Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Q.3 - Chương 108: Liệt Thần Thủ
- L
ão đại, có người trốn về phía đó!
Tốc độ của Thanh Minh cũng không nhanh, dễ dàng bị người ta phát hiện ra tung tích. Mấy người trên mặt đất đi vào trong động tra xét một lần, lập tức tìm thấy thông đạo đuổi theo Thanh Minh và Tiêu Lãng.
Chút tốc độ ấy cảu Thanh Minh hiển nhiên không đáng chú ý. Hắn mới tiến vào trong biển, tám tên võ giả kia đã chui từ dưới đất lên. Tám đôi mắt đều tập trung vào Thanh Minh và Tiêu Lãng. Ánh mắt của thủ lĩnh của tám người đó lóe sáng. Hắn lập tức quát lớn:
- Hai người này có vấn đề, bắt!
Hai người đều là võ giả Chúng Sinh cảnh, lại gây ra động tĩnh lớn như vậy. Gặp bọn họ đến lập tức bỏ trốn? Tất nhiên có vấn đề.
Ngay lập tức, có bốn người bắn mạnh đi, nhanh chóng lao về phía Thanh Minh Tiêu Lãng.
- Tiểu Bạch, lập tức mang chủ nhân của ngươi trốn đi!
Ánh mắt Thanh Minh truyền ý định của cho Tiểu Bạch. Trên người hắn lộ ra một khí tức quyết tuyệt, ném Tiêu Lãng cho Tiểu Bạch lúc này đã hóa thành một con cá lớn.
Thanh Minh dứt khoát xoay người phóng về phía bốn tên võ giả Chư Vương.
- Chít chít!
Tiểu Bạch rên rỉ hai tiếng, nhìn Thanh Minh một chút, sau đó mở miệng cắn lấy thân thể Tiêu Lãng, mang theo hắn phóng về phía xa.
Trong long Tiểu Bạch cũng hiểu rõ, hôm nay sợ là chạy không thoát. Nhưng nó vẫn ôm hy vọng xa vời duy nhất, không ngừng phóng đi, không ngừng thấp giọng kêu to hi vọng Tiêu Lãng tỉnh lại.
- Tâm ma lần này lại kinh khủng như vậy sao?
Thật ra Tiêu Lãng cũng muốn tỉnh lại, nhưng vấn đề là hắn không tỉnh lại được. Giờ phút này linh hồn hắn hóa thành cái bóng, đứng ở trong không gian hư vô vô cùng khủng khiếp. Bốn phía đều là những quỷ ảnh giống như lần trước. Hơn nữa số lượng so với tâm ma lần đầu tiên lúc đã nhiều hơn gấp đôi.
- Huyền thạch to bằng quả trứng ngỗng này có năng lượng quá khổng lồ. Sớm biết vậy, ta đã không luyện hóa rồi!
Quỷ ảnh ở xung quanh càng ngày càng tiến lại gần. Chúng phát ra từng tiếng kêu sởn cả tóc gáy, giương nanh múa vuốt, cực kỳ khủng bố. Mắt chúng phát ra tia sáng màu xanh khiến người ta nhìn thấy mà khiếp đảm.
Tiêu Lãng thầm thở dài, chuẩn bị chịu đựng quá trình đau khổ khi bị quỷ ảnh cắn xé linh hồn.
- Xì xì!
Quỷ ảnh nhanh chóng tới gần, bắt đầu cắn xé linh hồn đã biến thành cái bóng của hắn. Trải qua tâm ma lần trước, linh hồn của hắn thật ra đã cường hóa hơn gấp hai lần. Chỉ có điều cho dù cường đại hơn nữa, bị những quỷ ảnh cắn này xé, cũng vẫn đau đớn không chịu nổi. Nếu như không kiên trì được sẽ lập tức suy sụp!
Vù!
Vào thời khắc này, cái bóng linh hồn của Tiêu Lãng bắt đầu phát sáng. Sau đó một một khí tức Tiêu Lãng rất quen thuộc bao phủ toàn bộ cái bóng linh hồn. Hào quang kia càng ngày càng sáng. Nhưng điều càng khiến Tiêu Lãng kinh dị hơn chính là, những quỷ ảnh kia dưới hào quang này lại lập tức tan ra. Trên mặt chúng cũng lộ ra vẻ mặt thống khổ, phát ra từng tiếng gào khóc thảm thiết.
