Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 334 : Dược Tề Cực Hạn
M
ột Hỏa hệ linh sư, cũng không phải nói không thể hấp thu thủy hệ linh hoàn. Chỉ có điều thuộc tính bất đồng thì sẽ sinh ra lực lượng thuộc tính kháng cự, thậm chí còn khiến Linh sư mất mạng, coi như là hấp thu thành công vận may, cũng không nhất định có thể thúc dục khiêng linh cữu mang đến linh kỹ.
Nhưng Linh thần quyết này, cho tới bây giờ Kiệt Sâm cũng không biết thuộc tính chính thức của nó.
Cứu Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu là tinh thần hệ, Kim Hoàn Ngân Mãng là kim hệ, Bất Tử Hỏa Phượng là hỏa hệ. Tam hệ linh hoàn bất đồng này đồng thời xuất hiện trên người Kiệt Sâm, nhưng lại không khiến linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm có chỗ xung đột hay không ổn nào.
Càng khiến Kiệt Sâm phiền muộn chính là, giống như công pháp bình thường cũng có thể dựa vào không ngừng phục dụng Linh dược để trực tiếp thúc dục linh lực trong cơ thể mình đến cấp bậc đỉnh phong.
Nhưng Linh Thần quyết này, ví dụ như lúc Kiệt Sâm là Tam giai trung cấp, vô luận hắn phục dụng bao nhiêu linh dược tam giai trung phẩm, đều không thể rất nhanh đạt tới tam giai trung cấp đỉnh phong.
Tuy rằng sau khi phục dụng linh dược, linh lực trong cơ thể cũng lập tức tăng vọt, nhưng lại không cách nào hoàn toàn dung hợp linh lực tam giai trung cấp vào trong kinh mạch, trở thành linh lực bản thân.
Bởi vậy Kiệt Sâm muốn thực lực của mình chính thức tăng lên thì chỉ có thể không ngừng tu luyện.
Cũng may hiện tại trong cơ thể Kiệt Sâm có tất cả mười hai kinh mạch lớn nhỏ có thể đồng thời tu luyện, tốc độ cũng không chậm.
Nếu có cơ hội mà nói, Kiệt Sâm muốn trở lại kiếp trước của mình tìm được công pháp Linh Quyết cùng cách điều chế Hỏa thần chi dịch tại phế tích cổ xưa kia, chỉ có điều chỗ đó cực kỳ hung hiểm. Dùng thực lực Kiệt Sâm hôm nay, đi vào tuyệt đối là thập tử vô sinh, bởi vậy Kiệt Sâm cũng chỉ đành đè lại ý niệm này.
Trong lúc hai người tu luyện, thời gian một đêm trong nháy mắt đã trôi qua.
Sáng sớm, ánh mặt trời tươi đẹp từ trên không chiếu xuống, rọi lên thân người, cho người một cảm giác thư thái tràn đầy hi vọng.
Trên đường cái, đội hộ vệ gia tộc Khang Tư lưng đeo trường kiếm đi tuần tra, hơn nữa còn cáo tri cho toàn bộ thành Thánh Phỉ.
Dân chúng thành Thánh Phỉ cũng là một vấn đề của thành Thánh Phỉ.
Đương nhiên, một ít sản nghiệp của gia tộc Đạt Khắc Tư và gia tộc Ni Nhĩ gộp vào, các loại vấn đề thuế má, đồng thời có thành viên gia tộc Khang Tư tiến hành đâu vào đấy.
- Két!
Kiệt Sâm mở cửa phòng ra, cảm thụ không khí tươi mát trong lòng ở bên ngoài, trên mặt Kiệt Sâm nở nụ cười.
Tu luyện một đêm, không những không khiến Kiệt Sâm mỏi mệt mà ngược lại còn khiến thần sắc của hắn càng thêm tinh thuần, mà Lôi Nặc ở phòng bên cạnh cũng đã đi ra.
