Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Q.2 - Chương 138: Con Cá Cắn Câu.
T
iểu thành phương bắc, trong Tuyết Phong thành, Tiêu Lãng vừa giết Tuyết Nhân tộc vừa nghĩ cách tìm Kinh Lệ. Chờ ám sát Kinh Lệ xong Tiêu Lãng sẽ rời khỏi Huyết Vương triều. Tiêu Lãng biết Kinh Lệ, trước kia là thượng tướng quân, cường giả Chiến Hoàng cảnh, tộc nhân tộc Huyết Đế. Bởi vì Kinh Lệ có bề ngoài giống dân chúng bình thường của Chiến Vương triều, hơn nữa Thanh Minh nhận được tin Kinh Lệ vận dụng chiến kỹ Huyết Độn chạy trốn càng chứng minh gã không chỉ là tộc Huyết Đế, rất có thể là đệ tử hoàng thất.
Cho nên rất có thể bây giờ Kinh Lệ ở Huyết Đế thành, nếu Tiêu Lãng có thể đi đến đó, tìm được Kinh Lệ Tiêu Lãng sẽ lập tức ám sát gã, xách đầu đi dưới lòng đất, còn có trốn được hay không thì phải xem ý trời.
Kinh Lệ phóng chiến kỹ Huyết Độn xong không còn công lực, chỉ cần Tiêu Lãng tìm ra gã thì có tin chắc sẽ giết chết gã.
Vấn đề bây giờ là Tiêu Lãng làm sao quang minh chính đại đi Huyết Đế thành tìm Kinh Lệ đây?
Giờ phút này, Tiêu Lãng không biết là chờ hắn cùng cường giả Huyết Vương triều giết hết Tuyết Nhân tộc thì có bị diệt khẩu ngay không? Tuyết Nhân tộc có thể chui xuống băng tuyết, cuối cùng cần Tiêu Lãng ra tay mới giết được, Tiêu Lãng có thể kéo dài thời gian. Nhưng vấn đề là kéo dài thời gian quá lâu, Tiêu Lãng không biết Kinh Lệ có còn ở trong Huyết Đế thành không. Nếu Kinh Lệ núp đi thì Tiêu Lãng lạ nước lạ cái đi đâu tìm người?
Vì vậy Tiêu Lãng thầm quyết định, chờ ngày tân Huyết Đế kế vị phải tìm cách đi Huyết Đế thành, vì hôm đó tất cả đại nhân vật của Huyết Vương triều sẽ xuất hiện. Kinh Lệ cũng sẽ có mặt, là thời cơ tốt nhất cho Tiêu Lãng, cũng là cơ hội duy nhất.
Bên Tuyết Hoang thành chưa ổn định, nhiều người bệnh cần chữa trị. Phương bắc Tuyết Nhân tộc chưa bình định, Tiêu Lãng vẫn còn thời gian. Cho nên lúc này Tiêu Lãng liên tục giết Tuyết Nhân tộc, trong đầu không ngừng xoay chuyển.
Bên ngoài Tuyết Phong thành không có nhiều Tuyết Nhân tộc. Bên Tuyết Hoang thành hái tới vô số cường giả, đội cường giả của Tiêu Lãng có tới hai mươi cường giả Chiến Hoàng cảnh. Nhiều người cùng nhau công kích, rất nhanh, chỉ hai ngày đã giết hơn một nửa mấy ngàn Tuyết Nhân tộc, số còn lại chạy tốn hướng bắc.
Huyết Khôi mang theo Tiêu Lãng cưỡi con rết bay hướng tới tòa thành tiếp theo.
Tiêu Lãng đột nhiên đặt câu hỏi:
- Huyết Khôi đại nhân, tuy khó giết Tuyết Nhân tộc nhưng cứ tiếp tục như vậy thì có thể dễ dàng đánh chết hơn phân nửa đúng không? Tại sao ngàn năm qua vương triều có nhiều cường giả như vậy mà năm năm cũng bị Tuyết Nhân tộc tàn phá?
