Số lần đọc/download: 1982 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 00:25:20 +0700
Chương 324: Kịch Chiến Ám Sinh Vật! (2)
H
ộ thiên hải nơi ranh giới của Thánh lực cùng Hư vô lực có một màn lửa trắng ngăn cách một khoảng rộng, một bên Thánh lực khu vực có mười mấy cột sáng như nối tiếp cả thiên địa đang điên cuồng hút lấy lực lượng xung quanh, có thể thấy những kẻ bên trong tu vi đang ổn định đề thăng, rất nhanh sẽ đột phá Hư vô cảnh. Môt bên khác của màn lửa nơi Hư vô lực khu vực lại đang kịch liệt đánh giết, hư không mấy chỗ sụp xuống còn chưa có dấu hiệu dừng lại, lực lượng hỗn loạn khắp nơi bừa bãi.
“A a a a... Yêu nguyệt thập tự!”. Một tiếng gầm lên đau đớn cùng với đó một tiếng gầm lên, hư không bị đánh sụp xuống một hình chữ thập đen kịt đang không ngừng kéo dài.
“Quyền!”. “Chưởng!”. Cùng lúc đó cũng vang hai tiếng gầm lên gấp rút, một cái cự quyền cùng một cái cự chưởng hư ảnh cùng hiện lên đập vào chữ thập đen kịt.
“Ầm!”. Lại một tiếng nổ vang lên, một cái bóng đen bị đẩy lùi về phía sau mấy dặm đến sát khu vực giáp giới của hai loại khu vực mới dừng lại. Là Thiên Quân! Ngay khi dừng lại hắn khóe miệng cũng chảy ra tia máu, so với trước nhìn như thương thế không đáng ngại, bất quá mặt có chút trắng, chỉ là hắn đang chăm chú nhìn bên kia, hắn muốn xem hai đạo thần thông kia ám sinh vật nuốt có trôi không.
“Ù!”. “Ù”. Hư không giống như bị kích động ù ù lay chuyển, như có như không gió được sinh ra, cả một vùng rộng lớn áp lực cấp tộc kéo dài lan ra, Ám sinh vật kia không biết thương thế thế nào nhưng hắn đang vô cùng tức giận!
“Ngươi thành công chọc giận bổn tọa!”. Lực lượng tán đi chỉ còn lại ám sinh vật đứng giữa thiên địa, nơi đầu lâu bên trái bị chém mất gần một phần ba, tuy rằng vẫn đang điên cuồng khép lại nhưng có thể thấy ám sinh vật cũng ăn một cái thiệt lớn, khí tức cũng có chút rối loạn.
“Khặc! Khặc! Ngươi hóa ra cũng không phải vô địch đâu!”. Thiên Quân thấy như vậy thì lạnh lùng quái khiếu nói. “Ngươi cho dù là có tu vi cao hơn ta nhưng lại không giết được ta, ha ha...”.
“Vô tri ngu ngốc!”. Ám sinh vật lạnh lùng nói. “Hư vô chi khóa, ám linh xích!”. Ám sinh vật tay không ngừng điểm vào hư không, hư không giống như cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng run run lên. Sau đó hư không giống như bị khóa lại một góc, cho dù Thiên Quân muốn lùi lại tránh đi cùng không có khả năng.
“Đây là... cái gì...”. Thiên Quân con ngươi co rụt, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được hư không xung quanh giống như vũng bùn lầy lội, không những thế còn có vô số xiềng xích vô hình đã khóa lại tay chân, thân thể hắn khiến hắn hành động vô cùng khó khăn. Thủ đoạn này giống như là đột nhiên xuất hiện mà không có dấu hiệu nào.
“Ha ha, ngươi nếu khôi phục trí nhớ kiếp trước sẽ không phạm phải sai làm ngu ngốc này!”. Ám sinh vật thấy vậy thì cười nhạt nói. “Không thể không thừa nhận ngươi là cái tuyệt thế thiên kiêu, tin tưởng cũng là Cửu thiên điện cao tầng, giết ngươi tại đây đối với Cửu thiên điện chắc chắn là một cái hỉ sự to lớn ah!”. Nói đoạn hắn thân hình chợt lóe, dĩ nhiên là trực diện công kích Thiên Quân.
“Hừ! Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân mày nhíu sau khẽ hô. Mi tâm chợt tách ra khiếp người hào quang, một đạo bạch quang cũng từ đó lao ra đánh vào phía trước hư không, dĩ nhiên là đã xác định được vị trí của Ám sinh vật kia.
