If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Đế Thanh
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 694 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1982 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 00:25:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 397: Thần Tủy Trì (2)
“...”. Rất nhanh Thiên Quân lần lượt đưa năm người đi vào cái kia Cấm chế tự nhiên, lúc này cả năm người mới chân chính thể ngộ cấm chế tự nhiên hình thành uy lực khủng bố.
Những cái kia tia sáng đều là sát trận ảo diệu, nó chính như từng đường đao dò xét, chỉ cần một đưpừng trong đó cũng đủ khiến bọn hắn chết đên không thể chết lại, nếu là tất cả tụ lại một chỗ công kích chỉ e nhà hắn lão tổ cũng muốn nuốt hận. Càng làm bọn hắn kinh hãi đó là Thiên Quân một đường đi đến lại không chút nào xúc động cấm chế, hắn đi những vị trí đều là không có chút nào lực lượng công kích, hay nói cách khác, hắn đi một bước đều là một bước sinh môn!
Cấm chế tự nhiên hình thành đương nhiên cũng có quy tắc của nó, có có sinh môn, tử môn, chạm vào tử môn lập tức gặp đến vô hạn công kích, nếu cấm chế không bị hủy đi thì bọn hắn sẽ bị công kích dằn vặt đến chết, đây chính là tự nhiên cấm chế cùng trận pháp khủng bố, nó là câu thông thiên địa chứ không phải dựa vào trận cơ khủng bố đặc tính.
Bất quá đi qua cấm chế xong thì bọn hắn càng là kinh ngạc ngây người, cấm chế bên trong như tồn tại một tiểu thế giới khác, bên trong này ngăn cách với bên ngoài nhưng ở đây tồn tại khí vụ nồng nặc, khí vụ này lại chính là tinh thuần đến cực điểm Thần lực, bọn hắn chỉ hít một hơi thì tu vi cũng có dấu hiệu tăng trưởng, càng làm bọn hắn kinh sợ đến không nói nên lời đó là phía xa một cái hồ nước trắng sữa, đúng như Thiên Quân nói, là Thần tủy dịch nhiều đến hình thành một cái hồ, nói đúng hơn nên gọi nó là Thần tủy trì!
Phát đạt! Đây là năm người ý nghĩ đầu tiên.
“Hít...”. Hít một hơi thật sâu, Thanh Nguyệt là cái đầu tiên thu lại tâm tình hưng phấn nghiêm túc nhìn bốn người. “Vật này có ý nghĩa như thế nào các ngươi nên biết, vậy nên ta hi vọng chuyện này liền chỉ có chúng ta biết là được rồi, cho dù là gia tộc trưởng bối chúng ta tạm thời cũng không muốn nói!”.
“Đúng!”. Bốn người đều là máy móc gật đầu. Bọn hắn ngày sau tu luyện chỉ e cũng không cần quá câu nệ rồi, về sau cái gì thiên tài trước bọn hắn cũng không đáng giá, gia tộc song kiêu cũng muốn thua xa bọn hắn tốc độ tu luyện.
“Ực!” “Ực!”. Bất chợt bọn hắn nhìn thấy xa xa Thần tủy trì bên cạnh, Thiên Quân không chút hình tượng vục hai tay xuống Thần tủy trì đem lên uống như uống nước giải khát như thế.
“Đây...”. Năm người kinh hãi, đây là Thần tủy, lực lượng của một giọt so với cực phẩm thần thạch còn muốn hơn một đoạn dài, vậy mà tên kia đem như nước uống, lực lượng trong đó cho dù tinh thuần cùng ôn hào nhưng số lượng cũng là vô cùng khổng lồ, e là Thánh tổ hậu kỳ cường giả cũng không dám lỗ mãng như thế, thế nhưng Thiên Quân không có chuyện gì, hắn không bạo thể mà chết?
“...”. Thế nhưng làm bọn hắn hãi nhiên khiếp vía đó là Thiên Quân lại như ăn được mỹ vị, trực tiếp cúi đầu xuống uống ngay tại chỗ, một ngụm lại một ngụm nuốt xuống, không biết có pahir ảo giác hay không nhưng bọn hắn năm người lại có cảm giác đó là Thần tủy trì này đang dần giảm xuống, cho dù rất chậm, chậm đến khó nhìn thấy nhưng bọn hắn lại có thể nhìn ra gì đó.
