Số lần đọc/download: 718 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:43:20 +0700
Chương 300
C
hương 300 Tiết Lễ tung tích
Tiết Thắng tiên đế em kế Tiết Văn tư chất kém hơn Tiết Văn và các anh em khác, say mê đan đạo, hắn cần 2000 năm dùng không biết bao nhiêu đan dược mới có tiên đế cấp bậc, hắn không ở Thiên Cung hưởng nhàn lại sáng lập ra Kim-Đan điện đến nay được hai mươi năm, đào tạo luyện đan sư và đem cơ hội cho nhiều luyện đan sư, cấp chứng nhận đẳng cấp luyện đan sư, buôn bán linh dược, thảo dược, đan dược, tài liệu phương thuốc, sách dạy luyện đan vv...
Tiết Thắng để hết tâm trí vào đan đạo, bây giờ mới trở thành tiên đế thần thông mới có tiêu hóa còn ít nên bản lãnh so với các tiên đế khác còn kém. Bây giờ bị ba yêu đế vây công làm sao có thể địch lại, nếu lấy một chọi một còn có thể dùng tiên khí, tiên bảo cầm cự được một lúc, còn lấy một chọi ba thì chết chắc nên tìm đuờng trốn thoát. Tiên Thắng chạy về Thiên Cung lánh nạn, nhịn đau khổ vì cơ nghiệp của mình bị phá hủy, lão lập tức dùng đan dược ngồi xuống chữa thương, mười ngày mới phục hồi bảy phần.
Tiết Thắng tỉnh dậy không lo lắng việc phòng vệ trong cung mà đi kiếm Hồng-Linh, hắn dùng thần thức thì thấy nàng đang luyện hỏa công trong khu vực luyện đan phòng, các ngón tay nàng không ngớt phóng ra tia bạch quang chói mắt.
Thì ra sau khi Hồng-Linh luyện thành công dùng một ngón hư vô chỉ phát bạch hỏa thành công, chín ngón còn lại cũng lần lượt luyện thành công trong vòng mười ngày, Tiết Thắng dùng thần thức quan sát nàng lúc nàng đang diễn luyện Hư Vô Chỉ cho thêm thuần thục sau đó chỉ cần nghỉ một ngày là có thể bắt đầu luyện Phục Hồi Tiên thể đan.
OoOoO
Nhân số trong Yêu cầm giới họ Tiết chiếm ba phần mười, ước chừng hai tỷ người. Họ hàng cháu chắt từ đời thứ năm tính từ ông nội của Tiết Văn tức là đương kim Thiên cung chủ, cũng là chủ tể Yêu cầm giới.
Kim-Đan điện bị diệt khiến cả yêu cầm giới rung động, đệ nhất Tiết thế gia từ lâu đã chia ra nhiều chi nhánh thành các tiểu thế gia khi biết được tin này liền bị đe dọa khiến mọi người lo lắng không yên. Cuộc tranh chấp quyền lợi đỉnh cấp với Tiết Văn, Tiết Thắng tiên đế ảnh hưởng to lớn với tất cả mọi người mang họ Tiết. Trong lòng họ thất vọng và bất mãn, trước nay chẳng hưởng được quyền lợi từ Thiên Cung bao nhiêu lại phải chịu tai ách này.
Lúc này trong năm nhân vật thủ lĩnh họ Tiết, đều có tiên quân đỉnh cấp tu vi đang hội tụ với nhau tại một nơi bí mật trong lòng một ngọn núi nhỏ trong dãy núi Liên Sơn.
Người vận hoàng y cũ kỹ, dáng vẻ cao lớn râu tóc rậm được chải chuốt kỹ lưỡng, tóc dài được dóc cột gọn gàng, mặt chữ điền, hai mắt thỉnh thoảng phát ra tinh quang, rồi lại nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.
- Lão Hoàng đừng nóng vội giận dữ vô ích. Chúng ta lần này ngổi lại với nhau bàn tính làm cách nào để bảo vệ Tiết gia cho hiệu quả.
