Số lần đọc/download: 344 / 5
Cập nhật: 2020-09-16 21:05:28 +0700
Chương 371: Nhân Tố Không Ổn Định
B
an đầu Quan Doãn và Lãnh Tử Thiên mặt đối mặt, Tề Ngang Dương đứng phía sau Quan Doãn, Hoàng Vũ Nhật đứng đằng sau Lãnh Tử Thiên, bốn người từng cặp một đối mặt nhau, không ai nhường ai.
Còn Dung Thiên Hành ngay từ đầu cách mấy người khá xa, y đứng một mình bên cạnh xe, ánh mắt lạnh lùng khoanh tay đứng nhìn, dường như là không giúp ai, nhưng sau thấy Quan Doãn và Lãnh Tử Thiên khẩu chiến, Dung Thiên Hành lặng lẽ không một tiếng vượt qua mấy người của Quan Doãn, đi đến trước xe của mấy người phụ nữ.
Tiểu Muội đang ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Dung Thiên Hành đi đến gõ cửa xe của Tiểu Muội, y có lời muốn nói với Tiểu Muội, muốn gọi Tiểu Muội xuống xe.
Tiểu Muội cũng không biết Dung Thiên Hành là người ra sao. Cô chỉ mở cửa sổ ra, mặc dù biết Dung Thiên Hành đang gay hấn với Quan Doãn, nhưng là con của gia đình lễ giáo cô đã lễ phép hỏi:
- Xin hỏi anh là ai? Anh tìm tôi có chuyện gì?
- Tôi họ Dung.
Dung Thiên Hành ngạo nghễ nói, y lần này đến Hoàng Lương không chỉ vì mục đích là trợ giúp Lãnh Tử Thiên, với phân lượng của Lãnh Tử Thiên vẫn chưa đủ để có thể mời y đến Hoàng Lương, y đến đây là vì nhận sự phó thác của nhà họ Dung, đến Hoàng Lương muốn tận mắt thấy Dung Tiểu Muội.
Nhà họ Dung xảy ra biến cố, nhưng cố không tiết lộ tin tức có con gái bị thất lạc ra bên ngoài, ẩn tình bên trong như thế nào người ngoài không thể biết. Dung Thiên Hành chịu sự ủy thác của nhà họ Dung, chính là muốn đích thân gặp mặt Tiểu Muội cũng là muốn thăm dò tin tức của Tiểu Muội, muốn biết Tiểu Muội đối với việc trở về nhà họ Dung có thái độ như thế nào. Tiểu Muội có muốn quay về nhà họ Dung hay không, đối với nhà họ Dung đây là một biến cố lớn, xử lý không khéo léo, sẽ trở thành một tai nạn lớn của nhà họ Dung.
Dung Thiên Hành sớm biết sự tồn tại của Tiểu Muội, trước kia y vẫn chưa cảm thấy gì, cho đến khi chuyến đi đến Bắc Kinh của Dung Bán Sơn và đã xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Dung, khiến Dung Nhất Thủy và Dung Tương Liên mặt cau mày cáu, cũng không biết Dung Bán Sơn làm cái gì. Vài ngày sau, Dung Nhất Thủy và Dung Tương Liên khó khăn lắm mới đưa ra quyết định, không thừa nhận nhà họ Dung thất lạc một đứa con gái, khiến cho Dung Thiên Hành đoán, đằng sau sự tình, đã xảy ra biến cố lớn.
Nhưng cuối cùng là biến cố gì, ai cũng không nói cho y biết. Y ngược lại cũng thấy rõ. Từ sau khi nghe tin nhà họ Dung không có đứa con gái thất lạc, Dung Nhất Thủy và Dung Tương Liên hàng đêm than thở, cuộc sống hàng ngày khó có thể bình an. Trong nháy mắt sức khỏe càng ngày càng yếu đi, khiến y vừa thương tiếc vừa căm hờn.
Dung Thiên Hành không có gan trút giận lên Dung Bán Sơn, người từng là chủ của nhà họ Dung. Tuy rằng bình thường như người bình thường, nhưng toàn thân tản ra khí chất nghiêm nghị hào hùng khiến không ai dám đến gần, nhất là khi y thấy Dung Nhất Thủy và Dung Tương Liên trước mặt Dung Bán Sơn tỏ thái độ hết mực cung kính, y một chút cũng không dám vô lễ hay làm càn trước mặt Dung Bán Sơn, trong lòng không khỏi vừa sợ vừa hận đối với Dung Bán Sơn.