Chỉ trong nháy mắt, quỷ ảnh trong không gian hư vô đã biến mất hoàn toàn. Trên mặt Tiêu Lãng đầy vẻ kinh ngạc, không dám tin tưởng nhìn cái bóng do linh hồn biến thành.
- Đây là khí tức trong huyền thạch? Tại sao huyền thạch lại có thể có năng lực bá đạo như vậy? Không biết mấy đợt tâm ma sắp tới có thể cũng dễ dàng như vậy hay không?
Tiêu Lãng thầm vui mừng. Huyền thạch này lại có thể giúp hắn loại trừ tâm ma sao? Tại sao huyền thạch lại không giống với những huyền thạch bình thường khác? Đây rốt cuộc có phải là huyền thạch hay không?
- Ô ô!
Không biết có phải bởi vì năng lượng quỷ dị bên trong huyền thạch giúp Tiêu Lãng phá giải tâm ma hay không, đợt tâm ma thứ hai lại lập tức lũ lượt kéo đến. Mà điều khiến Tiêu Lãng mừng như điên chính là, hào quang trong linh hồn kia tiếp tục sáng lên. Trong nháy mắt những quỷ ảnh này lại tan rã. Đợt tâm ma thứ hai đã dễ dàng phá giải.
Đợt thứ ba, đợt thứ bốn, đợt thứ năm... Đợt thứ mười!
Mười đợt tâm ma liên tục đến, đều bị năng lượng quỷ dị bên trong huyền thạch phát ra hào quang phá giải, Tiêu Lãng rơi lệ đầy mặt. Ban đầu hắn cho rằng lần này linh hồn sẽ không thể chịu đựng được trực tiếp vỡ nát. Thật không ngờ, hiện tại lại dễ dàng như vậy, một đường thông suốt...
Vù!
Không gian hư vô lập tức sáng lên, bao phủ lấy cái bóng linh hồn của Tiêu Lãng. Linh hồn của hắn lại cường đại hơn gấp đôi. Linh hồn của hắn cũng rất nhanh bay trở về bên trong thân thể.
Sau khi trở lại thân thể, Tiêu Lãng không lập tức tỉnh lại. Bởi vì hắn phát hiện trong đầu dường như có thêm một vài tin tức. Những tin tức này rất khó hiểu. Hắn bắt đầu cân nhắc.
- Thần thông thiên phú, Liệt Thần Thủ? Đây là gì vậy?
Hắn cảm thấy vô cùng mơ hồ. Tại sao trong đầu mình lại có thêm tin tức về một loại chiến kỹ? Hơn nữa, có thể cảm ngộ trong nháy mắt. Chiến kỹ này làm sao hắn có được?
Không gian hư vô mang đến sao?
Đều này không hợp lý. Hắn vì tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đột kích tâm ma mới đi vào không gian hư vô, tại sao có thể ban tặng chiến kỹ khác được?
Chẳng lẽ là trong huyền thạch đưa vào?
Rất có thể!
Huyền thạch này lớn như vậy, thần bí như vậy có thể dễ dàng giúp hắn phá giải tâm ma lần thứ hai. Bởi vậy cũng không phải là không thể đưa một chiến kỹ vào.
Liệt Thần Thủ? Nghe ra dường như rất trâu bò? Hơn nữa còn là thần thông thiên phú gì đó. Thần thông thiên phú là gì? Mình cũng không phải là huyền thú, tại sao có thể có thần thông thiên phú được?
Tiêu Lãng có rất nhiều điều không hiểu, cũng không biết huyền thạch này trân quý tới mức nào. Huyền thạch Thiên phẩm tại Thiên Châu có thể đổi lấy một tiểu thành. Tiểu thành của Thiên Châu cũng không giống như thành thị ở đại lục Thần Hồn. Tùy tiện lấy ra một tiểu thành nào đó cũng có thể so sánh được với một vực diện lớn giàu có. Nếu là vực diện như đại lục Thần Hồn thậm chí có thể đổi được mấy chục cái.
Chỗ trân quý nhất của huyền thạch Thiên phẩm không phải bởi vì năng lượng khổng lồ ẩn chứa ở bên trong, cũng không phải bởi vì nó có thể khiến linh hồn võ giả them cường đại, mà bởi vì bên trong có mang vào năng lực đặc biệt. Ví dụ như Liệt Thần Thủ Tiêu Lãng có được lúc này.
- Chít chít, chít chít!