- Thật là giận, cái lão già Văn Đế. Nắm chủ quyền khống chế hết thảy lại như rùa rút đầu để cho quân phản nghịch làm càn. Lão Toàn Đế đã bị họ hại chết, lão không trả thù bây giờ cả Kim-Đan điện bị giết, năn vạn người trong số đó ít là ba vạn người mang họ Tiết chúng ta. Thế mà hắn vẫn án binh bất động cứ như ai chết mặc ai, ta yên ổn hạnh phúc là được rồi.
- Tiết Thường, ngươi là người lắm mưu kế hơn chúng ta thử nói xem chúng ta tốt nhất nên làm gì.
Tiết Thường dáng điệu thư sinh, trái ngược với Tiết Hoàng thân hình dong dỏng cao, không ẻo lả yếu đuối trái lại tiềm tàng sức mạnh, vẫn dáng vẻ suy tư như không nghe Tiết Cương hỏi mình một lúc mới nhìn Tiết Lãng, Tiết Phiên và Tiết Quang nói:
- Lão Văn đế vẫn kiên trì chưa ra tay giải quyết bọn hắc bạch ngũ yêu theo ta nghĩ có nguyên nhân, hoặc không đủ lực lượng, hoặc chờ bọn phản nghịch lộ ra hết mới diệt trừ một lần. Lần này vì lão Sơn đế vì cứu một luyện đan sư, nghe đồn là một vị tiên tử tuyệt sắc, việc này châm ngòi cho bọn phản nghịch tấn công Kim-Đan điện. Ai cũng tưởng Kim-Đan điện có hộ điện đại tiên Âm Dương trận, không ngờ không chịu nổi năm tiên đế hợp công một kích. Vạn người họ Tiết trong đó hầu hết người của chúng ta, bốn đứa con cùng mười hai tên đệ tử của lão Sơn đế bị chết trận, phu nhân lão Sơn may mắn không ở Kim-Đan điện không biết lưu lạc ở đâu.
- Một tiên tử tuyệt sắc không đáng để lão Sơn cứu, đem đổi lại năm vạn sinh linh trong Kim-Đan điện.
- Đây chỉ là một cơ hội vịn cớ, lý do chính là bọn kia đã toan tính nổi loạn từ lâu.
- Nhưng nếu không có tiên tử này, có lẽ Kim-Đan điện vẫn còn được yên ổn. Chúng ta phải làm gì?
- Trong lúc này phải tăng cường thực lực, chúng ta không có đế cấp cao thủ. Nếu muốn chống lại bọn gian ác kia chẳng khác trứng chọi đá nên đừng có vọng động, chỉ kiên tâm kiếm cách đột phá tiên quân, trở thành tiên đế thiên tiên cấp bậc. Ngoài ra những địa điểm mấu chốt của chúng ta phải lập trận phòng ngự kiên cố hơn nữa, ít nhất phải thượng phẩm tiên trận.
- Ai có thể giúp chúng ta làm chuyện này, trận pháp đại sư trong Tiết gia không có khả năng hoàn thành chuyện này.
- Có đấy! Chúng ta nên đi mau mắn bái kiến Cừ Lão. Chỉ có lão mới biết địa chỉ của bác Tiết Lễ, chính là em của lão Văn, chẳng biết vì sao không ở Thiên Cung hưởng phúc lại xuống hạ tầng sinh sống. Người này xưa được lão tổ tiên coi trọng được thừa hưởng bí thuật luyện khí, trận pháp của lão tổ tiên, hành động bí mật, trận pháp thần thông có một không hai, có thể đã vượt qua các trận pháp tông sư hiện nay. Nghe nói bác Lễ chỉ có tu vi chân tiên, so với chúng ta còn kém xa, nhưng tài nghệ luyện đan, luyện khí, trận pháp đều tinh thông, đã dùng tiên khí của mình chế tạo phá không xuyên việt đi qua các giới, tìm một loại tiên dịch của một loại hoa để luyện đan chữa bệnh cho con gái. Nếu có vị chú bác này trợ giúp thì chúng ta không còn lo ngại gì, phòng ngự tiên trận hay đan dược giúp đột phá tiên đế cũng có thể. Việc bái kiến Cừ Lão nên để lão Lãng đi thôi, với tài giao tiếp của lão nên biết phải làm gì cho Cừ lão chỉ điểm, sau đó chúng ta cùng nhau đi bái kiến Bác Lễ.