Dung Thiên Hành quyết định đích thân đi đến Hoàng Lương một chuyến, muốn tận mắt nhìn thấy hình dáng của Tiểu Muội lớn lên như thế nào, theo y được biết, Dung Bán Sơn không lòng dạ nào quay về nhà họ Dung, không muốn đem quá nhiều chấn động vào vận mệnh hiện hữu của nhà họ Dung, mà duy nhất chỉ có một người có thể thay đổi vận mệnh hiện hữu của nhà họ Dung và thậm chí khiến cho cục diện nhà họ Dung mở rộng, chỉ có duy nhất một người —— chính là Dung Tiểu Muội.
Không sai, nhà họ Dung ở nơi huyện Khổng xa xôi còn có một người con máu mủ duy nhất bị thất lạc chính là Dung Tiểu Muội.
Dung Tiểu Muội bị lạc như thế nào, Dung Thiên Hành không thể biết được, cũng không có ý truy ra chân tướng sự thật, y là một người quan tâm đến hiện tại và tương lai trước mắt, đối với chuyện đã qua không thèm để ý. Y chỉ biết, tuy rằng hiện tại nhà họ Dung đưa ra tin, không hề thừa nhận nhà họ Dung có con gái bị thất lạc, nhưng nhất định sẽ có một ngày, thời gian trôi qua cảnh vật thay đổi, nhà họ Dung sẽ nhận Tiểu Muội trở về.
Với sự thương yêu của Dung Nhất Thủy đối với Dung Tiểu Muội, với tình cảm nuôi dưỡng mười mấy năm mà nhà họ Dung nợ Tiểu Muội. Nhà họ Dung không sợ thiệt thòi bù đắp tình thương cho Tiểu Muội, nếu như Tiểu Muội là một người có tâm cơ, sau khi trở về nhà họ Dung, mượn sự yêu thương và dung túng của nhà họ Dung dành cho cô ấy, nếu chẳng may đề xuất ra rất nhiều yêu cầu không hợp lý, nếu chẳng may Dung Nhất Thủy đáp ứng Tiểu Muội, cuối cùng để cho Tiểu Muội được đằng chân lân đằng đầu, từng bước như tằm ăn cơ nghiệp của nhà họ Dung, chẳng phải là dẫn sói vào nhà?
Mặc dù Dung Thiên Hành cũng không tin có một cô gái lớn lên ở nông thôn lại có nhiều cơ mưu, càng không tin Tiểu Muội có lòng tham đối với cơ nghiệp của nhà họ Dung, sau khi Tiểu Muội quay về nhà họ Dung, cũng là lớn lên ở nông thôn, cho dù trong tầm mắt hay là tận mắt nhìn thấy, chung quy nông cạn, nhưng theo tính toán lâu dài, nhất định phải phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, y cần phải bóp chết âm mưu tai họa ngầm khi ở trạng thái mới phát sinh của Tiểu Muội
Dung Thiên Hành không cho phép cục diện mở rộng vì sự nhúng tay của một người mà xuất hiện rung chuyển, nhà họ Dung vừa xuất hiện rung chuyển, những nhà khác thì có thể thừa cơ mà lấn vào, mượn cơ hội giành địa vị nhà họ Dung. Nhà họ Dung đã trải qua mười mấy năm kinh doanh, địa vị hiện tại không dám nói vững như núi Thái Sơn, nhưng ít nhất trong khoảng thời gian ngắn không ai dám khiêu chiến lấn át quyền uy của nhà họ Dung.
Tuy nhiên thành lũy thường thường bị nội bộ công phá, nếu gia đình nhà họ Dung từ lớn đến nhỏ đồng tâm hiệp lực, không sợ sự xâm lược từ bên ngoài, chỉ sợ là nội bộ của nhà họ Dung nổi loạn. Trước khi chuyện của Dung Tiểu Muội được khuếch đại, Dung Thiên Hành không cảm thấy nhà họ Dung có nổi loạn, hiện tại lại khác, Dung Bán Sơn không ngờ xuất hiện ở Bắc Kinh, làm cho tinh thần của Dung Nhất Thủy và Dung Tương Liên bất an, lại bị bức bách tin tức phủ nhận nhà họ Dung có một đứa con gái thất lạc, y rốt cuộc biết, nhà họ Dung vốn có một tai họa ngầm lớn, nhưng từ trước đến giờ y chưa từng để ý.