“Mau dừng...”. Thanh Vũ mấy người kinh sợ qua đi mới chợt nhớ ra gì đó hét lên định chạy lại ngăn cản Thiên Quân nhưng bị Thanh Nguyệt cản lại.
“Các ngươi làm gì?”. Thanh Nguyệt hơi chút nhíu mày nói.
“Hắn... Thần tủy trì...”. Thanh Vũ chỉ Thiên Quân muốn nói gì lại thôi. Bên cạnh hắn Thanh Vi nhưng là một mực lo lắng nhìn sang.
“Tiểu Lãng lại lỗ mãng như vậy uống vào Thần tủy, sẽ không muốn bạo thể mà chết chứ?”. Nàng nhưng là lo lắng cho Thiên Quân.
“Các ngươi đùng quên Thần tủy trì này là Tiểu Lãng tìm đến, là của hắn cơ duyên mà không phải của chúng ta, chúng ta chỉ là được hưởng chút canh mà thôi, tốt nhưng đừng đánh chủ ý nhiều, hắn bị thương nghiêm trọng, lúc này cần đại lượng vật phẩm đến khôi phục, từ lúc hắn có khát vọng với đồ ăn các ngươi cũng nên hiểu!”. Thanh Nguyệt cũng là khiếp sợ Thiên Quân năng lực cùng khả năng, nhưng nàng cũng nhìn ra rồi, ban đầu hắn là thèm ăn, thậm chí chũng muốn ăn cả cái kia Dương thanh thảo, lúc này lại đến Thần tủy trì, nàng hoài nghi nếu trước đó nàng không ngăn hắn ăn Dương thanh thảo thì hắn đã chuyển một vòng, tìm đến tất thảy vật chứa lực lượng đến ăn, giống như một loại bản năng, hắn cho dù đã mất trí nhớ nhưng đối với lực lượng vẫn vô cùng khát cầu.
“Về phần lo hắn không tiếp thu được lực lượng cũng đừng nghĩ nữa, cái kia tự nhiên cấm chế khủng bố các ngươi cũng là nhìn ra, Tiểu Lãng trước khi mất trí nhớ tu vi chỉ sợ đã đến một cái đáng sợ độ cao, điểm đó lực lượng đối với chúng ta là nhiều đến không thể tưởng tượng nhưng với hắn còn chưa phải đáng sợ”. Nàng lại nói. “Không cần để ý Tiểu Lãng nữa, đến được đây cũng là chúng ta cơ duyên, các ngươi mau chóng tu luyện, hi vọng chúng ta có thể nhanh chóng ngưng tụ Nguyên hồn, đột phá Thông thần cảnh!”. Nói đoạn thì nàng cũng đi đến gần Thần tủy trì ngồi xuống sau đó lấy lên ba giọt Thần tủy cho vào miệng sau đó vận chuyển công pháp tu luyện, hấp thu Thần tủy lực lượng.
“...”. Bốn người thấy vậy thì cũng hơi chút ngẩn người, nhìn về phía Thiên Quân vẫn đang như hổ đói uống lấy Thần tủy đầy phức tạp, sau đó bọn hắn cũng là học Thanh Nguyệt, lấy Thần tủy tu luyện, năm người rất nhanh liền ngồi một chỗ im lặng tu hành. Chỉ còn lại Thiên Quân một người thích ý uống Thần tủy. Đương nhiên, hắn uống không có khả năng hết được Thần tủy trì.
“Ợ...”. Sau gần một khắc đồng hồ, Thiên Quân ngẩng đầu đánh ợ một tiếng ngồi dậy không tiếp tục uống vào Thần tủy nữa mà nhìn xung quanh đánh giá một chút.
Thần tủy trì bị Thiên Quân một người uống gần một phần tư, hắn lúc này đã no lắm rồi, liền không có nhu cầu uống tiếp, lại nhìn về phía năm người đang trầm lắng tu hành, quanh thân lực lượng lưu chuyển, hắn chỉ nhìn một cái liền có chút nhíu mày, như bản năng sinh ra, hắn cảm thấy bọn người này tu luyện quá mức chậm chạp, lộ tuyến vận chuyển lực lượng quá mức dày đặc, vòng vo...