Hai người bọn họ vừa mới liếc nhìn nhau, Cam Đạo Phu ở ngoài viện liền đi đến:
- Hai vị đại nhân, Địch Á Tư đại trưởng lão và Thái Sâm tộc trưởng cầu kiến ở bên ngoài.
Với tư cách là một gã Đại sư linh dược, trên mặt Cam Đạo Phu đã không còn vẻ kiêu ngạo như ngày hôm qua nữa. Vô luận là Lôi Nặc vũ lực cường đại hay Kiệt Sâm tạo nghệ Linh dược học vượt xa hắn, Cam Đạo Phu đều không có chút nào có thể kiêu ngạo được rồi.
Kiệt Sâm kinh ngạc nhìn hắn một cái, cười nói:
- Cam Đạo Phu đại sư, buổi sáng tốt lành a. Không phải là ngươi chuyên chờ chúng ta ở chỗ này đấy chứ?
Cam Đạo Phu cười cười, nói:
- Kiệt Sâm đại nhân, ta vẫn chưa tính là sớm, có hai người còn sớm hơn ta.
Cam Đạo Phu tự nhiên là chỉ hai người Địch Á Tư và Thái Sâm rồi.
Bên ngoài viện, Đại trưởng lão Địch Á Tư và Thái Sâm tộc trưởng vô cùng cung kính đứng chờ ở ngoài kia, nhưng thời gian dài như vậy cũng không khiến bọn hắn mất chút kiên nhẫn nào, ngược lại còn vô cùng chân thành.
Nếu để cho toàn bộ người thành Thánh Phỉ biết rõ gia chủ thành Thánh Phỉ hôm nay lại cung cung kính kính ở chỗ này chờ hai người qua nửa canh giờ mà không nhúc nhích thoáng một phát, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ chấn kinh a.
Nhìn thấy ba người Kiệt Sâm từ trong nội viện đi ra, thân thể Địch Á Tư và Thái Sâm đều hơi chấn động, lập tức biểu hiện ra vẻ vô cùng cung kính.
- Hai vị đại nhân, trân bảo gia tộc Đạt Khắc Tư và gia tộc Ni Nhĩ đều đã được mang đến gia tộc Khang Tư chúng ta, kinh xin hai vị đại nhân đến kiểm kê.
Trước mặt Kiệt Sâm và Lôi NẶc, hai người Địch Á Tư và Thái Sâm quả thật giống như hạ nhân, vô luận là động tác, thần thái hay ngữ khí đều cực giống với hạ nhân.
- Trân bảo gia tộc Đạt Khắc Tư và gia tộc Ni Nhĩ? Còn gia tộc Khang Tư các ngươi thì sao?
Kiệt Sâm nở nụ cười, nói ra:
- Đi thôi, chúng ta đi xem a.
Trong một gian phòng sâu trong phủ đệ gia tộc Khang Tư, diện tích căn phòng này cũng không lớn, bên trong bày từng rương hòm lớn.
Kiệt Sâm tùy ý mở một rương ra, sắc mặt vốn mang theo vẻ mỉm cười của hắn thoáng cái đã ngưng đọng lại.
Rương hòm cuối cùng bày từng hạt châu lớn nhỏ màu xanh sẫm, đây là Long nhãn thạch. Long nhãn thạch này là tài liệu tương đối đắt đỏ dùng để điều chế một ít linh dược tam giai đến ngũ giai.
Long nhãn thạch cũng không phải là một loại thạch đầu mà là một loại trái cây có hương thơm mọc từ dây leo ra, trước khi thành thục thì loại trái cây này nhìn rất giống con mắt một loại Á long tên là Thúy long nhãn, cho nên được xưng là long nhãn thạch.
Long nhãn thạch chỉ có thể sinh trưởng trong hoàn cảnh rừng mưa ẩm ướt có linh lực dồi dào, hơn nữa đại đa số yêu thú đều ưa thích trái cây, bởi vậy có rất ít long nhãn thạch xuất hiện.
