Số lần đọc/download: 777 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 18:10:32 +0700
Chương 399: Cân Bằng
Đ
ôi mắt của Ly Hỏa Thánh Tử xẹt qua một tia hàn quang, nhìn chằm chằm vào Viêm Dương thánh tử, lãnh ngạo nói: "Hôm nay ta không muốn nhiều chuyện, Viêm Dương, nếu ngươi mang thủ hạ rời khỏi đây, ta có thể bỏ qua. Còn không, tất cả các ngươi đều sẽ chôn thây tại nơi này!"
Lông mày nhướng lên, chiến ý hừng hực, Viêm Dương nói: "Ly Hỏa Thánh Tử, tuy thực lực của ta không bằng ngươi, nhưng mà đệ tử của Hoả Thần Tông ta, không có một ai sợ phiền phức đâu! Nếu các ngươi muốn gây chiến, Hoả Thần Tông ta luôn sẵn sàng tiếp đón!"
"Hừ, ta rất muốn nhìn xem các ngươi có bao nhiêu năng lực!" Ly Hỏa Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, khí tức mãnh liệt tỏa ra, hướng về phía Viêm Dương.
Viêm Dương cũng phẫn nộ, quát to một tiếng, cơ thể nhanh chóng chuyển biến, hóa thành Kim giác cự long, toàn thân che kín bởi vảy màu vàng óng, khí thế uy nghiêm.
"Trước mặt ta mà còn dám triệu hoán yêu linh!" trong đôi mắt của Ly Hỏa Thánh Tử xẹt qua một tia lửa giận. Thực lực của Nhân tộc thua xa Yêu tộc, nhưng bọn hắn lại nghĩ ra một phương pháp cực kỳ hèn hạ, đó là săn giết Yêu Tộc, rồi phong ấn Yêu linh trong cơ thể để đạt được lực lượng hùng hậu.
Từ khi Yêu linh sư xuất hiện, Yêu Tộc và Nhân tộc liền có mối thù không đội trời chung, liên tục công kích lẫn nhau không ngừng nghỉ, chỉ hận không thể tiêu diệt đối phương một cách triệt để.
Trên người của Ly Hỏa Thánh Tử bốc cháy lên ngọn lửa nóng, toàn bộ hư không đều bị ánh lửa chiếu lên đỏ tươi chói mắt, mi tâm có chút chấn động, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên tỏa ra.
Hai thân ảnh đột nhiên hóa thành kinh hồng. Hai đại Thần Tông thánh tử, gần như ra tay cùng lúc.
Rầm rầm rầm!
Ánh lửa phóng lên trời, tứ tán vẩy ra, hư không phảng phất như muốn bị xé nứt vậy
"Không hổ là Hoả Thần Tông cùng Yêu Thần Tông thánh tử, vừa ra tay liền nhanh như lưu quang, thế như sấm sét!" Vô Nhai Tử âm thầm cảm thán nói ra, nếu so sánh thực lực của hắn cùng hai vị thánh tử này, thật là kém hơn quá nhiều rồi.
Cường giả của hai Thần Tông cũng lao vào chiến đấu, thế nhưng bọn hắn cũng không dám lại gần hai đại thánh tử, bởi vì rất dễ bị ảnh hưởng bởi dư lực của cuộc chiến.
(câu gốc: bất quá bọn hắn cũng không dám tới gần hai đại thánh tử giao chiến địa phương, bởi vì lúc nào cũng có thể bị tản ra ảnh hưởng tiêu diệt.)
Tình hình chiến đấu trở nên bộc phát kịch liệt.
Nhiếp Ly nhíu mày một cái, tuy Viêm Dương có thực lực, nhưng muốn thắng Ly Hỏa Thánh Tử thì lại quá khó khăn. Ngược lại, Ly Hỏa Thánh Tử cũng không dễ dàng đánh giết Viêm Dương. Tuy rằng hai bên kiềm chế lẫn nhau, nhưng chiến đấu lại quá kịch liệt, Nhiếp Ly muốn mở ra Minh Văn Pháp Trận là chuyện vô cùng khó khăn.
"Nhiếp Ly, chúng ta phải làm gì tiếp theo?" Tiêu Ngữ và Vô Nhai Tử cùng nhìn về phía Nhiếp Ly, dò hỏi.
"Còn có thể làm gì khác sao! Đợi đi" Nhiếp Ly trầm giọng nói ra, hắn bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, cô đọng tu vi, xung kích Thiên Tinh Cảnh.
Nhìn thấy dáng vẻ của Nhiếp Ly, Vô Nhai Tử cười khổ, giữa nước sôi lửa bỏng này, Nhiếp Ly với Tiêu Ngữ đều có thể an tâm tu luyện, nhưng mà hắn lại không thể, hắn còn phải hộ vệ cho Nhiếp Ly nữa!
Ngay khi cuộc chiến trở nên kịch liệt thì có một đám người bay vào, dẫn đầu là người đã giết chóc vô số, Thần Lôi Tôn giả của Ngũ Lôi Ma Tông
"Ồ!!! Không nghĩ tới hai đại thánh tử của Hoả Thần Tông và Yêu Thần Tông đều có mặt ở đây, thật là náo nhiệt a!" Thần Lôi Tôn Giả lên giả bộ nói. Xét vai vế, địa vị của hắn còn cao hơn nhị vị Thánh tử.
Viêm Dương cùng Ly Hỏa Thánh Tử đều tiếp tục chiến đấu. Song phương đều không có dừng tay.
