When you're young, you want to do everything together, when you're older you want to go everywhere together, and when you've been everywhere and done everything all that matters is that you're together.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 382 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 902 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:29:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36 0: Đại Chiến Hỏa Phượng Hoàng
ồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 360: Đại Chiến Hỏa Phượng Hoàng
Từng hạt mưa rơi tí tách, lăn tràn trên từng đôi vai của những thành viên trong tổ đội quái vật số mười hai. Hiện tại, bọn họ cũng không có tâm trạng nào mà tạo vòng bảo vệ ngăn chặn nhứt giọt mưa nặng trĩu của nam bộ.
Đỉnh Thiên Cẩm Sơn, phía trên là từng đơi sấm vang sét giật, phía dưới là mắt trận cuối cùng của Cửu Long Phong Ấn. Giữa không trung, Hỏa Phượng Hoàng đang cười lạnh, tay phải làm động tác kỳ lạ như thể một cụ già vuốt râu.
Mà ở đối diện, các thành viên trong tổ đội số mười hai đang dùng ánh mắt đầy khó hiểu và đầy lửa giận quan sát Hỏa Phượng Hoàng. Trong số bảy người thì Kiệt Hào ôm bụng thống khổ nửa quỳ nửa ngồi lơ lửng trên không trung. Bên cạnh, Na Na và Vân Nhi hốt hoảng thi triển thủy thuật và thủy thuật chữa lành vết thương ở bụng đang cuồng phún máu của hắn.
Bị thương không chỉ có Kiệt Hào mà còn có Văn Lục, cả vùng ngực hắn bị chi chít những lỗ nổ như bị những viên đạn găm vào người rồi bạo tạc.
Phía trước mái tóc dài ướt sũng vẫn không che nổi vẻ bồng bềnh phiêu dật là khuôn mặt cương nghị cùng sắc bén của Văn Lục. Đứng trong trận pháp phòng ngự mà Hương tạm thời kết hợp súc mạnh của mọi người lập ra,Văn Lục không chú nào để ý tới thương thế mà nhìn chằm chằm vào Hỏa Phượng Hoàng lạnh giọng nói:
- Ý ngươi là gì đây?
Năm phút trước, khi phá giải toàn bộ những mắt trận ở các đỉnh núi xung quanh, nhóm người Văn Lục cùng Hỏa Phượng Hoàng trở lại đỉnh núi Cấm, hòng giải khai nốt mắt trận còn lại. Chỉ là ai cũng không ngờ tới đang lúc Vân Nhi tìm cách phá bỏ mắt trận, Hỏa Phượng Hoàng đột nhiên nổi điên, tay phải chém thành đao phong, mà tay trái huyễn hóa thành vô số lông vũ mà bắn ra công kích khiến mọi người giật mình kinh hãi.
Cũng may Văn Lục vốn không thu linh hồn khế ước của Hỏa Phượng hoàng nhưng tâm đề phòng vẫn rất cao, bởi vì hắn tính ra, dù đối phương có bị khế ước linh hồn chế định, nhưng nếu làm ra cách đồng quy vu tận, hắn cũng khó lòng đảm bảo an toàn ọi người. Bởi vậy hắn không thu linh hồn khế ước là chẳng qua là để lấy hảo cảm của nàng, nếu mọi việc thuận lợi, coi như đền đáp ân tình của nàng. Tuy nhiên hắn cũng không có lúc nào thả lỏng tinh thần, cho nên ngay từ đầu hắn đã vô tình hữu ý mà kéo Kiệt Hào đứng gần Vân Nhi. Quả nhiên khi Hỏa Phượng Hoàng đột ngột công kích, hắn và Kiệt Hào cũng không chút nào kinh hãi, lao ra che chắn cho Vân Nhi.
