Số lần đọc/download: 6138 / 35
Cập nhật: 2015-11-12 21:57:58 +0700
Chương 383: Trường Sinh
S
ương mù kinh thành đương nhiên sẽ không chỉ xuất hiện ở phủ đệ Sở Hoan, toàn kinh thành lúc sáng sớm đều bao phủ trong sương mù, sáng sớm mọi người đều nhìn thấy cảnh này, đều chậc chậc kêu kỳ lạ, bao nhiêu năm chưa từng nhìn thấy sương mù sớm vào tiết như thế này.
Hoàng thành đương nhiên cũng bao phủ trong sương mù.
Tử Ngọc Điện hoàng thành, đó là nơi Hoàng đế tu đạo, trong một năm có hơn nửa năm Hoàng đế bệ hạ ở nơi này, hơn nửa Tử Ngọc Điện tự thành hệ thống, ngoại trừ đạo sĩ tu đạo, nơi này thậm chí không cho phép thái giám ra vào, lại càng không cần nói quan viên phi tần, ngay cả Hoàng hậu mà Hoàng đế cực kỳ sủng ái, cũng không thể tiến vào trong đó.
Tử Ngọc Điện được xưng là thánh địa thanh tú trong hoàng cung, dựa theo cách nói của Ti Thiên Đài Đạo Tông, Tử Ngọc Điện tràn đầy linh khí, có lợi ích rất lớn đối với tu đạo trường sinh.
Đạo giáo nảy sinh, bắt đầu bởi "Đạo Đức Kinh" của Lão Tử, Lão Tử được thăng làm ông tổ Đạo giáo, nhưng thật sự khiến Đạo pháp hình thành tôn giáo, lại bắt đầu từ thời Thuận đế Đông Hán.
Hạc Minh Sơn Thục quận có dị nhân Trương Lăng, tổng kết Nho gia kính trời và dân chúng thờ tổ, cũng thêm vào nhiều tư tưởng khác, tạo thành một tôn giáo mới, viết Đạo giáo, lúc đầu là Ngũ Đấu Mễ Giáo.
Xưng hô Ngũ Đấu Mễ Giáo, tức là giáo đồ vào giáo nhất định phải nộp lên trên năm đấu gạo, dùng điều này để thế nhân hiểu được đạo lý dân dĩ thực vi thiên. Trương Lăng xuát thân Thục Quận, khu vực phong tục kỳ lạ, ngay lúc đầu dùng khăn che mặt thần bí, thậm chí có một thời gian bị người ta cho rằng Vu giáo, cho nên lúc bắt đầu, giáo đồ Ngũ Đấu Mễ Giáo thậm chí bị vu tội là "kẻ trộm gạo".
Những lúc bắt đầu sáng lập Ngũ Đấu Mễ Giáo, lại giúp đỡ những người khó khăn, số lượng đạo đồ trị bệnh cứu người cũng không ít, khi Ngũ Đấu Mễ Giáo đồ dần dần mở rộng, mọi người cũng dần hiểu ra đây không phải tà giáo, thanh thế chậm rãi lớn mạnh, bắt đầu từ lúc Trương Lăng Trương Thiên Sư sáng tạo giáo, con nối dõi Trương hành kế thừa y bát, sau đó Ngũ Mễ Giáo lan truyền cực lớn, tạo thành nhiều phái dựa theo khu vực.
Lúc Đông Tấn, thời kỳ Ngũ Đấu Mễ Giáo phát triển đến cường thịnh, xuất hiện nhiều thế gia Đạo giáo, ví dụ như Lang Gia Vương thị, Trần Quận Tạ thị, Đan Dương Hứa thị, Đông Hải Bảo thị vân vân, những danh môn vọng tộc này đều trở thành giáo đồ Ngũ Đấu Mễ Giáo, bởi vậy Ngũ Đấu Mễ Giáo từ tôn giáo dân gian, dần dần áp sát quan phủ, ngay từ đầu Ngũ Đấu Mễ Giáo nhấn mạnh là dân dĩ thực vi thiên, giúp đỡ lẫn nhau, giáo chúng không cần quan tâm ai làm Hoàng đế, chỉ để ý an cư lạc nghiệp.
