Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 450 : Kiệt Sâm Ra Tay, Một Kiếm!(2)
T
oàn bộ sắc mặt hộ vệ Mạc Lý gia tộc kể cả Lạc Khố Ân giờ khắc này đều trở nên trắng bệch.
Ngay khi công kích của Khảo Bá Ân sắp rơi xuống…
- Xíu…uu…
Một đạo thanh âm rít gió kịch liệt phá không đột nhiên vang lên bên tai mọi người, ngay lập tức một đạo hắc sắc lưu quang nhanh như thiểm điện từ sau đội ngũ bay vút ra, ngay lập tức đã đi tới trước mặt Khảo Bá Ân.
- Người nào?
Trong miệng Khảo Bá Ân gầm lên một tiếng, thanh kiếm trong tay mạnh mẽ chém xuống.
- Oanh!
Kình khí mãnh liệt tứ tán phát ra, Khảo Bá Ân chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng mạnh mẽ vô cùng cường đại từ trong hắc sắc lưu quang truyền đến, cả người hắn bật ngược về phía sau rơi xuống, đạp đạp đạp liên tục lui ra mấy bước, trong miệng thở hổn hển, gương mặt trắng nhợt.
- Thác…
Hắc sắc lưu quang bị Khảo Bá Ân công kích cũng rơi trở xuống dưới, nghiêng nghiêng đâm vào trong lòng đất, chính là một thanh cự kiếm toàn thân ngăm đen.
- Thanh kiếm màu đen này không phải là…
Trong nhóm người, Lạc Khố Ân mang theo vẻ kinh ngạc lên tiếng, ngay sau đó hắn quay phắt lại nhìn về phía sau, cùng lúc đó toàn bộ mọi người có mặt cũng theo ánh mắt Lạc Khố Ân nhìn ra sau đội ngũ Mạc Lý gia tộc.
- Ba…ba…
Thanh âm tiếng bước chân cực nhỏ vang lên sau lưng mọi người, trong tầm mắt của bọn họ, một người thanh niên mà mỗi ngày gần đây họ đều nhìn thấy đang chậm rãi hướng bọn họ đi tới.
- Kiệt Tư?
Nhìn thấy Kiệt Tư lộ diện, nhóm người Viêm Liệt đều thoáng sững sờ, giống như đã hiểu được điều gì, trong mắt nhanh chóng tràn ra cảm giác khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng nổi.
Kiệt Sâm mang theo vẻ bất đắc dĩ trên mặt, nhìn Viêm Liệt lên tiếng:
- Viêm Liệt, ngươi không sao chứ?
- Ta…ta…
Viêm Liệt nhất thời có chút thẫn thờ.
Kiệt Sâm lắc đầu, sau đó đi tới trước mặt mọi người, nhẹ nhàng rút lên thanh cự kiếm màu đen, nhìn Lạc Khố Ân cười nói:
- Các ngươi yên tâm, chuyện này giao cho ta!
Cách đó không xa, Khảo Bá Ân nhìn qua vẻ mặt lạnh nhạt của Kiệt Sâm, hắn cưỡng chế nỗi tức giận trong lòng nói:
- Các hạ, ngươi hẳn không phải là người của Mạc Lý gia tộc đi, đây là sự tình giữa Lạc Cơ gia tộc chúng ta cùng Mạc Lý gia tộc, các hạ không nên chõ mõm vào cho thỏa đáng, miễn cho tới lúc đó rước họa vào thân…
- Ah, thật sao?
Trên mặt Kiệt Sâm đầy vẻ lạnh nhạt, giống như đuổi ruồi nhàm chán nhìn đám người của Khảo Bá Ân, đạm mạc lên tiếng:
- Cút đi, bằng không thì…lấy mạng của ngươi!
- Ngươi…
Khảo Bá Ân giận tím mặt, hai mắt hắn mang theo tia oán độc, chợt cười lạnh lên tiếng:
- Tiểu tử, chõ mõm cũng đừng đem cả mạng của mình đắp vào…
Theo linh lực chấn động trên người Kiệt Sâm, hắn cảm giác ra Kiệt Sâm chỉ là thiên linh sư tứ giai, mặc dù trước đó một trọng kiếm của Kiệt Sâm đánh lui, nhưng trong nội tâm hắn cho rằng là vì Kiệt Sâm đánh lén, làm cho hắn nhất thời không kịp phản ứng mà thôi.
- Đã như vậy…
Kiệt Sâm lắc đầu, không muốn tiếp tục dông dài với đối phương, thân hình hắn chợt biến mất nguyên chỗ.
- Vèo…
Linh Thần Quyết bạo phát ra linh lực cường đại làm thân hình hắn hóa thành một đạo hắc sắc tàn ảnh, nhanh chóng đi tới trước mặt Khảo Bá Ân.
- Tiểu tử muốn chết!
Vẻ mặt Khảo Bá Ân thật âm tàn, trong miệng dữ tợn quát, từng đạo hỏa hồng sắc linh lực giống như hỏa long bốc cao, đem toàn thân Khảo Bá Ân bao phủ bên trong, một cỗ lực lượng vô cùng cường đại nhanh chóng xuất hiện trong cảm giác của mọi người.