Hắn lúc này tu vi tạm thời mất hết, trí nhớ không còn nhưng đừng quên hắn là sáng tạo thành công Vô cực chiến thiên kinh, đây chính là vô địch chiến quyết diễn sinh ra từ bát đại lực lượng dung hợp, hắn từ trong đó nhìn ra được vô số đường vận công mạnh mẽ, nhanh chóng, hay nói cách khác hắn nếu nguyện ý cũng có thể tùy tiện sáng tạo ra vô số kinh pháp khủng bố vô cùng, lại nhìn đến năm người Thanh Nguyệt tu luyện đương nhiên sẽ cảm thấy vô cùng phức tạp, rối rắm... Đây chỉ như một loại bản năng mà thôi.
“Rầm...”. Bất quá cũng thôi, Thiên Quân mi mắt chợt cụp xuống, người nhưng ngã ra phía sau... Ngủ!
Thiên Quân ngày đó bị cuốn vào Thời không loạn lưu bên trong, sau đó trôi nổi trong đó không biết bao nhiêu lâu thì rơi xuống Vẫn tinh chi địa. Mấu chốt khiến hắn bị trọng thương không phải là quá trình rơi xuống Vẫn tinh chi địa mà là do trước đó hắn một lần dư chấn công kích của cái kia không biết đại năng Bổ thiên tộc, cái này khiến hắn lực lượng toàn thần bị cấm cố lại, kinh mạch bên trong tồn tại lực lượng đáng sợ, có Hư vô lực, có cả Hỗn độn lực, thậm chí cả lực lượng của cái kia Bổ thiên tộc đại năng, lực lượng như là đất đá chèn ép lên hắn kinh mạch không thể nhúc nhích một hai, đây là nguyên nhân vì sao Thanh Nguyệt khi kiểm tra sẽ thấy hắn kinh mạch không có, giống như đã bị vỡ hoàn toàn mà không biết đó là do lực lượng của nàng quá thấp, không thể nhìn thấy chút nào đặc thù, nếu lại tới một cái Hư vô cảnh có lẽ có thể cảm nhận được một hai, ngoài đó ra khi bị cuốn vào Thời không loạn lưu khiến hắn ý thức, linh hồn bị thương ngiêm trọng, Thần hồn, Ma anh lâm vào ngủ say trong Thể nội thế giới, Chủ hồn cũng là mất đi không ít ký ức, rất nhiều nhưng là trôi nổi bên trong thể nội thế giới chỗ sâu, thể nội thế giới gần như ở trạng thái phong tỏa, nếu không có chuyện gì xảy ra thì Thiên Quân nếu muốn khôi phục từ từ chí ít cũng cần mười vạn năm!
Lại nói Thiên Quân may mắn gặp được Thần tủy trì, vật này tuy rằng còn xa không đủ giúp hắn khôi phục thương thế, không thể giải quyết phần nào lực lượng bên trong kinh mạch của hắn nhưng lại có thể thẩm thấu đến các nơi bên trong cơ thể hắn, lấy Thái sơ thân thể khủng bố, cho dù không có kinh mạch thì hắn cũng có nhục thân vô cùng cường hãn, chân chính là một cái nhân hình hung thú. Không những thế uống vào những này Thần tủy trì có thể giúp Thiên Quân tạm thời hòa hoãn một chút thương thế, ngày sau nếu có may mắn liền có thể nhanh chóng khôi phục hơn nội thương.
Thiên Quân nằm ngủ như thế thì hắn cơ thể cũng xảy ra nhiều biến hóa, thân thể lực lượng khôi phục đến năm thành toàn thịnh, ta không kém Thánh tổ sơ kỳ, đương nhiên cái này Thiên Quân hắn một chút khái niệm cũng không có, bất quá hắn bên ngoài cũng có thay đổi rõ rệt, tóc dài đen nhánh đã mọc lại như trước, đã đạt đến ngang lưng, hắn lông mày, mi mắt tất thảy cũng trở lại như cũ, hắn đẹp đến yêu dị cũng thể hiện ra trước mặt thế nhân, không những thế hắn khí chất cũng theo đó bay vọt, càng thêm cao quý không thể chạm, bí ẩn mà cường đại.