Vân Trọng là kẻ có lớp phòng ngự rất mạnh, tuy nhiên thổ lực lượng của hắn đã bị hao tổn rất nhiều trong quá trình “đào hang, lấp núi”, Văn Lục mới bỏ qua hắn mà chọn Kiệt Hào. Không nghĩ tới Kiệt Hào dù đã biến thành kim thân, phòng ngự tuyệt đối không chút thua kém Vân Trọng khi đang ở kỳ đỉnh phong vẫn không cách nào ngăn lại toàn bộ một đao phong từ cánh tay phải của Hỏa Phượng Hoàng bay ra. Một phần ba khoang bụng bị chẻ ra, máu cuồng phún.
Mà Văn Lục cũng không sai biệt nhiều, bị vô số hỏa lông vũ đánh sâu vào. Cũng may hắn tu luyện thể thuật, thân thể vốn cứng rắn, ngăn chặn được đại đa số công kích, chỉ khiến mặt trước bị nổ ra lỗ chỗ những hố nhỏ, chưa bị thương tới nội tạng. Tuy nhiên hỏa độc cũng khiến hắn đau đớn không thôi, phải vừa lạnh lùng hỏi, vừa trầm ngâm dùng lực lượng khu trừ. Bên cạnh, Vân Nhi cũng liên tục thi trển thủy thuật hỗ trợ hắn xoa dịu thiêu đốt của hỏa độc.
Nhìn bộ dạng thống khổ của Kiệt Hào và Văn Lục, Hỏa Phượng Hoàng đắc ý cười lớn:
- Ha ha! Đám nhóc con các ngươi còn non và xanh lắm. Không nghĩ tới kết quả như vậy phải không? Ở đời nào có bữa ăn trưa nào miễn phí, tưởng bổn tọa dễ dàng giúp đỡ các ngươi vậy sao. Nằm mơ đi… ha ha…
Hàm Tiếu tiểu muội vốn đứng vòng vây ở ngoài nên không bị tập kích, hiện tại thấy cả Kiệt Hào lẫn Văn Lục bị thương thì bừng bừng nổi giận quát:
- Yêu nữ! Ngươi sẽ không được chết tử tế đâu. Uổng công nãy giờ ta còn áy náy vì làm ngươi bị thương… thật khốn khiếp mà…
Nói xong chiếc quan tài to lớn cấp tốc bay ra, nàng định một cử đập tan cái mặt đáng ghét của Hỏa Phượng Hoàng. Tuy nhiên Hương sát thủ đã đứng ra chặn lại:
- Bình tĩnh lại. Em không phải đối thủ của ả? Tốt nhất là an ổn truyền lực lượng vào trận pháp phòng ngự bảo vệ mọi người.
Hàm Tiếu tiểu muội vẫn không phục nhíu đôi lông mày nhỏ nói:
- Nhưng mà Hàm Tiếu không nuốt nổi cơn giận này…
Hương sát thủ không để ý tới nét mặt phẫn nộ của Hàm Tiếu tiểu muội mà quay sang hỏi Hỏa Phượng Hoàng.
- Ngươi làm vậy hình như cũng không được lợi lộc gì. Hà tất phải đoạn tuyệt sinh môn của chính mình?
Hỏa Phượng Hoàng nghe xong phá lên cười, tiếng cười văng vẳng như tiếng ma gọi hồn trong những phim kinh dị khiến người nghe lạnh tóc gáy. Hàm Tiếu tiểu muội càng thêm tức giận quát:
- Hỏa Phượng Hoàng! Ngươi điên khùng cái gì chứ? Ta…
Bất chợt Văn Lục giơ tay ngăn nàng lại:
- Nàng không phải Hỏa Phượng Hoàng.