“Hóa ra là một loại công kích lấy tinh thần điều khiển, bất quá bổn tọa nếu đã nhìn ra liền có thể tránh được dễ dàng!”. Hư không vang lên tiếng nói sau đó bị nứt ra một khe hở, Ám sinh vật cự thể vọt mạnh từ đó ra lao về phía Thiên Quân tung ra một quyền, chớp mắt liền đến.
“Liền cho ngươi cái giáo huấn dám đến gần ta!”. Thiên Quân khuôn mặt trầm xuống khẽ lẩm bẩm, hai tay nhưng là gồng lên như muốn giằng đứt những xiềng xích vô hình nhưng không được. Tức giận hắn liền gầm lên. “Kiếm!”. Vô số kiếm quang liền từ thân thể hắn đánh ra đâm vào hư không nhằm đánh phá toàn bộ những cái vô hình xiềng xích kia nhưng “đã trễ”, Ám sinh vật một quyền liền đã đánh vào kiếm quang.
“Rắc!”. “rắc!”. Nơi quyền đầu đi qua kiếm quang liền bị đanh nát, chớp mắt đã đến trước ngực Thiên Quân.
“Giờ chết của ngươi đã điểm! Chết!”. Ám sinh vật con ngươi lấp lánh, một quyền liền muốn đánh xuyên thân thể Thiên Quân.
“Vô cực!”. Thiên Quân đáy lòng khẽ hô, Ám sinh vật một quyền liền không chút trở ngại đánh xuyên thân thể hắn, chỉ vang lên một tiếng “thụp”.
“Đây là...”. Một kích đắc thủ thế nhưng ám sinh vật lại không được vui vẻ, hắn cảm giác mình như đấm vào hư không, chỉ khác đó là hắn rõ ràng cảm nhận được Thiên Quân đang ngay trước mặt mình, như thế nào lại có cảm giác hoang đường này?
“Khục!”. Thiên Quân liền nôn ra một ngụm máu, hai tay chợt dùng lực đã có thể giằng đứt cái kia vô hình xiềng xích nắm lấy cánh tay của Ám sinh vật. “Để xem ngươi làm sao trốn! Trấn áp!”. Hắn khóe miệng nhếch lên quỷ dị cười cười.
“...”. Ám sinh vật con ngươi lóe lên không hiểu kinh sợ, hắn cảm thấy sau khi đánh vào Thiên Quân thể nội thì lực lượng của hắn liền bị “thân thể’ của Thiên Quân chút một rút đi, thế nhưng khi hắn đang định thu tay bồi thêm một quyền thì Thiên Quân lại túm lấy tay hắn, ngay sau đó một loại đè nén lực lượng xuất hiện khiến hắn không thể cử động, một thân lực lượng hoàn toàn bị giam cầm.
“Thần thông?!?”. Đây chính là ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu ám sinh vật, trước mặt tiểu bối này lại nắm giữ thần thông khiến hắn càng thêm kinh hãi, cho dù là chuyển thế nhưng nếu muốn vận dụng thần thông của kiếp trước thì đều cần đến ấn pháp đặc thù gọi ra thần thông, những kẻ kế thừa lại càng thêm phức tạp nào như Thiên Quân lúc này, đơn giản chính là vận dụng nước chảy mấy trôi như chân tay một dạng, điều này chỉ một khả năng đó là đây là thần thông do chính Thiên Quân khai sáng, cho dù còn chưa hoàn thiện nhưng vận dụng lại không có chút nào rắc rối. Nghĩ đến đây Ám sinh vật càng thêm kinh hãi, đây mới chỉ là thần thông mới khai sáng mà thôi, ngày sau nếu càng thêm hoàn thiện, Thiên Quân càng thêm trưởng thành, thần thông này còn có bao nhiêu không gian để phát triển? Lúc này Thiên Quân mới Thánh tổ cảnh cực hạn mà thôi, đã có thể cố định lại hắn cái này Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, nếu Thiên Quân đột phá thì sao? Tu vi cùng hắn một cảnh giới thì sao? Cho dù hắn cũng là kẻ đc xem là thiên kiêu trong thế lực cũng còn xa mới là đối thủ của Thiên Quân.
“Bạo ám nguyệt tinh!”. Ám sinh vật chớp nhoáng kinh hãi liền điên cuồng dãy dụa, lực lượng cuồng bạo rất nhanh liền khiến hắn có thể dần dần cảm thụ được thân thể bất quá lúc này Thiên Quân lại cười quỷ dị.
“Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi đơn giản rời đi?”. Thiên Quân khóe miệng không ngừng chảy ra máu tươi lạnh như băng nói, Hắn chân lùi lại một bước tránh ra cự thủ của Ám sinh vật. “Hỗn nguyên đồng!”. Mi tâm chợt lóe một đạo quang hoa trắng sữa đánh về phía mi tâm Ám sinh vật. Chưa hết, hắn ngực quang hoa vạn tượng chợt sinh đánh ra một đạo công kích đánh thẳng lên ngực ám sinh vật. Hư vô cảnh không phải dễ bắt được, Thiên Quân nếu đã bắt được hắn đương nhiên sẽ là vận dụng toàn bộ sát chiêu điên cuồng đánh đến, trước khi Ám sinh vật có thể thoát đi được Trấn áp chư thiên thần thông cho dù không giết được hắn thì Thiên Quân cũng phải đánh cho hắn trọng thương, Trấn áp một cái Hư vô cảnh tu vi hơn bản thân quá nhiều Thiên Quân lực lượng cũng rất nhanh sẽ tiêu hao ah.
“Lại là thần thông...”. Ám sinh vật con ngươi co rút nhưng không thể tránh đi, chỉ có thể gồng mình vận dụng lực lượng bảo hộ quang thân, một cảm giác biệt khuất liền hiện lên trong đầu, nếu có người nhìn thấy sẽ thấy hắn đang bị Thiên Quân treo lên đánh đây.
“Ầm!”. “Ầm!”. Hai tiếng trần đục vang lên kèm theo đó là tiếng “A A A A “ gầm lên đau đớn nhưng không dừng lại ở đó, Thiên Quân thân hình đã đến bên hông Ám sinh vật đặt một tay lên hông hắn.
“Để xem hộ thể lực lượng của ngươi có thể trụ được bao lâu!”. Thiên Quân lạnh lùng nói, khuôn mặt đã có chút trắng nhưng không dám dừng lại, dung hợp lực lượng điên cuồng truyền ra tay phải đánh lên hông Ám sinh vật. Hắn biết vừa rồi hai đòn là đánh thẳng lên Ám sinh vật nhưng lấy Ám sinh vật tu vi cao thâm thì hộ thể lực lượng chí ít cũng cản lại năm thành lực lượng của hắn rồi.
“Hả?”. Ám sinh vật con ngươi co rụt kinh hãi, Thiên Quân đột nhiên xuất hiện dưới hông hắn nhưng hắn thân thể lại vẫn chưa bứt ra được cấm cố lực lượng chỉ có thể trơ người ra hứng lấy một đạo công kích so với thần thông còn muốn khủng bố.
“Rầm!”. Một tiếng nổ vang lên, Thiên Quân lực lượng đánh lên eo Ám sinh vật liền phát nổ gần một nửa eo của hắn khiến hộ thể lực lượng cũng bị đánh nát tả tơi.
“Ngươi làm sao có thể...”. Ám sinh vật mi mắt rách ra, đau đớn nhưng cắn răng chịu đựng. “Đốt!”. Bất chợt đáy họng hắn vang lên tiếng gầm như dã thú, hai con ngươi chợt đỏ lên thì quanh thân lực lượng cũng như bị bốc cháy lên, hắn đây là muốn liều mạng tránh ra Thiên Quân thần thông trấn áp lực lượng!
“Hừ!”. Thiên Quân hừ lạnh cũng gầm lên. “Hỗn nguyên đồng!”. “Vô cực thần quang”. “Quyền!’. “Kiếm!”.... Nhân lúc hộ thể lực lượng của Ám sinh vật còn chưa kịp trở lại bình thường Thiên Quân điên cuồng đánh lên thân thể hắn, không có lực lượng hộ thể, Ám sinh vật thân thể có thêm cường đại cũng không ngừng bị Thiên Quân đánh nát, nhìn thê thảm vô cùng.
“Ầm!’. “Ầm!”.... Liên tục những tiếng trầm đục vang lên, Ám sinh vật thụ thương càng nặng nhưng lực lượng quanh thân hắn bốc lên càng cuồng bạo.
“Rắc...”. Một tiếng vỡ nhẹ vang lên trong lòng Thiên Quân, hắn con ngươi co rút, thân hình cấp tốc lùi lại nhưng đã muộn, một cái cự quyền đã đánh lên thân thể hắn.