Hắn cứ như vậy nằm ngủ một ngày thì nằm người đang tu hành cũng lần lượt tỉnh lại, đầu tiên là Thanh Nguyệt, nàng tu vi đã đạt đến Địa đan cảnh viên mãn, nếu không phải nàng cố áp chế thì đã đột phá Thiên đan cảnh rồi, sau đó là Thanh Vũ, Thanh Hạ, Thanh Sương, Thanh Vi, bọn hắn cũng đều nhanh chóng tỉnh lại, tu vi lại là thuần một sắc Địa đan cảnh viên mãn, bọn hắn đương nhiên cũng là hiểu được đầm chắc căn cơ, lúc này tỉnh lại tuy rằng rất nhanh sẽ tiếp tục lấy Thần tủy dịch đến tu hành nhưng khi nhìn đến Thiên Quân không xem ai ra gì ngủ say thì bọn hắn liền tạm thời bỏ đi ý định tu hành.
Thiên Quân lúc này hình tượng so với trước đó chính là một trời một vực, bọn hắn năm người đều là không nghĩ ra làm sao lại có biến hóa kinh người như thế, tóc lại có thể như thế nhanh chóng dài ra?
“Thật đáng sợ...”. Thanh Hạ cái này nam tử cũng là hít vào một ngụm khí lạnh, Khuôn mặt kia vốn không nên tồn tại mới phải, mặt như quan ngọc, tuy rằng nhìn như đẹp đến hoàn mỹ vô khuyết nhưng lại có kiên định cũng cứng rắn, uy nghiêm nhưng không lộ, trên một khuôn mặt biểu hiện rất nhiều nhưng lại không thể phủ nhận nó không có chút nào khuyết điểm, đơn giản là đẹp đến yêu dị, cho dù là nữ nhân cũng phải ganh tị, cũng phải vì đó mà ao ước...
“Vẫn biết Tiểu Lãng nguyển bản sẽ vô cùng đẹp trai, thế nhưng cũng thật không ngờ hắn lại đến như này, chỉ là cái gì Thập đại tuấn kiệt đem so với hắn cũng là xa xa không kịp!”. Thanh Sương một bên cũng là cảm thán.
“...”. Thanh Vũ lúc này nhưng là không có như trước tức giận hay ghen tị cái gì, hắn trước đó đã có chút “giác ngộ”, đối với Thiên Quân hắn đã không muốn so đo, mặc cho Thiên Quân lúc này tỏ ra đần độn ngốc nghếch thì vẫn như cũ ưu tú vô cùng, cùng đem so với hắn một điểm tự tin cũng không có.
“Lấy hắn đủ loại thần kỳ năng lực tin tưởng cũng là đại nhân vật, hắn nếu mất tích đương nhiên sẽ gây nên sóng to gió lớn, sau đó quay về chúng ta nghe ngóng một chút liền có thể hiểu được một hai, chúng ta trước hết vẫn là tu luyện đến Thiên đan cảnh đỉnh phong, sau đó sẽ quay về gia tộc, còn hơn hai tháng nữa là tộc bỉ, ta muốn chúng ta vượt qua gia tộc song kiêu!”. Thanh Nguyệt lúc này đứng ra ngăn cản mọi người nói chuyện, đương nhiên sau đó nàng rất nhanh liền biết, Thiên Quân vốn không có tồn tại! Nói đúng hơn đó là nàng một chút tin tức của hắn cũng không tìm được.
“Vậy được! Tộc bỉ, hắc hắc, Thanh Kiệt, Thanh Linh hai người khiến muội cũng không thích, chắc chắn cho bọn hắn đẹp mắt!”. Thanh Vi nghe đến đây thì cũng là sáng mắt lên nói. Các ngươi không phải có mấy giọt Thần tủy liền tu luyện nhanh sao? Bản tiểu thư liền dùng Thần tủy trì làm vật đỡ, xem ai là người tu luyện nhanh... Nàng đày lòng ác ác thầm nghĩ.
“Không sai! Nghe nói tộc bỉ năm nay có không ít phần thưởng quý giá...”. Thanh Vũ nghe vậy cũng là gật đầu nói.
“Gia tộc có thể cho chúng ta hơn Thần tủy trì?”. Thanh Sương vuốt vuốt tóc mai nói. Có cái này Thần tủy trì, bọn hắn ngày sau tu luyện đến Thần chủ cảnh, thậm chí Thần tôn, Thánh thần cũng không cần quá lo nghĩ, chỉ cần có đầy đủ cảm ngộ, bọn hắn thực lực, tu vi đều sẽ như phi tiễn lao nhanh.