Từ khi Tiêu Lãng đến Huyết Vương triều thì luôn im lặng, thành thật, không nói nhiều. Tiêu Lãng đột nhiên đặt câu hỏi khiến Huyết Khôi ngẩn ra, cười khổ.
Huyết Khôi giải thích rằng:
- Tiêu tướng quân không biết là mỗi năm vương triều giết Tuyết Nhân tộc ít nhất trên mười ạ, nhưng Tuyết Nhân tộc sinh sản quá nhanh. Chủng tộc bọn họ không chai phu thê, đều cư ngụ trong hang dưới lớp tuyết, sống quần cư, giao hợp lung tung, năng lực sinh dục khủng khiếp. Kinh khủng nhất là ấu thú của Tuyết Nhân tộc không cần hai năm có thể trở thành chiến sĩ cường đại. Bởi vậy dù chúng ta có giết nhiều hơn cũng không nhanh bằng tốc độ sinh sản của Tuyết Nhân tộc.
- Thì ra là vậy.
Tiêu Lãng thầm giật mình, thế giới to lớn chuyện gì cũng có.
Tiêu Lãng cười cười, đột nhiên lại lần nữa mở miệng nói:
- Nhật điện hạ tốt thật, rất quan tâm, trân trọng bình dân, đối xử tốt với hàng tướng như ta. Lần này bình định Tuyết Nhân tộc không thể không tính công của Nhật điện hạ, nếu hắn có thể kế vị Huyết Đế thì vương triều sẽ lớnm ạnh hơn.
Huyết Khôi ngẩn ra, liếc Tiêu Lãng, thấy hắn chỉ buột miệng cảm thán.
Huyết Khôi tiếp tục bảo:
- Ừm! Nhật điện hạ hùng tài vĩ lược, thực lực cường đại, đúng là người thích hợp kế thừa đại thống. Hơn nữa khả năng điện hạ đăng cơ rất lớn.
Tiêu Lãng làm bộ kinh ngạc hỏi:
- Sao có thể như vậy? Trong vương triều còn có hoàng tử trở thành đối thủ của Nhật điện hạ được sao? Không lẽ đại nguyên soái không ủng hộ điện hạ?
Mắt Huyết Khôi lóe tia ủ rũ, không giải thích nhiều, chỉ cười cười. Tiêu Lãng xoe tròn mắt. Tiêu Lãng sớm phán đoán được từ thái độ cung kính của Huyết Khôi đối với Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều. Huyết Khôi ủng hộ Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, giờ bắt đầu gợi chuyện làm sao có thể để tàn tiệc sớm như vậy?
Tiêu Lãng làm bộ khẽ thở dài:
- Ta rất có hảo cảm với Nhật điện hạ, hy vọng hắn có thể lên ngôi. Chỉ có hắn lên ngôi thì Huyết Vương triều mới có chỗ cho hàng tướng như ta dung thân. Nếu là hoàng tử lên ngôi sợ là vương triều sẽ không chứa kẻ phản quốc như ta!
Huyết Khôi thầm cười nhạt. Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều mấy lần dặn dò chờ tiêu diệt Tuyết Nhân tộc lập tức giết Tiêu Lãng. Không ngờ Tiêu Lãng tin tưởng Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều như vậy, nhưng Huyết Khôi không lộ suy nghĩ ra ngoài mặt.
Huyết Khôi an ủi Tiêu Lãng:
- Không có đâu, cho dù là vị hoàng tử nào lên ngôi đầu sẽ hậu đãi Tiêu tướng quân. Hơn nữa khả năng Nhật điện hạ lên ngôi là rất lớn.
- Chỉ hy vọng như vậy.
Tiêu Lãng vẻ mặt cô đơn, lại thở dài nói:
- Tiếc là Nhật điện hạ không tin vào kẻ hèn này, nếu tin tưởng tại hạ thì Tiêu ta nguyện cống hiến chút sức lực cho hắn đăng cơ.
Người nói vô tâm, người nghe có ý.
Huyết Khôi nhướng mày, nhìn bốn phía, liếc Chiến Hoàng cảnh ngồi trên con rết bay phía xa. Huyết Khôi không nói gì, mắt liên tục chớp lóe.