Mọi người kinh hãi trừng mắt nhìn cô gái trước mặt. Ngay cả Kiệt Hào đang đau thấu tim gan cũng sửng sốt há hốc mồm hết nhìn Hỏa Phượng Hoàng lại nhìn Văn Lục, không hiểu ý hắn nói là gì? Chỉ thấy Anh Vũ đứng ngoài xa xa thân hình bỗng run rẩy, miệng lắp bắp:
- Là … là…
Hỏa Phượng Hoàng quay sang nhìn Anh Vũ, khuôn mặt đang tươi cười bỗng trở nên giá lạnh:
- Anh Vũ! Bổn tọa thật quá thất vọng về ngươi. Không ngờ sau mấy ngàn năm, ngươi đã sẵn sang quên mệnh lệnh của bổn tọa mà chạy theo kẻ địch. Vậy ngươi nói xem bổn tọa còn giữ ngươi lại làm gì?
Anh Vũ sợ hãi run rẩy một hồi, lại không biết trả lời làm sao. Một hồi lâu, nàng mới lắc lắc đầu nói:
- Chủ… chủ nhân… ta không có… có… sai. Nếu nói đúng sai, thì ngài mới là người sai rồi.
- Hỗn xược! Việc của bổn tọa không phải là việc ngươi có thể bàn luận. Mau quỳ xuống cho bổn tọa.
Ở phía đối diện, Văn Lục nhíu cặp mày rậm hình kiếm. Hắn đang nghi hoặc tại sao Hỏa Phượng Hoàng sau một kích lại không tiếp tục công kích. Hơn nữa mặc dù ánh mắt cực kỳ chán ghét Anh Vũ lại không có ra tay với nàng. Như vậy chỉ có thể là…
Ánh mắt Văn Lục chợt sáng ngời,miệng quát lớn:
- Lập tức công kích. Hắn đang kéo dài thời gian tích tụ lực lượng.
Nói đoạn mặc kệ hỏa độc công tâm, lực lượng vận chuyển, đại đao sau lưng Văn Lục cấp tốc bung ra.
“Ngao… Hống….”
Tiếng gầm vang át cả tiếng sấm trên thinh không, hai long ảnh thình lình xuất hiện giữa trời đêm, giương nanh múa vuốt mà ầm ầm phóng tới Hỏa Phượng Hoàng.
Cùng lúc đó Hương sát thủ cũng tập hợp sức mạnh của mọi người trong đội kết thành trận pháp công kích.
Đối diện, Hỏa Phượng Hoàng nghe Văn Lục quát lớn, khuôn mặt cũng khẽ biến. Khóe miệng hừ lạnh một tiếng, thầm mắng:
“Tiểu tử đáng chết, vốn dĩ tích đủ lực lượng cấp mười hai liền một kích diệt sạch các ngươi. Không nghĩ tới nhóc con này quá tỉnh táo. Hừ… dù lúc này bổn tọa yếu ớt cũng không phải các ngươi có thể trêu chọc.”
Nói đoạn hai tay Hỏa Phượng Hoàng vung lên, vô số hỏa vũ bắn ra như ngàn vạn mũi tên xuyên thấu màn đêm mà tập kích tới.
Nhìn thấy uy thế ào ào đổ tới, sắc mặt Văn Lục và mọi người đột ngột biến đổi. Văn Lục cắn răng vận dụng lực lượng tin thần, hai tay đang nắm đại đao khẽ đảo, lập tức đôi Long Ảnh đang song song lao ra phía trước liền xoắn xuýt lấy nhau trở thành một mũi khoan khổng lồ.
“Mũi khoan” không chút ngần ngừ lao thẳng vào giữa vô số hỏa tiễn vũ, khoét ra một lỗ hổng cự đại.Bất quá hai Long Ảnh xuyên qua được tám phần mười trận địa hỏa vũ thì lực lượng cũng đã tận, tan biến ra không khí, khiến số mũi tên còn lại ầm ầm đổ tới.
Lúc này Hương sát thủ cũng đã chỉ huy mọi người kết trận, Vân Trọng hét lớn một tiếng vung cây đại phủ chém về phía trước. Văn Lục phối hợp rất nhuần nhuyễn tránh né, hư ảnh của đại phủ to lớn như tòa nhà gần mười tầng lao vút qua, đánh tiếp tới vị trí mà hai Long Ảnh của Văn Lục dừng lại. Uy thế đổ tới đủ để đập tan hai phần hỏa vũ còn lại, thậm chí còn có thể vượt ra trực tiếp công kích Hỏa Phượng Hoàng.