“Đúng vậy...”. Bọn hắn nghe vậy thì mắt đều sáng lên, không sai, nhìn đến Thần tủy trì thì đối với tộc bỉ phần thưởng bọn hắn liền cảm thấy rất nhạt, hưng phấn tâm tình ban nãy liền giảm đi nhiều lắm.
“Tốt rồi! Tộc bỉ vẫn cần tham gia, chúng ta lại tu luyện đi!”. Thanh Nguyệt lại là người cắt lời nói. Bọn hắn tăng lên thực lực mới là cốt yếu, thực lực càng mạnh thì làm việc liền càng dễ. Về phần Thiên Quân vẫn đang nằm ngủ kia bọn hắn đều là hồn nhiên không quản đến, cái trước bọn hắn động đậy cũng muốn khó.
Cứ như vậy lại là nửa tháng trôi qua, một ngày này năm cỗ khí tức chợt như bạo phát mà ra lan tràn phạm vi mấy chục trượng, thình lình đều là một màu Thiên đan cảnh đỉnh phong, trong đó theo Thanh Nguyệt dẫn đầu, là có xu thế đạt đến cực hạn.
“Thiên đan cảnh... Linh hồn lực lượng đủ cường đại, đợi chút thời gian ta liền có thể trùng kích thức hải, sáng lập Nguyên hồn thành tựu Thông thần cảnh!”. Thanh Nguyệt hai con ngươi bắn ra quang huy chầm chậm mở ra lãnh đạm nói. Dưới Thần tủy dịch thúc đẩy, không những là nàng mà bốn người còn lại tu cMLV5si vi cũng phi tốc tăng lên, lúc này muốn đột phá Thông thần cảnh liền xem mỗi người ngộ tính cùng tiềm lực, ngưng luyện Nguyên hồn không phải có thể dùng đến lực lượng để nói, chí ít các nàng còn không biết đến bảo vật nào có thể giúp tu giả đơn giản dựng dục ra nguyên hồn.
“Ha ha, tộc ta song kiêu không sai biệt lắm cũng chỉ đạt đến Thiên đan cảnh trung, hậu kỳ tầm đó, lần này ta liền cho bọn hắn một cái tốt nhìn!”. Thanh Vi là cái chỉ e thiên họa bất loạn cười nói. Thần tủy trì cái này không những thay đổi bọn hắn cách nghĩ, đến cả tâm cảnh cũng thay đổi rất nhiều, chí ít trong tộc thiên kiêu bọn hắn liền đã xem nhẹ nhiều, nếu nói thiên phú là một loại tiềm lực thì cơ duyên cũng là một loại tiềm lực, các nàng tiềm lực liền có thể so với tuyệt đỉnh thiên kiêu, nên biết Thần tủy trì vật này cho dù là Hư vô cảnh thánh hiền đại năng cũng chưa chắc có.
“Đừng khinh thường bọn hắn, bọn hắn đều có thể vượt cấp khiêu chiến, tuy rằng chúng ta không kém nhưng cũng phải như cũ thừa nhận phương diện võ kỹ còn kém bọn hắn nhiều, thời gian này cố gắng tu tập võ kỹ đi!”. Thanh Vũ cũng như thay đổi một người khác, hai con ngươi lấp lóe nói. Sau khi thừa nhận khoogn thể cùng Thiên Quân so đo, hắn tâm cảnh cũng thay đổi rất nhiều, giống như đang ở đột phá gông cùm xiềng xích nào đó.
“Đúng vậy! Chúng ta trước thu lấy một ít Thần tủy dịch, đi ra nơi này lại tiếp tục tu hành, cũng nên quay về gia tộc rồi!”. Thanh Nguyệt cũng là gật đầu nói.
“Vậy còn Tiểu Lãng...”. Thanh Sương nhìn sang Thiên Quân vẫn đang ngủ ngon lành nói.
“Đưa đệ ấy cùng về, tin tưởng trong tộc có thể tránh được!”. Thanh Nguyệt hơi chút trầm ngâm liền nói, sau đó đứng lên đi đầu về phía Thiên Quân.
Ma Thần Thiên Quân Ma Thần Thiên Quân - Đế Thanh Ma Thần Thiên Quân