Khi y đối diện với Dung Tiểu Muội, khi ánh mắt nhìn vào vẻ mặt đẹp như thanh xuân của Tiểu Muội, trong lòng Dung Thiên Hành cũng không biết có lẽ nên xúc động hay là đau thương. Dung nhan Tiểu Muội tươi mát như mây trắng, cao quý như mẫu đơn, tính tình hồn nhiên, mặc dù lớn lên ở nông thôn, lại xinh đẹp như trời sinh, giống như một nụ hoa mẫu đơn chớm nở, chỉ đợi mưa thuận gió hoà, liền nở ra phong độ tư thái hoàn mỹ.
Mặc dù trước đây Dung Thiên Hành chưa từng gặp qua Tiểu Muội, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là y đã biết Tiểu Muội chính là người nhà họ Dung, trên hai mắt Tiểu Muội có sự khiêu khích, có phong cách kiêu căng vốn có của nhà họ Dung, cô là em họ của y, máu mủ tình thâm, vì sao trong mắt y, cô không thể dựa sát vào y mà kêu một tiếng anh đáng yêu, mà sao lại trở thành một nhân tố bất ổn định có thể khiến cho nhà họ Dung rối ren.
Vừa nghĩ, trong lòng Dung Thiên Hành một chút thương hại cũng tan biến, chỉ hơi hờ hững nhìn Tiểu Muội mấy lần, ngạo mạn mà nói:
- Tôi họ Dung, cứ gọi tôi là Dung Thiên Hành, đến từ Bắc Kinh.
Tiểu Muội đã sớm liệu đến việc sẽ có một ngày đối mặt với người nhà họ Dung, không ngờ việc này lại đến cực nhanh, cô hít thở một cái, gần như mất đi suy nghĩ, ngơ ngác nhìn Dung Thiên Hành hồi lâu, mơ hồ nhìn thấy dung mạo của Dung Thiên Hành có vài phần giống cô, không hề nghi ngờ, người đàn ông trước mặt chính là người thân có cùng huyết thống với cô.
Mà hiện tại người anh trai mà cô thân nhất bây giờ chính là Quan Doãn, không có một chút máu mủ gì với cô, đây cũng là sự thật trên đời mà khiến người ta bất đắc dĩ nhất, nhưng mặc kệ như thế nào, cô đều phải dũng cảm đối mặt, trên đời này có nhiều sự tình không thể lựa chọn, nhưng cũng có rất nhiều sự tình có thể do mình tự quyết định.
- Tôi không biết anh, anh tìm tôi có chuyện gì?
Tiểu Muội đẩy cửa xe ra bước xuống, đứng cách Dung Thiên Hành một mét, ánh mắt nhạt như gió nhẹ, giọng nói bình tĩnh như hồ nước.
- Cô không biết tôi cũng không quan trọng, quan trọng là tôi chỉ muốn nhắc cô một chuyện.
Ánh mắt của Dung Thiên Hành nhìn vào mấy người trong xe, Kim Nhất Giai vẫn ngồi yên, Lý Mộng Hàm nghiêng mình, muốn xen vào, lại bị Kim Nhất Giai giữ chặt, Tô Mạc Ngu thì quay đầu qua một bên, y thẳng thắn nói.
- Cô đừng tưởng rằng cô là đứa con gái bị thất lạc của nhà họ Dung, cũng đừng nghĩ có một ngày quay về nhà họ Dung, thì cánh cửa nhà họ Dung sẽ rộng mở, cô nên nhớ trong suy nghĩ của mọi người nhà họ Dung không có tốt như vậy.
Tiểu Muội từ nhỏ đến lớn giúp mọi người làm điều thiện, cũng chưa từng so đo với người ngoài, bình tĩnh mà suy xét, đừng nghĩ cô sẽ chủ động trở về nhà họ Dung, mà là nhà họ Dung mời cô trở về, cô chưa chắc đã đồng ý. Với thái độ hờ hững của cô, địa vị và quyền thế của nhà họ Dung chỉ như mây bay, điều mà cô không thể ngờ, người anh mà có quan hệ huyết thống với cô, câu nói đầu tiên mà khi y gặp mặt nói với cô là hãy giết chết tư tưởng muốn quay về nhà họ Dung, còn có hàm ý cảnh cáo và giễu cợt với cô, khiến cho Tiểu Muội phải nói ra những lời thô tục để đáp trả lại nỗi căm phẫn ẩn chứa mười mấy năm qua.