Mà long nhãn thạch chồng chất trước mắt này, mỗi khỏa đều lớn nhỏ như ngón tay cái, ước chừng cần sinh trưởng 15 năm. Một khỏa long nhãn thạch như vậy, có thể bán được năm vạn linh tệ đại đại lục, giá cả đắt đỏ, long nhãn thạch 20 năm thì những cửa hàng bán tài liệu bình thường không thể bán, cần một ít cửa hàng có mặt tiền lớn mới có thể mua được.
Mà long nhãn thạch chồng chất trước mắt này, tính sơ qua cũng có gần trăm khỏa. Long nhãn thạch phẩm cấp xuất sắc như vậy, ba ngàn năm sau đều có thể tăng lên 50 vạn linh tệ một khỏa, hôm nay thoáng cái xuất hiện gần trăm khỏa, có thể khiến bất kỳ người nào rung động.
Sau đó hắn rất nhanh mở một rương khác ra, trong rương bày đặt ba thân cây lớn bằng ngón cái có màu hồng đạm, thoạt nhìn cực kỳ bình thường.
Nhưng lúc ánh mắt Kiệt Sâm rơi trên thân nhánh cây màu hồng đậm kia thì thiếu chút nữa đã kinh hô lên:
- Mộng Ly hành.
Nếu như nói lõng nhãn thạch vừa rồi có thể mua được trên thị trường thì Mộng ly hành trước mắt thuộc về nhóm tài liệu trân quý, mộng ly hành chỉ có thể sinh ra ở nơi sâu nhất đầm lầy, loại thực vật này tương đối thưa thớt, mỗi bụi cỏ chỉ có một cây, mỗi mười năm sẽ dài ra một chút, sau khi sinh trưởng 100 năm thì thân cây sẽ tiết ra một chất lỏng màu hồng đậm.
THành phần chất lỏng này rất phức tạp, coi như là ba ngàn năm sau cũng không ai có thể xác định thành phần của nó, điều duy nhất có thể biết là sau khi trải qua phối chế thì loại chất lỏng này sẽ giúp Linh sư đột phá rất lớn.
Hơn nữa một khi loại chất lỏng này tiết từ Mộng ly hành ra, liền không cách nào bảo tồn được, nếu trong 10 giờ không sử dụng thì sẽ mất đi hiệu dụng, là tài liệu chính yếu nhất để phối chế dược tề cực hạn.
Không nghĩ tới trân bảo trong thành Thánh Phỉ này rõ ràng lại có Mộng Ly hàh, lại không chỉ là một cây. Coi như là kiếp trước của Kiệt Sâm thì Mộng ly hành cũng không phải muốn là có được.
Trong lúc đó, Kiệt Sâm phát hiện mình đã phạm phải một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng.
Lúc mới bắt đầu, hắn cho rằng thành Thánh Phỉ này không có khả năng có trân bảo gì, bởi vậy cũng quá không để trong lòng.
Quả thật, dù là đại gia tộc trong thành trì này thì cũng khó mà có trân bảo gì. Nhưng Kiệt Sâm đã quên nơi này là Vân vụ đầm lầy, là một trong thất đại hiểm địa, có tài liệu linh dược rất phong phú.
Vốn tại trung tâm đại lục, linh hạch linh thú tuyệt đối là đồ vật hi hữu vô cùng trân quý, nhưng tại linh thú sơn mạch thì tuyệt đối có thể tùy ý kiếm được linh hạch cấp thấp.
Cam Đạo Phu đại sư ở một bên nhìn thấy biểu lộ Kiệt Sâm, cuối cùng trong nội tâm cũng thoải mái thoáng một phát, đồng thời cũng càng thêm tôn kính Kiệt Sâm, một người Linh dược sư cường đại đến từ bên ngoài Hỗn loạn chi lĩnh.
- Hai vị đại nhân, những tài bảo này là tất cả những gì trân quý nhất của tam đại gia tộc ta.