"Thần Lôi Tôn Giả, Yêu Thần Tông của chúng ta cùng Ngũ Lôi Ma Tông đều dưới trướng của Thánh Ma Tổ Địa, nếu ngươi giúp ta giết những tên Hoả Thần Tông này, Hằng Hà Chi Tinh ở đây đều tặng cho ngươi, thế nào?" Ly Hỏa Thánh Tử tranh thủ kẽ hở, nói với Thần Lôi Tôn Giả.
Thần Lôi Tôn Giả bật cười một tiếng: "Ly Hỏa Thánh Tử cũng muốn thỏa hiệp với ta sao? Ta còn tưởng rằng, Ly Hỏa Thánh Tử độc lai độc vãng, chưa bao giờ cần người giúp đỡ đây?"
Sau khi Thần Lôi Tôn Giả xuất hiện, Viêm Dương có chút hơi nóng vội. Chiêu thức liền xuất hiện một chút kẽ hở, Ly Hỏa Thánh Tử đánh một chưởng vào ngực của Viêm Dương. Đem Viêm Dương kích lui ra ngoài.
Viêm Dương lùi lại, khí huyết cuồn cuộn, Ly Hỏa Thánh Tử quá mạnh mẽ, hắn đối phó đã có chút miễn cưỡng, huống chi bên này còn có Thần Lôi Tôn Giả.
"Chuyện của các ngươi, ta không muốn nhúng tay. Ta đến đây chỉ vì bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung mà thôi. Trong tay ta đã có sáu vạn Hằng Hà Chi Tinh, chỉ cần đoạt thêm một chút là có thể lọt vào top 6, có thể đạt được bảo vật. Các ngươi tự giải quyết mâu thuẫn đi." Thần Lôi Tôn Giả tỏ vẻ không quan tâm.
Ly Hỏa Thánh Tử hừ lạnh, hắn biết cách làm người của Thần Lôi Tôn Giả, người này nổi tiếng là hèn hạ. Hiện tại không tham dự, rất có thể muốn đợi hai bên lưỡng bại câu thương, còn hắn là ngư ông đắc lợi. Ly Hỏa Thánh Tử nhìn qua Viêm Dương, tuy đã đả thương nhưng hắn vẫn không tiến thêm bước nào cả.
"Với thực lực của ngươi mà muốn chiến đấu ngang hàng với ta thì vẫn còn sớm lắm, ta tha cho ngươi lần này!" Ly Hỏa Thánh Tử trầm giọng.
Viêm Dương nhìn nhìn Ly Hỏa Thánh Tử, cũng nhìn nhìn Thần Lôi Tôn Giả. Hắn biết rằng thời điểm này mà ra tay thì chắc chắn sẽ chết. Trước hết, đem đám cường giả của Hỏa Thần Tông lướt sang một bên, yên lặng mà theo dõi kỳ biến rồi tính sau
Thần Lôi Tôn Giả nhíu mày, không ngờ Ly Hỏa Thánh Tử lại dừng tay, khó trách mọi người đều nói người này khó đối phó, xem ra tin đồn quả không sai. Thần Lôi Tôn Giả mỉm cười nói ra: "Sợ rằng chỉ có ba chúng ta mới có tư cách chia đều bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung này. Tại sao chúng ta không liên thủ, chiếm đoạt hết thảy Hằng Hà Chi Tinh?"
Viêm Dương khóe miệng nhếch lên, muốn hắn liên thủ cùng người của Yêu Thần Tông và Ngũ Lôi Ma Tông, đó là chuyện cực kỳ hoang đường!
"Nếu các ngươi cảm thấy hứng thú đối với Hằng Hà Chi Tinh thì cứ đi mà tranh cướp. Ta, không có hứng thú!" Ly Hỏa Thánh Tử dửng dưng nói ra, chân đạp hư không, hướng một phía, chậm rãi đi tới.
Thần Lôi Tôn Giả nhíu mày, Ly Hỏa Thánh Tử lại tính toán điều gì đây?
Nhiếp Ly mở mắt, quan sát hành động của Ly Hỏa Thánh Tử. Chẳng lẽ Ly Hỏa Thánh Tử đã khám phá ra điểm ảo diệu của Minh Văn Pháp Trận này sao?
Tựa hồ là cảm giác được cái gì, ánh mắt của Ly Hỏa Thánh Tử nhìn về phía Nhiếp Ly, đôi mắt xanh lục yêu dị kia chấn nhiếp tâm phách. Nhiếp Ly tranh thủ thời gian thu hồi ánh mắt, tỏ ra vô cùng bình tĩnh, không nên bị Ly Hỏa Thánh Tử khám phá Yêu Huyết Tế, nếu không sẽ rất nguy hiểm!
Ly Hỏa Thánh Tử chỉ nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, liền thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu nhìn về phía những bức tượng điêu khắc kia, giống như đang tính toán điều gì.
Thần Lôi Tôn Giả vốn chuẩn bị tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, nhưng bây giờ, Ly Hỏa Thánh Tử lại dừng tay, Viêm Dương cũng không chuẩn bị tranh đoạt, hắn đột nhiên cảm thấy có chút vô vị, cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng lại không nói ra được.
Ánh mắt của Viêm Dương nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Ly Hỏa Thánh Tử, đôi mắt thâm sâu, hình như đã hiểu ra cái gì. Thần Lôi Tôn Giả nếu muốn Hằng Hà Chi Tinh, hay chém giết gì đó, hắn đều mặc kệ.
Toàn bộ đại điện bắt đầu ở vào một loại thăng bằng vi diệu, tạm thời ai cũng không có bất kỳ động tác.