Đáng tiếc, nhìn thấy công kích này Hỏa Phượng Hoàng cũng không chút nào nao núng. Hai tay chập lại, đầu ngón trỏ của hai tay quay tròn lấy nhau, lập trức ngàn vạn hỏa vũ tiễn đang ở thế công như lôi đình liền xoay ngang, rồi đan xen lẫn nhau hình thành một lớp phòng ngự bằng lông vũ ngay phía trước.
“Oanh…”
Vụ va chạm dữ dội như một đại trùy kim thiết va chạm vào một tấm chắn cũng được làm bằng chất liệu phát ra tiếng oanh minh chói tai. Đáng kinh ngạc là lực lượng của sáu người trong tổ đội số mười hai kết hợp lại thành hư ảnh đại trùy cũng không cách nào đập tan lớp phòng ngự bằng lông vũ kia.
Hỏa Phượng Hoàng ngửa cổ lên trời cười dài:
- Ha ha ha… đám nhóc con ấu trĩ các ngươi không biết trời cao đất rộng là gì. Dám đối với bổn tọa ra tay? Vậy đi tìm chết đi… ha ha…
Sắc mặt sáu người Kiệt Hào sau một kích trở nên trắng bệch, nghe thấy Hỏa Phượng Hoàng vẫn còn uy bức mười phần, tinh thần mọi người không khỏi nao núng. Bất quá rất nhanh mọi người liền thấy Văn Lục bay trở về. Hương sát thủ cũng không nhàn rỗi kết ra một loạt thủ ấn. Mọi người nhìn nhau rồi cắn răng di chuyển vào vị trí của mình.
Lúc này Văn Lục là người đứng phía trước đội ngũ, đại đao của hắn hung hăng khỏa một vòng lớn rồi đột ngột đâm ra. Hư ảnh linh thú Hạc cũng từ mũi đại đao của hắn mà hình thành:
“Xiu…”
Hư ảnh linh thú Hạc vừa hiện đã lập tức xé tan không gian mà thuấn di biến mất. Phía đối diện, Hỏa Phượng Hoàng đang cười lớn thấy cảnh này sợ tới hồn bất phụ thể. Hai tay đan chéo vào nhau, một cặp cánh thình lình hiện ra che trước người nàng, tiếp đó rung động kịch liệt hòng tạo ra chấn động không gian để cản trở công kích của hư ảnh linh thú Hạc.
“Phốc…”
Mười phần phòng ngự, cộng với tuyệt kỹ phòng ngự không gian của mình, Hỏa Phượng Hoàng hoàn toàn tự tin chặn được công kích của nhóm bảy người trong tổ đội quái vật số mười hai. Tuy nhiên sự thật vẫn luôn luôn tàn khốc, Hỏa Phượng Hoàng đã quên mất lần trước trận pháp hình thành linh thú hạc công kích chỉ có sáu người thành lập, mà lần này lại thêm hai người người có lực lượng linh hồn cực kỳ cường đại là Văn Lục và Bạch Y Công Chúa trong đại đao, cấp độ của công kích đâu phải một cộng một bằng hai, Hỏa Phượng Hoàng ăn phải quả đắng là điều hiển nhiên. Hai tay nàng ôm lấy đầu, khuôn mặt nhợt nhạt như xác chết, thất khiếu cuồng phún máu....
Bất quá nhóm người Văn Lục cũng không khá giả chút nào. Số hỏa vũ tiễn mà Phượng Hoàng phát đi ban đầu sau khi ngăn chặn một phủ của Vân Trọng lại không có bị đánh tan mà đột ngột ẩn hình, lợi dụng lúc Văn Lục tập trung tinh thần mà đột kích từ hai phía khiến cả đội bị thương thảm trọng…
Hồn Thuật Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long