Địch Á Tư trưởng lão có chút tâm thần bất định, lên tiếng nói:
- Trừ cái này ra thì tam đại gia tộc hợp lại còn có bốn trương linh tạp không ký danh, bên trong mỗi tấm có 1000 vạn linh tệ.
- Không tệ, không tệ!
Mở nguyên một đám rương hòm ra, sắc mặt Kiệt Sâm trở nên hồng nhuận, đây là biểu hiện phấn khởi.
Trên thực tế, ngoại trừ từ đầu có chút không chuẩn bị tâm lý, khi nhìn thấy long nhãn thạch và Mộng ly hành thì Kiệt Sâm có chút giật mình. HIện giờ phấn khởi cũng không vì những tài liệu này sẽ trở nên vô cùng quý hiếm vào ba ngàn năm sau mà là vì Kiệt Sâm nhìn thấy ở chỗ này có vài loại tài liệu chủ yếu để phối chế dược tề tứ giai cực hạn.
Dược tề cực hạn đồng dạng với dược tề trị liệu, là một loại dược tề thông dụng, có từng cấp bậc. Công hiệu đồng dạng nhưng tài liệu cần thiết mỗi một giai đều không giống nhau.
Dược tề cực hạn, ý nghĩa như tên gọi, chính là lúc một linh sư gặp cửa khẩu dưới bậc nhất giai có thể phục dụng, trợ giúp linh sư vượt qua bình chướng cực hạn. Như dược tề tứ giai cực hạn này, có thê khiến một gã linh sư tam giai cao cấp lúc trùng kích Thiên linh sư tứ giai cấp thấp, sau khi đụng chạm bình chướng cực hạn thì có thể phục dụng dược tề này, khi đó thành công sẽ nhiều hơn vài phần.
Tuy rằng không hề giống với dược tề lục phẩm thượng giai linh tôn nghịch thiên như lần trước Kiệt Sâm phối chế, nhưng dùng trực tiếp có thể khiến người đề thăng một cấp, đối với linh sư mà nói thì cũng là dược tề cực kỳ hiếm thấy rồi.
Mà hôm nay Kiệt Sâm lại hoàn toàn kẹt lại bình chướng tam giai cao cấp, hiện giờ đã có những tài liệu này, nếu như luyện chế ra dược tề cực hạn thì Kiệt Sâm có thể nắm chắc rất lớn đột phá đến cảnh giới Thiên Linh sư tứ giai cấp thấp.
Có thể làm Kiệt Sâm hưng phấn, ngoài tài liệu chủ yếu luyện chế dược tề cực hạn này thì còn vài oại dược liệu linh dược tương đối hiếm thấy, về phần một ít bảo thạch, kim toản các loại thì Kiệt Sâm căn bản không có hứng thú.
- Địch Á Tư, trong phủ đệ các ngươi có phòng thí nghiệm sở dụng Linh dược hay không?
KIệt Sâm mặt mang vẻ hưng phấn, lên tiếng nói:
- Phòng thí nghiệm sở dụng linh dược?
Địch Á Tư có chút sững sờ, rất hiển nhiên hắn hoàn toàn không biết vì sao lúc này Kiệt Sâm đề cập tới vấn đề này làm gì.
- Như thế nào, không có sao?
Nhìn thấy Địch Á Tư sững sờ, Kiệt Sâm không khỏi nhíu nhíu lông mày.
- A, có, có. Chỉ có điều có chút đơn sơ, so ra kém với phòng thí nghiệm kiến tạo cho Cam Đạo Phu tại phường thị, nếu như Kiệt Sâm đại nhân cần thì ta lập tức mang ngươi đến đó.
Lúc này Địch Á tư mới phục hồi lại tinh thần, thoáng cái mồ hôi lạnh đã xuất ra khắp người, rõ ràng là vì không kịp thời trả lời câu hỏi của Kiệt Sâm mà cảm thấy sơ suất đáng sợ.
- Vậy là tốt rồi!