Tiết Lễ sau khi đạt được mục đính kiếm ngũ sắc tiên hoa tinh dịch liền trở về luyện đan trị bệnh cho con gái, trong vòng ba tháng cả nhà vui mừng khôn xiết, con gái cưng khỏi bệnh, gia đình xum họp hạnh phúc. Vợ chồng Tiết Lễ có bốn người con hai trai hai gái, ba đứa lớn đều khoẻ mạnh, tư chất hơn người nên chẳng mấy chốc bản lãnh tu vi vượt qua cha mẹ thành tiên quân đi ra ngoài lập nghiệp, chỉ có đứa con gái út mắc bệnh tiên thiên bất trị khiến hai vợ chồng thổn thức, cực khổ kiếm mọi cách để cứu chữa.
May mắn được ông nội Tiết Đạm yêu thương truyền cho hết vốn liếng về trận pháp, luyện khí và luyện đan nên mới tìm cách cứu chữa con gái thành công. Nói thì dễ dàng hai vợ chồng đã trải qua biết bao gian khổ hiểm nguy, bỏ mặc ba đứa con lớn ở lại đi tìm tài liệu luyện đan, việc này khiến Tiết Lễ bỏ bê tu luyện khiến bị lạc hậu, cả ba đứa con mình cũng không bằng, ở cấp chân tiên đỉnh phong. Tuy vậy không ai dám khinh dể Tiết Lễ vì bản lãnh trận pháp đã khiến nhiều người nếm phải cay đắng hối hận không kịp.
Khi thấy con gái được chữa khỏi Tiết Lễ nhẹ nhõm như ngọn núi luôn trên người được người cất đi khỏi, hạnh phúc vui cảnh gia đình. Không bao lâu Tiết Lễ cũng đột phá chân tiên trở thành tiên quân hoàng tiên tu vi. Mười mấy năm tôi luyện tâm cảnh trong đau khổ có khi hầu như thất vọng hoàn toàn khiến tâm cảnh của Tiết Lễ tiến mạnh, tinh thần lực vượt hẳn đồng cấp nên nhờ đó, sau khi tu vi hoàng tiên cấp lại tiếp tục đột phá không ngừng, chẳng khác nào năng lượng được tích trữ mười mấy năm nay bộc phát vọt thẳng lên, mỗi tháng đều có đột phá nên trong vòng một năm đã tiến huyền tiên trung kỳ.
Chính lúc này Tiết Văn kiếm được Tiết Lễ vì đã nghe tin hắn kiếm được Ngũ Sắc Tiên Hoa tinh dịch, luyện đan chữa khỏi con gái liền thỉnh cầu nhường lại số tinh dịch Tiết Lễ đang còn lưu giữ. Tiết Lễ vốn không hợp tính với năm người anh ruột, Tiết Văn, Tiết Thắng, Tiết Toàn, Tiết Dũng và Tiết Thiên Hoa vì cảm giác họ ham quyền lợi, đối xử tồi tệ với anh em ruột chẳng còn tình nghĩa nên nhân dịp con gái bị bệnh liền rời khỏi thiên cung. Mãi cho đến khi Tiết Lễ nghe tin ông nội bị chết trong tay kẻ thù mới về an táng ông nội rồi lại âm thầm ra đi biền biệt.
- Lễ đệ! Lần này thật bất đắc dĩ, không phải vì bản thân ta mà vì Toàn thất đệ cần Ngũ Sắc Tiên Hoa tinh dịch để luyện Phục Hồi Tiên thể đan.