Ngũ Đấu Mễ Giáo phát triện tại Thục Quận, con trai Trương Lăng là Trương hành, cháu hắn là Trương Lỗ theo bảo vệ Hán Trung nhiều năm, từ nay về sau đi lại cùng một chỗ với triều đình, lợi dụng lẫn nhau, khiến cho lực ảnh hưởng của Ngũ Đấu Mễ giáo truyền bá từ góc Tây Nam ra tới cả nước, tới đây Ngũ Đấu Mễ Giáo danh hiệu rung trời, mà tên Ngũ Đấu Mễ Giáo dần dần không thích ứng tình thế, liền đổi tên Thiên Sư Đạo, thật ra đến lúc này, đạo lý lấy dân làm trọng của Ngũ Đấu Mễ Giáo dần dần biến thành lấy trời làm trọng, Hoàng đế là con trai của trời, Ngũ Đấu Mễ Giáo đổi tên Thiên Sự Đạo, đó là biểu hiện thay đổi thành lấy triều đình thiên tử làm trọng.
Trong thời kỳ Ngũ Đấu Mễ Giáo phát triển, thời Hán Linh Đế, triều đình ngu ngốc, dân chúng trôi giạt khắp nơi, dân chúng lầm than, Trương Giác đã thừa cơ dựng lên, lấy "Thái Bình Thanh Lĩnh Thư" truyền giáo, xưng Thái Bình Đạo, tự xưng Đại Hiền Lương Sư, tín đồ trải rộng chín Châu thiên hạ, rất có ảnh hưởng, sau khi khởi nghĩa Hoàng Cân thất bái, Thái Bình Đạo mất thế, nhưng không đoạn tuyệt.
Thiên Sư Đạo và Thái Bình Đạo cùng tồn tại song song, nhưng giáo lí lại hoàn toàn khác nhau, Thiên Sư Đạo coi trọng triều đình, hợp tác với triều đình, mượn triều đình khuếch trương thế lực, mà triều đình cũng mượn Thiên Sư Đạo khống chế lòng dân, trong mắt triều đình, Thiên Sư Đạo là đứa bé ngoan, mà Thái Bình Đạo lại hoàn toàn trái ngược, bắt đầu từ khởi nghĩa Hoàng Cân, Thái Bình Đạo vẫn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của triều đình.
Sau khi khởi nghĩa Hoàng Cân thất bại, Thái Bình Đạo không còn thấy nữa, Thái Bình Đạo đồ lại bắt đầu từ con số không, bỏ đi cờ hiệu Thái Bình Đạo, thậm chí trà trộn trong Thiên Sư Đạo, khiến người ta khó có thể phân rõ.
Nhưng thời cơ đến rồi, Thái Bình Đạo chúng thay đổi hình dạng lòng không thay đổi tất sẽ đột nhiên nổi lên, kích động dân chúng, mê hoặc dân biến.
Thời kỳ Đại Hoa Triều tiền triều, đã từng vài lần phát sinh Thái Bình Đạo Chúng khởi nghĩa, tuy nhiên đều bị trấn áp xuống, mà Đại Hoa Triều tôn thờ Phật giáo, cũng mạnh mẽ áp chế Đạo giáo, Thái Bình Đạo bị ép tới không thở nói, Thiên Sư Đạo cũng bị hạn chế, Phật giáo chúng tự do, mà Đạo giáo đồ một dạo bị chèn ép ở Đại Hoa Triều.
Trải qua mấy trăm năm phát triển, dựa theo khu vực cùng tôn chỉ khác nhau, Thiên Sư Đạo chia ra không dưới mười phái.
Đạo thuật của Thiên Sư Đạo rất nhiều, như bói toán, bùa, phù chú, cấm chú, nội đan, ngoại đan, lô hỏa hoàng kim, ích cốc, sinh hoạt vợ chồng, phòng trung, tiên dược, phục khí, thanh tĩnh một loại, luyện dưỡng một loại… động cơ sáng lập của các môn phái khác nhau, theo đuổi mục đích khách nhau, đều tự lập phái, mặc dù đều là một mạch Đạo gia, nhưng có một số giáo lí khác nhau, thậm chí căm thù nhau, trong đó có một số phái theo đuổi cao nhã, nhưng cũng có một số hết sức thấp kém, nhìn nhau không vừa mắt, môn hạ đệ tử cho dù chạm mặt, nhưng cũng chỉ trợn mắt nhìn nhau, môn phái cả đời không qua lại với nhau.
