, tiếng hét thê thảm vang lên, mọi người nhìn thấy tên ta ma thân vương ôm mặt thân ngươi ngã xuống giãy chết.
Hàn Tinh dùng giác quan thứ sáu cảm ứng nguyên thần hắn bị một bụi gai hoa hồng bao bọc, xiết lại ép nhỏ không sao thoát được, trong khi thức hải cuồng sóng nổi dậy, ma khí dầy đặc xông đến ăn mòn bụi hồng, bụi hồng lập tức bùng nổ bốc cháy, đem nguyên thần tên kia đốt thành khói, bụi bông hồng cũng bị hao tổn chỉ còn nắm tay bay vọt ra khỏi thức hải tên kia. Đối thủ của nàng lập tức nằm bất động, hắn đã chết. Hàn Tinh lần đầu nhận thức lĩnh vực thần thông của Trân Trân, thì ra là một bụi hồng, tuy có vẻ vô hại nhưng thật ra lực sát thương huỷ diệt vô cùng.
Tên thủ lãnh bị hạ, Mỵ Lan, Thu Hằng Thu Hương, Kiều Liên và cả Huỳnh Nghị, Đặng Nhất Kình cũng ra tay giải quyết nhanh chóng bọn còn lại. Mỵ Lan thấy bọn ma đạo giải quyết xong vui mừng:
- Hàn Tinh! May mắn trở về kịp thời.
- Chúng ta mau ra phía bên ngoài trợ Lê thái tổ, họ đang còn khổ chiến.
Hàn Tinh vừa giải quyết kẻ địch vừa hỏi Trân Trân:
- Bọn ma đạo này thường tấn công vào tận đây hay sao?
- Không, từ hôm em đi đây là lần đầu, thường chỉ có thần ma quân hay ma tướng đến gây sự và giải quyết bên ngoài, hôm nay không hiểu sao lại có một tên thần vương.
Bên ngoài Lê thái tổ một mình đấu hai thần ma vương, phía xa còn có bảy thần ma vương nhưng bị một nhóm người lạ ngăn cản không cho họ nhập trận. Hàn Tinh nhanh mắt nhận ra cả Thiên ma thần nữ mới gặp ở Đại Hải cự bàn thạch cũng có mặt nơi đây rồi.