Trong hai mắt Kiệt Sâm lập lòe tinh mang, sau đó rất nhanh nói ra mấy danh hiệu với Cam Đạo Phu:
- Cam Đạo Phu đại sư, phiền ngươi lập tức mang những tài liệu này đến phòng thí nghiệm cho ta.
- Địch Á Tư, bốn trương linh tạp không ký danh kia đâu?
Sau khi khiến Cam Đạo Phu đi lấy một ít tài liệu, Kiệt Sâm lên tiếng hỏi.
- Kiệt Sâm đại nhân, ở chỗ này...
Địch Á Tư lấy ra bốn trương linh tạp có khắc linh vân phức tạp trên người ra, đây là linh tạp không ký danh do tứ đại linh tệ đại lục liên hợp phát hành. Có thể dùng tại bất kỳ linh tệ nào trong tứ đại linh tệ tại đại lục.
Kiệt Sâm nhận lấy ba trương từ trong tay Địch Á Tư, mở miệng nói:
- Còn lại một trương linh tạp thì thuộc về các ngươi, về phần bảo thạch, kim toản cùng một ít tác phẩm nghệ thuật, bảo vật trong phòng, các ngươi đều thu lấy đi.
- Cái này, Kiệt Sâm đại nhân, hay là ngươi thu lấy luôn trương linh tạp này đi, gia tộc bọn ta vẫn còn gần 500 vạn linh tệ tiền mặt.
Địch Á Tư vội mở miệng nói.
- Đúng vậy, đúng vậy a!
Thái Sâm tộc trưởng cũng mở miệng lên tiếng, ngữ khí thành khẩn cùng ánh mắt kia tuyệt đối không có chút giả bộ nào.
- Ta bảo các ngươi thu lấy thì thu lấy đi!
Kiệt Sâm vừa trừng mắt, một cỗ khí thế bức người không hiểu liền lơ đãng toát ra.
Hai người Địch Á Tư và Thái SÂm lập tức không dám nói tiếp nữa.
Trên thực tế, nếu không nói những tài liệu linh dược tại Vân vụ đầm lầy có giá trị đặc thù này. Tất cả tài sản của tam đại gia tộc thành Thánh Phỉ hợp lại cũng không bằng tài sản gia tộc Lạp Đế Căn tại vương quốc Áo Lan Đa.
Lúc trước gia tộc Lạp Đế Căn vì đấu giá Linh tôn dược tề Kiệt Sâm, đầu cơ trục lợi đại bộ phận sản nghiệp, hao tổn 30% tài sản đổi gần 600k linh tệ, nếu không luận hao tổn thì không cách nào chuyển nhượng sản nghiệp, toàn bộ gia tộc Lạp Đế Căn công lại không sai biệt lắm chỉ có hơn một tỷ linh tệ.
Tuy gia tộc Khang Tư, gia tộc Ni Nhĩ và gia tộc Đạt Khắc Tư thống lĩnh nguyên một thành trì. Là đại gia tộc tại thành phố mấy chục năm qua, khẳng định năng lực vơ vét của cải so với gia tộc Lạp Đế Căn tại vương quốc Áo Lan Đa thì mạnh hơn nhiều. NHưng tại Hỗn Loạn lĩnh này, mỗi gia tộc đều phải chi tiêu lớn.
Lôi kéo cường giả, mua sắm vũ khí, linh dược các loại. Càng quan trọng hơn là mỗi lần các gia tộc tại khu vực hỗn loạn này sống mái với nhau thì đều tiêu hao lượng tài vật lớn.
Nhìn bên ngoài thì bọn hắn vô cùng phong quang, trên thực tế thì bất luận là tài liệu thu hoạch, linh tệ ba gia tộc hợp lại cũng hơn 4k vạn mà thôi, một gia tộc cũng chỉ hơn 1k vạn, muốn so với các đại gia tộc tại vương quốc Áo Lan Đa thì còn có chút gian nan.