Số lần đọc/download: 620 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 22:00:29 +0700
Chương 421: Chiến Trường Thật Sự (9)
T
rong cái khó ló cái khôn, Cửu Đĩnh rốt cục cũng tìm ra cách trốn tránh nhờ vào học được tính phúc hắn cùng vô lương của Nhan Hi (ngừ nào đó bị chửi ^-^ ), hắn cao giọng hô, “Gia, hơn mười người trong nội thị doanh rất thật thà chất phác, thuộc hạ đoán chắc bọn hắn cũng không thể dựa vào chính mình mà tìm được thê tử, hay là nên ban tặng cho bọn họ.”
Nhan Hi vui vẻ nhìn Cửu Đĩnh bằng một ánh mắt tán dương, cúi đầu nhìn thể tử trong lòng đang dần dần an tĩnh lại nói, “Vi vi, nàng xem Cửu Đĩnh đề nghị như vậy được không?”
Tức giận phồng lên hai má Đào Tiểu Vi nói, “Hai người đây là muốn chia cắt uyên ương sao, biết người ta có cam tâm tình nguyện không a, đâu phải ai cũng thích được tặng thê tử như thế.”
Nhan Hi liếc sang Cửu Đĩnh, ngôn từ nghĩa chính hừ lạnh nói, “Cửu Đĩnh, có nghe những gì Vương phi nói không? Nếu các thị vệ trong nội thị doanh không cam nguyện, bản vương sẽ lấy ngươi ra khai đao!”
Đây là phân phó hay là đang uy hiếp a, Cửu Đĩnh nào dám nói nữa lời.
Tốt nhất là nên lui ra a, còn đứng đó nữa sợ là lát nữa Vương Phi lại tìm phiền phức cho vương gia, mà Vương gia nếu không có cách nào sẽ lại lấy hắn ra làm tấm khiêng mất thôi.
Ai, làm nô tài đã khó, làm nô tài đắc lực lại càng khó hơn, Cửu Đĩnh cúi đầu xin lui ra ngoài, hắn nói phía dưới còn có rất nhiều việc gấp cần xử lý, sau khi Nhan Hi đồng ý, hắn liền chạy vù vù biến mất tăm.
“Nhìn xem, chàng dọa làm Cửu Đĩnh sợ thành ra cái dạng gì thế này?” Đào Tiểu Vi vừa ngoan ngoãn nằm trong lòng Nhan Hi, vừa mở miệng chỉ trích.
“Không có việc gì, hắn có lá gan rất lớn, Vi Vi, chúng ta cứ quyết định như vậy, nếu có người đến tặng mỹ nữ, chúng ta sẽ nhận lấy, sau đó do nàng làm chủ, ban tặng cho thị vệ của nội thị doanh, thế nào?”
Nói đến cái này, ý Nhan Hi là đầu tiên sẽ nhận tất cả những nữ nhân này, để biểu hiện ra ngoài cho người ta biết là hắn vui mừng đón nhận lễ vật, Đào Tiểu Vi cũng không nghĩ nhiều. Nhan Hi làm như vậy nhất định là có dụng ý.
Hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì?
“Vi Vi, nàng tin tưởng ta không?” Hắn nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt nàng, bạc môi ôn nhu hôn lên mi nàng.
Tất nhiên là nàng không chút do dự gật đầu, sự tin tưởng Nhan Hi đã thâm nhập vào linh hồn và xương cốt của nàng, đó là sự tích lũy của từng chuyện nhỏ nhặt nhất tử trước cho tới hôm nay.