Đạo thuật tuy nhiều, nhưng tổng kết lại, nói đến lục thuật Đạo gia.
Lục thuật, là sơn, y, mạng, tướng, bói, tiên!
Sơn thuật, đó là lợi dụng ngồi xuống tu luyện tinh thần bản thân, trừ tà trấn sát, xu cát tị hung, hàng yêu trừ quái, phục hưng gia môn thế tục. Y thuật, y thuật này dược lý và đạo pháp tương thông, gần như luyện đan thuật, luyện chế đan dược, rất nhiều thứ có thể tế thế cứu người, thuật phòng the bị người ta khinh thường cũng bị quy vào trong y thuật. Mạng thuật kết hợp thời gian người sinh ra và mặt trời ngũ hành, suy diện vận mệnh con người, dùng điều này đạt tới tác dụng xu cát tị hung. Còn tướng thuật, lại thông qua hai mắt quan sát ấn tướng, danh tướng, nhân tướng, gia tướng, mộ tướng, dùng điều này nhìn trộm hết hung cát của người.
Bói toán thuật, bao hàm bói toán, chọn may, đoán cuộc ba loại, bói toán này lấy "Dịch Kinh" làm căn cứ lý luận, kết hợp Thiên Địa Nhân tam giới chế ước nhau mà suy đoán cát hung, chọn cát thì lấy "kỳ môn độn giáp" làm gốc, thông qua bố cục, phù chú kết hợp, xử lý nhân tố không may phát triển, trên thực tế đạo pháp này thường được lợi dụng trong chiến tranh, từ xưa đến nay một số danh tướng hiển hách đúng là có nghiên cứu đối với một tuyển cát, cổ có Tôn Vũ, Gia Cát đều thông hiểu "kỳ môn độn giáp", vận dụng đầy đủ trong chiến tranh.
Đoán cuộc trong bói toán thuật, cũng đã không phải đạo chúng bình thường có thể đạt tới, nó lấy "Thái Ất thần số" làm gốc, thông qua tướng thuật mười hai quẻ vận, suy tính vận mệnh chính trị quốc gia, quy luật vận số, lịch sử, đạo thuật này, trừ khi là người trí tuệ lớn, đạo chúng bình thường căn bản không thể xem qua, hơn nữa "Thái Ất thần số" hiếm thấy thế gian, tuy rằng con cháu Đạo gia từng nghe qua kinh điển đạo gia này, nhưng lại có rất ít người nhìn thấy, đã trở thành bí mật của đạo gia, tục truyền học vấn bên trong "Thái Ất thần số", cho dù người bình thường đạt được, cũng không cách nào nhìn thấu ảo diệu bên trong, trừ khi tu vi đạo pháp đạt tới trình độ cực cao, cảm ngộ cảnh giới Thiên nhân hợp nhất, mới có thể thông qua trí tuệ hiểu được "Thái Ất thần số".
Năm thuật này chung quy gần với trần thế, tồn tại hậu thế, chỉ duy có thiên thuật thứ sáu, thế nhân không thể hy vọng cũng không thể cầu, là tu vi tối cao của Đạo gia, tiên thuật trường sinh.
Hoàng đế tu đạo Tử Ngọc Điện, Đạo môn thờ phụng là Đạo phái tu trường sinh, tên Đạo môn cũng trực tiếp, đó là Trường Sinh Đạo.
Hoàng đế tham đạo, tu trường sinh, đã là người người đều biết.
Tử Ngọc Điện là nơi Hoàng đế bệ hạ chuyên tâm tu đạo, đại điện Tử Ngọc rộng rãi, xây dựng ngọc đài bát giác, bát giác ngọc trên đài giống như Bát Quái, lại khắc đồ văn Bát Quái, Hoàng đế bệ hạ mặc đạo bào, xếp bằng ngồi chính giữa bát giác ngọc đài.
Bốn phía bát giác ngọc đìa, mỗi cạnh lại xây dựng bát giác đài nhỏ, bát giác đài tám cạnh bảo vệ chung quanh bát giác ngọc đài chỗ Hoàng đế, trên mỗi đài bát giác, đều có một gã đạo sĩ ngồi.
Trong Tử Ngọc đại điện này, đặt nhiều lư hương đồng, đàn hương bên trong tản ra, khói nhẹ lượn lờ, trôi nổi trong Tử Ngọc đại điện, vừa vào Tử Ngọc đại điện, còn tưởng là mây mù, khí trời mở ảo, giống như chín tầng trời.