- Cút ngay. Anh tránh xa tôi ra một chút, tôi ghét anh.
Nói vừa xong, sự tuổi thân và tính ương bướng của cô trỗi dậy khiến cho cô rơi nước mắt.
Tiểu Muội giận dữ, Kim Nhất Giai khó chịu, vội từ trên xe bước xuống, ôm lấy hai vai Tiểu Muội, nhẹ giọng an ủi Tiểu Muội:
- Đừng chấp nhặt với y làm gì.
Lý Mộng Hàm cũng xuống xe, đi đến bên cạnh Tiểu Muội, cô bâng quơ cười.
- Ối dào, Dung Thiên Hành, anh đang uy hiếp Tiểu Muội có phải hay không? Nói thật, nếu Tiểu Muội trở về nhà họ Dung, cô không chừng sẽ trở thành người phụ nữ đầu tiên đứng đầu trong dòng dõi thế gia.
- Rất đúng.
Tô Mạc Ngu lại đệm vào một câu, giọng nói của cô lanh lảnh, nghe như cay nghiệt,
- Một người đàn ông, không có sự độ lượng, sẽ rất khó làm việc lớn. Dung Thiên Hành, anh ỷ anh xuất thân từ một gia đình giàu có, nếu anh không có tướng mạo và hình dáng cao, sợ là một miếng cơm ăn cũng không kiếm được dễ dàng. Mấy chị em chúng tôi, cũng sẽ khinh thường anh.
Dung Thiên Hành vốn đang cố gắng giữ thái độ nho nhã lễ phép, bị ba cô gái thay nhau châm chọc khiêu khích, nhất là lời nói của Tô Mạc Ngu, như là lời trừng phạt, khiến y không thể nén giận thốt lên:
- Dung Tiểu Muội, cô hãy nghe cho rõ, đừng tưởng rằng cô từ một con gà đất có thể nhanh chóng biến thành Kim Phượng Hoàng, tôi cho cô biết, cửa nhà họ Dung, vĩnh viễn không có mở cho cô vào.
- Đồ thối
Quan Doãn gầm lên giận dữ, một cái chân to như sét đánh không kịp bưng tay bay tới, đã rơi xuống lưng Dung Thiên Hành, Dung Thiên Hành chưa kịp chuẩn bị bị đá trúng một cước, toàn thân bất ngờ ngã bỗ nhào về phía trước, lúc này ngã vào một vũng bùn.
Dám sĩ nhục Tiểu Muội là gà đất, là đã đụng đến người Quan Doãn, Quan Doãn không cho phép bất cứ kẻ nào ức hiếp Tiểu Muội, ngay cả một câu thô tục cửa miệng cũng không được nói, mặc kệ y là ai, chẳng sợ y là Dung Thiên Hành hay là thiếu gia của dòng tộc lớn của nhà họ Dung ở Bắc Kinh.
Dung Thiên Hành té ngã trên đất, cả người đau đớn, nổi trận lôi đình, từ dưới mặt đất nhảy dựng lên, quay lại trả đũa Quan Doãn:
- Hay đấy, mày dám đánh tao, tao giết mày.
Không cần biết là con cháu quý tộc hay là con dân thường, khi đánh nhau, đều có chung một tính tình, Dung Thiên Hành thở hổn hển, không còn giữ dáng vẻ đạo mạo, y giống như con dã thú nổi điên, lao thẳng tới Quan Doãn.
Quan Doãn nhìn bên cạnh đã lóe lên một suy nghĩ, hắn đã tránh được một đòn sấm sét của Dung Thiên Hành. Phía sau, Tề Ngang Dương, Lãnh Tử thiên và Hoàng Vũ Nhật cũng chạy tới, một trận chíến trước mắt đang diễn ra.
- Dừng tay.
Đang ở vào thời khắc mấu chốt, một chiếc xe hơi nhanh chóng chạy tới, chiếc xe dừng lại, từ trên xe có một người bước xuống, vẻ mặt tức giận đi đến trước mặt mấy người, y hùng hổ quát Quan Doãn.
- Quan Doãn, cậu thật kỳ cục.