Đối mặt với vẻ quỷ dị của Kiệt Sâm, Khảo Bá Ân lập tức sử dụng chính lực lượng mạnh nhất của bản thân mình.
- Đây là uy áp của tôn linh sư lục giai sao?
Lực lượng cường đại làm trên mặt mọi người đều biến sắc.
- Ông…
Kiệt Sâm vẫn vô cùng lạnh nhạt, một đạo hào quang quỷ dị từ trong đôi mắt hắn lóe lên, linh hồn lực cường đại lập tức hóa thành một đạo viên trùy đập vào trong thân thể Khảo Bá Ân.
Trong ánh mắt Khảo Bá Ân phía trước còn tràn đầy lửa giận hiện tại đã biến thành một mảnh ngây ngốc, hỏa diễm đang bốc cao trên người cũng nhanh chóng bị dập tắt ngóm.
- Mân Mệnh Nhất Kích!
Trong lòng Kiệt Sâm quát nhẹ một tiếng, hắc sắc trọng kiếm trong tay trùng trùng điệp điệp chụp về phía Khảo Bá Ân.
Con ngươi Khảo Bá Ân vừa khôi phục trong sáng, nhưng vừa khôi phục thì ngay lập tức hắn hoảng sợ nhìn thấy thân kiếm ngăm đen không ngừng phóng lớn.
- Phanh!
Căn bản Khảo Bá Ân còn chưa kịp phản ứng cả người giống như diều đứt dây bị trùng trùng điệp điệp đánh bay ra ngoài, linh lực mạnh mẽ lập tức xé nát bấy trường bào trên người hắn, máu tươi tung tóe đầy trời, từ trên không trung nhẹ nhàng rơi xuống vãi khắp mặt đất.
- Bành!
Khảo Bá Ân như mảnh vải rách nặng nề rơi xuống mặt đất cách đó không xa, vẫn không nhúc nhích, không biết sống chết.
Vô luận là mười mấy tên linh sư tinh nhuệ của Lạc Cơ gia tộc hay là đám hộ vệ của Mạc Lý gia tộc, kể cả Viêm Liệt cùng Lạc Khố Ân đều trợn mắt há hốc mồm nhìn xem một màn này.
- Khảo Bá Ân đã phế đi, những người còn lại nên làm gì thì giao cho ngươi…
Kiệt Sâm đem hắc sắc cự kiếm cắm vào vỏ kiếm sau lưng, bình tĩnh nói với Viêm Liệt.
Hai bên núi rừng ánh mặt trời xuyên thấu qua lá cây chiếu xuống, đem gương mặt của nhóm người Viêm Liệt chiếu rọi lúc sáng lúc tối, lúc này mùi vị huyết tinh giết chóc vẫn còn tràn ngập, nhưng nhóm người Viêm Liệt vẫn sững sờ nhìn Khảo Bá Ân nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, lại nhìn nhìn Kiệt Sâm đang vác hắc sắc cự kiếm.
Một vị tôn linh sư lục giai đê cấp a, vậy mà chỉ một kiếm đã bị đánh bại, nằm nơi đó sống chết không biết.
Việc này…
Thật khó có thể tin!
Trong nội tâm tất cả mọi người đều nổi lên sóng to gió lớn, ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm đã hoàn toàn khác hẳn, biến thành kính sợ cùng sùng bái.
- Khảo Bá Ân xảy ra chuyện gì, vì sao lại đứng yên không nhúc nhích? Tùy ý cho thiếu niên này dùng kiếm chém lên?
Một hộ vệ có chút sững sờ thốt ra.
- Câm miệng!
Lúc này Viêm Liệt đột nhiên gầm lên mắng, hiện tại hắn rốt cục đã hiểu được lúc mình đánh chết Hắc Hạt Tử và Cuồng Nhân huynh đệ, Hắc Hạt Tử và Cuồng Nhân huynh đệ đều biến thành ngây ngốc mặc cho mình chém giết, tất cả đều nhờ công lao của vị thiếu niên này.
- Ta thật ngu xuẩn, thật ngu xuẩn…
Thân thể Viêm Liệt có chút phát run – lần thứ nhất nhìn thấy thiếu niên này, người ta không phải bị cuộc chiến của hoàng linh sư liên lụy, nói không chừng hắn là người tham dự bên trong.
Ngay cả tôn linh sư lục giai đê cấp Khảo Bá Ân ngay cả hoàn thủ còn chưa kịp đã lập tức bị đánh bại, thuần túy là do chúng ta quá ngu ngốc! Đúng, lúc ở Lạc Nhạc Cốc, căn bản không có cao thủ thần bí gì, căn bản chính là Kiệt Tư này giúp chúng ta, đã làm cho ta một kích đem Hắc Hạt Tử cùng Cuồng Nhân huynh đệ đánh chết, đây mới gọi là cao thủ, siêu cấp cao thủ!
- Tất cả mọi người nghe lệnh, đem những thành viên của Lạc Cơ gia tộc đều bắt lại, người phản kháng, giết!
Đúng lúc này, Viêm Liệt cũng biết không phải thời điểm cho mình ngây người, từ trong kinh ngạc phục hồi lại tinh thần trong miệng hắn chợt quát, vung vũ khí xông tới phía trước.