Bốn phía đại điện, cãnh mội một đoạn lại thấy một đạo sĩ áo xanh ngồi dưới đất, là vì hộ pháp.
Trong hai năm qua, cứ vào giờ dần, Hoàng đế bệ hại lại bắt đầu luyện ở nơi này, dựa theo cách nói của Trường Sinh Đạo, giờ dần chính là lúc linh khí thiên địa dư thừa nhất, thổ nạp lúc này có lợi rất lớn đối với đạo trường sinh, cho nên mỗi ngày Hoàng đế đều kiên trì tu luyện nửa canh giờ bắt đầu từ giờ dần.
Trong Tử Ngọc đại điện, ngoại trừ Hoàng đế ở giữa bắt mắt nhất, có một người khác cũng đễ thất, người này ở bát giác đài ở cạnh phía Đông, tóc bạc mặt hồng hào, râu tóc bạc phơ, vừa nhìn sắp sửa trăm tuổi, nhưng da thịt lão lại non mịn giống như trẻ con, trong khói nhẹ lượn lờ, giống như thần tiên.
Trong Tử Ngọc đại điện một mảnh yên tĩnh, đột nhiên một gã đạo đồ khom người, tiến vào từ bên ngoài, bước chân vô cùng nhẹ, bưng khay ngọc trong tay, giữa khay ngọc đặt một cái hộp vàng nhỏ, tới bên người lão đạo sĩ, ghé tới gần, thấp giọng hai câu, lão đạo sĩ khẽ vuốt cằm, đứng dậy, động tác đứng dậy của lão rất phóng khoáng, nhận lấy khay ngọc, ra hiệu tiểu đạo sĩ lui ra.
Sau khi tiểu đạo sĩ lui ra, lúc này lão đạo sĩ mới đi tới bên cạnh bát giác đài trung tâm, khom người nói:
- Chúc mừng Chân Quân, chúc mừng Chân Quân!
Hoàng đế khoanh chân bất động, mở to mắt, hỏi:"
- Cớ sao Huyền Trinh đạo tông nói ra lời này?
Lão đạo sĩ Huyền Trinh đạo tông lại cười nói:
- Chân Quân, hôm nay trời xuất hiện dị tượng, kinh thành phủ sương, đây là tướng đại cát!
- Hả?
Hoàng đế hiển nhiên rất hứng thú:
- Huyền Trinh đạo tông, kinh thành phủ sương mù, có cách nói gì?
Huyền Trinh đạo tông điềm nhiên nói:
- Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên. Chân Quân tu đạo, sớm qua ích cốc, đúng là tiến vào kỳ dung hòa, thiên pháp hợp nhất, dự báo có cảnh dung hợp, bần đạo nghĩ rằng, tu vi Chân Quân, không lâu sẽ tiến vào kỳ dung hòa, như vậy, khoáng cách Nguyên Anh một bước ngắn.
Khuôn mặt Hoàng đế lộ ra vẻ vui sướng, giọng nói cũng hơi kích động:
- Huyền Trinh đạo tông, ý của ngươi là, bổn quân sắt tu thành dung hòa kỳ, tiếp theo bước vào Nguyên Anh?
Huyền Trinh đạo tông gật đầu:
- Dung hòa kỳ, đã kéo dài tuổi thọ, bước vào Nguyên Anh, thì có thể trường sinh bất tử. Chân Quân ngắn ngủn mấy năm, tu vi nhưu bay, bần đạo thật sự khâm phục vạn phần, điều này cũng biểu hiện Chân Quân quả thực có duyên với đạo pháp, là Chân Tổng của Đạo gia ta.
Lão hơi ngâng khay ngọc lên:
- Chân Quân thánh thể tu đạo, lại thêm Thiên Nguyên Ngoại Đan bần đạo luyện chế ra, chắc chắn sớm hay muộn sẽ bước vào Nguyên Anh trường sinh.
Hoàng đế ngoắc tay nói:
- Lấy ra cho bổn quân dùng!