Tiêu Lãng không nói tiếp, đã tung mồi câu, chỉ chờ xem cá có cắn câu hay không.
Lại một ngày giết Tuyết Nhân tộc. Đến ban đêm, Tiêu Lãng trở về viện được sắp xếp cho, bắt đầu tu luyện nghỉ ngơi. Đến nửa đêm, quả nhiên bên ngoài có một cái bóng lặng lẽ đi vào. Cá đã cắn câu.
- Chào Tiêu tướng quân!
Người đến chính là Huyết Khôi.
Huyết Khôi không khách sáo, nói thẳng chủ đề:
- Tiêu tướng quân, Huyết Khôi không giấu gì ngươi, ta là người của Nhật điện hạ. Lần này Nhật điện hạ đăng cơ có hai đối thủ mạnh mẽ, hôm nay ngươi nói cố gắng góp sức? Không biết ngươi có cách gì không? Nếu ngươi có thể hỗ trợ thì ta bảo đảm sau khi Nhật điện hạ đăng cơ sẽ cho ngươi hưởng vinh hoa phú quý bất tận. Dù Tiêu tướng quân muốn cưới một vị công chúa cũng không khó.
Tiêu Lãng lạnh nhạt cười:
- Ha ha ha ha ha ha!
Mắt Tiêu Lãng chớp lóe tia sáng, nét mặt cực kỳ tự tin.
Tiêu Lãng lắc đầu, nói:
- Huyết Khôi đại nhân, Tiewue ta không giấu ngươi, ta không mơ công chúa, ta chỉ hy vọng có thể yên ổn sống trong Huyết Vương triều, dốc sức cho vương triều, để vương triều biến càng cường đại, một ngày kia có thể diệt Chiến Vương triều, giết Vân Phi Dương, như vậy thì dù có chết ta cũng không tiếc. Mặc dù Tiêu ta không giỏi mưu lược nhưng đi theo nghĩa phụ cũng học được một vài thứ. Nế Nhật điện hạ có gì cần thì tùy thời kêu Tiêu ta, chắc chắn ta sẽ cúc cung tạn tụy, chết không chối từ. Ta không có nắm chắc trăm phần trăm nhưng cũng được tám phần.
Mắt Huyết Khôi lóe tia sáng, hơi kích động. Huyết Khôi chợt lóe Tiêu Lãng có một thân phận, chính là nghĩa tử của Quân Thần Độc Cô Hành.
Quân Thần Độc Cô Hành là ai?
Đó là yêu ma vô địch trong mắt Huyết Man tử, là nhân vật trí tuệ thông thiên. Nếu Tiêu Lãng học được ba phần mưu lược của Quân Thần Độc Cô Hành thì chắc chắn có thể giúp Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều đăng cơ.
Người ta không biết chứ Huyết Khôi hiểu rõ, thoạt trông Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều là hoàng tử có khả năng đăng cơ nhất nhưng thật ra có hai đối thủ mạnh mẽ. Một là nhi tử của Tông chủ của Huyết tông, Huyết Hồng Nguyệt, hai là đệ đệ ruột của Huyết Đế, Huyết Hồng Lệ, cũng tức là Kinh Lệ.
Huyết Khôi chỉ suy nghĩ giây lát sau đã quyết định, rất chân thành nói:
- Tiêu tướng quân, tình huống trong Huyết Đế thành bây giờ rất phức tạp. Ta không thể quyết định chuyện ngươi lén ra sức giúp Nhật điện hạ, ta sẽ lập tức sai người báo tin cho điện hạ biết. Khoảng ba, năm ngày sau là Nhật điện hạ sẽ trở lời, xin ngươi yên lòng chờ vài hôm.
Tiêu Lãng gật đầu, nhìn theo Huyết Khôi rời đi, khóe môi cong lên, khuôn mặt tràn đầy yêu khí. Xem ra cạnh tranh giữa mấy hoàng tử kịch liệt hơn Tiêu Lãng tưởng, lần này hắn rất có khả năng đi Huyết Đế thành, có thể sẽ... Thấy gian tế Kinh Lệ đã giết Quân Thần Độc Cô Hành.