“Chết đi cho ta!”. Ám sinh vật như dã thú gầm lên, lực lượng phô thiên cái địa liền đánh cho cả một vùng không gian xung quanh cũng bị vỡ nát lõm xuống, chớp mắt đã có mấy chục dặm hư không bị phá nát, mà trung tâm đó chính là Thiên Quân.
“Vô cực!”. Thiên Quân đáy lòng khẽ hô một tiếng, thế nhưng hắn con ngươi trợn trừng, lực lượng phô thiên cái địa vẫn là đánh lên hắn thể nội?!? Hắn ước chừng bản thân hứng lấy chí ít có sáu thành lực lượng của một chiêu này!
“Vô cực thần quang!”. Đau đớn nhưng hắn gầm lên, trước khi bị thương đánh bay đi hắn còn muốn cho Ám sinh vật một đòn nặng nữa.
“Ầm!”. “Hồng....”. Một tiếng trầm đục to lớn vang lên giữa thiên địa, Thiên Quân như diều đứt dây bị đẩy lùi hẳn về phía Thánh lực khu vực, tiên huyết cũng từ miệng như suối chảy ra. Ám sinh vật giống như cũng không được dễ chịu, đánh bạt Thiên Quân ra thân hình cũng cấp tốc lui lại, lực lượng suy yếu có thể thấy rõ ràng.
“Khặc!”. Thiên Quân cố gắng lắm mới dừng lại được thân hình liền ho ra một ngụm máu. Hắn bị đánh bay về khi vực tương đương Thánh tổ cảnh bước thứ bảy, khoảng cách cũng có mấy chục vạn dặm, vùng ngực như sụp xuống một đoạn, thân thể khí tức uể oải nhưng hắn liền không dám lơ là, con ngươi vẫn là chăm chú nhìn phía xa Ám sinh vật khí tức.
“Khục...”. Ám sinh vật trúng không dưới sáu đạo Vô cực thần quang, Hỗn nguyên đồng lại càng nhiều, những chiêu thức khác cũng có một mảng, càng đáng sợ đó là lực lượng dung hợp của Thiên Quân vẫn đang còn trong thể nội của hắn tàn sát bừa bãi, cho dù hắn làm sao cũng không thể đẩy ra. “Hắn rút cục là ai? Làm sao có thể cường địa như vậy...”. Ám sinh vật đứng một chỗ nồng đậm kiêng kị nhìn Thiên Quân xa xa. Cho dù hắn Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba nhưng giống như cùng Thiên Quân tranh đấu lại không được ưu thế gì, lúc này còn bị trọng thương. Lại vận dụng cái kia bí pháp thiêu đốt lực lượng tránh đi trấn áp lực lượng khiến hắn khí tức cũng giảm mạnh, đứng nguyên một chỗ nhìn chằm chằm Thiên Quân âm thầm tính toán.
“...”. Không khí chớp mắt liền trầm mặc, Thiên Quân cùng Ám sinh vật đều không có tiến lên ý định, dĩ nhiên đều có tính toán riêng.
Thiên Quân lực lượng hao tổn cũng có sáu thành rồi, lúc này còn lại bốn thành gần như không có khả năng đánh giết ám sinh vật kia, hắn hơi chút liếc nhìn mười lăm cột sáng cũng chính là mười lăm cái tu giả có cơ hội đột phá Hư vô cấp, đầy đủ thời gian bọn hắn liền có thể đột phá nhưng liệu Thiên Quân có thể duy trì được đến lúc đó? Bọn hắn đột phá liền có thế khiến cho Ám sinh vật một đòn năng hơn nữa, nếu lúc trước bọn hắn cho dù đột phá cũng không có bao nhiêu uy hiếp được Ám sinh vật kia thì lúc này đột phá lại có thể uy hiếp được, Ám sinh vật lúc này đã bị thương không nhẹ rồi.
Ám sinh vật tuy rằng còn không biết có bao nhiêu lực lượng nhưng vẫn đang âm thầm tính toán nhìn Thiên Quân sau đó lại nhìn mười mấy cột sáng trầm xuống, một lát qua đi hắn nhìn Thiên Quân nói.
“Bản tọa và ngươi không thù không oán, chúng ta ngày sau nước sông không phạm nước giếng! Như thế nào?”. Ám sinh vật nhìn Thiên Quân một lát vậy mà lại quyết định thỏa hiệp!