Huyền Trinh đạo tông đi lên thềm đá, dâng khay ngọc lên, Hoàng đế mở nắp hộp vàng ra, vươn hai ngón tay vào, lấy một viên đan dược màu tím từ trong hộp ra, cũng không do dự, nhét vào miệng, nuốt xuống, nhắm mắt điều tức một lát, mới mở to mắt nói:
- Gần đây bổn Quân đã cảm thấy thân thể dư thừa tinh lực, hơn nữa dường nhưu có cảm giác bay bổng, nghĩ tới đúng là sắp đi vào dung hòa kỳ rồi.
Huyền Trinh đạo tông cung kính nói:
- Đúng là như thế. Gần đây bần đạo xem thần khí Chân Quân, có chứa pháp khí, hôm nay kinh thành phủ sương, thiên pháp tướng dung, thánh thể Chân Quân, hiện giờ là pháp khí tương dung.
Hoàng đế rất vui vẻ cười nói:
- Các ngươi có công lao, bổn Quân sẽ ban thưởng lớn. Huyền Trinh đạo tông, sau khi tiến vào Nguyên Anh, được trường sinh, như vậy Nguyên Anh tu thành, còn có thể tiếp tục tu luyện hay không?
Huyền Trinh đạo tông nghiêm nghị nói:
- Trường Sinh Đạo Môn, tu trường sinh là chính, nhưng trường sinh lại không phải bờ dối diện cuối cùng, cuối cùng là tu tiên thành đạo.
Lão dừng một chút, lại nói:
- Qua Nguyên Anh, sẽ là tu Kết Đan, Phân Thần, Độ Kiếp, Đại Thừa, lúc đó Chân Quân sẽ tu được tien thể, đồng thọ với trời đất, bay lên chín tầng trời!
- Ha ha ha ha…!
Hoàng đế nắm chặt tay, lớn tiếng nói:
- Nếu bổn Quân tu đạo, không chỉ đơn giản cầu trường sinh, còn muốn cầu tiên.
Huyền Trinh đạo tông vội nói:
- Chân Quân, trước khi tiến vào Nguyên Anh, nơi tu đạo của Chân Quân nhất định phải chuyển qua nơi khác, Tử Ngọc đại điện linh khí kiệt quệ, nếu tiếp tục tu luyện, rất khó khăn.
Hoàng đế cười nói:
- Bản Quân hiểu rõ điểm này. Thông Thiên Điện đang xây dựng, bổn Quân sẽ khiến họ tăng nhanh xây dựng, trong vòng một năm, nhất định làm xong.
Huyền Trinh đạo tông đáp:
- Chân Quân anh minh. Đạo gia tu đạo, có động thiên phúc địa, thập đại động thiên, ba sáu tiểu động thiên. Vị trí Thông Thiên Điện, đúng là vị trí Tả Thần U Hư Thiên trong thập đại động thiên, Tả Thần U Hư Thiên là đàn trang của Chân Quân, nơi đó linh khí dư thừa, chắc chắn có thể giúp Chân Quân tu đạo thành tiên!
Hoàng đế nhìn qua rất sung sướng, hỏi:
- Hiện giờ bổn Quân phục dụng Thiên Nguyên Ngoại Đan, nếu tiến vào dung hòa kỳ, có phải đổi ngoại đan khác hay không?
Huyền Trinh đạo tông gật đầu nói:
- Đúng vậy. Thiên Nguyên Ngoại Đan là đan dược phụ trợ Ích Cốc Kỳ, tiến vào Dung Hòa Kỳ, thì cần dùng Tam Thánh Linh Đan, bần đạo đã bắt tay vào chuẩn bị luyện chế Tam Nguyên Linh Đan, tuy nhiên…!
- Tuy nhiên cái gì?
- Tuy nhiên Tam Nguyên Linh Đan chính là thánh đan của Đạo gia, muốn luyện chế Tam Nguyên Linh Đan, phải cần linh chi tiên thảo, dược thạch cũng cực kỳ khó tìm, chỉ sợ phải hao phí không ít tiền tài.
Hoàng đế lập tức nói:
- Bổn Quân có thiên hạ, có bốn biển, ngươi cứ việc luyện đan, con dân thiên hạ tất sẽ giúp bổn Quân thành tiên đắc đạo.
Lão lập tức nắm hai tay, hai mắt phát sáng, chậm rãi nói:
- Hiện giờ chuyện quan trọng nhất của bổn Quân là trường sinh đắc đạo, trong thiên hạ, không có gì quan trọng hơn chuyện này. Ngươi tận tâm giúp bổn Quân tu luyện, mọi chuyện khác, không cần lo lắng!