Tiếng sợ hãi kêu lớn của huyễn ma thú Tiểu Bạch cuối cùng đã khiến Tiêu Lãng giật mình tỉnh lại. Lần này thời gian hắn vượt qua tâm ma rất ngắn. Sau khi năng lượng của huyền thạch đột nhiên giúp đỡ, gần như đã phá giải toàn bộ tâm ma lần thứ hai.
Sau khi hắn tỉnh lại, hắn phát hiện mình bị người nắm lấy. Huyễn ma thú Tiểu Bạch ở bên cạnh hắn cũng bị một bàn tay lớn nắm lấy. Trên người Tiểu Bạch đầm đìa máu, con mắt lộ vẻ hoảng sợ.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Bạch phát hiện ra Tiêu Lãng tỉnh lại, trong mắt lộ vẻ mừng rỡ như điên. Tiêu Lãng mơ hồ mở hai mắt, nhìn xung quanh một lượt. Sau đó trong nháy mắt hắn liền nổi giận.
Hắn và Tiểu Bạch lần lượt bị hai võ giả Chư Vương cảnh bắt. Mà trong hải vực phía xa, toàn thân Thanh Minh đầy máu, đang trôi trong biển sống chết không rõ. Bên cạnh còn có mấy võ giả Chư Vương cảnh, trên mặt cười lạnh nhìn hắn.
- Ừm?
Võ giả đang nắm lấy Tiêu Lãng phát ra một tiếng kêu kinh ngạc. Hắn phát hiện ra Tiêu Lãng đã tỉnh. Nhưng hắn không để ý lắm, bởi vì huyền khí trên người Tiêu Lãng vô cùng mỏng. Trong mắt của hắn, Tiêu Lãng không khác gì một phế nhân.
Vèo!
Một giây sau, hắn biết hắn đã sai!
Tiêu Lãng vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, một tay nhanh như tia chớp chộp về phía ngực của võ giả kia. Tốc độ của Tiêu Lãng nhanh chóng khiến hắn không kịp phản ứng. Cái tay kia dễ dàng đâm xuyên qua thịt và xương trên ngực hắn, bóp nát trái tim của hắn!
Võ giả đang nắm lấy Tiểu Bạch giật mình. Ngay lập tức, trong mắt đều sự tức giận và sát ý. Khí lưu màu trắng vờn quanh tay hắn. Hắn giơ tay đập về phía đầu Tiêu Lãng.
Vèo!
Tiêu Lãng đánh tới một quyền. Năng lượng cường đại bên trong thân thể như muốn nổ tung tràn vào nắm đấm của hắn. Hai nắm tay đụng vào nhau. Tiêu Lãng và võ giả kia đồng thời bay ngược ra ngoài.
Chỉ có điều rất rõ ràng lực lượng của Tiêu Lãng lớn hơn nhiều. Hắn chỉ lui ba bước. Nhưng cánh tay của võ giả kia lại liên tiếp nổ mạnh, thân thể bị đập bay ra ngoài mấy trăm mét mới đứng vững được.
Vèo!
Thân thể Tiêu Lãng liên tục phóng đi nhanh như tia chớp. Ánh mắt hắn vô cùng lạnh lẽo, giống như một con hải thú đang nổi giận. Võ giả kia vừa mới bị lực lượng mạnh mẽ chấn động, khí huyết cuồn cuộn, nội tạng bị thương, chỉ có thể cắn răng lại liều chống lại Tiêu Lãng.
- Dừng tay. Dám giết lão lục, lão tử cho ngươi muốn sống không được!
Một truyền âm vang lên ở trong đầu Tiêu Lãng. Mắt Tiêu Lãng lóe lên, nhìn thấy từ bên kia đã có sáu bóng người nhanh như tia chớp vọt tới. Người đi đầu cóa khí tức cường đại, mạnh hơn nhiều so với võ giả đang ở trước mặt hắn. Ít nhất phải là cường giả Chư Vương tứ trọng, ngũ trọng.
Ầm!
Tiêu Lãng không chút do dự đánh xuống một quyền, phế bỏ một cánh tay khác của võ giả đang ở trước mặt mình. Thân thể hắn đã nhanh chóng đuổi tới. Thiết quyền biến thành lợi trảo, lại vồ nát trái tim võ giả này.
- Muốn chết!
Một tiếng gầm rít cực kỳ tức giận được truyền âm. Sáu thân ảnh với sát ý vô tận bắn nhanh về phía bên này.