- Thất đệ bị thương ra sao, ai đã đả thương được nó, một cấp tiên đế hậu kỳ tu vi?
- Nó bị bọn hắc đế bạch đế và đồng bọn hợp công đánh bại, lúc ta tới cứu thì đã trễ chỉ còn một tia sinh lực.
Tiết Lễ biết rõ tính khí đứa em kế Tiết Toàn, kiêu ngạo về bản lãnh của hắn chuyên khiêu khích người khác, chính mình thân phận làm anh cũng từng bị thằng em khinh thường, lúc đó chỉ còn cách nhịn nhục nó trong lòng thầm nghĩ "Với tính khí của Tiết Toàn trước sau gì cũng bị thảm bại, không ngờ trong lúc mình đi xa, khi trở về chuyện đã xảy ra." Tiết Lễ không chấp Tiết Toàn đã hỗn xược với mình thấy nó bị hại thảm như vậy định đưa cho Tiết Văn một ít tinh dịch, nhưng nếu cứ đem ra cho không như vậy thì Tiết Văn không biết chỗ quý trọng của tinh dịch như thế nào nên nói:
- Ngũ Sắc Tiên Hoa tinh dịch, ta cũng biết đệ phải chịu khổ cực mười mấy năm mới thành công tìm được phân của Ngũ Sắc Linh Cầm, nói thẳng ra là được người bạn tặng cho một ít, nếu không đã phải thất vọng tay không trở về rồi vì Ngũ Sắc Linh cầm đã bị tuyệt chủng.
- Người bạn của chú có phân của Ngũ Sắc Linh Cầm sao lại nói là tuyệt chủng?
- Ngũ Sắc Linh cầm chỉ Tu Chân giới mới có và bây giờ giống linh cầm bị tuyệt chủng. Còn vị bằng hữu của ta không ở Tu Chân Giới dù đối phương không nói ra ta cũng biết thực lực của hắn không hề kém ta.
- Vậy tu vi của hắn hẳn là chân tiên.
- Không biết...bề ngoài như thế, chân thực ta không thể nhìn thấu. Được rồi vì nể tình huynh đệ ta đồng ý nhường cho phân nửa, nhưng đại huynh phải đem một số linh dược quý giá trao đổi.
Tiết Lễ trao đổi nửa bình Ngũ Sắc Tiên hoa tinh dịch cho Tiết Văn, Tiết Văn về cho người luyện Phục Hồi Tiên Thể đan, nhưng loại tiên đan này đâu có phải dễ luyện nên dùng hết nửa bình tiên dịch rồi, đan vẫn luyện chưa thành. Một lần nữa Tiết Văn kiếm Tiết Lễ năn nỉ hết nước miếng, tăng thêm nhiều bảo vật cùng tiên dược trao đổi. Tiết Lễ làm ra vẻ bực bội nói:
- Lần này phải có điều kiện thêm nếu không đại huynh còn đến làm phiền không dứt..
- Điều kiện gì bất cứ ra sao huynh cũng đồng ý..
- Không được nói cho ai biết tung tích của đệ.
- Được ta đồng ý!
- Xong lần này không được đến đòi đổi Ngũ Sắc Tiên hoa tinh dịch nữa vì chỉ còn nửa bình.
- Hết thật rồi hay sao?
- Đại huynh nói đi, một vài bông hoa thu được bao nhiêu tinh dịch... huynh tưởng là mười bình hay sao?
Lễ Văn lúc này mới biết nửa bình tinh dịch quý báu mình đã lãng phí, nếu biết trước như vậy ta đã không để mấy tên luyện đan đại sư luyện đi thử lại đến ba lần.
Thời gian thấm thoát trôi qua hai năm bỗng Tiết Lễ nghe tin Kim-Đan điện của nhị ca Tiết Thắng bị kẻ thù tru diệt sát năm người, trong đó ba vạn người trong giòng tộc ho Tiết. Tiết Lễ giận dữ trong lòng chỉ muốn đi kiếm kẻ thù thanh toán cuối cùng nhẫn nhịn vì biết với tu vi của mình hiện nay, dù đem trận pháp ra phần Sơn cũng không cao. Hai năm qua tu luyện thực lực Tiết Lễ tăng bước vào địa tiên sơ cấp, tiên quân hậu kỳ, mấy ngày nghe tin dữ Tiết Lễ đứng ngồi không yên sang ngày thứ bảy….
Tám người lạ mặt xuất hiện cách Tiên phủ của Tiên Lễ nửa dặm.
- Đây đúng là địa chỉ Cừ lão đã đưa cho chúng ta, một sinh vật cũng chẳng có. Không biết địa chỉ có sai không, hay chúng ta đi lầm đường.
- Không thể sai! Ta đã cẩn thận dẫn đường đến đúng như đích điểm đã định. Các ngươi chia nhau ra tìm kiếm xem, nếu phát hiện điều lạ thì hú lên một tiếng báo cho mọi người biết.
Tám người trong đó đúng là bọn năm tiên quân họ Tiết đã từng họp mặt, sau khi nhận được sự chỉ dẫn của Cứ Lão họ mang theo ba tên tiên quân sơ kỳ theo. Tám người chia ra các phương hưóng tìm tòi. Một canh giờ sau một tiếng hú lên, đồng thời không gian chấn động, ánh quang rực sáng một góc trời. Mọi người chạy về nơi đó xem thì thấy mọi sự bình thường, chung quanh chẳng có gì lạ…
- Ủa? Tiết Khiêm đâu, vừa rồi hắn còn cất tiếng hú lên mà.
Mọi người nhìn quanh Tiết Hoàng hô:
- Chúng ta mau xục tìm…
Nói xong tiến về phía bên trái, mới đi được bảy bước người bị đánh bật lại, trán đau đớn ê ẩm như vừa đụng phải vách đá. Hắn nhịn đau hô:
- Chỗ này! Cẩn thận phía trước có người bố trí huyễn trận.
Sáu người kia nhìn lại thì thấy Tiết Hoàng đưa hai tay ra phía trước sờ loạn vào không khí, chẳng khác gì người mù dò đường. Xem một lúc họ cũng theo cách thức của lão Hoàng làm theo. Tiết Tường bước tới trước mắt bỗng nhìn thấy sương mù dầy dặc, một cánh cửa mờ ảo xuất hiện trước mắt vội hô:
- Chỗ này…có cửa vào! Mọi người mau đến đây.
Vừa đi vào cửa, bảy người thấy Tiết Khiêm đang chạy ngang dọc như đuổi theo con vật gì nhưng nhìn kỹ chẳng phát hiện gì cả nên gọi:
- Tiết Khiêm! Dừng lại..
Tiết Khiêm dường như không nghe thấy, lúc này không chạy nữa mà nhẩy cóc chộp xuống đất liên tục. Rồi một giọng lanh lảnh vang lên xoáy vào lỗ tai:
- Các ngươi là ai, dám tự tiện xông vào nơi ẩn tu của chúng ta?
- Chúng ta là người đại diện các chi tộc Tiết gia có việc cần cầu kiến bác Tiết Lễ.
- Cha ta muốn ẩn tu nên ở nơi này, các ngươi còn cố tìm đến quấy nhiễu làm gì?
- Thì ra tiên tử, ái nữ của bác Lễ…Thất kính! Chúng ta cũng là bất đắc dĩ, vì sự an nguy của nhiều người trong gia tộc mới liều lĩnh đến đây phiền đến bác Lễ, mong chị cho chúng ta được vào tiếp kiến.
- Vậy chờ một chút để ta vào hỏi cha ta xem, người có muốn gặp các ngươi không?
Tiếng nói vừa dứt, Tiết Khiêm thanh tỉnh trở lại đi ra phía mọi người tụ hội.